Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1408 - Hoàn Lại.



Chương 1408 - Hoàn Lại.



Chương 1408: Hoàn Lại."Tôi cũng không biết, bên anh ấy vẫn không có tin tức gì." Hoa Chiêu nói.Cô cũng không lo lắng, anh ấy chắc chắn sẽ ổn thôi.Lưu Minh và Chu Binh cũng không lo lắng, lúc bọn họ đi Chu gia đã tàn phế, hiện tại chẳng qua là kết thúc hậu hoạn, với bản lĩnh của anh Thâm, khẳng định không thành vấn đề.Lo lắng cho người ta, còn không bằng lo lắng cho mình.Sau này sẽ làm gì?Sao có thể không lo lắng? Ít nhiều cũng có chút lo lắng.Trước kia bọn họ quen với cuộc sống bộ đội, sau đó quen với công việc đi theo Hoa Chiêu.Hiện tại không làm được vệ sĩ, sau này phải ra ngoài tự kiếm sống, bọn họ lo lắng.Cũng không phải lo tiền, trong tay bọn họ có rất nhiều tiền, là lo không biết sau này mình nên làm gì mới tốt.Nói đến đây, Lưu Minh và Chu Binh liếc nhau.Lưu Minh mở miệng nói: "Bà chủ, chúng tôi có điều muốn nói, cổ phần của cửa hàng sủi cảo, chúng tôi không lấy nữa, cầm nhiều năm như vậy, chúng tôi rất xấu hổ, nếu thật sự cứ cầm mãi sẽ không có mặt mũi."Cửa hàng sủi cảo kia, bọn họ có cống hiến gì?Lúc trước cùng nhau làm việc, gói sủi cảo bán sủi cảo!Kết quả là mỗi năm kiếm được rất nhiều đô la....Lúc trước thật sự là tài lộc động lòng người, hơn nữa Hoa Chiêu chia cho rất nhiều người, lúc ấy bọn họ đều có phần.Một mình hắn nói không cần, những người khác sẽ nghĩ gì?Nhưng hiện tại, hắn không bảo vệ được Hoa Chiêu, thiếu chút nữa hại chết Hoa Chiêu!Cho nên mấy ngày nay hắn và Lưu Minh, còn có người nhà đã thương lượng một chút, muốn đem cổ phần trả lại cho Hoa Chiêu.Về sau cũng không phải là người của bà chủ, không bán mạng cho bà chủ nữa, lại không công lấy cổ phần của người ta, chuyện không có mặt mũi này bọn họ không làm được!"Hai người thì sao?" Hoa Chiêu không cự tuyệt, mà hỏi Tống Tuyết và Triệu Tuệ.Tống Tuyết nói: "Tôi không có ý kiến, bọn họ rút cổ phần thì rút, nhưng tiền lợi nhuận nhận được lúc trước, tôi sẽ không trả lại ha ha.... Tất cả để cho tôi chi tiêu! Ha ha, cũng trách cô, lúc trước khuyến khích chúng tôi mua nhà, hiện tại có mấy căn nhà, ở cũng không ở được, bán lại không bán được, muốn tiền không có, muốn nhà, ngược lại có thể cho cô."Trong tay bọn họ có tiền, lại là rất nhiều tiền, tất nhiên sẽ không mua nhà cũ nát nhỏ, hoặc là một gian trong đại tạp viện, bọn họ đều là mua những căn nhà riêng.Mấy vạn, mười mấy vạn, hai trăm vạn một căn.Loại nhà này ít người mua được, nhà ai muốn bán mà không phải chờ đợi, không có người tranh đoạt, phải xem duyên phận mới có thể bán đi."Tiền lúc trước tôi đương nhiên sẽ không thu hồi, những căn nhà kia cô cũng đừng bán, đến lúc đó lưu lại cho con cháu, bọn chúng sẽ rất cảm tạ mấy người.” Hoa Chiêu cười nói."Tôi đoán chừng sẽ không, chờ bọn chúng kết hôn, chắc đều thích ở nhà lầu, không ai nguyện ý ở nhà gỗ, hoàn cảnh xung quanh quá kém.” Tống Tuyết nói.Hoa Chiêu không phản bác, nhà mình có thể sửa chữa, để thêm 20 năm nữa cũng không thành vấn đề.Nhưng môi trường xung quanh không thể dễ dàng thay đổi.Những căn nhà của bọn họ đều là những căn nhà riêng, đầu hẻm kia của căn nhà khả năng đều là đại tạp viện, người tới người đi, chưa nói thới tình huống phức tạp.Lưu Minh và Chu Binh đều không ở trong nhà mà mình mua, mà nhờ quan hệ mua nhà phúc lợi của một đơn vị nào đó.Nhà lầu sạch sẽ và người không phức tạp."Dù sao tôi cũng đã nói rồi, giữ lại hay không tùy các người, đến lúc đó cũng đừng quay đầu lại tìm tôi khóc.” Hoa Chiêu nói.Hiện tại những căn nhà riêng bị người ta ghét bỏ, tương lai sẽ có giá mấy ngàn vạn, đến hơn trăm triệu."Còn cô thì sao? Có ủng hộ hắn trả lại cổ phần của mình không?” Hoa Chiêu lại hỏi Triệu Tuệ.Cô phải hỏi rõ ràng từng người một, đỡ cho tương lai gặp rắc rối."Tôi đương nhiên ủng hộ, tiền kia tôi đã sớm cảm thấy nóng tay, nhưng lúc trước không có cơ hội trả lại cho cô, hiện tại tốt rồi, cơ hội đã đến.” Triệu Tuệ nói xong, nhìn về phía Hoa Chiêu.Lúc trước ta bị dọa, còn chưa kịp cảm ơn ngươi, cám ơn ngươi đã cứu ta!Hoa Chiêu chẳng những cứu chồng cô, kỳ thật còn cứu cô và Tống Tuyết.Hai người phụ nữ các cô rơi vào trong tay đám thổ phỉ hải bá kia, sẽ có kết cuộc gì?Các cô không phải tiểu bạch hoa đơn thuần, các cô đều từng diễn qua các cảnh gặp ác bá phim truyền hình.Kết cuộc kia tuyệt đối so với chết còn khó chịu hơn."Tiền nhà tôi không động vào, chỉ mới mua mấy căn nhà, ngược lại có thể trả lại cho cô.” Triệu Tuệ nói."Quên đi.” Hoa Chiêu cười: "Các người làm như vậy chính là đem người khác gác lên lửa nướng. Một cửa hàng bánh bao, mấy người không nói tôi cũng đã quên."Tiệm sủi cảo hiện tại đều do Diêu gia quản lý, tài khoản cô cũng không nhìn, thật sự thiếu chút nữa đã quên."Chuyện thoái vốn, các người tự mình gọi điện thoại nói với Diệp Thư.” Hoa Chiêu nói.Cô biết cách làm người của Lưu Minh và Chu Binh, cổ phần này tất nhiên sẽ rút, không trả lại hai người sẽ bất an.Những người trong thời đại này luôn có thể làm ra một số điều mà các thế hệ sau sẽ cho là ngu ngốc."Sau này có tính toán gì không? Làm chút gì đó?” Hoa Chiêu hỏi.Lưu Minh nói: "Chúng tôi đã suy nghĩ nhiều ngày, không nghĩ ra, hình như ngoài việc ở nhà trông con thì không có việc gì khác."Tống Tuyết và Triệu Tuệ cũng muốn sinh con rồi.Nhưng cả hai không có ý định từ bỏ sự nghiệp diễn xuất.Các cô ngoại trừ diễn xuất cũng không biết làm gì khác, không thể nghĩ ra ý kiến gì cho người đàn ông nhà mình, để cho bọn họ tự mình nghĩ đi.Lưu Minh và Chu Binh tham khảo mấy vệ sĩ đã nghỉ hưu trước đó, đại đa số bọn họ đều lấy tiền về quê.Mua nhà ở quê, hiếu thảo với cha mẹ, lập gia đình lập nghiệp, có người làm ăn, có người nhờ quan hệ vào đơn vị.Bọn họ không muốn về quê, bọn họ đã quen với cuộc sống ở thủ đô.Họ cũng sẽ không làm buôn bán.Vào đơn vị làm việc.... Đơn vị ở thủ đô không dễ vào như vậy, hơn nữa sau khi đi vào, bọn họ sẽ bị dán nhãn Diệp gia.Đừng đến lúc đó không giúp được Diệp gia, ngược lại còn kéo chân bọn họ."Nhìn bộ dạng không hăng hái của hai người, tôi cũng lo lắng thay các người.” Hoa Chiêu cười nói.Đương nhiên cô cũng hiểu, không phải người đàn ông nào cũng muốn trở thành tổng tài bá đạo, dốc sức cho sự nghiệp.Một số người phù hợp với "bản chất trung thực"."Nhưng tôi cũng không có đề nghị gì tốt, trước mắt hai người cứ dưỡng thương, sinh con, chiếu cố bọn trẻ, có lẽ một ngày nào đó sẽ nghĩ đến mình muốn làm gì.” Hoa Chiêu nói.Trong tay cô bây giờ có một số doanh nghiệp, nhà máy thực phẩm, công ty bất động sản, nhà hàng, cơ sở rau.Sắp xếp hai người rất dễ dàng.Ví dụ như thím Mã và Mã Thu Bình, dễ dàng nhét vào.Nhưng Lưu Minh và Chu Binh không được, an bài quá thấp không được, an bài quá cao cũng không được.Mỗi giám đốc điều hành, tối đa 10 năm, nếu không thể tiếp tục thăng chức, cô sẽ thay đổi người.Đến lúc đó sẽ tổn thương tình cảm.Hơn nữa kỳ thật cô đã sớm nhìn ra, hai người này thích hợp cầm súng, chỉ đâu đánh đó, để bọn họ làm quản lý làm ông chủ, bọn họ không làm được.Cho nên hãy làm cái gì mình muốn đi, cô hỏi một chút, chính là muốn ám chỉ bọn họ, chỗ cô không được, đừng tìm cô.Quả nhiên, Lưu Minh và Chu Binh liếc nhau, trong mắt có chút thất vọng...



Bạn cần đăng nhập để bình luận