Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 952 - Giải Quyết Triệt Để.



Chương 952 - Giải Quyết Triệt Để.



Chương 952: Giải Quyết Triệt Để."Trường đại học, cô không thể lên." Hoa Chiêu nói với Diệp Giai.Như vậy, có thể triệt để phế đi quân cờ này của Miêu gia.Diệp Giai đại học cũng không lên, chuyện gian lận, bọn hắn thích vạch trần thì cứ vạch trần đi."Cô còn phải viết một lá thư ăn năn, đứa đi trước, bất quá có thể thỉnh cầu đối phương đừng công bố ra ngoài." Hoa Chiêu nói ra.Như vậy chuyện sẽ náo không lớn, dân chúng không biết, Diệp gia cũng sẽ không quá mất mặt.Về phần người biết, đây tuyệt đối đều là lãnh đạo lớn.Nhà ai mà không có một đứa con cháu bất tài?Bọn họ sẽ không bởi vì Diệp Giai mà cười Diệp Chấn Quốc đấy."Đợi vạn nhất ngày nào đó bọn hắn thật sự nghĩ không ra còn muốn làm khó cô, cô đã sớm ăn năn, nhận thức được sai lầm, đại học cũng không lên, bọn hắn sẽ triệt để không còn cách nào." Hoa Chiêu nói.Đây mới gọi thật sự gọi là lãng tử quay đầu vô cùng quý giá.Chu Lệ Hoa cảm thấy chủ ý này không sai.Diệp Giai lại đen mặt.Dù sao, cô ta cũng là không thể lên đại học?Cô ta vất vất vả vả, nhận lấy áp lực cực lớn, đi thi năm năm! Cuối cùng vẫn là công dã tràng?Hơn nữa thành tích của cô ta đã công bố ra ngoài rồi, bạn bè thân thiết cũng đã biết rồi, cô ta bây giờ nói không lên? Người khác sẽ nghĩ như thế nào?"Thích nghĩ như thế nào thì nghĩ như thế." Hoa Chiêu giễu cợt nói: "Đã làm chuyện mất mặt như vậy, cô còn muốn lưu lại thể diện sao?”Cô giữ gìn mặt mũi Diệp gia là được rồi, cô còn phải bảo vệ mặt mũi cho cô ta sao?Mặt Diệp Giai lại lập tức đỏ thẫm."Bà hãy coi chừng cô ta, đừng có lại làm ra chuyện gì mất mặt xấu hổ nữa, nếu có lần sau, tôi cũng mặc kệ." Hoa Chiêu nói với Chu Lệ Hoa.Cô mặc kệ, khả năng lớn là Diệp gia cũng mặc kệ.Không thấy chuyện lớn như vậy cũng là Hoa Chiêu làm chủ sao? Hiện tại ngoại trừ quốc gia đại sự, những chuyện nội bộ Diệp gia này, đều là cô định đoạt.Chu Lệ Hoa đã hiểu ý tứ này, lập tức gật đầu: "Tôi nhất định coi chừng nó!"Không cần Hoa Chiêu tiễn khách, Chu Lệ Hoa liền lôi kéo Diệp Giai đi ra ngoài rồi.Trong phòng rốt cuộc cũng an tĩnh, Hoa Chiêu vỗ vỗ bụng thở phào, hỏi Diệp Danh."Anh cả, em xử lý như vậy không sao chứ?""Không có." Diệp Danh cười nói: "Quá hoàn mỹ."Suy nghĩ để Diệp Giai bỏ học này, anh cũng không nghĩ tới."Tư tưởng của cô ta cũng đã lệch ra, bắt đầu đi sai đường rồi, về sau xem ra cũng không làm ra được chuyện gì lớn, nhưng không đi học, cô ta cũng phải có một công tác, cũng không thể để cho cô ta ở nhà ngốc cả đời."Hoa Chiêu nói ra: "Cho dù lập gia đình, tính tình của cô ta, cũng sẽ gây tai hoạ cho nhà chồng, cho nhà mẹ đẻ."Cho nên nói, quá buồn rồi.Gia tộc sinh ra một người như vậy, là một thiếu sót và là một mối nguy hiểm tiềm ẩn.Diệp Danh nghĩ đến cái gì, ánh mắt sáng lên, lại không nói chuyện."Cái gì?" Hoa Chiêu truy vấn."Anh nghĩ tới một gia đình, cùng Diệp Giai ngược lại cũng xứng, cũng không biết người ta có đồng ý hay không." Nói đến đây Diệp Danh có chút do dự.