Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 577 - Đánh Ngất Xỉu.



Chương 577 - Đánh Ngất Xỉu.



Chương 577: Đánh Ngất Xỉu."Bà thì hiểu cái gì!" Lý Đại nhỏ giọng trả lời: "Trương Quế Lan kia nhìn cũng không phải là người tốt tính gì, nghe nói con gái cô ta tính tình lại càng không tốt, trước kia không phải tiểu Giang đã nói nhà cô ta có một người chị em gì đó cũng xảy ra chuyện tương tự, đối phương đã bị bắt lại phán quyết 10 năm!"Đến lúc đó nếu cô ta không nén giận, thực sự đem lão Nhị tố cáo, làm sao bây giờ?"Hắn không biết Lý Nhị vừa rồi đang chuẩn bị làm gì. Nhưng Lý Nhị khẳng định có tâm tư này bọn họ đoán được đấy."Cô ta dám!" Chị dâu cả Lý nói: "Cô ta dám tố cáo chúng ta sẽ đem chuyện hạt hướng dương nói ra, đến lúc đó cô ta cùng con gái cô ta đều xong hết!""Chúng ta cũng xong rồi." Lý Đại nói.Chị dâu cả Lý không lên tiếng được rồi.Người khác kết thúc không sao cả, nhưng mình không thể xong. . ."Buổi tối hôm nay rất quan trọng, hai ta phải canh giữ cho tốt, thay phiên nhau trông coi a, bà ngủ trước, đến giờ tôi sẽ gọi bà dậy." Lý Đại nói."Được a." Chị dâu cả Lý không lên tiếng nữa, không đến một phút đồng hồ, đã thấy tiếng ngáy như sấm.Lý Đại nghe bà ta hát ru như vậy, mí mắt cũng nhắm lại dần. Bình thường buổi tối không có việc gì, hai người đều ngủ rất sớm, ngoại trừ lúc ngày mùa, rất ít thức đêm.Chỉ chốc lát sau, ông ta cũng chìm vào giấc ngủ rồi.Lý Tiểu Giang lại đợi một lát, đoán chừng cha mẹ đều ngủ rồi, hắn lén lút đứng lên, vừa muốn đi về bên kia, đã nhìn thấy cách đó không xa xuất hiện một thân ảnh.Hoá ra Lý Nhị cũng chưa chạy xa, đợi đến khi anh cả chị dâu ngủ đây này.Lý Tiểu Giang đã xác định Trương Quế Lan bị nhốt ở trong hầm ngầm rồi, bởi vì lúc trước hắn trông thấy Lý Nhị từ bên trong đi ra.Bây giờ nhìn hắn lại rón ra rón rén mà trở lại, không đoán cũng biết không phải là làm chuyện tốt!Tâm tư của Lý Nhị ở Lý gia có thể nói là rõ rành rành, bởi vì hắn thỉnh thoảng lại cùng mọi người nói một chút, hắn về sau cưới được Trương Quế Lan sẽ như thế nào.Lý Tiểu Giang nóng nảy, cầm một viên gạch lên liền đi theo sau lưng Lý Nhị.Đêm dài yên tĩnh, Lý Nhị đã nghe được tiếng bước chân, sợ hãi quay đầu lại.Lý Tiểu Giang quýnh lên, không nghĩ ngợi liền dùng cục gạch đập qua, Lý Nhị lập tức im lặng ngã xuống.Lý Tiểu Giang nhanh chóng tiến lên một bước đem người đỡ được, thò tay sờ, nhưng lại một tay đầy máu.Dọa hắn thoáng cái đã tê rần.Hắn sẽ không, đem chú hai của mình giết chết a?Lý Tiểu Giang run rẩy mà kiểm tra hô hấp của Lý Nhị.Cũng may, còn có hơi thở!Lý Tiểu Giang thoáng cái đã ngồi dưới đất."Âm thanh gì vậy?" Lý Đại đứng lên nhìn bốn phía.Vợ ông ta nghe được tiếng nói liền tỉnh lại, trở mình lầm bầm nói: "Mèo hoang chó hoang a." Nói xong lại ngủ.Lý Đại đi xung quanh vài bước, nhìn nhìn nghe ngóng, trông thấy một con mèo hoang đuổi theo con chuột chạy qua trước mắt.Ông ta yên lòng trở về nằm.Lý Tiểu Giang còn ngồi dưới đất, thử hô hấp của Lý Nhị. Vẫn còn, cũng không yếu ớt.Nhưng trên đầu vẫn đổ máu.Làm sao bây giờ. . . .Là đi cứu người, hay là đưa chú hai đi bệnh viện trước?Hắn nhìn căn hầm, lại nhìn Lý Nhị đang hôn mê bất tỉnh, cuối cùng cắn răng một cái, đem Lý Nhị buông ra, hướng hầm đi đến.Trước tiên đem Trương Quế Lan thả ra, đưa chị ấy ra khỏi thôn, hắn lại đưa chú hai đi bệnh viện.Lý Đại cùng vợ giằng co một ngày, lần này ngủ say rồi, Lý Tiểu Giang thuận lợi tiến vào hầm, thấy được Trương Quế Lan.Hắn trông thấy Trương Quế Lan "Ngủ rồi", sợ đột nhiên đánh thức làm chị ấy lên tiếng, cho nên hắn che miệng, sau đó đẩy đẩy người, muốn đem chị ấy đánh thức, kết quả như thế nào cũng gọi không tỉnh.Chuyện này làm Lý Tiểu Giang sợ hãi, bọn hắn đem người đánh chết? !Về sau hắn lại là véo lại là niết, Trương Quế Lan cũng không tỉnh.Lý Nhị biết rõ cơ hội bỏ thuốc khả năng chỉ có một lần, cũng biết sẽ không có khả năng lập tức liền thành công, cho nên bỏ thuốc rất nhiều đấy.Đây là bị người ta bỏ thuốc rồi! Lý Tiểu Giang cũng đã nhìn ra, hắn đoán không được là thuốc gì, là thuốc mê hay là độc dược? Không dám trì hoãn nữa, cõng Trương Quế Lan leo ra hầm, tìm được xe đạp, mang người đi bệnh viện.Chị gái hắn cũng không thể chết! Bằng không thì đều là tội của hắn!Người Lý gia oán trách hắn chọc giận một nhà Hoa Chiêu, kỳ thật chính hắn cũng hối hận vì đã biết Trương Quế Lan cùng Hoa Chiêu….Dẫn ra lòng tham của người trong nhà, đưa tới tai họa, cũng đưa tai hoạ đến cho đối phương.Cũng không thể thành tai nạn chết người! Tất cả mọi người đều phải thật tốt đấy!Trời vừa hửng sáng, cuối cùng hắn cũng đến bệnh viện trong thành phố, thanh toán viện phí, nhìn bác sĩ đẩy Trương Quế Lan vào trong, hắn mới đột nhiên nhớ tới, còn có một bệnh nhân mà hắn đã quên.Không biết máu trên đầu chú hai đã dừng lại chưa, nếu như chưa dừng, chảu đến bây giờ, hắn đã giết người…Trong lòng Lý Tiểu Giang giãy dụa thêm vài phút đồng hồ, ném Trương Quế Lan lại đạp xe trở về. Hắn không muốn làm tội phạm giết người, người bị giết lại là chú hai của hắn....Lý gia hiện tại đã loạn thành một đoàn, Lý Đại nghe thấy âm thanh liền bừng tỉnh, nhìn lại cửa hầm đã mở, tảng đá áp ở phía trên không còn là ông ta biết đã hỏng chuyện.Đi vào xem xét, không phát hiện Trương Quế Lan, hắn lập tức đi gọi người Lý gia đang tá túc tại nhà những thôn dân khác gọi về, để cho bọn hắn đi tìm."Còn gạt làm gì? Phát động người của toàn bộ thôn đi tìm ah!" Lí Tam hô.Lý Đại lập tức nói: "Nói nhỏ chút, đêm qua lão Nhị đi qua, tôi hoài nghi, là hắn đem người mang đi…Đi làm việc."Cho nên hiện tại không nên giống trống khua chiêng.Chuyện vỡ lở, huyên náo làm cho Trương Quế Lan không có cách nào làm người, không chừng cô ta liền không quan tâm gì nữa lôi kéo bọn hắn chôn cùng.Người Lý gia lập tức câm miệng, tìm xung quanh, thật đúng là không phát hiện Lý Nhị.Mọi người lập tức chia nhau đi tìm, kết quả lại phát hiện Lý Nhị đầu đầy máu đang hôn mê bất tỉnh.Lúc này bọn hắn rốt cuộc xác định, Trương Quế Lan đã chạy thoát."Làm sao bây giờ?" Chị dâu cả Lý mờ mịt nói.Lý Đại lập tức quay đầu hung hang tát một cái trên mặt bà ta: "Không phải cho bà trông chừng sau nửa đêm sao? Bà xem như vậy sao? !"Chị dâu cả Lý rất ủy khuất, chính ông ta cũng không đánh thức bà ta ah. . . Hoặc là bà ta bị đánh thức rồi, sau đó chính mình cũng quên lại ngủ tiếp?Lý Đại có chút chột dạ, bởi vì ông ta biết rõ chính mình giữa đêm không có tỉnh qua…"Trước tiên đưa lão Nhị đi bệnh viện." Lý lão đầu nói ra: "Lại đi thông báo cho Hoa Chiêu, để cho cô ta tới đàm phán."Thông tin mà Từ Mai thu được chính là được chuyển ra ngay vào lúc này đấy."Cha?" Mọi người Lý gia nghi hoặc: "Người cũng đã chạy mất, chúng ta lấy cái gì đàm phán?""Mẹ của cô ta giết người, chúng ta đương nhiên là có thể đàm phán!" Lý lão đầu nghiêm mặt âm u nói ra.Bọn hắn đều cho rằng Lý Nhị bị Trương Quế Lan lúc phản kháng đã đánh trúng....Lý Nhị bị đưa đi bệnh viện xã, bác sĩ kiểm tra một phen nói thẳng Lý Nhị bị thương đầu óc, tình huống không rõ, để cho bọn hắn đến bệnh viện lớn kiểm tra trị liệu đi.Hai đứa con trai của Lý Nhị muốn đưa hắn đi, lại bị Lý lão đầu ngăn cản.Hắn nhìn Lý Nhị đang hôn mê bất tỉnh, cắn răng nói ra: "Không cần đưa, để lại đây đi.""Ông nội! Bác sĩ nói cha con chậm trễ một phút đồng hồ cũng không được, bằng không thì chính là tai nạn chết người rồi!"Lý lão đầu cắn răng đến muốn vỡ ra: "Đây mới gọi là không chịu hi sinh không dụ nổi sói! Cha cháu vẫn tốt đấy, làm sao có thể lấy máu đối phương như? Huống chi, đi bệnh viện lớn, các người có tiền cho hắn xem bệnh sao?"Tất cả mọi người đều im lặng.Lý gia bị cướp sạch rồi, lúc ấy ngay cả tiền trong túi quần của bọn hắn cũng bị lấy đi, cũng là đối phương hảo tâm, không lột hết quần áo trên trên người bọn hắn…Nếu không phải dựa vào uy phong nhiều năm ở trong thôn mới có thể ăn nhờ ở đậu, bọn hắn cũng đã chết đói."Chúng ta có thể vay tiền!" Lý Tiểu Cương nói.Hắn còn rất hiếu thuận."Đợi cùng Hoa Chiêu đàm phán xong, chúng ta liền có tiền cho hắn xem bệnh." Lý lão đầu nói xong, quay đầu đi ra ngoài rồi.Lý Nhị gặp chuyện không may, ông ta cũng tức giận sốt ruột khổ sở, nhưng phía sau ông ta còn có một đại gia đình, nhiều con cháu trai, ông ta phải vì người cả nhà suy nghĩ.Vì lợi ích của cả nhà, hi sinh người khác là phải làm đấy…Hôm nay té trên mặt đất bất kể là Lý Đại hay là Lí Tam Lý Tứ, ông ta cũng phải làm như vậy đấy!Những người khác liếc nhau, đều vội vàng đi ra ngoài rồi.Trong phòng chỉ còn lại một mình Lý Tiểu Cương.Hắn biết rõ, ông nội của hắn không ra mặt, một mình hắn sẽ không mượn được tiền cho cha hắn xem bệnh đấy, cho nên chính hắn muốn đưa cha đi bệnh viện là không thể.Hắn cúi đầu nhìn cha đang hôn mê bất tỉnh, nghiến răng nghiến lợi nói: "Trương Quế Lan. . . Hoa Chiêu. . ."...Từ Mai lúc này cũng đến Lý gia thôn, đến truyền đạt ý tứ của Hoa Chiêu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận