Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1339 - Ra Mắt



Chương 1339 - Ra Mắt



Chương 1339: Ra MắtDương Lập tìm các cô rất lâu, nhưng không biết vì sao, Diệp Danh trước đó lại không nói cho ông biết cách liên lạc của Hoa Chiêu ở Bằng Thành, càng làm cho ông hiểu lầm là Hoa Chiêu không muốn làm nữa, hôm nay là ngày phim truyền hình phát hành, rốt cuộc ông cũng liên lạc được với người rồi.Biết Hoa Chiêu có chuẩn bị mở công ty, chỉ là không thể làm nữ chính, Dương Lập chỉ thương tâm trong chốc lát rồi tự an ủi mình.Vậy bộ phim cần Hoa Chiêu làm nữ chính chờ một chút là được, trước tiên quay bộ khác.Ông không có khả năng luôn dùng một nữ chính như Hoa Chiêu, trong tay ông có một bó kịch bản tốt đây này."Sang năm, sang năm ah, chúng ta hẹn rồi đó." Dương Lập an ủi mình xong lại gọi điện thoại đến ước định với Hoa Chiêu."Sang năm chắc chắn không được, cháu còn phải trông bọn nhỏ." Hoa Chiêu nói: "Sau này rồi nói đi.”Nói xong vội vàng cúp máy, giống như điện thoại nóng bỏng tay vậy.Thật sự là, xem ra sau này không nên dễ dàng hứa hẹn bất cứ chuyện gì, kế hoạch không thay đổi kịp biến hóa."Đừng quan tâm đến ông ấy nữa, chúng ta xem TV!" Hoa Chiêu mở TV lên nói.Miêu Lan Chi đã cầm điện thoại lên, lần lượt nhắc người thân và bạn bè xem TV!Trước kia bà diễn cái gì, chỉ nói người nhà mình xem, nói người khác ngượng ngùng.Nhưng lần này Hoa Chiêu cũng lên phim, so với việc bà tự mình lên phim còn kích động hơn, đã nhắc tất cả mọi người.Diệp Danh còn bị gọi trở lại.Đinh Lan cũng mang theo Triệu Tuệ tới.Diệp Danh vừa vào cửa nhìn thấy, bước chân dừng lại.Triệu Tuệ lại xoay người trước, không đi nhìn anh, cũng không chào hỏi.Hừ hừ kéo dài mặt.Diệp Danh cũng yên tâm đi vào.Đinh Lan trong lòng thất vọng, con rể tốt này sợ là bắt không được.Không có cách nào, chính là không có duyên phận."Bác cả ơi! Ôm!" Nhìn thấy Diệp Danh, Tiểu Thận lập tức từ trên sô pha đứng lên vẫy tay với anh.Thằng bé rất thích bác cả.Ừm, trong nhà không có đứa nhỏ nào không thích Diệp Danh.Kể cả con nhà Diệp Anh Diệp Đan, tất cả bọn chúng đều thích anh.Diệp Danh nhìn Tiểu Thận xinh đẹp đáng yêu như một bông hoa nhỏ, mệt mỏi đều không còn, vội vàng rửa tay thay quần áo, ôm lấy thằng bé.Triệu Tuệ liếc mắt nhìn trộm, một người đàn ông cẩn thận như vậy lại nói cô ta xấu! Hừ!Triệu Tuệ và Đinh Lan hiện tại đã định cư ở thủ đô, bởi vì Hoa Chiêu đi rồi, phòng ốc đều là Diệp Danh giúp liên lạc.Cô ta lại tiếp xúc với Diệp Danh vài lần, kết quả đều thảm khốc.Cô ta không phải là cô gái nhỏ không biết xấu hổ, không biết nhìn sắc mặt lúc trước, cô ta cũng cần mặt mũi!Diệp Danh như vậy, cô ta thật sự không thể hạ xuống mặt mũi, chỉ có thể lén nhìn, vụng trộm tiếc nuối.“Tiểu Điềm Điềm hôm nay có ngoan không? Có bắt nạt chị gái không?” Diệp Danh theo thường lệ hỏi.Tiểu Thận rốt cuộc cũng là một cậu bé, nghịch ngợm.Người chỉ có một chút như vậy, đã muốn nhảy lên đầu lật ngói rồi.Cẩm Văn là một chị gái tốt, mình mới 4 tuổi đã biết trông em, trông chừng thằng bé một tấc cũng không rời, không cho nó làm cái này không cho nó làm cái kia.Có đôi khi Tiểu Thận tức giận, hai đứa thế nhưng lại đánh nhau.Đương nhiên Cẩm Văn vẫn là một chị gái tốt, đều nhường nó, sẽ không đánh nó đau,"Chị bắt nạt cháu!" Tiểu Thận bắt đầu cáo trạng, một đống chuyện, đem chuyện hôm nay thằng bé nghịch ngợm đều nói ra.Diệp Danh lập tức khen: "Trí nhớ thật tốt.”Người lớn đôi khi cũng không nhớ rõ mình ăn gì vào buổi trưa, nhưng thằng bé lại nhớ rõ từng chút một, theo thứ tự thời gian nói ra, không bị lộn xộn.Hoa Chiêu đau đầu chết đi được, một chút cũng không biết phải xử lý tật xấu đánh chị gái của thằng bé như thế nào."Không có việc gì, lần sau Cẩm Văn xuống tay nặng chút thằng bé sẽ biết sợ." Diệp Danh nói.Hoa Chiêu…như vậy thật sự có thể sao?"Thử một chút là biết." Diệp Danh nhìn Hoa Chiêu một cái cười nói: "Hồi nhỏ anh đối với Diệp Thâm và Diệp Thư như vậy."Hoa Chiêu…Miêu Lan Chi cũng cười: "Thật đúng là như vậy, nó không nói mẹ cũng sắp quên.”Bây giờ bà nghĩ lại, khi còn trẻ, bà thực sự không phải là một người mẹ tốt, công việc bận rộn, luôn ném 3 đứa trẻ ở nhà, hoặc nhờ người khác trông.Đều là Diệp Danh làm anh chiếu cố em trai em gái.Nhưng vừa nghĩ tới Tiểu Thận đáng yêu như nắm gạo nếp sắp bị đánh, bà không nỡ, ôm tâm can bảo bối vào trong lòng mình giáo dục một trận, muốn lấy lý phục người khác, để cho thằng bé biết hậu quả chị gái sẽ rất nghiêm trọng.Thằng nhóc hiển nhiên không hiểu, từ trong ngực bà nội giãy ra, lại đi tìm Diệp Danh.Đột nhiên, âm nhạc quen thuộc vang lên, là bài hát chủ đề của bộ phim truyền hình mà họ đã thực hiện trước đó.Phim thì Hoa Chiêu chưa xem qua, nhưng bài hát khi quay phim đã nghe, bởi vì hai diễn viên trong đoàn làm phim còn kiêm chức hát, hát còn tốt, không có việc gì liền hát."Ai nha!" Triệu Tuệ đột nhiên chỉ vào TV kinh ngạc hô lên, phía trên ống kính chiếu cận cảnh Hoa Chiêu, dừng lại suốt 5 giây."Đẹp như vậy! Chị chắc chắn sẽ rất nổi tiếng!” Triệu Tuệ khẳng định nói.Cô ta cũng là người trong giới, dùng ánh mắt chuyên nghiệp của cô ta mà xem, với một cảnh quay vừa rồi, Hoa Chiêu đã nổi tiếng."Không ngờ bộ phim cổ trang của chị lại đẹp như vậy! Chị có ra áp phích không? Đến lúc đó cho em một phần!” Triệu Tuệ hỏi.Hoa Chiêu sửng sốt, lại nghĩ đến một con đường kiếm tiền.Thời đại này còn có một thứ rất thịnh hành, đó chính là áp phích, lịch treo tường, gần như nhà nào cũng phải có, có tiền hay không có tiền đều phải dán mấy tấm.Ngoài ra còn có tất cả các loại tranh dán tường, tình yêu của thanh thiếu niên.Thứ này luôn phát triển rất tốt, bất cứ ai cũng có thể in ấn, bất cứ ai cũng có thể kiếm tiền.Như vậy sao được? Vi phạm quyền chân dung của cô rồi!Được rồi, thứ này bây giờ muốn quản cũng không quản được.Nhưng cô có thể lấy ra chút bản chính, danh chính ngôn thuận kiếm chút tiền."Bộ phim này hiện tại là của chị, sắp tới sẽ mấy loại này, chờ làm xong sẽ tặng em mấy tấm." Hoa Chiêu nói với Triệu Tuệ.Cô cũng không còn tâm tư xem phim, lập tức gọi điện thoại cho Đường Phương Hà, bảo bà ấy liên hệ với xưởng in.Cô lại gọi điện thoại liên lạc với Dương Lập, bảo ông gọi diễn viên chính của đoàn làm phim về, chụp ảnh áp phích.Dương Lập cũng không biết thứ này có thể kiếm tiền.Nhưng Hoa Chiêu là bà chủ, cô bỏ tiền ra, cô muốn chụp thì chụp.Diệp Danh im lặng nhìn cô, lúc nào cũng không quên kiếm tiền, chuyện gì trong tay con bé cũng có thể kiếm tiền!"Đi đi, sang một bên gọi điện thoại đi, đừng làm phiền mẹ xem TV." Miêu Lan Chi nói.Hoa Chiêu cũng không gọi nữa, an tâm xem TV, tuy rằng trong tập đầu tiên căn bản không có cảnh của cô.Đây là một bộ phim chính kịch lịch sử, nhiều nhân vật chính, nhiều đàn ông, vài tập phim sau cô mới xuất hiện.Tuy nhiên, cảnh quay cận cảnh đầu phim đã tạo nên sự nổi tiếng cho cô, hiện tại rất nhiều người đang hỏi mỹ nữ vừa mới lóe lên kia là ai, lúc trước sao chưa từng thấy qua?



Bạn cần đăng nhập để bình luận