Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 543 - Làm Sao Hoàn Thành Nhiệm Vụ



Chương 543 - Làm Sao Hoàn Thành Nhiệm Vụ



Chương 543: Làm Sao Hoàn Thành Nhiệm VụNgày hôm nay, Hoa Tiểu Ngọc vẫn nhu thuận, Trương Quế Lan không cho cô ta hỗ trợ, cô ta liền không giúp đỡ, vẫn là ngồi ở nơi hẻo lánh yên tĩnh mà chờ, thẳng đến khi Trương Quế Lan đem cơm làm tốt, cô ta đi qua ăn mấy ngụm, cũng không dám ăn nhiều, cơm nước xong xuôi liền buông đũa, tiếp tục yên tĩnh mà ở lại đó.Về sau khi Trương Quế Lan muốn đi đổi tã cho hai đứa bé, cô tangược lại biểu thị muốn giúp đỡ giặt rửa, Trương Quế Lan cự tuyệt, cô ta cũng không có kiên trì.Cư xử tốt như một người khác.Vậy càng làm cho Hoa Chiêu xác định cô ta có mục đích riêng.Hoa Tiểu Ngọc đối với thu hoạch hôm nay rất hài lòng, cô ta rốt cuộc đã gặp được hai đứa bé.Trắng tinh, ngon lành cành đào, nhu thuận đáng yêu…Không hổ là con trai Diệp Thâm.Hoa Tiểu Ngọc lắc đầu, muốn rũ bỏ khuôn mặt trong đầu.Mấy tháng này cô ta ngày càng thanh tỉnh, Diệp Thâm cách cô ta quá xa rồi, cô ta muốn sát vào cũng không tìm thấy phương hướng, vẫn là nắm chặt 1 vạn 5 cùng công tác ở Thượng Hải mới đáng tin cậy.Chỗ đó có lẽ sẽ có một “Diệp Thâm” chưa lập gia đình đang chờ cô ta.Ngày thứ ba, Hoa Tiểu Ngọc tiếp tục đến nhà Hoa Chiêu.Một đường đi đến vui sướng, sôi nổi, không quan sát xung quanh, kết quả bị một người mạnh mẽ bắt lấy cánh tay."Rốt cuộc bắt được cô rồi!"Hoa Tiểu Ngọc cả kinh, quay đầu nhìn lại, người bắt lấy cô ta lại là mẹ cô ta!Vợ Nhị Ngưu như bắt được trộm vừa cười vừa tức giận, tay còn nắm chặt lấy Hoa Tiểu Ngọc.Hoa Tiểu Ngọc cũng nhìn thấy những người đứng phía sau mẹ mình, cha, thím ba, Trương Tiểu Ngũ!“Sao các người lại ở đây?” Còn biết cô ta ở đây để chặn đường? !Mấy người Trương Tiểu Ngũ đêm qua mới đến, sau đó Trương Tiểu Ngũ trực tiếp dẫn người đến nhà Trương Quế Lan, kết quả được cho biết Trương Quế Lan đã một thời gian thật dài không ở chỗ này, Hoa Tiểu Ngọc cũng không tới.Hắn liền đoán được các cô khả năng đều ở nhà Hoa Chiêu.Hắn không biết nhà Hoa Chiêu ở đâu, nhưng hắn biết đại khái ở phương hướng nào, cách nơi này không xa.Từ đêm qua đến bây giờ, bọn hắn ở ngay trên con đường này đi dạo, thật đúng là để cho bọn hắn nhìn thấy Hoa Tiểu Ngọc."Cái con nhóc chết tiệt kia! Đến thủ đô cũng không mang theo tao! Một chút cũng không hiếu thuận!" Vợ Nhị Ngưu mắng."Được rồi, bớt tranh cãi." Nhị Ngưu trừng liếc lão bà.Bọn họ là đến tìm Hoa Tiểu Ngọc, nhưng trên thực tế bọn hắn là đến tìm Hoa Chiêu đấy.Hoa Tiểu Ngọc cùng Hoa Chiêu quan hệ "Không sai", vậy bọn họ hiện tại không thể đắc tội Hoa Tiểu Ngọc, bằng không thì cô ta vụng trộm cùng Hoa Chiêu nói vài lời, không cho Hoa Chiêu giúp bọn hắn thì làm sao bây giờ?Đối với con cái của chính mình, cũng phải thể hiện sự tôn trọng. Điểm ấy Hoa Nhị Ngưu biết rõ, nhưng vợ ông ta hiển nhiên không biết."Không nói? Tôi còn muốn đánh nó đây này!" Vợ Nhị Ngưu đưa tay đánh cho những chỗ lộ ra trên cánh tay Hoa Tiểu Ngọc sưng lên.Bà ta đánh con cái đã thành thói quen, chính mình sinh chính mình dưỡng đấy, đánh hai cái thì làm sao vậy? Huống chi mấy tháng trước kia mỗi ngày đều đánh, hiện tại không thể đánh rồi hả?"Được rồi!" Hoa Nhị Ngưu trừng mắt liếc bà ta, không cùng bà ta giảng đạo lý, trực tiếp nói với Hoa Tiểu Ngọc với vẻ mặt ôn hoà: "Hoa Chiêu ở đâu? Mang bọn ta đi."Hoa Tiểu Ngọc bất động.Chính cô ta cũng hao hết tâm tư mới khiến cho Trương Quế Lan có một chút đồng tình, để cho cô ta vào cửa đấy, nếu như hôm nay cô ta mang theo cha mẹ vào cửa, Trương Quế Lan lập tức sẽ đem đồng tình thu hồi lại, về sau cô ta cũng không cần đến thăm rồi, vậy làm sao hoàn thành nhiệm vụ?"Quả nhiên là ăn cây táo, rào cây sung, cùi chỏ hướng ra bên ngoài uốn éo! Không phân biệt được ai thân ai xa! Tôi là mẹ ruột của cô đấy!" Thấy cô ta đứng yên, vợ Nhị Ngưu lại bắt đầu đánh Hoa Tiểu Ngọc.Lúc này đổ ập xuống, chẳng phân biệt được diện mạo.Hoa Tiểu Ngọc đau đến mức nước mắt đều ra rồi.Trương Tiểu Ngũ ở bên cạnh rụt cổ lại, tuy hắn rất muốn đi lên làm anh hùng cứu mỹ nhân, nhưng sức chiến đấu của "Cha vợ cùng mẹ vợ" hắn quá mạnh mẽ, một mình hắn đánh không lại, chỉ có thể đứng bên cạnh mà kinh sợ."BA~" Lại một cái tát, khoé miệng Hoa Tiểu Ngọc cũng bị đánh đến chảy máu.Nhị Ngưu thấy không sai biệt lắm, giữ chặt lão bà lại, đối với Hoa Tiểu Ngọc nói: "Còn cứng đầu, không mau mang bọn ta đây?"Hoa Tiểu Ngọc nhìn mấy giọt máu rơi xuống mặt đất, nhẹ giọng nói: "Được."Bộ dạng hiện tại của cô ta nếu đi gặp Hoa Chiêu đã an toàn nhiều hơn, người không phải cô ta mang đến đấy, cô ta bị bắt được ở cửa ra vào, bị bắt buộc bất đắc dĩ.Kỳ thật mấy người đã cách nhà Hoa Chiêu rất gần, đã đến đầu hẻm rồi, đi vào trong mấy trăm mét là được.Trương Quế Lan mở cửa, nhìn thấy những người ngoài cửa liền sững sờ."Thím, thực sự chuyện này không liên quan đến cháu, là Trương Tiểu Ngũ dẫn bọn hắn đến đấy." Hoa Tiểu Ngọc khóc ròng nói.Lời này cũng không tính là nói dối.Trương Quế Lan nhíu mày nhìn mấy người, muốn đóng cửa.Không nhìn thấy sẽ không sao cả."Quế Lan, Hoa Chiêu đã sinh hơn mấy tháng đi à nha? Chúng tôi còn chưa thấy đứa bé đâu, đây là tới xuống sữa cho đứa bé!" Khương Cần giơ tay lên túi trứng gà trong tay đứa cho Trương Quế Lan nhìn, sau đó liền gạt bà ra, đi vào sân nhỏ.Phải nói mang bà ta đến là đúng, Khương Cần rất biết làm việc, lúc hừng đông thấy cửa hàng thực phẩm mở cửa, hôm nay trứng gà còn không cần phiếu vé, lập tức tự móc tiền túi mua một túi, coi như một bước đệm.Mặc dù cánh cửa không bị mở bởi một quả trứng, nhưng cô vẫn chen vào."Ai!" Trương Quế Lan ở sau lưng bà ta hô một tiếng lại đột nhiên im miệng, bà tức giận đến mức mặt đỏ bừng cũng không lên tiếng, bởi vì hôm nay Miêu Lan Chi rảnh, từ sớm đã tới xem đứa nhỏ rồi.Đang ở trước mặt thông gia, bà không muốn theo chân bọn họ đánh nhau, như vậy sẽ chỉ làm cho Hoa Chiêu mất mặt.Sau lưng Khương Cần, Nhị Ngưu cùng vợ Nhị Ngưu cũng lách vào.Vẻ mặt sưng đỏ đổ máu của Hoa Tiểu Ngọc cùng Trương Tiểu Ngũ vào cuối cùng.Trương Tiểu Ngũ chỉa chỉa vào khuôn mặt bầm dập của chính mình, đối với Hoa Tiểu Ngọc nói: "Không phải anh muốn dẫn bọn hắn đến đấy, em nhìn cái mặt này của anh, anh cũng là không mang theo không được ah!"Hoa Tiểu Ngọc hung hăng lườm hắn một cái, bước nhanh tiến vào sân nhỏ.Trương Tiểu Ngũ giống như không phát hiện Trương Quế Lan, tranh thủ thời gian đuổi đi vào.Trương Quế Lan tức giận đến dậm chân, lại để cho nhóm người này biết các bà ở nơi này, trực giác bà thấy rất không ổn.Trong sân đã truyền đến tiếng cười khoa trương của Khương Cần, Trương Quế Lan vừa muốn nhanh đóng cửa đi vào, ngoài cửa lại đứng một người, chống đỡ ở cửa."Mẹ! Tôi tới thăm mẹ!"Cái này âm thanh này dọa Trương Quế Lan nhảy dựng, tập trung nhìn vào, lại là Lưu thông.Được rồi, thời gian này không có cách nào sống nổi!Lưu thông cũng nhìn Trương Quế Lan, trong mắt có chút kinh ngạc cùng nghi hoặc, nếu không phải vừa mới nhìn rõ phản ứng của người một nhà Hoa Nhị Ngưu, hắn cũng không dám nhận đây là Trương Quế Lan.



Bạn cần đăng nhập để bình luận