Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 436 - Nhất Định Phải Có.



Chương 436 - Nhất Định Phải Có.



Chương 436: Nhất Định Phải Có.Đứng ở cửa ra vào, Lý Nhị liền phi thường hài lòng.Nhà bếp của nhà xưởng này đã được bao bọc bởi một cái sân riêng, trong sân mùi thơm đều bay ra rồi, hương vị thịt kho đặc biệt mê người.Trương Quế Lan đã bắt đầu làm thịt kho, Lý Tiểu Giang trở về đã cùng người trong nhà nói, hắn còn mua không ít trở về cho mọi người cùng nhau ăn, mọi người nhất trí khen ngợi, đều nói Trương Quế Lan là người phụ nữ biết kiếm tiền.Đương nhiên việc buôn bán này nếu cũng giao cho bọn họ làm thì tốt hơn.Đáng tiếc Trương Quế Lan không đồng ý, cô ta đã tìm người khác hợp tác.Cái gì mà người khác? Về sau đều là người một nhà.Lý Nhị sửa sang lại quần áo một chút, đưa tay gõ cửa.Từ Mai hôm nay ở đây, việc buôn bán của cô hôm nay cũng đã bắt đầu, vừa vặn cô nhàn rỗi, liền đi mở cửa."Ông tìm ai?" Từ Mai cảnh giác mà nhìn người đàn ông lạ lẫm ngoài cửa, không có ý định để cho ông ta vào.Lý Nhị đánh giá một chút tuổi của cô, thấy thế nào cũng không giống hơn 30, người này không phải là Trương Quế Lan."Tôi tìm Trương Quế Lan." Lý Nhị nói ra.Có thể gọi ra tên dì Trương, lòng cảnh giác của Từ Mai bớt đi một điểm, nhưng vẫn hỏi: "Ông là ai? Tìm dì Trương có chuyện gì?"Lý Nhị nhíu mày, một người giúp việc còn quản rộng như vậy?Tình huống của Trương Quế Lan, Lý Tiểu Giang đại khái đã nắm rõ ràng rồi, cũng không gạt người trong nhà, ly dị, mang theo đứa nhỏ, ở thủ đô ngoại trừ mấy đứa con cũng không có thân nhân, người này chính là người giúp việc đấy."Tôi là chú của Lý Tiểu Giang." Lý Nhị nói ra.Từ Mai sửng sốt một chút, chú của Lý Tiểu Giang tìm dì Trương làm gì? Có chuyện gì Lý Tiểu Giang không tự mình nói?"Lý Tiểu Giang vừa đi, ông bây giờ nếu đuổi theo còn kịp." Từ Mai nói."Cô đang nói cái gì vậy? Tôi nói là tôi tới tìm Trương Quế Lan đấy!" Lý Nhị tức giận mà trừng mắt nhìn Từ Mai.Với người khác có nhân duyên tốt, đó là bởi vì Lý gia thôn đều là người một nhà, đều quan hệ họ hàng đấy, ông ta không cùng người nhà mình tự cao tự đại. Nhưng lúc đối với người ngoài, Lý Nhị cũng có chút lên mặt rồi, bởi vì ông ta có tiền.Đáng tiếc Từ Mai cũng có tiền, còn có tính tình."Ông nói muốn tìm ai thì tìm người đó? Chúng tôi đây không phải là người nào cũng có thể vào! Chờ!" Từ Mai BA~ mà một tiếng đóng chặt cửa sắt, còn chốt lại.Trong phòng mấy người đang đảo một nồi bắp rang mới, bơ cũng lấy ra rồi, thật đúng là không thể để cho người ngoài tiến vào bây giờ."Ai vây?""Làm sao vậy?"Trương Quế Lan cùng Lưu Tiền đều tới hỏi.Từ Mai nhìn Trương Quế Lan đột nhiên có chút hối hận, ngày hôm qua Hoa Chiêu mời người Lý gia ăn cơm cô biết rõ, không chừng đây là ngày hôm qua đã hẹn trước?"Ai nha, dì Trương, cháu không chừng đã xử lý chuyện không tốt rồi?" Từ Mai nói ra: "Bên ngoài có một người tự xưng là chú của Lý Tiểu Giang chỉ tên tìm dì, các người đã hẹn trước?"Trương Quế Lan sững sờ, nhớ tới chú của Lý Tiểu Giang là ai, lập tức thay đổi nét mặt: "Đuổi ông ta đi, dì không muốn gặp ông ta!"Thái độ này thật sự đã khiến Từ Mai sửng sốt, Trương Quế Lan rất ít biểu hiện chán ghét một người như vậy, ngày hôm qua xảy ra chuyện gì?Bất quá là chuyện tốt, cô không đổ tội lầm người.Từ Mai một lần nữa mở cửa, đắc ý nhìn Lý Nhị: "Vừa rồi ông cũng đã nghe thấy à nha, dì Trương của tôi không muốn nhìn thấy ông."Sân nhỏ không lớn, người đứng ở trong sân nói chuyện ngoài cửa người nhất định có thể nghe thấy.Lý Nhị xác thực nghe thấy được, ông ta nhíu mày đứng ở cửa nhìn vào bên trong, đã nhìn thấy Trương Quế Lan.Ánh mắt ông ta đột nhiên sáng ngời, thật xinh đẹp ah...Nếu không so sánh với những người phụ nữ trong thành phố, chỉ so với những người phụ nữ nông thôn ông ta đã gặp, bất kể là hai mươi mấy hay là 30 tuôi, cũng không có ai đẹp mắt như Trương Quế Lan đấy.Lúc trẻ Trương Quế Lan cũng là một đóa hoa trong thôn, về sau bị tha mài đến héo tàn rồi, lại được Hoa Chiêu dưỡng trở về rồi, tất nhiên là người bình thường so sánh không đẹp mắt bằng."Xin chào, tôi là chú của Lý Tiểu Giang." Lý Nhị treo khuôn mặt tươi cười chất phác đối với Trương Quế Lan nói: "Đến tìm việc làm đấy."Trương Quế Lan này, ông ta nhất định phải có.



Bạn cần đăng nhập để bình luận