Đem Diệp Giai nhét vào nhà ai, giống như là đưa tai họa cho người ta.Lông mày Diệp Thâm đột nhiên cũng chau lên, tựa hồ nghĩ đến hình ảnh thú vị gì đó, khóe miệng run rẩy."Nhà ai?" Hoa Chiêu tò mò hỏi."Phương gia, Phương Tồn?" Diệp Thâm nói ra.Diệp Danh gật gật đầu: "Anh cảm thấy nhà hắn rất phù hợp, cũng không biết đối phương có nguyện ý hay không.""Hỏi một chút sẽ biết." Diệp Thâm nói.Hoa Chiêu biết bọn hắn nói ai rồi.Phương gia ở thủ đô rất có tiếng đấy, cũng không phải bởi vì địa vị cao, địa vị kỳ thật một chút cũng không cao.Tổ tiên cao hơn, nhưng hiện tại Phương gia chỉ còn lại có hai cha con.Hai cha con đều từng dạy ở trường, nhưng do nội dung dạy hơi không phù hợp với thời đại nên đã bị chuyển đi, vào thư viện.Nghe nói tổ tiên Phương gia có rất nhiều trạng nguyên, người khác tin hay không không biết, dù sao Phương gia rất tin điều đó.Đặc biệt là trong mắt hai cha con này, từ trước đến nay chỉ đọc sách thánh hiền, nhất là cổ văn, một lòng muốn đuổi theo bước chân của tổ tiên.Không riêng học vấn, những chuyện khác cũng lấy cổ nhân làm chuẩn.Gia phong đặc biệt nghiêm, thờ phụng nữ tử không tài chính là đức, còn có một số quy củ lộn xộn khác.Nghe nói mẹ Phương Tồn từ khi gả vào nhà bọn hắn đến khi chết, cũng không ra khỏi nhà một bước.Ngay cả những người hàng xóm cũng chỉ có thể nói chuyện với bà ta qua cánh cửa.Hoa Chiêu vẻ mặt đồng tình, gả vào nhà loại người này, quả thực là tiến vào ngục giam."Anh đi hỏi xem." Diệp Danh tựa hồ cũng có chút không đành lòng, nhưng vẫn đứng dậy đến hỏi rồi. . . . .Hoa Chiêu lắc đầu, không nghĩ đến những chuyện này nữa, mà vui vẻ quay trở lại phòng ngủ.Diệp Thâm đi theo vào, trông thấy cô đang ở trước bàn trang điểm vuốt chiếc vòng tay kia."Vừa rồi anh đã phát hiện, em hình như đặc biệt vui vẻ, rất thích sao?" Anh hỏi."Anh xem, ở đây như có một tầng bông trắng đang bay, lại như một tầng cát trắng, hoặc như là, sương mù giữa núi và sông, mờ mịt lại linh động, đúng không?" Cô giơ vòng tay hỏi.Diệp Thâm nhìn chăm chú, cảm thấy vợ nói rất đúng, tầng bông trắng bay rất nghệ thuật, nhìn kỹ, đám sương kia giống như đang chuyển động vậy.Nhất định là anh hoa mắt.Diệp Thâm dời mắt: "Nếu thích anh lại đi tìm cho em một ít."Hoa Chiêu lại đột nhiên hỏi sợi dây chuyền trên cổ: "Sợi dây chuyền này là đơn kiện hay là một bộ? Có những thứ khác sao?"Trước kia cô cho rằng loại bảo vật này thế gian làm sao có cái thứ hai?Nhưng sau đó lại phát hiện rất nhiều cái cũng rất khó lường.Diệp Thâm vuốt sợi dây chuyền, lắc đầu nói ra: "Anh không biết.""Bất quá chúng ta có thể đi hỏi ông nội." Diệp Thâm nói."Ừ. Đúng rồi, chuyện Miêu gia mới xuất hiện, có nên nói cho mẹ biết không?" Hoa Chiêu hỏi.Diệp Thâm nghĩ nghĩ rồi gật đầu: "Đương nhiên phải nói, bọn hắn nhất định sẽ tìm cách xuất hiện ở trước mặt mẹ, không bằng chúng ta nói cho bà ấy biết trước, để cho bà ấy có chuẩn bị tâm lý."Diệp Thâm nói ra: "Bất quá chuyện này em nói.""Em? Tại sao lại là em? Anh đi có lẽ thích hợp hơn? Trước kia em đã hỏi, bà ấy cũng không chịu nói." Hoa Chiêu nói ra."Hiện tại không giống với lúc trước, em so với con ruột như anh còn thân hơn đấy." Diệp Thâm nói ra: "Hơn nữa, khúc mắc này, kỳ thật mẹ cũng chưa từng nói qua với ai.”"Em biết làm nũng, em thử hỏi một chút, bọn anh hỏi bà ấy cũng không nói."Hoa Chiêu cũng không cự tuyệt nữa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận