Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1497 - Kết quả điều tra



Chương 1497 - Kết quả điều tra



Chương 1497: Kết quả điều traHọc y đúng là tốt thật.Trước đây phương pháp khám bệnh cứu người của Hoa Chiêu đơn giản thô bạo, chính là dùng tinh hoa thực vật để cứng rắn chống lại.Đối với các loại chất độc cũng dùng cách đơn giản thô bạo nguyên thủy nhất. Đều dùng dung dịch nguyên chất, hiệu quả chỉ có một.Nhưng sau khi học y thì đã hiểu dược lý, học được cách "Quân thần" hỗ trợ lẫn nhau, sử dụng phối hợp, thuốc mà cô điều chế ra luôn kỳ lạ, hiệu quả đa dạng.Chỉ nghe thôi Diệp Danh đã biết sự thần kỳ của bình thuốc nhỏ trong tay này: "Đây là thứ gì? Làm như thế nào?""Thì là chiết xuất nước mạn đà la ra, phối hợp...""Dừng, em đừng nói nữa, anh nghe không hiểu, anh không muốn biết nó được làm ra như thế nào, anh chỉ muốn biết nó được dùng như thế nào." Diệp Danh nói."Rất đơn giản." Hoa Chiêu lấy lại cái bình, mở nắp phía trên ra.Để cho tiện sử dụng, cô dùng bình phun sương để đựng."Phun ba lần ở trên mũi, chờ hai phút, người đó sẽ biết gì nói nấy." Hoa Chiêu nói: "Hơn nữa xong chuyện không có bất kỳ ấn tượng gì, có điều thời gian có hiệu quả rất ngắn, chỉ có nửa giờ.""Sau nửa giờ nếu như lại muốn sử dụng thì tốt nhất là chờ một tuần, hiệu quả mới có thể tốt." Hoa Chiêu nói: "Nếu không đối phương sẽ có khả năng kháng thuốc, có thể sẽ không hỏi được gì, hoặc là nói không rõ.""Còn nữa, tốt nhất là người sử dụng nên đeo mặt nạ chống độc, nếu không bản thân cũng sẽ trúng chiêu, vậy thì đen đủi rồi." Hoa Chiêu nói."Em quá giỏi!" Diệp Danh khen ngợi mà nhìn cô.Có cái này, vậy thiên hạ này còn có bí mật ư?"Thứ này rất khó làm, sai sót một chút thôi hiệu quả cũng sẽ không tốt, một năm cùng lắm là làm được một bình này, thế nên bí mật trong thiên hạ vẫn nhiều lắm." Hoa Chiêu nói.Cái bình nhỏ trong tay trông có vẻ chỉ chứa được 20ml, một lần phun ba lần, đoán chừng cũng không dùng được bao nhiêu lần.Đương nhiên, câu nói này có phần lừa dối Diệp Danh.Chỉ cần nghiên cứu được phương pháp điều chế, sau này cô muốn điều chế ra sẽ rất dễ dàng.Nhưng cô không muốn những thứ này bị lạm dụng."Như vậy đã rất giỏi rồi." Diệp Danh nói.Anh cũng không thất vọng, bởi vì anh cũng không cần thứ này.Dù thiên hạ có nhiều bí mật đến mấy, anh cũng không tò mò.Có thể dùng cho chuyện lần này đã là một niềm vui bất ngờ rồi.Anh cả quả nhiên vẫn là anh cả, Hoa Chiêu cũng cười."Bây giờ anh sẽ bảo người đưa qua đó." Diệp Danh nói.Hoa Chiêu cũng rời đi, không làm chậm trễ công việc của anh ấy.Nhưng trước khi đi cô đột nhiên nhớ tới một chuyện: "Anh cả, Diệp Thâm đi đâu rồi?"Trước đó Diệp Thâm đã về Bằng Thành, nhưng bây giờ hóa ra đó chỉ là những gì cô nghĩ.Mấy ngày nay cô vẫn không nhận được điện thoại của Diệp Thâm, bên phía Bằng Thành cũng nói không nhìn thấy ông chủ, máy bay lại không xảy ra chuyện, Diệp Thâm mất tích rồi.Nhưng Hoa Chiêu không sốt ruột, chờ nhiều ngày như vậy mới tới hỏi.Diệp Danh cười: "Chuyện này à, mấy ngày nữa chắc hắn sẽ trở về thôi."Trông có vẻ là thật sự có chuyện."Làm gì vậy, thần thần bí bí." Hoa Chiêu nói.Diệp Danh cười nhưng không nói.Đây là không chịu nói rồi.Hoa Chiêu cũng không hỏi nữa, vẫy tay rồi đi.Diệp Danh cũng dọn dẹp đồ đạc rồi rời đi, anh đi mấy vòng ở thủ đô sau đó đi vào một nơi bí mật, giao bình thuốc cho người đáng tin cậy nhất, để người đó tự mình đi làm chuyện này.Trong phòng có hai người đàn ông, một người đã đi còn lại một người.Diệp Thâm nói: "Cô ấy đưa cho anh à? Sao toàn nghiên cứu những thứ kỳ cục này vậy.""Hừ." Diệp Danh lườm anh một cái: "Cất cái vẻ đắc ý trên mặt cậu đi, biết cậu có một cô vợ tốt rồi, không cần khoe khoang với anh."Diệp Thâm mỉm cười."Cô ấy hỏi anh là cậu đi đâu rồi, hiếm thấy, nhịn nhiều ngày như vậy mới hỏi." Diệp Danh nói: "Anh nói mấy ngày nữa cậu sẽ trở về, có thể về không?"Diệp Thâm gật đầu: "Sắp rồi.""Vậy là tốt rồi." Diệp Danh nói đến chuyện của Diệp Thư.Lúc này Diệp Thâm mới biết, bình thuốc nước thần kỳ kia là để dùng cho việc này.Cái này..."Chờ sau khi chuyện này kết thúc em sẽ qua đó, giải quyết triệt để bọn hắn." Diệp Thâm nói.Vấn đề không dễ giải quyết, vậy thì giải quyết người gây ra vấn đề.Cả nhà Địch Luân biến mất, sẽ không còn ai truy xét chuyện Tô Hằng nữa.Diệp Danh lắc đầu, quả nhiên là hai vợ chồng, phương pháp xử lý đều giống nhau, quá thô bạo."Chờ tên vệ sĩ kia khai ra rồi nói sau." Diệp Danh nói: "Để xem vấn đề xuất phát từ đâu."...Bốn ngày sau kết quả đã được đưa về.Chuyện quan trọng như vậy không dám nhờ người khác, cầm bình thuốc tự mình đi, tự mình về, không dùng điện thoại báo cáo kết quả.Diệp Danh nghĩ ngợi một lát, để Hoa Chiêu quen biết người này cũng không tồi, nên dẫn người đi thẳng về nhà, tránh người nhà đi, trực tiếp đi vào từ cửa sau, đi vào ngôi nhà riêng rẽ ở trong vườn hoa kia.Những loại thực vật nguy hiểm của Hoa Chiêu cũng được di dời khỏi gác lửng, bỏ vào chỗ này.Thế nên tuy rằng ngôi nhà này dùng để nghỉ ngơi nhưng cũng chỉ là dùng cho cô nghỉ ngơi, bình thường không cho phép bất kỳ ai đi vào, trừ phi là cô dẫn vào.Tò mò có thể hại chết mèo, còn có thể hại chết trẻ con, trẻ con thường thì bạn không cho bọn chúng làm chuyện gì, bọn chúng sẽ nhất quyết làm chuyện đó.Vậy nên thỉnh thoảng Hoa Chiêu sẽ dẫn bọn trẻ vào tham quan, hoặc là để bọn trẻ làm việc.Giúp cô dọn dẹp phòng, quét nhà, lau kính, quét dọn sân.Ngôi nhà lớn như vậy có tổng cộng hai tầng, cửa sổ vẫn là cửa sổ ô quả trám kiểu cũ, lúc lau phải cẩn thận lau từng ô nhỏ.Đúng là đòi mạng mà.Hơn nữa còn là nghĩa vụ lao động, không có phần thưởng.Không làm xong còn bị phạt, hoa quả này, đồ ăn vặt này, tiền tiêu vặt này, đều bị cắt xén.Mấu chốt là tiết lao động này còn thường xuyên có, trung bình một tuần một lần, điều này khiến cho bọn trẻ trong nhà không có việc gì đều cách xa nơi này, không muốn tới gần một chút nào!Người lớn trong nhà muốn âm mưu bí mật gì ở đây sẽ khá an toàn.Hoa Chiêu gặp được Nhiếp Mãn với tướng mạo bình thường không có gì nổi bật, tuổi tác trên ba mươi, toàn thân trên dưới không điểm đặc biệt gì.Nếu như dùng khí chất để suy đoán nghề nghiệp của một người cũng không đoán chính xác được hắn làm gì, hắn ngồi xuống chỗ đó, nói là công nhân bình thường cũng giống, nói là hộ cá thể cũng giống, nói là một thương nhân lớn khiêm tốn cũng giống.Đây là một người rất giỏi ngụy trang."Anh giới thiệu một chút, Nhiếp Mãn, chuyện quan trọng nhất trong nhà, chuyện mà chúng ta không tiện ra mặt, đều có thể giao cho anh ấy đi làm." Diệp Danh nói: "Anh ấy và Ngũ Lạc, một sáng một tối."Trước đây Hoa Chiêu luôn biết nhà họ Diệp còn có người như vậy tồn tại, chỉ có điều chưa từng gặp mà thôi.Bây giờ, làm dâu mười hai năm, cuối cùng cô cũng có tư cách tiếp xúc với chuyện bí mật nhất của nhà họ Diệp.Hoa Chiêu gật đầu với Nhiếp Mãn, hỏi một cách tự nhiên: "Hỏi ra được gì rồi?"Nhiếp Mãn cũng rất tò mò về Hoa Chiêu, anh ta ở trong bóng tối, cũng quan sát Hoa Chiêu đã lâu, cực kỳ khâm phục con mắt chọn vợ của Diệp Thâm.Lại càng phục sát đất bản lĩnh chế thuốc của Hoa Chiêu.Anh ta lấy chỗ thuốc còn lại ra đặt lên mặt bàn, nói."Nửa năm trước có người liên hệ với gã ta, nói gã hạ độc, lại hứa cho lợi ích lớn, bảo gã ta hạ độc Diệp Thư.""Độc được hạ ở trong sữa dưỡng thể của Diệp Thư, tôi lấy một ít mẫu về, còn lại bên kia lấy đi xét nghiệm rồi, vẫn chưa ra kết quả."Nhiếp Mãn lại lấy một cái bình nhỏ ra đặt xuống, tiếp tục nói:"Còn người hạ độc là ai, gã ta cũng không biết, không biết tại sao đối phương lại tìm tới gã ta và có mục đích gì."



Bạn cần đăng nhập để bình luận