Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 644 - Cuộc Sống Của Tôi Đã Bị Bọn Họ Thay Đổi



Chương 644 - Cuộc Sống Của Tôi Đã Bị Bọn Họ Thay Đổi



Chương 644: Cuộc Sống Của Tôi Đã Bị Bọn Họ Thay ĐổiBuổi chiều, Hoa Chiêu vui vẻ mà trở lại trường học, lại trở thành giáo viên nửa buổi chiều.Mặc dù có chút mệt mỏi, nhưng cô cũng không oán trách.Chỉ là một bài thi nhỏ, đã bị tất cả mọi người nghi ngờ cô gian lận, bây giờ nếu cô không chứng minh rõ thực lực của mình, đợi sau khí kỳ thi đại học chấm dứt, nhất định sẽ có người viết thư nặc danh tố cáo cô.Tuy nhiên sau đó nhất định có thể chứng minh trong sạch của cô, nhưng khúc chiết trong đó cũng làm cho người ta sốt ruột, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.Sự cố gắng đã không uổng phí, vài ngày sau, vụ ồn ào Hoa Chiêu gian lận đã triệt để biến mất.Hiện tại rốt cuộc đã có bạn học cố lấy dũng khí tới hỏi đề cô rồi, sau đó mặc kệ đề gì, cô đều biết, cuối cùng một chút nghi ngờ cũng không còn.Mấy người đối với cô bất mãn, cũng không dám biểu hiện ra ngoài nữa, bằng không thì lập tức sẽ bị nói là ghen ghét, lòng dạ hẹp hòi.Một buổi chiều sau khi tan học, Hoa Chiêu gặp một người quen ở ngã tư.Người quen này tất nhiên là đang đợi cô."Tìm một chỗ nói chuyện." Lúc Tôn Thượng đi ngang qua cô đã nhanh chóng nói ra.Giống như mấy đặc vụ đang làm việc vậy.Hoa Chiêu im lặng: "Không thích hợp, có chuyện gì thì ngày mai ở trường học nói đi."Tôn Thượng đã cách xa cô 2 m, quay đầu lại nói: "Trường học cũng không thích hợp.""Vậy thì không còn biện pháp nào rồi." Hoa Chiêu nói: "Tôi hình như cũng không có gì để nói với anh đấy."Tôn Thượng nhìn xung quanh, là thời điểm tan học, trên đường có rất nhiều bạn học. Hiện tại rất nhiều người biết Hoa Chiêu, đi qua xem.Hắn không dám cùng Hoa Chiêu thân cận quá, nói quá nhiều lời. Hơn nữa chuyện hắn muốn nói, căn bản không thể trước công chúng nói ra."Được rồi, buổi tối tôi sẽ đến nhà tìm cô." Tôn Thượng nói xong vội vàng đi nha.Hoa Chiêu sững sờ, hắn biết cô ở đâu sao?Buổi tối 7 giờ, cô vừa mới cơm nước xong xuôi, ngoài cửa quả nhiên có người đến gõ cửa."Làm sao anh lại biết địa chỉ nhà tôi?" Hoa Chiêu đứng ở cửa hỏi luôn, cũng không có ý định để cho Tôn Thượng vào.Nơi này là tứ hợp viện, không phải là nhà Diệp Mậu."Thầy Cao cậu họ của tôi, tôi hỏi qua ông ấy." Tôn Thượng nói ra.Hoa Chiêu im lặng, vẫn không thể nói cái gì, lúc này địa chỉ nhà học sinh cũng không phải bí mật gì."Có việc gì?" Cô hỏi."Là có chút việc muốn cùng cô nói chuyện." Tôn Thượng xem trái xem phải, cũng may đầu phố nhỏ này ít nhà, ít người, hiện tại rất yên tĩnh."Bộ dang lén lén lút lút này của anh, tôi lo lắng không muốn cho anh vào cửa ah." Hoa Chiêu nói.Tôn Thượng nghẹn một hơi, lại không lên tiếng, chuyện hắn muốn làm thực sự có chút lén lút. . .Hoa Chiêu nhìn hắn, nhưng lại quay đầu mời hắn vào.Mặc kệ hắn có chuyện gì, nói ra được thì tốt hơn.Tôn Thượng thở phào mà bước vào cửa, một đường cùng cô đi vào sân nhỏ, lúc đi đến nhà giữa, hắn đã ỉu xìu: "Nhà của cô thật lớn ah."Mặc dù khi đã có địa chỉ đã biết rõ đây không phải là đại tạp viện, lúc gõ cửa cũng biết đây khả năng là một gia đình rất giàu có, nhưng khi thực sự tiến vào hắn vẫn bị doạ đến rồi."Biểu cảm này của anh là có ý gì vậy? Rất thất vọng?" Hoa Chiêu nói."Là có hơi thất vọng." Tôn Thượng thở dài: "Không, là rất thất vọng! Tôi nghĩ cô rất nghèo. . . Dù là người bình thường cũng được ah!" Kết quả, so với nhà hắn còn có tiền hơn, xem ra chuyện hắn cầu sẽ khó thực hiện được rồi.Trương Quế Lan ôm đứa bé đi bộ tới, tò mò nhìn Tôn Thượng: "Vị này là?""Bạn học của con. Đây là mẹ tôi." Hoa Chiêu giới thiệu hai người với nhau.Tôn Thượng lập tức đứng lên cung kính chào hỏi, sau đó nhìn chằm chằm vào đứa bé trong ngực Trương Quế Lan, là bé trai, lớn lên cùng Hoa Chiêu không giống nhau, vậy chính là giống bố rồi.Tiểu tử này bộ dáng rất có tinh thần đấy, vừa nhìn đã biết cha người ta cũng không kém được.Ghen tuông vừa đi lên chưa đến hai giây đã đi xuống, mặc kệ người ta đẹp mắt hay khó coi, hắn cũng không có cửa rồi.Trương Quế Lan không đi, ôm đứa bé ngồi trong phòng xem hai người nói chuyện.Bà phải giúp con gái tránh hiềm nghi."Rốt cuộc anh tìm tôi có chuyện gì?" Hoa Chiêu hỏi.Tôn Thượng nhìn Trương Quế Lan, biết rằng bà ấy cũng không thể đi ra đấy, cúi đầu cắn răng một cái, có chút đỏ mặt nói: "Tôi nói, cô có thể hứa là chuyện hôm nay phải giữ bí mật, tuyệt đối không tiết lộ ra ngoài?"Hoa Chiêu nghĩ nghĩ, lắc đầu: "Vậy cũng phải xem anh nói cái gì, nếu như là chuyện nguy hại đến lợi ích của mọi người, anh tốt nhất là đừng nên mở miệng."Tôn Thượng đột nhiên che mặt, cảm thấy hắn chính là không nói nên tới. Nhưng là, không đến hắn không cam lòng!"Tôi ngày đó, xác thực đã chép bài của cô." Tôn Thượng đột nhiên nói ra.Hoa Chiêu gật đầu: "Tôi biết."Chuyện ngày hôm đó hắn đúng, hắn nhìn chằm chằm vào cô đây này. . . Thỉnh thoảng sẽ quét mắt một vòng trên bài thi của cô, cô đều nhìn thấy.Bất quá chỉ là một bài thi nhỏ bình thường ăn gian chính là lừa mình dối người, việc này cô mặc kệ, cứ để hắn sao chép."Kỳ thật thành tích học tập của tôi một chút cũng không tốt, thật sự tự mình đi thi, tôi có thể thi được 10 điểm cũng không tệ rồi, cũng đều là mơ đấy." Hắn tự giễu cười cười."Nhưng ta muốn thi vào một đại học tốt! Tôi muốn vào đại học Bắc Kinh!” Vẻ mặt của Tôn Thượng thay đổi, trong kiên định mang theo thống khổ cừu hận."Hai năm trước, tôi vốn có thể trở về thành phố, vào đại học Bắc Kinh đấy! Nhưng vị trí của tôi đã bị một kẻ tiểu nhân đoạt rồi. . ." Tôn Thượng đã quyết định nói thật, cũng không giấu diếm chút nào, một hơi nói ra tất cả.Lúc trước hắn xuống nông thôn rồi, không xa, ở vùng nông thôn ngoại thành thủ đô, bởi vì nhà hắn có chút năng lực.Năm đó hắn chỉ có 18 tuổi, cùng thanh mai trúc mã xuống dưới đấy, nhưng hai người bị phân đến hai đội sản xuất, bất quá không xa, liên tiếp nhau.4 năm qua đi, hắn cho rằng hết thảy vẫn như trước, chỉ đợi đến khi trong nhà đem hai người gọi về, bọn hắn có thể kết hôn thành gia rồi.Trong nhà hắn cũng thực sự rất có năng lực, cho hắn một vị trí trong danh sách sinh viên của đại học công nông binh, hắn mừng rỡ chia sẻ với bạn gái.Ngay lúc hắn đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị đến trường, đột nhiên bị người ta báo cáo trộm đồ của đội sản xuất, hành vi không hợp, bị huỷ tư cách sinh viên.Hắn xác thực đã trộm qua, nửa đêm đói quá, đã ra đồng hái trộm mấy bắp ngô…Nướng cũng không dám nướng, ăn sống rồi.Chuyện này hắn không nói cho bất luận kẻ nào, chỉ trừ bạn gái mình, hắn còn vụng trộm cho cô ta mấy bắp.Sự thật chứng minh, người báo cáo hắn đúng là bạn gái hắn, mà cô ta cũng đã nhận được danh sách kia.Nhưng cô ta vậy mà không tự mình đến trường, mà đem danh ngạch kia cho một người đàn ông cùng đội sản xuất của cô ta!Mà chính cô ta cũng không để ý đến chính sách mà một mình trở về thành phố, gả cho người đàn ông kia.Đáy mắt Tôn Thượng đỏ như máu, nếu như bạn gái cũ chỉ vì bản thân mình mà gài bẫy hắn, hắn cũng chấp nhận! Hắn thậm chí sẽ tha thứ cô ta, dù sao tình cảm thanh mai trúc mã. . . Nhưng cô ta lại vì một người đàn ông!Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục?"Tôi muốn học đại học Bắc Kinh! Tôi muốn đoạt lại những gì vốn thuộc về mình!" Tôn Thượng từng chữ từng chữ một mà nói.Hoa Chiêu thổn thức mà nghe xong, lại bị một câu cuối cùng này làm sửng sốt: "Anh còn muốn đoạt lại bạn gái cũ kia sao? Cùng cô ta kết hôn?"Tôn Thượng dừng lại một chầu, lập tức nói ra: "Không phải, tôi chính là nói, tôi vốn sẽ được học ở đại học Bắc Kinh đấy, vị trí kia vốn là của tôi đấy! Cuộc sống của tôi đã bị bọn họ thay đổi, tôi hiện tại muốn sửa lại. Về phần cô ta."Hắn cười lạnh: "Tôi mới không thèm!"Hoa Chiêu gật đầu, nếu hắn còn muốn tìm cô ta về, cô đã xem thường hắn rồi."Cho nên anh tìm tôi làm gì?" Hoa Chiêu hỏi.Mặt Tôn Thượng đột nhiên lại đỏ lên, nhỏ giọng nói: "Cái kia cái kia, nhà tôi có thể sắp xếp, lại để cho hai người chúng ta đi thi cùng một trường thi. . . Ngồi cạnh nhau. . . Đến lúc đó, cô có thể cho tôi chép bài. . ."Hoa Chiêu...Cô thật sự không nghĩ tới, hắn lại đến tìm cô vì cái này đấy!Còn gì để suy nghĩ nữa?Cô không chút do dự nói: "Không được."



Bạn cần đăng nhập để bình luận