Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1065 - Chọn Cái Tốt Nói.



Chương 1065 - Chọn Cái Tốt Nói.



Chương 1065: Chọn Cái Tốt Nói.Hoa Chiêu lập tức giật mình."Cảm ơn cô." Kim Viên Viên đi qua cúi đầu thật sâu trước mặt Hoa Chiêu: "Cảm ơn cô đã cứu mạng tôi!"Nói xong, vài giọt nước mắt lạch cạch rơi xuống mặt đất.Hoa Chiêu đỡ người lên..., vỗ vỗ bờ vai của cô ấy."Còn gì cần trợ giúp không?" Hoa Chiêu nhìn cô ấy hỏi.Người thời đậi này mặc quần áo có miếng vá còn rất nhiều, nhưng miếng vá thành như vậy vẫn rất ít.Chuẩn bị lên đại học, mỗi người đều mặc bộ quần áo tốt nhất của chính mình. Kết quả bộ đồ tốt nhất của cô ấy chính là như vậy đấy.Lại nhìn những thứ khác, không có thứ gì khác rồi.Cô ấy không có chút hành lý nào, không có chậu rửa mặt, không có chăn đệm kem đánh răng.Hoa Chiêu thật sự nhịn không được hiếu kỳ, kéo cô ấy tiến vào tiệm cơm."Tôi mời cô ăn cơm." Cô nói ra."Không được, sao có thể không biết xấu hổ như vậy, nên là tôi mời cô đấy." Kim Viên Viên đứng đó không đi.Nhưng cô ấy đâu chống lại được sức lực của Hoa Chiêu, rất dễ dàng bị kéo vào tiệm cơm.Kim Viên Viên kinh ngạc mà nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt, nếu như cô ấy nhắm mắt lại, cô ấy sẽ cho rằng thứ đang kéo mình chính là tài sản đắt tiền nhất nhà mình, một con trâu.Ngồi vào trong tiệm, Hoa Chiêu không chọn những món ăn hiếm có gì, chỉ chọn mấy món ăn gia đình, sợ Kim Viên Viên không được tự nhiên.Bất quá mấy món cho rằng là món ăn gia đình, mỗi lần bưng lên, đều làm cho Kim Viên Viên trừng lớn mắt, hiển nhiên chưa từng thấy qua."Nghe nói cô đã kết hôn?" Hoa Chiêu thật sự nhịn không được, cẩn thận hỏi thăm.Cô cẩn thận hiển nhiên là đang quan tâm đến cái tôi của cô ấy. Kim Viên Viên cảm nhận được thiện ý của cô, nên nở nụ cười.Sự khẩn trương trên người tan biến, lộ ra nụ cười sạch sẽ sáng ngời.Hoa Chiêu cảm thấy nếu như cô ấy trắng trêm một chút, béo thêm một chút, tóc tai chỉnh tề hơn, đây sẽ là một người rất xinh đẹp.So với Viên Viên kia xinh đẹp hơn nhiều."Người đàn ông của tôi coi như cũng được, chịu khó làm việc, hắn là con một trong nhà, cha mẹ lại có bệnh cần quanh năm uống thuốc, cho nên trong nhà hơi nghèo một chút." Kim Viên Viên nói ra.Lòng Hoa Chiêu thoải mái hơn chút, lúc nói đến người đàn ông của mình, trong mắt có ánh sáng, cũng không nhìn thấy sự khổ sở."Vậy cô hãy học tập thật tốt, về sau tốt nghiệp có công tác, toàn bộ gia đình sẽ ngày càng tốt hơn rồi." Hoa Chiêu nói.Nói ra chuyện này ánh mắt Kim Viên Viên lại sáng hơn, lại đứng lên cúi đầu với Hoa Chiêu.Hoa Chiêu vội vàng đè lại: "Ăn cơm ăn cơm, không cần cảm ơn tới cảm ơn lui đấy. Vậy cô đến trường, trong nhà làm sao bây giờ? Đứa nhỏ làm sao bây giờ?""Tôi chỉ sinh được một đứa con gái, anh ấy rất có năng lực. Tuy rằng ở nhà một mình chăm sóc đứa trẻ có hơi mệt nhưng không phải là không thể. Anh trai tôi cũng hứa sẽ giúp một số việc nên không có vấn đề gì." Kim Viên Viên nói.Vậy thì không có vấn đề gì.Hoa Chiêu nhanh chóng mời cô ất ăn cơm, cơm nước xong xuôi lại đút cho cô ấy 100 đồng, để cô ấy sắm sửa vài thứ.Kim Viên Viên đẩy ra nhưng không đẩy nổi đành nhận lấy, nhìn Hoa Chiêu trịnh trọng nói: "Về sau tôi sẽ báo đáp cô."Hoa Chiêu cười cười: "Tốt, tôi chờ ngày đó.""Cô có thể cho tôi địa chỉ nhà không?" Kim Viên Viên nói ra. Bằng không thì về sau muốn báo đáp cũng không tìm thấy nơi.Hoa Chiêu cười cười: "Có việc cô cứ tìm chú Hứa cũng được."Kim Viên Viên liếc nhìn Hứa Tri Minh, cũng không hỏi lại. Có lẽ người ta không tiện nói, bất quá tìm Hứa Tri Minh cũng được, ông ấy là người của đơn vị nhà nước, dễ tìm.Kim Viên Viên quay người đi nha.Hứa Tri Minh nhìn bóng lưng của cô ấy thì thở dài."Làm sao vậy?" Hoa Chiêu hỏi."Cô ấy chỉ nói một mặt tốt, chuyện không tốt thì không nói." Hứa Tri Minh nói."Cái gì?" Hoa Chiêu hỏi."Bố chồng cô ấy là một người thọt, mẹ chồng là một người ngốc, người đàn ông của cô ấy thì trí lực cũng có chút không bình thường, nhưng so với kẻ đần thì mạnh hơn mọt chút, đứa con thì còn nhỏ, nhìn không ra cái gì.”"Cũng may người đàn ông của cô ấy nghe lời, nhưng bố chồng đặc biệt xấu, đối với cô con dâu mà ông ta mua bằng tiền tiết kiệm cả đời, xem như một nô lệ, còn ..."Hứa Tri Minh đột nhiên dừng lại, phần còn lại không nên nói với Hoa Chiêu! Sẽ làm ô uế lỗ tai con bé.Hoa Chiêu cũng đã trừng lớn mắt: "Không phải chứ? Có phải là những gì cháu nghĩ không? Ông ta thành công không?”Nếu như ra tay được rồi, cô sẽ đến liên đoàn phụ nữ địa phương!"Có lẽ không có, Kim Viên Viên biết phản kháng, thường xuyên cùng bố chồng đánh nhau, toàn bộ thôn cũng biết."Bất quá bố chồng cô ấy năm đó cũng là kẻ lăn lộn trên đường đấy, nghe nói đã làm thổ phỉ, đánh nhau bị kẻ thù cắt đứt chân, công phu trên tay vẫn còn, cô ấy thường xuyên bị đánh không nhẹ." Hứa Tri Minh nói."Nhà mẹ đẻ mặc kệ sao? Không phải là có anh em sao?" Hoa Chiêu hỏi.Hỏi xong cô cũng nghĩ ra, thực sự đau con gái sao có thể đem cô ấy bán cho một kẻ ngốc!"Đúng như cháu nghĩ đấy, nghe nói sau khi kết hôn cũng chưa từng liên hệ qua, lần này nghe nói chuyện mạo danh, cô ấy lại có thể một lần nữa lên đại học mới liên hệ lại đấy." Hứa Tri Minh nói."Sao có thể như vậy, vậy cũng quá thảm rồi." Trương Quế Lan ở một bên nói.Người này so với bà còn thảm hơn, ít nhất bà cũng chưa từng gả cho một người ngốc, sinh ra một người ngốc, lại còn gặp phải loại chuyện xấu xa như vậy.Hoa Chiêu quay đầu nhìn về phía Kim Viên Viên rời đi, còn có thể thấy bóng lưng của cô ấy.Cuộc sống như vậy cũng không bẻ cong eo của cô ấy.Hoa Chiêu đột nhiên có chút mong đợi: "Về sau chú hãy chú ý tình huống của cô ấy một chút, có cái gì khó khăn hãy giúp một tay. Cô ấy muốn thông qua chú tìm cháu, chú hãy nói cho cháu biết.""Được." Hứa Tri Minh nói.Hoa Chiêu lúc này mới quay người lên lầu.Trương Quế Lan muốn đi theo.Hoa Chiêu dừng bước lại hỏi bà: "Mẹ không đi chọn địa điểm mới cho tiệm cơm sao?""Ah, đúng đúng." Trương Quế Lan lập tức quay người đi nha.Hứa Tri Minh cười với Hoa Chiêu rồi nhanh chóng đuổi kịp.Hoa Chiêu liếc bóng lưng của ông ấy, cô cũng không phải giúp ông ấy, cô chỉ muốn tạo chút cơ hội cho Trương Quế Lan, để bà ấy suy nghĩ cẩn thận.Đem hai người tách ra, có đôi khi nghĩ mãi mà không rõ mình rốt cuộc có còn thích đối phương hay không.Chỉ có đem người thả đến dưới mí mắt, cọ sát một chút, mới biết được còn muốn cùng người này ở bên nhau hay không.Cô cùng Diệp Thâm là cọ sát tốt rồi, cô rất muốn sống với anh ấy cả đời."Lòng hiếu kỳ được thỏa mãn?" Diệp Thâm thấy cô vào phòng, nhanh chóng tiếp nhận tiểu Thận hỏi.Theo lý cô đã sớm tiễn người xong trở về rồi, kết quả đợi cả buổi không thấy, anh cho người đi hỏi, liền biết cô đang ở dưới lầu mời Kim Viên Viên kia ăn cơm."Dạ." Hoa Chiêu vừa thay quần áo rửa mặt vừa cùng Diệp Thâm nói chuyện về Kim Viên Viên.Ở đây quá nóng, xung quanh đều là công trường, đường lại chưa xây dựng xong, trong không khí đều là bụi đất.Cô đi ra ngoài một vòng trở về phải tắm rửa, bằng không thì trên người dinh dính khó chịu muốn chết.Diệp Thâm lại không có tâm tư nghe, tầm mắt của anh đều đổ dồn vào cánh cửa đang mở.



Bạn cần đăng nhập để bình luận