Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 809 - Ra Oai Phủ Đầu.



Chương 809 - Ra Oai Phủ Đầu.



Chương 809: Ra Oai Phủ Đầu.Hứa Tri Minh lại đến hẹn Trương Quế Lan, Trương Quế Lan lại không đi ra ngoài nữa."Chúng ta không thích hợp." Bà nói thẳng.Bên ngoài có lời đồn đãi bà cũng nghe thấy được, bà cảm thấy rất xấu hổ.Cũng sợ Hứa Tri Minh xem thường bà. . . . Cho nên không bằng trực tiếp cứ như vậy là được rồi!Bà cũng không cần để ý thái độ của ông ấy rồi!"Cô là vì lời đồn bên ngoài mới từ chối tôi sao?" Hứa Tri Minh hỏi.Trương Quế Lan sững sờ, không nghĩ tới ông ấy mỗi ngày đến đi vội vàng, vậy mà cũng nghe thấy."Có người cố ý đến trước mặt tôi nói." Hứa Tri Minh nói.Lúc ông đứng ở cửa đợi Trương Quế Lan, một người qua đường có "lòng tốt" cố ý đến nói với ông những lời đồn về Trương Quế Lan.Không chỉ chuyện Lý lão nhị, còn có chuyện một nhà Trương Tiểu Ngũ trước kia phát sinh trong nhà Trương Quế Lan, cũng nói tất cả.Người qua đường thấy ông không quan tâm, còn hảo tâm địa nhắc tới sao loại xấu xa này đều phát sinh xung quanh Trương Quế Lan? Bởi vì người này không đứng đắn!"Anh cũng đã biết rồi. . . Cứ quyết định như vậy đi." Trương Quế Lan nói xong quay đầu muốn đi.Hứa Tri Minh kéo bà lại: "Tôi không tin những lời đồn đãi kia, cô không phải loại người như vậy."Trương Quế Lan không có phản ứng.Hứa Tri Minh lại nói: "Tôi nói sai rồi, chuyện này không liên quan gì đến con người cô, mặc dù thực sự xảy ra chuyện gì, cô cũng là người bị hại, không phải do cô sai! Cho nên cô không cần xấu hổ tự trách!"Trương Quế Lan lúc này mới quay đầu lại nhìn ông ấy, đáy mắt có chút cảm động.Nếu như ông ấy thật sự rộng lượng như vậy, vậy thì thật hiếm có."Về sau hãy để tôi bảo vệ em được không?" Hứa Tri Minh nhìn Trương Quế Lan chân thành nói.Lời này quá lớn mật, quá kích thích. . . . Mặt Trương Quế Lan thoáng cái đã ửng đỏ, giãy giụa khỏi tay ông nhanh chóng chạy.Hoa Chiêu từ hành lang đi ra, đứng ở cửa ra vào nhìn Hứa Tri Minh cười.Mẹ cùng ông ấy đã tiếp xúc hơn nửa tháng rồi, đây là lần đầu tiên cô trực tiếp gặp Hứa Tri Minh.Trước kia cô nghĩ bây giờ còn quá sớm để gặp ông ấy, hai người mới quen mà thôi, một đứa con gái như cô lẫn vào không tốt.Nhưng cô vẫn đánh giá thấp hiệu suất tình yêu và hôn nhân của người thời đại này.Hơn nửa tháng đã có thể định chuyện cả đời rồi hả?"Hứa tiên sinh bây giờ nói những lời này có phải là quá sớm hay không? Không cần phải tìm hiểu thêm một chút sao?" Hoa Chiêu nói ra.Cô vừa xuất hiện, Hứa Tri Minh liền đoán được thân phận của cô, dù sao lớn lên rất đặc biệt.Đầu tiên là sắc đẹp của Hoa Chiêu đã lan truyền khắp vòng tròn luẩn quẩn này đấy, sau đó là tài lực, cuối cùng là tài học.Hứa Tri Minh cười một cái rồi nói: "Có ít người tóc trắng vẫn như mới, có ít người mới gặp đã như quen biết lâu năm, tôi cảm thấy tôi và mẹ cháu rất có duyên, hơn nữa chúng ta về sau có thời gian cả đời để hiểu rõ nhau."Mấy câu nói đó cũng không thể đả động Hoa Chiêu, những lời dỗ ngon dỗ ngọt hơn cô đều nghe qua, chút công lực này của Hứa Tri Minh, căn bản đẳng cấp cũng không cao.Hơn nữa cô phát hiện kỳ thật ông ấy cũng không phải là người am hiểu chuyện này, mấy câu đã đem mặt mình đỏ lên.Chuyện này ngược lại lại làm cho Hoa Chiêu yên tâm hơn, nếu ông ấy là người dẻo miệng đấy, cô còn phải nhìn lại rồi."Tôi không thích nghe ông nói cái gì, tôi chỉ muốn nhìn xem ông sẽ làm cái gì." Hoa Chiêu nói ra: "Hiện tại có người cố ý làm hỏng thanh danh của mẹ tôi, ông định làm như thế nào?""Đem những người kia nói cho tôi biết." Hứa Tri Minh lập tức nói.Hoa Chiêu nhướn mày, ông ấy trả lời không chút do dự, như thế lại làm cho cô rất hài lòng.Cô nói đơn giản về tình huống người Triệu gia.Hứa Tri Minh trầm mặc vài giây, nhìn nhìn xung quanh.Hai người bây giờ còn đang ở cửa ra vào, đầu hẻm thỉnh thoảng sẽ có người đi qua, đều muốn nhìn bọn họ vài lần.Trong đó còn có người có “ý tốt” lúc trước chỉ điểm cho ông một con đường.Hoa Chiêu cười quay người: "Mời vào bên trong."Hứa Tri Minh cũng cười, ông rốt cuộc cũng có thể lần nữa đến nhà rồi, hơn nữa có vẻ cũng đã nhận được sự tán thành của Hoa Chiêu.Ngay từ đầu ông đã biết, muốn kết hôn với Trương Quế Lan, nhất định phải qua cửa ải Hoa Chiêu này.Hoa Chiêu trực tiếp dẫn ông đến phòng riêng để tiếp người trong nhà.Gian phòng này càng lịch sự tao nhã hơn, bàn cũng không lớn, chỉ là bàn bốn người, người thường sử dụng nhất là Diệp Danh.Từ khi tiệm cơm khai trương, Diệp Danh ngoại trừ giới thiệu đồng nghiệp tới, lúc rảnh anh cũng sẽ tự mình tới dùng cơm.Anh cảm thấy tiệm cơm này mở ra thật quá tốt, đã có nó, anh cũng không cần đến nhà Hoa Chiêu ăn chực rồi.Nếu như bọn nhỏ cũng có thể thường xuyên đến đây, vậy thì càng tốt hơn."Hứa tiên sinh có ý kiến gì không?" Hoa Chiêu mời Hứa Tri Minh ngồi xuống, tự mình rót cho ông ấy một chén trà.Hứa Tri Minh nhìn động tác ưu nhã tự nhiên của cô cũng sửng sốt trong giây lát, bật thốt lên nói: "Cháu cùng mẹ cháu, thật sự không giống nhau."Khí chất này, một chút cũng không giống mẹ con.May mà Trương Quế Lan không có loại khí chất này, bằng không thì ông cũng sớm lui lại rồi.Ông cũng tự mình hiểu lấy, năng lực của mình có hạn, nuôi không nổi người phụ nữ yêu kiều quý báu.Hoa Chiêu chỉ nhìn ông cười, không giải thích.Hứa Tri Minh hoàn hồn, nói ra: " Người Triệu gia bên kia tôi sẽ tiếp tục nhìn chằm chằm vào, chỉ cần bọn hắn phạm sai lầm, tôi sẽ nắm chặt điểm yếu này của bọn hắn.""Không đủ." Hoa Chiêu nói ra.Hứa Tri Minh sững sờ, nói ra: "Tôi đây, tạo cho bọn hắn chút phiền toái."Vệ sinh ah, công thương ah, giữ trật tự đô thị ah, tóm lại muốn tìm phiền toái cho tiểu thương, người bán hàng rong thật sự rất dễ dàng đấy.Cam đoan để cho bọn hắn không làm nổi nữa!Hoa Chiêu vẫn lắc đầu: "Không đủ."Như vậy cũng không được. . . Với hiểu biết của Hứa Tri Minh cũng không nghĩ ra biện pháp gì nữa rồi."Cháu có ý kiến gì không? Nói chút xem?" Hứa Tri Minh hỏi: "Cần tôi phối hợp sao?"Hoa Chiêu cũng cười, trước mắt câu trả lời của Hứa Tri Minh khiến cô thấy tương đối hài lòng."Tìm một chút vấn đề vệ sinh cũng không thể tổn thương gân cốt, không có ý nghĩa." Hoa Chiêu nói: "Tôi muốn nhiều hơn đấy, để cho bọn hắn cả đời này đều không thể lật người."Hứa Tri Minh trên mặt không lộ ra, nhưng trong lòng lại hít vào một ngụm khí lạnh.Tính tình này, không khỏi có chút hung dữ. . . ."Không được sao? Bọn hắn phá huỷ thanh danh của mẹ tôi. Vốn mẹ tôi là người bao dung, còn có thể sống được, nếu như đặt ở trên thân người khác, vậy họ có thể sống thế nào?"Cái này ngược lại đúng.Hứa Tri Minh gật đầu: "Tôi cũng không phải cảm thấy cháu làm như vậy là quá phận, chỉ là. . ."Con bé có khuôn mặt của một con thỏ trắng nhỏ lại nói ra lời của một con sói xám, để cho ông nhất thời có chút không tiếp thụ được mà thôi."Cháu nói xem, nên làm như thế nào?" Hứa Tri Minh hỏi."Tôi cần một người có hứng thú đối với việc kinh doanh thực phẩm, nhưng hắn chỉ muốn xuất tiền, không muốn góp phần, cần tìm người có kinh nghiệm hợp tác. . ."Hoa Chiêu nói lời êm tai.Hứa Tri Minh nghe, im lặng suốt một buổi. . . .Tính tình này, không phải là có chút hung, đây là quá dữ tợn!Ông nhìn chằm chằm vào Hoa Chiêu, có chút hiểu ra, có lẽ đây cũng là ra oai phủ đẩu ông."Loại người này, Hứa tiên sinh có thể cung cấp không?" Nói kế hoạch xong, Hoa Chiêu hỏi.Hứa Tri Minh đoán được gần đúng, cô đem kế hoạch nói cho ông ấy nghe, không chỉ là muốn hù dọa ông ấy, cô còn muốn ông ấy tham dự vào.Đừng chỉ nói suông về sự thấu hiểu, ngoài miệng nói ủng hộ, trong lòng lại rất phản cảm cách làm này của côNgười như vậy, cũng không phải là người cùng một đường với bọn họ, vẫn nên mỗi người đi một ngả sớm thì tốt hơn.Trái lại, nếu như ông ấy phối hợp không tệ, vậy mọi người về sau còn có thể tiếp tục chơi đùa.Hứa Tri Minh nghĩ nghĩ nói ra: "Người như vậy, tôi có thể tìm đến."Hoa Chiêu cười: "Tốt, vậy chúng ta ngày mai sẽ bắt đầu."



Bạn cần đăng nhập để bình luận