Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1081 - Đừng Đánh Chủ Ý Lên Anh Cả.



Chương 1081 - Đừng Đánh Chủ Ý Lên Anh Cả.



Chương 1081: Đừng Đánh Chủ Ý Lên Anh Cả.Diệp Thần đưa Tôn Diễm đi ra ngoài, trước đi mua quần áo.Hơn nữa không dùng tiền của Tôn Diễm, là Diệp Thần dùng tiền mua đấy, từ trong ra ngoài, từ đầu đến chân hoàn toàn mới, mua 4 bộ.Bỏ ra 400 đồng.Vào thời điểm này, đồ may sẵn tương đối đắt, một cái áo len đã hơn 20 đồng, một cái áo khoác hơn 30 đồng, một đôi giày da hai ba mươi đồng, một áo khoác ngoài trên trăm đồng.Nghe có vẻ rẻ hơn đời sau, nhưng một tháng tiền lương cũng chỉ hơn mười đồng!400 đồng cũng là nửa năm tiền lương rồi.Tân nương tử nào có đãi ngộ này?Tôn Diễm cao hứng đến không ngăn được nụ cười.Diệp Thần vừa mới có chút hối hận chính mình quên giả nghèo, thấy khuôn mặt tươi cười này lập tức lại cảm thấy đáng giá.Được rồi, hắn muốn giả bộ bình thường, không phải nghèo.Đợi kết hôn, thấy nhà của hắn cũng đã biết nhà mình không nghèo rồi.Hơn nữa vợ của hắn, nên được ăn mặc thật tốt đấy.Mua xong quần áo, Diệp Thần lại mang Tôn Diễm nhìn phòng ở."Nhà của anh không phải thuê sao?" Tôn Diễm cẩn thận nói: "Sau khi kết hôn được chuyển ra không?""Không cần, ông nội muốn cho anh mượn tiền mua phòng ở." Diệp Thần nói."Cái gì?" Tôn Diễm quả thực ngăn không được kinh ngạc cùng vui mừng, mua phòng?Mua phòng ở thế nào? Một gian trong đại tạp sao?Đợi đến khi phát hiện Diệp Thần mang cô ta đến một căn nhà cấp bốn, Tôn Diễm quả thực hoài nghi mình đang nằm mơ."Tiền là mượn đấy, anh phải viết phiếu nợ, đến lúc đó phải trả." Diệp Thần nói ra.Nụ cười của Tôn Diễm khự lại, nhưng lại tiếp tục cao hứng.Vay tiền cũng được! Nhà bọn họ muốn mượn tiền mua phòng, còn không tìm được người mượn đây này.Dù thế nào, về sau cô ta cũng được ở trong một căn nhà lớn rồi!Hơn nữa tiền của ông nội, nhất thời không trả được, cũng không sao a?"Ông nội bao nhiêu tuổi rồi?" Tôn Diễm đột nhiên hỏi: "Thân thể thể nào rồi?""Hơn 80 rồi, rất tốt." Diệp Thần nói ra.Đã hơn 80 ah. . . Tôn Diễm càng cao hứng."Em về sau nhất định sẽ hiếu thuận với ông nội!" Cô ta nói ra.Diệp Thần cũng cao hứng.Cuối cùng hai người vòng vo một ngày, rất nhanh đã chọn một căn nhà.Danh sách mấy căn nhà Hoa Chiêu có, lúc trước đã cho hắn một phần danh sách, nhà ai muốn bán, diện tích bao nhiêu, giá tiền thế nào.Đương nhiên đều là Hoa Chiêu chướng mắt không chọn đấy.Những căn nhà này ở thủ đô nhiều như vậy, cô không nghĩ tất cả sẽ nằm trong tay một người.Cho nên cô chọn mười căn tốt nhất, liền thu tay lại rồi.Bên ngoài đường vành đai ba hiện tại là đất đồng ruộng chưa được coi trọng, tương lai cũng có thể kiếm được rất nhiều tiền, không cần cứ nhìn chằm chằm vào nội thành.Tương lai những nơi ít người, mới an toàn, mới thích hợp ở lại.Diệp Thần nhìn thấy đều rất tốt, rất nhanh đã chọn căn nhà thứ hai có vẻ mới hơn căn nhà đầu tiên, ba gian nhà giữa, một sương phòng, không có dãy nhà phía sau, kỳ thật không tính là nhà cấp bốn tiêu chuẩn.Nhưng là phòng ở mới, có thể trực tiếp vào ở, xung quanh cũng yên tĩnh, không phải đại tạp viện, thoạt nhìn an toàn, cách chỗ làm việc của Tôn Diễm cũng gần.Cô ta làm việc ở nhà máy trang phục, vị trí gần vành đai ba.Bất quá như vậy cách chỗ Diệp Thần xa, nhưng hắn không sao cả, chỉ cần đạp xe nhiều hơn chút…Hơn nữa, mẹ đã nói muốn mua mô-tô. . . .Hẹn ngày mai qua nhà nói chuyện, Diệp Thần mang theo Tôn Diễm đi ra.Tôn Diễm ngồi ở phía sau quả thực cảm giác mình đang nằm mơ, nhưng lúc sắp đến Tôn gia, xe đạp chuyển hướng, Diệp Thần mang cô ta tới công viên nhỏ bên đường."Chuyện của anh cả anh, em trở về nói cho hai chị gái mình biết, đừng nghĩ cách." Hắn nói ra: "Phụ nữ muốn gả cho anh ấy nhiều lắm, nhưng anh cả anh không muốn tìm đối tượng.""Vì sao?" Tôn Diễm có chút kỳ quái.Còn có đàn ông không muốn tìm đối tượng hay sao? Cô ta biết có mấy ông già sáu bảy mươi còn nhớ thương tìm đối tượng!"Không muốn tìm chính là không muốn tìm, anh cũng không biết vì cái gì." Diệp Thần nói: "Đừng để đến lúc đó làm phiền anh ấy.""Tốt em đã biết." Tôn Diễm lập tức nói ra."Ừ." Diệp Thần lúc này mới nở nụ cười: "Buổi sáng ngày mai 8 giờ anh tới đón em.""Ừ!" Tôn Diễm nhìn Diệp Thần cười, cô ta đối với đối tượng này phi thường hài lòng.Lớn lên dễ nhìn, gia thế tốt, người cũng may không kiêu ngạo, không ngạo mạn, không có những tật xấu của mấy thiếu gia ăn chơi! Mấu chốt là đối với cô ta tốt! Cô ta nhất định phải có một cuộc hôn nhân tốt đẹp....Về đến nhà, một đống quần áo của Tôn Diễm lập tức đã nhận được sự hâm mộ của toàn bộ đại tạp viện."Thím Tôn, tiểu Diễm kết hôn đối phương cho bao nhiêu lễ hỏi?" Có người hỏi."Lễ hỏi cái gì mà lễ hỏi? Chúng tôi không cần lễ hỏi, cũng không phải bán con gái." Mẹ Tôn cười nói.Bọn hắn không há miệng đòi, nhưng Diệp gia người ta hiểu chuyện như vậy, nhất định sẽ chủ động cho đấy, còn không thể thiếu. Cũng không thể ít hơn tiền quần áo mới a?Có người không quen nhìn bà ta kiêu ngạo như vậy, cười nói: "Thím Tôn nói chuyện nên cẩn thận một chút, thím còn có hai đứa con gái nữa đấy? Thực sự không cần lễ hỏi? Vậy thím xem cháu trai nhà mẹ đẻ tôi được không?"Ba đứa con gái Tôn gia, một đứa so với một đứa càng xinh đẹp hơn, Tôn Diễm xinh đẹp nhất.Hai chị gái của Tôn Diễm trước kia cũng được giới thiệu đối tượng, nhưng đều bởi vì Tôn gia muốn lễ hỏi rất cao nên không thành.Hiện tại không cần lễ hỏi rồi hả?Bà Tôn lập tức lúng túng: "Tôn Hồng Tôn Lệ không gấp, tôi định lưu lại vài ngày."Có Diệp Thần ở đó, hắn tùy tiện giới thiệu mấy người bạn đều so với mấy người trước kia mạnh hơn gấp trăm lần!Ngày hôm sau Tôn Diễm mang theo anh cả cùng hai chị gái đến nhà Diệp Thần.Vốn cô ta chỉ muốn anh cả đến đấy, hai chị gái một người 23, một người 22, đều không có đối tượng, cũng không làm chủ được, mang bọn họ đến cũng vô dụng.Nhưng bọn họ nhất quyết phải đến.Nhớ tới lời nói của Diệp Thần ngày hôm qua..., cô ta nhẫn nhịn không nói ra.Bây giờ nói không phải lúc.Bây giờ nói bọn họ còn tưởng rằng cô ta cố ý cản đường, qua sông đoạn cầu, náo loạn sẽ không tốt.Đợi sau khi kết hôn hãy nói.Anh em Tôn gia nhìn thấy nhà Diệp Thần, dù biết là thuê đấy, cũng hâm mộ vô cùng.Căn nhà lớn như vậy, một năm tiền thuê mấy trăm đồng, người bình thường ở không nổi."Mẹ, đây là Tôn Diễm, đây là mẹ của anh, đây là bác hai thím hai." Diệp Thần dẫn người vào nhà, giới thiệu.Diệp Thành không ở đây, chuyện quan trọng như vậy Diệp Thượng sẽ thay thế ông ta ra mặt.Diệp Mậu không rảnh, đi nơi khác họp rồi."Chào dì." Tôn Diễm ôn nhu nhu thuận mà đứng ra cùng Chu Lệ Hoa chào hỏi.Chu Lệ Hoa liếc mắt nhìn cô ta đánh giá, từ đầu dò xét đến chân, sau đó cho cô ta một cái liếc trắng mắt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận