Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 802 - Nên Tìm Cho Bà Ấy Một Người Bạn Rồi.



Chương 802 - Nên Tìm Cho Bà Ấy Một Người Bạn Rồi.



Chương 802: Nên Tìm Cho Bà Ấy Một Người Bạn Rồi.Đánh không lại người Trương gia coi như xong, hai thằng nhãi con nhà mình còn không đánh nổi rồi hả? Hơn nữa trước mặt nhiều người như vậy, Lưu Hướng Tiền cảm thấy rất mất mặt.Lưu Hướng Tiền cùng Lưu Thông, hai người trưởng thành, thân cao thể trọng cũng chiếm ưu thế, lập tức cùng Đại Vĩ Tiểu Vĩ lao vào đánh nhau.Nhưng bọn hắn đâu thể là đối thủ của Đại Vĩ Tiểu Vĩ?Đại Vĩ Tiểu Vĩ, Đại Cần Tiểu Cần, vẫn đang tham gia các lớp học võ đấy.Từ khi xảy ra chuyện bọn nhỏ bị bắt cóc, Hoa Chiêu liền yêu cầu vệ sỹ trong nhà đúng giờ dạy võ cho bọn chúng, phòng ngừa trong tương lai chúng cũng gặp phải nguy hiểm gì.Đại Cần Tiểu Cần học hành lơ là, Đại Vĩ Tiểu Vĩ lại trời sinh hiếu động, mấy chuyện như đánh nhau này rất có thiên phú, hiện tại công phu trên tay đã không tệ, xem như sắp đạt đến cấp bậc chuyên nghiệp rồi.Thu thập hai người bình thường dễ như chơi.Lưu Hướng Tiền cùng Lưu Thông đảo mắt đã bị ăn thiệt thòi, đau đến nói không ra lời, sau đó bị Đại Vĩ Tiểu Vĩ kéo dài tới ngoài cửa lớn."Lưu đại ca, không cho bọn hắn vào cửa được không?" Đại Vĩ quay đầu hỏi Lưu Minh.Hiện tại Hoa Chiêu ở đâu, bên người tất có người đi theo, ít nhất 2 người. Hôm nay là Lưu Minh cùng một người khác, bọn hắn toàn bộ quá trình chỉ vây xem, không nói chuyện.Nhưng bây giờ đi theo Đại Vĩ Tiểu Vĩ cùng đi đến ngoài cửa."Được a." Lưu Minh ôm bả vai nhìn Lưu Hướng Tiền cùng Lưu Thông, bọn hắn đi ra mục đích đúng là để cho hai người này không thể tiếp tục xuất hiện ở trước mặt Hoa Chiêu.Lưu Thông vậy mà còn nhớ rõ Lưu Minh, lần trước chính anh ta đã gọi người đem hắn bắt lại đưa trở về đấy!"Hiện tại không có tội danh cho những người lang thang nữa! Chúng tôi thích đi đâu thì đi, không mượn anh xen vào!"Lưu Minh đã sớm nhìn ra đây là hai người ngoài mạnh trong yếu, hắn chỉ chỉ cửa lớn nói: "Chỗ này không phải là của Trương Quế Lan đấy, là nhà của Hoa Chiêu, tư xông nhà của Hoa Chiêu, đừng nói tôi chặt chân các người, tôi còn có thể làm cho anh vào tù vài năm, anh tin hay không?"Lưu Hướng Tiền cùng Lưu Thông lập tức kinh sợ rồi, đứng nguyên tại chỗ không biết làm sao.Đại Vĩ Tiểu Vĩ đã không quan tâm xem bọn hắn làm khỉ gió gì, trở về trong sân, hơn nữa còn đóng cửa lớn lại.Kết quả tiến đi cha ruột, lại đến bà ngoại.Hai người tiến đến đã nhìn thấy bà Trương ở đằng kia khóc: "Cháu ngoại ngoan của bà, đã lớn như vậy rồi à, còn nhớ bà ngoại hay không, khi còn bé bà ngoại thường xuyên đến thăm các cháu, mang đồ ăn ngon cho các cháu đấy, nhớ rõ không?"Lưu Hướng Tiền cùng Lưu Thông đi ra ngoài rồi, Đại Cần Tiểu Cần không sợ nữa, hai người đi ra đứng ở bên người Trương Quế Lan, nghe đến đó Tiểu Cần lập tức hô: "Cháu nhớ được bà ngoại!""Ai!" Bà Trương cười lên như đóa hoa cúc (~!~): "Thật sự là bà ngoại đây. . .""Bà ngoại nói chị Hoa Chiêu thích ăn thịt người!" Tiểu Cần nói, trong mắt đều là giễu cợt.Đại Cần cũng cười: "Hơn nữa đồ của bà ngoại cũng không phải ăn chùa đấy, một bả đậu tương, nửa cân ngô, mẹ đều phải ra giá cao mua đấy."Bà Trương chỉ xấu hổ trong một cái chớp mắt, da mặt bà ta dày hơn tất cả mọi người, lập tức thay đổi một khuôn mặt sầu khổ, nhìn về phía Trương Quế Lan, muốn nói chuyện.Cửa lớn đột nhiên có mấy người tiến đến, lúc này là người đến để phỏng vấn xin việc.Trương Quế Lan trông thấy, lập tức nói với người Trương gia: "Đây là nơi tôi đi làm, không thích hợp nói việc tư, các người hiện tại ở đâu? Về trước đi, buổi tối tôi đi tìm các người."Trương Quế Lan hiện tại đã hiểu một chút kinh nghiệm quản lý, điều quan trong nhất là phải tạo dựng uy tín trước mặt nhân viên.Lại để cho người Trương gia làm loạn như vậy, bà đâu còn chút uy nghiêm nào?"Chúng ta vừa xuống xe lửa, nào có chỗ ở? Ở đây nhiều phòng, tùy tiện sắp xếp cho chúng ta mấy gian là được, không kén chọn." Bà Trương nói.Trương Quế Lan nhắm lại mắt, đã biết có thể như vậy."Ở đây không có chỗ, đó là một tiệm cơm, trong phòng đều là bàn ghế, không có giường, các người đi ở nhà khách a." Trương Quế Lan nói.Người Trương gia ánh mắt lại càng sáng, Trương Quế Lan mở tiệm cơm rồi hả? Căn nhà lớn như vậy, trong mắt bọn hắn, chính là một khách sạn lớn rồi, tiệm cơm lớn nhất ở thị trấn bọn hắn cũng không bằng một nửa chỗ này!"Đây là tiệm cơm? Con không ở chỗ này? Vậy chúng ta ở chỗ con là được, không kén chọn." Bà Trương nói: "Con còn đang bận việc, để cho Đại Cần Tiểu Cần mang bọn ta đi là được."Bà ta đứng lên, những chuyện khác trước đừng nói, trước tìm chỗ đặt chân rồi nói sau!Bà ta đã nhìn ra, Trương Quế Lan đã không còn là Trương Quế Lan của quá khứ kia nữa rồi, có Hoa Chiêu chỗ dựa, có bọn nhỏ chỗ dựa, Lưu Hướng Tiền Lưu Thông ở trong tay bà cũng không chiếm được gì tốt, bị đánh một trận văng ra.Bọn hắn. . . . Bà ta là mẹ ruột của Trương Quế Lan! Dù sao nó cũng không dám đánh bà ta! Nhưng là, nó có thể đuổi bà ta đi.Còn muốn đem bọn hắn đuổi tới nhà khách đây này!Bà ta mới không đi.Bà Trương sáng suốt, nhưng lại có nhiều kẻ có kiến thức hạn hẹp đấy.Triệu Tiểu Hồng sờ sờ bụng nói: "Bà nội, cháu thật sự quá đói rồi, đã ngồi một ngày một đêm trên xe lửa, đến bây giờ còn chưa ăn được một hạt cơm đâu, đứa nhỏ đói bụng. . .""Đúng vậy a, em gái lớn, chúng ta đều đói muốn chết rồi." Tôn Xuân Anh ngồi phịch ở trên ghế nói: "Vừa vặn đây là tiệm cơm, nhanh cho chúng ta ăn chút gì đấy, đừng phiền toái, có cái gì ăn cái đó là được!"Nhưng tiệm cơm lớn như vậy, có chút gì cũng đều là đồ tốt a?"Chị cả, em vừa vào đã ngửi thấy mùi thịt rồi! Chị đã làm sao? Thế nào mà thơm như vậy?" Hai mắt Trương Đại Toàn sáng lên nói.Hắn thực sự đói bụng.Những người khác của Trương gia cũng như thế, đều ngồi ở trên bàn hai mắt tỏa sáng mà nhìn chằm chằm vào Trương Quế Lan.Trương Quế Lan lập tức cảm thấy mình là khối thịt, những người này định đem bà ăn hết!"Tiệm cơm còn chưa khai trương, không có gì ăn, các người muốn ăn, tôi mời các người đến tiệm cơm khác." Trương Quế Lan nói với Hoa Chiêu: "Ở đây con giúp mẹ nhìn xem, mẹ đưa bọn hắn đi nhà khách sẽ trở lại."Muốn làm như đối với Lưu Hướng Tiền đem bọn họ đánh đi ra ngoài là không thể nào đấy, dù sao cũng là người thân ruột thịt, mẹ của bà cũng ở đó.Bất luận cha mẹ đối với bà như thế nào, bà cũng không thể thò tay đánh cha mẹ.Nhưng cha mẹ muốn ăn bà, cũng không có cửa đâu!Những ngày rời khỏi thôn Kháo Sơn, bà cảm thấy đầu óc mình càng ngày càng thanh tỉnh, quay đầu lại nhìn cuộc sống trước kia của mình, bà thực hận không thể trở về đánh cho chính mình trước kia mấy bàn tay.Thật sự là sống quá uất ức quá uỷ khuất rồi.Mà bà Trương mang đến cho bà thống khổ, bà cũng không quên, chưa bao giờ tha thứ.Nếu bà ta đã không xem bà là con gái, vậy bà cũng không thể trở thành con gái ngoan nữa.Bà ta từ xa đến thủ đô một chuyến, bà bao ăn bao ở vài ngày, lại mua vé xe tiễn bọn họ về nhà đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi.Nhiều hơn thì không có.Thậm chí ngay cả tự mình làm bữa cơm cho bọn hắn ăn cũng không muốn.Trong tiệm cơm, rau quả đều mau từ nhà kính của Hoa Chiêu đấy, không phải cho không đấy!Rất đắt đấy!Nếu như chỉ ăn một bữa là có thể đem người đuổi đi cũng được, nhưng bà biết chuyện này không có khả năng, ngược lại sẽ để cho bọn hắn ăn hết bữa nay muốn bữa sau, lại càng không chịu đi!Vậy đến lúc đó động thủ, mọi người đều khó coi. . . .Trương Quế Lan đứng ở cửa ra vào nhìn bọn hắn: "Đi ah, đi ăn cơm."Người Trương gia vẫn đứng yên.Sắc mặt bà Trương không tốt: "Mùi thịt cũng bay ra rồi, lại nói không có đồ ăn hay sao?"Bà ta vỗ đùi bắt đầu khóc: "Tôi chính là số khổ ah, sống xa nhau lâu như vậy rồi mà đến thăm con gái không chào đón ah, đến một bữa ăn cũng không nỡ cho tôi ah! Tôi cả đời này sống uổng phí ah. . . .""Mẹ, tiệm cơm cũng đừng dẫn bọn hắn đi, mẹ nghe thanh âm này, có sức vô cùng, ở đâu giống chưa ăn cơm chứ?" Hoa Chiêu nói ra: "Con sẽ nói người mua vé xe trực tiếp tiễn bọn hắn lên xe lửa."Chút tiền vé xe ấy, cô cũng nguyện ý ra.Hoa Chiêu nói với Đại Cần bên cạnh: "Đi gọi Lưu Minh đến."Đại Cần chạy đi, tới cửa gọi Lưu Minh.Người Trương gia vừa nhìn đã biết không ổn.Đừng nói Hoa Chiêu kêu người đến, Hoa Chiêu tự mình động thủ, bọn hắn cũng chịu không được!Người thủ đô không biết sức lực của Hoa Chiêu mạnh bao nhiêu, bọn hắn thế nhưng lại biết rõ.Tất cả mọi người đồng loạt đứng lên, đẩy Trương Quế Lan."Đi một chút, chúng ta đi ăn cơm.""Ăn xong ở nhà khách.""Dì lớn, tiệm ăn này của dì đang cần người a? Cháu lưu lại hỗ trợ a!" Trương Đào đột nhiên nói ra."Đúng vậy a đúng vậy a, dì lớn, cháu có thể làm việc!" Trương Hạnh cũng nói."Chị cả, em lưu lại giúp chị mua thức ăn!" Trương Đại Toàn nói."Em gái lớn, anh giúp em tính sổ, anh giúp em tính sổ sách!"Một đám người đẩy Trương Quế Lan ra ngoài, giọng cũng dần dần đi theo từng bước đi.Đại Vĩ lo lắng hỏi Hoa Chiêu: "Chị, chị nói mẹ có thể nghe bọn hắn hay không?"Ở trong ấn tượng của thằng bé, mẹ rất nghe lời bà ngoại đấy.Hoa Chiêu vừa cười vừa nói: "Không biết."Vừa rồi nghe thấy Trương Quế Lan muốn dẫn bọn hắn đi ra ngoài ăn, cô liền an tâm. Trong phòng bếp đồ ăn vốn đã sớm chuẩn bị tốt, rau quả không nhiều lắm, các loại thịt lại chất đầy 2 tủ lạnh.Con gái ruột đến bữa cơm cũng không nỡ cho mẹ mình ăn. . . . Trương Quế Lan có thể nhẫn nhục chịu đựng làm cho tới một ước ngày hôm nay này, cô thật sự bất ngờ rồi."Tìm người đi theo bà ấy, lúc cần thiết đem bà ấy đẩy ra ngoài." Hoa Chiêu nói với Lưu Minh.Không có cô ở đây, Hoa Chiêu thật sự sợ Trương Quế Lan không thoát thân được.Về phần ở đây, Hoa Chiêu cũng không quản. . . .Cô nói với Đại Vĩ: "Ở đây phải giao cho em rồi, về việc tuyển người..., em muốn làm chủ thì làm chủ, em không muốn làm chủ, hãy chỉ huy những người khác này làm công tác chuẩn bị khai trương trước."Đại Vĩ lập tức khẩn trương mà mặt đỏ rần: "Em? Em làm được không?""Em làm được, chị tin tưởng em." Hoa Chiêu vỗ vỗ bờ vai của hắn.Con nhà nghèo thường sớm biết lo liệu việc nhà, hiện tại Trương Quế Lan đã không còn nghèo rồi, nhưng Đại Vĩ lại chưa quên chính mình lúc nhỏ, cho nên mấy năm này hắn đều đặc biệt hiểu chuyện.Hoa Chiêu cũng nhìn ra sự kích động của thằng bé, hắn muốn kiếm tiền, hắn muốn làm ông chủ.Chị nói hắn làm được. . . .Đại Vĩ lập tức có lòng tin rồi....Hoa Chiêu về đến nhà, còn đang suy nghĩ vấn đề của Trương Quế Lan.Hôm nay Lưu Hướng Tiền xuất hiện đã nhắc nhở cô, mẹ cô vẫn còn trẻ, vừa mới 40 tuổi, tuổi già còn rất dài, có lẽ nên tìm bạn cho bà ấy rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận