Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 348 - Phán Quyết.



Chương 348 - Phán Quyết.



Chương 348: Phán Quyết.Hoa Tiểu Ngọc mặc kệ bà ta có đập cửa như thế nào cũng không mở.Những lời bên ngoài..., cô ta mở cửa sổ ra, đều nghe được rõ ràng.Hoa Chiêu chết tiệt! Đã nói là giữ bí mật cho cô ta rồi đấy! Bảo vệ cái con khỉ! Tất cả mọi người đều đã biết!Hoa Chiêu thật sự không nghĩ tới điểm này, làm chuyện này, ai có thể che giấu hết được? Động tĩnh to đến vậy cũng đã bị hàng xóm biết rồi.Hơn nữa cô chỉ cam đoan có thể làm cho mọi người im lặng, việc này sẽ không chính thức bị truyền đi, lúc đó mới gọi là mọi người đều biết. Về phần miệng lưỡi hàng xóm, cô bịt lại không nổi.Cô cũng đã quên hoàn cảnh lúc này, tầm này quan hệ hàng xóm láng giềng xem như thân mật, hơn nữa không có bí mật, một người hàng xóm đã biết, một đại tạp viện sẽ biết, một đầu phố nhỏ sẽ biết, phố nhỏ bên cạnh cũng sẽ biết, sau đó tiếp tục lan rộng ra bên ngoài…Cũng không phải giống như mấy chục năm về sau, hàng xóm ở cửa đối diện nhau sống với nhau mấy năm cũng không biết người ta tên gì.Bà Trương ở ngoài cửa mắng hơn nửa giờ, Hoa Tiểu Ngọc cũng không mở cửa.Với thân thủ này của bà Trương, cũng không thể trèo qua tường viện, bà ta đành phải hùng hùng hổ hổ bỏ đi rồi, đến đồn công an tìm người.Kết quả đồn công an nói không có.Bọn hắn nói không có chính là không có, bà Trương tin.Vậy hai đứa con trai của bà đi đâu rồi? Không phải là vẫn còn ở trong nhà Hoa Tiểu Ngọc…đã chết?Chân tay bà Trương mềm nhũn đứng không vững, thất tha thất thểu mà trở về Trương gia, kết quả đi được nửa đường đã bị người ta ngăn lại."Bà là Lưu Kim Hoa a? Trương Tứ Quân cùng Trương Ngũ Quân có phải là con trai của bà không?" Một người đàn ông mặc đồng phục hỏi.Lão Tứ Tiểu Ngũ cái gì đấy, đương nhiên không phải tên thật. Hai người con trai khác của bà Trương gọi là Đại Quân và Nhị Quân."Đúng, đúng là con trai của tôi! Bọn hắn làm sao vậy?" Bà Trương trông thấy người mặt một bộ quần áo này, liền sợ hãi. Con trai thực sự phạm tội rồi hả?"Theo chúng tôi đi một chuyến a, tôi đưa bà đi gặp bọn hắn." Người đàn ông nói.Bà Trương lên chiếc ô tô đỗ bên cạnh lề đường, ô tô không ra khỏi thành phố, mà là đến một khu khác, đến một cửa ra vào rất lớn của đơn vị nhà nước.Đồn công an có thể không giữ loại phạm nhân này, mà đổi địa phương, đương nhiên cũng là vì giữ bí mật.Bà Trương gặp được Trương Tiểu Ngũ, không nhìn thấy Trương Lão Tứ. Trương Lão Tứ đã bắt đầu quá trình xét xử rồi, ai cũng không thể gặp.Nhưng là thấy Trương Tiểu Ngũ như vậy cũng đủ rồi, bà Trương đã biết rõ chuyện gì xảy ra."Mẹ đã nói cô ta chính là con yêu tinh phá hoại nhà người khác! Thật đúng là đem nhà ta quấy nhiễu ~" Bà Trương khóc không ngừng, đem mười tám đời tổ tông của Hoa Tiểu Ngọc đều mắng một lần.Sau đó theo Trương Tiểu Ngũ cùng nhau đi ra.Trong lúc này Trương Tiểu Ngũ không biết chuyện gì, nên không liên quan đến hắn."Con đi, đem cô ta thu thập một trận!" Bà Trương đứng trên đường cái nói với Trương Tiểu Ngũ: "Sau đó lại để cho cô ta đi tìm cảnh sát, nói cô ta tự nguyện đấy! Không có gì bắt buộc, là chính cô ta!"Trương Tiểu Ngũ lại không lên tiếng, hắn thực sự sợ, những người kia cũng nói chuyện với hắn không ít, hiện tại chỉ cần nghĩ đến, toàn thân hắn liền đau.Hơn nữa người ta đã nói, không cho phép cả nhà bọn họ xuất hiện trước mặt người một nhà Trương Quế Lan một lần nữa. Nếu không, bắt được sẽ là một trận đòn!Bọn hắn ngược lại không cố ý nhắc tới Hoa Tiểu Ngọc, nhưng là Trương Quế Lan là thím của Hoa Tiểu Ngọc, cô ta coi như là người một nhà a?Hoa Tiểu Ngọc trước khi cũng không ít lần nói tốt cho Trương Quế Lan, nói hai người bọn họ quan hệ tốt đến cỡ nào, Trương Quế Lan xem cô ta giống như con gái ruột vậy."Mẹ, về nhà trước a, chúng ta lần này chọc phải người không nên dây vào rồi." Trương Tiểu Ngũ cúi đầu nói. Hắn nói, người ở tại trong cái đại viện đó, không thể trêu vào."Đều do anh trai! Vốn con đã tìm được phương pháp để có thể đả động đến tâm hồn thiếu nữ của Hoa Tiểu Ngọc rồi! Chậm rãi mài, không đến mấy tháng cô ta đã theo con rồi! Hiện tại lại bị anh trai làm cho như vậy, toàn bộ đã xong." Hắn uể oải nói."Làm sao lại đã xong? Cô ta hiện tại là một mặt hàng rách rưới hàng còn muốn gả cho ai? Cô ta đã là người của anh trai con rồi! Chính là con dâu của Trương gia ta, chờ anh trai con đi ra, hai người liền kết hôn!" Bà Trương tức giận nói.Trương Tiểu Ngũ bất đắc dĩ mà nhìn bà ấy: "Mẹ, đây không phải thời kỳ trước giải phóng nữa rồi, đây là xã hội mới rồi, nào có cô gái nguyện ý gả cho tội phạm cưỡng bức đấy, không náo loạn đợi đến lúc đi ra khả năng cũng được, đều náo loạn thành như vậy, chắc chắn không được."Hắn ngược lại đã thấy được rõ ràng.Bà Trương thế nhưng lại linh cơ khẽ động: "Anh trai con không được, con được a! Dù sao cô ta cũng là tàn hoa bại liễu rồi, cô ta còn muốn gả cho ai? Con đi nói muốn kết hôn với cô ta, trước tiên đem cô ta tới tay rồi lại nói sau!"Trương Tiểu Ngũ đã khai báo tất cả những gì có thể, nhưng Trương Lão Tứ khai báo cái gì, hắn không biết, cũng không có người nói cho hắn biết, hắn vẫn cho là Trương Lão Tứ đắc thủ rồi.Trương Tiểu Ngũ vốn chính là có tâm tư này.Nói cho cùng, bọn hắn vẫn là không bỏ được chỗ dựa ở sau lưng Hoa Tiểu Ngọc. Đặc biệt lúc này lại phát hiện cô ta lợi hại như vậy.Có sợ hãi, cũng có kích động ah! Cùng loại người này làm thông gia, chỗ tốt rất nhiều đấy, không chừng Trương Lão Tứ cũng có thể được thả. Đều là người một nhà, chuyện cũ bỏ qua a!Nghĩ đến cái này, bà Trương thay đổi một khuôn mặt tươi cười, còn lại để cho Trương Tiểu Ngũ mua thật nhiều đồ, đi nịnh nọt Hoa Tiểu Ngọc, bà ta sẽ không đi, bà ta biết rõ vừa rồi ở ngoài cửa mắng chửi có chút hung ác rồi, lúc này mà đi sẽ không thích hợp, bà ta cũng sợ nhịn không được chính mình bạo phát tức giận.Trương Tiểu Ngũ thật sự đi, hắn không bỏ nổi Hoa Tiểu Ngọc…Nhưng là Hoa Tiểu Ngọc vẫn không mở cửa. Trương Tiểu Ngũ liền mang những thứ đó ném xuống chân tường, lần này hắn ngược lại không giám trèo tường đi vào, trước mắt còn không dám.Hơn nữa, xung quanh có vài ánh mắt đang nhìn đây này."Tiểu Ngũ, mấy ngày nay đi đâu vậy? Mẹ anh đi khắp bốn phía tìm anh đấy!""Anh Tư của anh đâu?""Hai ngươi ngày đó sao lại đánh nhau? Vì sao vậy?""Đúng đấy, vì sao vậy? Hơn nửa đêm đấy…"Mọi người một bên bát quái một bên ép buộc.Trương Tiểu Ngũ nặn ra một nụ cười tự nhiên: "Tôi cùng anh tư đi nhà anh cả, giúp nhà anh ấy làm chút việc." Nói xong mặc kệ mọi người tin hay không, vội vàng đi nha.Hau ngày sau, hắn vẫn đến mỗi ngày, gọi cũng không mở cửa, liền mang những thứ đó ném qua tường, gạo và mì đồ ăn cái gì đấy, còn có kẹo bánh ngọt, còn có hai cái áo bông, phi thường tri kỷ.Mọi người chậc chậc mà xem náo nhiệt, đều cảm giác được mình đoán ra cái gì, nhưng lại đoán không được, chuyện này phát triển theo chiều hướng không giống những gì bọn họ đoán được.Trương Lão Tứ đâu này? Hai ngày nay sao lại không có tới?Chuyện của Trương Lão Tứ không đến vài ngày đã có phán quyết, phán quyết 10 năm.Còn chưa qua năm 76, pháp luật hiện tại còn chưa hoàn thiện nhiều chỗ, nặng nhẹ không nói rõ, thủ tục cũng tương đối ngẫu nhiên, dài ngắn còn xem tình huống.Bộ luật hình sự đầu tiên sẽ phải đợi đến ngày 1 tháng 1 năm 1980 mới bắt đầu thi hành, hiện tại đoán chừng nó vẫn còn là dự thảo trong đầu của một số người.Tin tức Trương Lão Tứ bị phán cũng không có công bố ra ngoài, người biết rất ít, Trương gia thậm chí chỉ có bà Trương cùng Trương Tiểu Ngũ biết rõ.Mẹ con hai người dấu diếm đến sít sao đấy, đến mấy đứa con khác cũng không dám nói! Con trai con gái đã biết, con dâu con rể cũng sẽ biết, người ta cũng sẽ không giữ bí mật cho bọn họ, đến lúc đó Trương gia bọn họ có thể thật sự không ngẩng đầu lên được nữa rồi!" Hoa Tiểu Ngọc kia! Đi tìm cô ta, đi tìm cô ta! Ban ngày không mở cửa, con liền nửa đêm đi!" Bà Trương vỗ Trương Tiểu Ngũ khóc ròng nói.Anh trai nhanh như vậy đã bị phán quyết, quả thực doạ đến Trương Tiểu Ngũ, hắn đâu còn dám nửa đêm leo tường?"Mẹ, mẹ cũng muốn con bị phán 10 năm sao?"Bà Trương liền trung thực rồi, nhưng lại càng tức giận, thoáng cái đã ngã bệnh.Phòng bị dột trời lại mưa cả đêm, ngày hôm sau lúc Trương Tiểu Ngũ đang làm việc, bị bảo vệ trong xưởng mang đi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận