Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 788 - Hạ Độc.



Chương 788 - Hạ Độc.



Chương 788: Hạ Độc.Hoa Chiêu chỉ cảm thấy hai lỗ tai ông ông.Diệp Danh cùng Diệp Thâm cũng có loại cảm giác này, cảm giác giống như mấy ngày hôm trước bọn họ vừa nghe được tin Hoa Chiêu mất tích vậy."Cái gì gọi là không thấy nữa hả?""Từ lúc nào đã không thấy vậy?""Có phải là đến nhà bạn bè không hoặc là ở đâu đó, không nói với người trong nhà?"Ba người đồng thời hỏi."Buổi sáng có người gọi điện thoại cho Diệp Thư, nói là bạn học trước kia, biết cô ấy muốn kết hôn, nhiều người cùng đi tìm cô ấy, gọi cô ấy đi ra ngoài họp mặt, Diệp Thư liền đi, nói lập tức sẽ trở lại."Hôm nay là ngày cuối cùng trước khi kết hôn, cô ấy có rất nhiều chuyện bận rộn, nếu không phải đối phương nói nhiều người cùng đi thăm cô ấy, cô ấy sẽ không đi ra ngoài.Lưu Minh nhanh chóng nói ra: "Nhưng đến giữa trưa cũng không thấy trở về, Diêu Khôn đi tiệm cơm cô ấy nói tìm, ông chủ tiệm cơm nói sáng sớm xác thực có một bàn người tới dùng cơm, nhưng Diệp Thư rất nhanh đã say rồi, bọn hắn liền cùng đi rồi.”"Ông chủ còn nói trông thấy cô gái bị say rượu bị người ta đưa lên một chiếc xe, chở đi nha." Lưu Minh nói: "Chúng tôi đã tìm kiếm hơn một giờ đồng hồ cũng không thấy tung tích cái xe kia."Điều này không có gì để nói nữa rồi, bọn họ là người chuyên nghiệp, lúc đó tìm được chiếc xe đưa Hoa Chiêu đi rất dễ dàng.Hiện tại không tìm thấy Diệp Thư, nói rõ đối phương cũng rất chuyên nghiệp.Huống chi, tửu lượng của Diệp Thư rất tốt! Hơn nữa, con bé cũng sẽ không mới sáng sớm đã uống say.Chỉ là bạn học nhiều năm không gặp mà thôi, cũng không phải là bạn bè thân thiết."Đã xảy ra chuyện gì vậy? Diệp gia sắp sụp đổ sao? Ai cũng dám động Diệp gia rồi!" Diệp Danh cười lạnh, nói với Diệp Thâm: "Em đừng ra mặt, việc này giao cho anh."Biểu cảm trên mặt anh rất đáng sợ.Hoa Chiêu cũng chưa từng thấy qua bộ dạng này của Diệp Danh, so với lúc bình thường tao nhã quả thực giống như hai người.Nhìn như vậy, càng giống anh em ruột của Diệp Thâm rồi.Diệp Thâm cũng đứng lên: "Em cũng đi."Tuy anh không thích hợp để xuất đầu lộ diện, nhưng Diệp Thư đã bị người ta mang đi! Loại chuyện này anh đâu thể ngồi yên được.Hoa Chiêu đương nhiên cũng không ngồi yên, đứng lên muốn đi.Chu Binh lại vọt đến.Tất cả mọi người lập tức nhìn về phía hắn, chờ mong lại sợ hãi mà chờ tin tức của hắn."Đã tìm được Diệp Thư. . ." Chu Binh nói.Mọi người vẫn theo dõi hắn, ai cũng không lên tiếng, bởi vì biểu cảm của Chu Binh cũng không phải là nhẹ nhõm như trút được gánh nặng, giống như có chút khó có thể mở miệng.Chu Binh cũng không đợi người hỏi, chính mình sắp xếp từ ngữ trong vài giây và nói ra: "Vừa rồi có người đến trong nhà thông báo cho Diêu Khôn, nói Diệp Thư đang ở khách sạn, Diêu Khôn mang theo hai người đi qua, kết quả là Mã Quốc Khánh mở cửa, hắn cùng Diêu Khôn đánh nhau. . ."Người một nhà gọi điện thoại thông báo cho hắn, hắn lập tức tới báo tin, còn không biết ở bên kia tình huống như thế nào.Nhưng chỉ bằng mấy câu nói đó, đã đủ kích thích rồi."Mã Quốc Khánh. . ." Diệp Danh cùng Diệp Thâm đồng thời cắn răng nhớ kỹ cái tên này."Lúc trước xem hắn như tôm tép nhãi nhép, không để ý đến hắn, ngược lại là lỗi của anh rồi." Diệp Danh nói xong cũng đi.Diệp Thâm nhanh chóng trở về phòng thay đổi quân phục, mang theo Hoa Chiêu đuổi theo.Anh mặc quân phục, lại càng khác hoàn toàn với Tô Hằng, người quen gặp anh cũng không nhất định sẽ nhận ra được, cũng đừng nói tới người xa lạ rồi.Khách sạn không xa, ba người rất nhanh đã đến.Mã Quốc Khánh cùng Diêu Khôn vậy mà vẫn còn ở trong hành lang đánh nhau.Hai người đánh nhau vậy mà kẻ tám lạng người nửa cân, hiện tại trên mặt đều là vết thương, trên người cũng chảy máu, giống như cũng không còn khí lực rồi, nhưng còn quấn lấy đối phương gắt gao không buông tay, ở trên mặt đất lăn lộn.Vệ sỹ Diệp gia không tiến lên tham chiến, mà ngăn cản người trong hành lang không cho bọn hắn tới gần.Trong hành lang lúc này đứng đầy người, lúc thì nhìn hai người đang đánh nhau, lúc thì nhìn vào căn phòng khách sạn đang mở cửa, trên mặt đều là bát quái.Hoa Chiêu đẩy đám người ra vọt lên đi vào, không quan tâm đến hai người trên mặt đất, đi thẳng đến gian phòng.Diệp Thư xác thực nằm ở trên giường, hơn nữa quần áo không chỉnh tề.Không, trên người cô ấy giống như đã không có quần áo rồi. . . . Bả vai trống trơn mà lộ ra bên ngoài.Trái tim Hoa Chiêu đột nhiên rơi xuống đáy vực.Diệp Thư giống như cũng không phát hiện ra cô, hai mắt vô thần mà nhìn trần nhà.Nếu không phải ngực còn có chút phập phồng, Hoa Chiêu còn cho rằng cô ấy đã chết.Hoa Chiêu nắm chặt nắm tay, run rẩy, cổ họng cô tựa hồ như đã bị ngăn chặn, một câu cũng nói không nên lời.Diệp Danh cùng Diệp Thâm đứng ở cửa ra vào, chỉ nhìn thoáng qua bên trong liền đóng cửa phòng.Sau đó Hoa Chiêu chỉ nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng kêu thảm thiết của Mã Quốc Khánh.Hết tiếng hét này đến tiếng hét khác, và không dừng lại.Hiển nhiên là có người không cho hắn ngất đi.Hoa Chiêu hít một hơi để cho chính mình tỉnh táo lại, nói với Diệp Thư: "Đừng sợ, không có chuyện gì nữa. . ."Cô cắn môi, làm sao có thể không có việc gì!"Hết thảy đều đã qua. . ."Thật sự có thể qua sao?"Bọn em đi giết hắn! Chúng ta sẽ để cho hắn sống không bằng chết! Để giải mối hận trong lòng chị!" Hoa Chiêu nói.Mắt Diệp Thư chớp chớp, cánh tay dưới chăn giật giật, nhưng rất nhanh lại yên tĩnh trở lại.Hoa Chiêu nhanh chóng đi tìm quần áo của chị ấy, muốn mặc vào cho chị ấy.Sau đó cô liền phát hiện không đúng.Diệp Thư không thể khống chế chính mình, hai mắt vô thần, cô ấy không thể động, cũng không phải là bị kích thích đến chết lặng, ngược lại như là bị hạ độc, không thể động.Cũng đúng, không hạ thuốc, chỉ bằng Mã Quốc Khánh? Diệp Thư có thể đánh hắn 8 cái!"Chị, chị!" Hoa Chiêu ở bên tai cô ấy gọi.Mắt Diệp Thư lại chớp chớp, con mắt giật giật, nhìn về phía Hoa Chiêu, gian nan mà phát ra hai chữ: "Cứu, chị. . ."Nước mắt Hoa Chiêu thiếu chút nữa nhịn không được mà chảy ra, nhưng bây giờ không phải là lúc để khóc."Tốt tốt tốt, em cứu chị, em nhất định sẽ cứu chị! !" Hoa Chiêu ôm cô ấy nói.Phải cứu Diệp Thư, không thể chỉ cứu thân thể của cô ấy, đã xảy ra việc này, ở cái niên đại này, phụ nữ phải sống thế nào?Cô còn muốn cứu thanh danh của cô ấy!Hoa Chiêu nhanh chóng măc quần áo tử tế cho Diệp Thư, chỉ có điều bả vai vẫn lộ ra một chút, duy trì bộ dạng vừa rồi, sau đó đắp chăn lại cho cô ấy.Cô lại cúi đầu lấy ra một cái bình nhựa nho nhỏ từ trong vách ngăn của chiếc túi, mở ra, đưa tới bên miệng Diệp Thư."Chị, uống đi, sẽ đau một chút, nhưng lúc chị tỉnh lại, hết thảy đều đã tốt rồi." Hoa Chiêu nói ra.Diệp Thư lập tức hé miệng, Hoa Chiêu đem chất lỏng màu đen ở trong chai thuốc đều đổ vào.Ba giây sau, sắc mặt Diệp Thư trở nên đen kịt, vừa nhìn là biết đã trúng độc.Hoa Chiêu có thể chắt lọc tinh hoa thực vật, nhưng tinh hoa của thực vật không nhất định đều là đồ bổ và có màu xanh lá đấy, tinh chất của những loại thực vật có độc, chính là độc dược, hơn nữa màu gì cũng có.Cô cũng đã nghiên cứu rất nhiều loại tinh chất có độc, trên phi đao của Diệp Thâm cũng là loại mà cô đã nghiên cứu ra đấy.Đây cũng là một trong số đó, sẽ cho người ta dáng vẻ như bị trúng độc nặng, đi bệnh viện kiểm tra các chỉ số sẽ vượt ra ngoài phạm vi đo lường thông thường.Nhưng sẽ không nguy hiểm chết người, một lọ thuốc giải sẽ sớm khôi phục.Hoa Chiêu nhìn thoáng qua Diệp Thư đã hôn mê, lập tức mở cửa phòng chạy ra, hét to với Diệp Danh cùng Diệp Thâm: "Hai người mau đến xem ah, Mã Quốc Khánh cho chị ấy uống kịch độc, chị ấy sắp không xong rồi!"Diệp Danh cùng Diệp Thâm lập tức buông Mã Quốc Khánh ra chạy vọt vào.Những người xem náo nhiệt ngoài cửa rốt cuộc cũng xông qua những người ngăn cản, ghé vào cửa nhìn bên trong.Thấy sắc mặt đen kịt của Diệp Thư, Diệp Danh loang choạng.Diệp Thâm bước chân nhưng lại dừng lại, nhìn về phía Hoa Chiêu.Anh nhận ra loại độc dược này, lúc trước là anh đã tìm người thử thuốc, xác định dược tính.Hoa Chiêu không có thời gian để ý đến anh, lại bổ nhào vào bên giường Diệp Thư hét lên với hai người: "Còn đứng ngây ra đó làm gì? Nhanh đưa chị ấy đi bệnh viện!"Hô xong cô liền vén chăn lên.Mọi người nhìn thấy, bên trong còn ăn mặc quần áo ah. . .Cái này là án giết người, không phải vụ án kia ah.



Bạn cần đăng nhập để bình luận