Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 766 - So Với Cô Còn Có Tiền Hơn.



Chương 766 - So Với Cô Còn Có Tiền Hơn.



Chương 766: So Với Cô Còn Có Tiền Hơn.Vẻ mặt Diêu Ninh hùng hồn như là lẽ đương nhiên.Hoa Chiêu mở miệng: "Đó là toàn nhà của phòng chính Diêu gia, dựa theo năm đó ước định, chỉ cần người chúng tôi còn, chỉ cần chúng tôi trở về, căn nhà kia là của chúng tôi, lúc nào đã thành của nhà các người vậy?"Đây là điều mà Diêu Lâm nói với cô đấy.Năm đó thế đạo rối loạn, Diêu gia quyết định rời đi, những người trong tộc nguyện ý đi đều có thể đi cùng bọn họ, nếu không muốn đi đấy, bọn họ sẽ đem sản nghiệp lưu lại, phân cho bọn hắn.Thập niên 30 đã có thể mở công ty, còn có thể kinh doanh, hơn nữa Diêu gia kinh doanh đang rất thuận lợi, tài sản khổng lồ.Cho nên hầu hết mọi người đều ở lại, phân chia sản nghiệp của Diêu gia.Đồng thời cũng cùng phòng lớn của Diêu gia ước định, những thứ khác có thể cho bọn hắn, chỉ là nhà tổ cùng con đường này thì không được.Lúc phòng lớn Diêu gia không ở đây, có thể cho bọn hắn kinh doanh cho bọn hắn ở, nhưng một khi phòng lớn trở về rồi, những sản nghiệp khác thì không cần nhưng phải trả lại ngôi nhà của tổ tiên và con phố này cho họ."Cái gì mà phòng lớn Diêu gia? Cái gì mà ước định?" Diêu Ninh vẻ mặt không hiểu: "Tôi từ nhỏ đã sinh ra ở đó, lớn lên ở chỗ đó, chỗ đó cũng chỉ có người một nhà chúng tôi ở, không phải nhà của tôi thì là nhà ai?"Diêu Lâm không cùng cô ta chấp nhặt, chỉ nhìn Diêu Hoài, không có nghĩ đến = chú ba của một chi nhánh phụ lại có năng lực này.Khi họ rời khỏi nhà tổ tiên đã được trao cho một người bà con ruột thịt khác, không ngờ cuối cùng nó lại là của Diêu Hoài?"Ước định năm đó tất cả người trong tộc đều biết rõ, chú ba cũng nhớ rõ chứ?" Diêu Lâm hỏi Diêu Hoài.Diêu Hoài gật đầu: "Đứa nhỏ không hiểu chuyện, không biết chuyện năm đó, ông đừng để ý tới nó. Ước định năm đó tôi đương nhiên nhớ rõ, hơn nữa cũng nguyện ý tuân thủ, bất quá, căn nhà kia cùng con đường này, hiện tại cũng là của nhà nước đấy, tôi nói không tính."Diêu Lâm gật đầu: "Chú ba đồng ý là tốt rồi, về phần những chuyện khác, tôi sẽ đi tìm bên trên nói chuyện."Con mắt của Diêu Hoài lúc này mới thật sự sáng, nghe giọng điệu này của Diêu Lâm, rất nắm chắc ah."Nếu ông có thể trở về, vậy thật sự là quá tốt!" Diêu Hoài vui vẻ nói.Bạch Phượng đã đợi không kịp, xen vào nói: "Cháu trai đã lợi hại như vậy, có thể đem sản nghiệp của chúng ta cũng lấy trở về hay không?"Diêu Lâm không nói chuyện, Hoa Chiêu đột nhiên tò mò hỏi: "Sản nghiệp của các người? Là những cái gì?""Một nhà máy quần áo, 3 nhà máy thực phẩm, một phòng khiêu vũ, một khách sạn, một tòa soạn báo, nửa cái bến tàu! Còn có hơn 30 bất động sản lớn nhỏ toàn thành phố!" Bạch Phượng một hơi nói ra."Đương nhiên những sản nghiệp này đã sớm đóng cửa rồi, nhưng địa điểm vẫn còn, phòng ở vẫn còn, các người phải giúp chúng tôi đem phòng ở lấy trở về là được!" Bạch Phượng cười nói.Hoa Chiêu rất muốn trợn trắng mắt, mặt mũi bà ta cũng ghê gớm thật.Nhiều sản nghiệp như vậy, còn muốn lấy về không cho bà ta? Bà ta cho rằng mình là ai?Bất quá nghe bà ta nói như vậy, sản nghiệp Diêu gia xác thực rất nhiều, lại làm về rất nhiều lĩnh vực."Không được, chúng tôi không có năng lực này." Hoa Chiêu trực tiếp cự tuyệt.Mặt Bạch Phượng cứng đờ, trừng mắt liếc cô, quay đầu lại cười hì hì nói với Diêu Lâm: "Cháu trai, tất cả mọi người đều là người một nhà, giúp đỡ lẫn nhau một chút cũng không quá đáng a? Cháu nếu có năng lực. . .""Tôi không có." Diêu Lâm nói ra: "Tôi mới đến chưa quen cuộc sống nơi đây đấy, có năng lực gì được? Khu nhà cũ tôi cũng là muốn dùng tiền mua về, không phải lấy không."Bạch Phượng lập tức nói tiếp: "Vậy các người hãy cho chúng tôi ít tiền, tự chúng tôi đem những sản nghiệp kia mua về."Lúc này Hoa Chiêu thật sự nhịn không được, trừng bà ta một cái trợn trắng mắt."Cô gái nhỏ đừng xem thường người khác! Chúng tôi trả nổi đấy!" Bạch Phượng trả cho cô một cái trừng lớn hơn: "Ông chú của cô rất lợi hại đấy! Năm đó Diêu gia nhiều sản nghiệp như vậy đều ở trong tay một mình ông ấy, kinh doanh rất tốt, nếu không phải về sau chính sách thay đổi, chúng ta bây giờ đã là người giàu nhất Thượng Hải!"Bạch Phượng lại cười nói với Diêu Lâm cười: "Chỉ cần những sản nghiệp kia trở lại trong tay chúng tôi, bao nhiêu tiền chúng tôi đều trả nổi!""Tôi không tin." Hoa Chiêu trực tiếp không nể tình nói.Chỉ với cái lối diễn xuất này của bọn họ, còn muốn kiếm nhiều tiền?Ân, thừa dịp hiện tại là thời kỳ vàng, bọn hắn đi ra hãm hại lừa gạt người khác ngược lại còn có thể phát tài đấy.Vậy cô càng không thể cho mượn."Quỷ hẹp hòi." Diêu Ninh Xùy~~ cười một tiếng: "Không, có lẽ không phải keo kiệt, là căn bản không có tiền a?"Không biết vì cái gì, dù sao lần đầu tiên trông thấy Hoa Chiêu, cô ta đã không thích rồi!"Tôi dù không có tiền." Hoa Chiêu cười nói: "Nhưng so với cô, khẳng định vẫn còn nhiều hơn.""Cô!" Diêu Ninh đứng lên, muốn đánh trên người Hoa Chiêu."Ngồi xuống!" Bạch Phượng giữ cô ta lại.Đứa nhỏ này, thật sự thiếu kiên nhẫn!Hiện tại còn không phải lúc đem người ta làm mất lòng, chỉ cần có thể lấy lại sản nghiệp trong nhà, cho dù là từng chút một, bọn hắn cũng có thể xoay người rồi!Đó là một cơ hội, tuyệt đối không thể buông tha."Không cần chuộc lại toàn bộ cũng được, các người cho chúng tôi một chút tiền, chuộc một cái nhà máy cũng được." Bạch Phượng nhìn Diêu Lâm cầu xin.Lần này giọng điệu cũng rất hèn mọn rồi.Diêu Lâm không nhìn bà ta, mà nhìn về phía Diêu Hoài: "Những sản nghiệp kia của Diêu gia, về sau đều đến trong tay một mình ông?"Giọng ông có chút kỳ quái, cũng có chút lạnh.Năm đó người trong tộc ở lại rất nhiều, họ hàng gần cũng nhiều, người tài ba cũng nhiều.Theo ông biết, trong lúc này không có một sản nghiệp nào phân cho Diêu Hoài, nhà ông ta hình như chỉ được phân đến một cái tòa nhà ở khá xa.Về sau đã xảy ra chuyện gì? Lại để cho một người có tư chất thường thường như Diêu Hoài độc chiếm toàn bộ sản nghiệp Diêu gia?Diêu Hoài giả bộ như uống trà, không nhìn ông."Diêu gia hiện tại còn thừa bao nhiêu người? Tôi muốn gặp bọn hắn." Diêu Lâm nói ra.Tay Diêu Hoài dừng lại một chầu, lúc này mới nhìn ông nói ra, đau lòng nói: "Đi qua vài chục năm, chiến hỏa bay tán loạn, người trong tộc Diêu gia đã sớm tản ra, hiện tại ở lại đây chưa đến 10 người, hơn nữa đều là nhánh phụ, cũng đã sớm ra đi."Diêu Lâm không lên tiếng, tâm tình ông trầm xuống, năm đó Diêu gia to như vậy, hơn một ngàn người, kết quả hiện tại chỉ còn lại không đến 10 người rồi hả?Ông cũng không có tâm tình hỏi thăm những thứ khác rồi, trầm mặc mà đứng dậy đi ra ngoài, đến trên đường, đi bộ qua lại.Mỗi một đầu ngõ, ông đều đi vào xem, đứng ở cửa ra vào quen thuộc năm đó.Kết quả những người ra ra vào vào, xác thực không có một gương mặt quen nào.Mà ông cũng nhìn mấy người trong tộc còn lại, đều là người trẻ tuổi, lớn nhất đã 40 tuổi, căn bản không biết ông.Những người trẻ tuổi kia, thậm chí còn không biết Diêu gia còn có một nhà bọn họ.Cũng đúng, trước đây các mối quan hệ ở nước ngoài đều phải giấu kín đến chết, ai biết chuyện cũng không dám nói cho người đời sau biết.Sắc trời tối, Diêu Lâm cự tuyệt Bạch Phượng có ý tốt dẫn đường đưa bọn hắn đến khách sạn, tự mình mang theo Hoa Chiêu rời đi.Diêu Hoài cùng Bạch Phượng cũng không kiên trì, trở về nhà mình.Trước khi vào cửa, Bạch Phượng từ trong túi quần móc ra 5 mao tiền nhét vào trong tay Diêu Ninh: "Con đi xem phim đi, xem hết rồi trở về!"Diêu Ninh nắm tiền, nhìn cha mẹ, đỏ mặt mà đi nha.Trước kia cô ta thường xuyên bị đuổi đi như vậy, lúc đó còn không hiểu chuyện, thẳng đến có một lần trở về sơm, bắt gặp cha mẹ đang cái gì kia. . . ."Hôm nay tôi không có tâm tình." Diêu Hoài cũng hiểu lầm, trầm mặt ngồi ở trên ghế sô pha."Các người đang nghĩ cái gì vậy! Giống như hôm nay tôi có tâm tình vậy!" Bạch Phượng đập ông ta một cái: "Tôi muốn thương lượng với ông một chút chuyện của Diêu Lâm, không nói con nhóc kia đi chỗ khác, nó về sau lúc bộc phát tính tình mà nói lỡ miệng làm sao bây giờ?"Như vậy, sắc mặt Diêu Hoài cũng khá hơn nhiều."Bà có chủ ý gì?" Ông ta hỏi.Lúc ông ta lấy Bạch Phượng, cũng chính là lúc sự nghiệp của ông ta phát triển nhất, phụ nữ muốn gả cho ông ta có thể từ Thành Đông xếp hàng đến Thành Tây.Ông ta lại chỉ chọn Bạch Phượng, người không có xuất thân từ gia đình bề thế, ngoài việc nhìn thấy bà ta ưa nhìn, còn thấy bà ta thông minh và có đầu óc, có thể giúp ông ta nhiều việc."Cái giấy tờ đất của khu nhà cũ kia vẫn còn trong tay chúng ta, sợ cái gì!" Bạch Phượng đắc ý nói: "Bọn hắn dù là muốn mua, cuối cùng cũng phải từ trong tay chúng ta mua! Đến lúc đó chúng ta muốn một cái giá trên trời, chẳng phải là có tiền rồi hả?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận