Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1523 - Bán sản nghiệp tổ tiên



Chương 1523 - Bán sản nghiệp tổ tiên



Chương 1523: Bán sản nghiệp tổ tiênXanh ngọc trong suốt.Phỉ Thúy cao cấp rất đẹp, óng ánh trong vắt, cũng không nhất định phải là màu Đế Vương, chỉ cần đủ nước óng ánh, đủ độ cứng thì màu gì cũng đẹp.Dương Lục, xanh lá mạ, xanh chân vịt, thậm chí là có hoa nhàn nhạt, đều đẹp.Miếng cắt xuống này, chất thống nhất, đẹp y như ban nãy, chất đẹp hơn một chút, bên trong trông như Băng Chủng cao cấp."Ồ"Xung quanh lại vang lên tiếng xụt xịt.Chu Văn Hiên thở dài, bây giờ 5500 vạn thật không thể lấy được rồi."8000 vạn, cô Phương, chúng ta chốt kèo đi." Chu Văn Hiên thúc giục.Nhưng vừa nãy người rõ ràng gọi chốt kèo rất nhanh nhẹn, bây giờ lại không gọi nữa."Mọi người ra giá đi." Hoa Chiêu cười nói với người xung quanh.Vài người ra giá, giá tiền tăng đến 9900 vạn.Nghe rất cao, nhưng đây chỉ là tiền Hồng Kông.Nhân dân tệ cũng chỉ hơn 4000 vạn.Cũng không ít rồi...Nhưng ở Hồng Kông, thật ra cũng không coi là nhiều, GDP đầu người hiện tại ở đây bây giờ hình như là 1 vạn đô la Mỹ rồi, thuộc đặc khu có thu nhập cao của thế giới.Còn 4000 vạn trong giới cược đá, cũng không phải giá trên trời gì.Không cần lâu, chỉ mười mấy hai mươi năm sau, 4000 vạn không mua được đá gì tốt, có thể mua được một góc của một khối mới vừa lấy từ đất ra.Vì thế Hoa Chiêu rất bình thản.Cô hỏi Kim Anh Hoa: "Ông Kim còn gì có thể cược nữa không?"Mắt Kim Anh Hoa một con nhìn khối đá thô đang cắt, một con nhìn mặt Hoa Chiêu.Quả nhiên cô có vận may lớn!Đập hết vốn cũng phải theo!"Tôi còn một toà nhà." Kim Anh Hoa nói."Cha!" Kim Kevin sốt ruột.Nhà ông ta chỉ còn một toà nhà, xây lên từ vị trí nhà tổ của nhà họ Kim, một toà nhà văn phòng kinh doanh 18 tầng.Trụ sở chính của đá quý nhà họ Kim ngay tại đó, chẳng qua chỉ chiếm vài tầng, những tầng lầu còn lại là cho thuê.Vì vị trí tốt, tiền thuê rất mắc, nhưng có mắc cũng không lo lắng.Mấy năm nay nhà họ Kim đều dựa vào toà nhà này chống đỡ.Hoa Chiêu rất hiểu những việc này, cô cũng từng điều tra nhà họ Kim."Toà nhà đó à." Hoa Chiêu gật đầu: "Đáng giá 200 triệu tiền Hồng Kông.""Ai nói? Tháng trước còn có người ra giá 500 triệu để thu mua!" Kim Kevin nói."Vậy ông đi bán 500 triệu đi, khối đá này không liên quan gì tới hai người nữa rồi." Hoa Chiêu nhìn sang những người khác: "Mọi người tiếp tục ra giá đi.""Cô!" Kim Kevin tức lên."Cha?" Ông ta lại nhìn sang cha.Tuy trong tay hai người họ có một "Đế Vương Lục " nhưng quá nhỏ. Một khối Phiêu Hoa khác tuy lớn nhưng không so được với khối đang cắt đây.Nếu như khối đá thô này rơi vào tay người khác, được cái này mất cái kia, kế hoạch trở mình của bọn họ lại thất bại."400 triệu." Kim Anh Hoa nói."Tôi cũng không lề mề với ông." Hoa Chiêu nói: "Khối đá này đổi toà trụ sở chính của nhà ông, không đổi miễn bàn."Việc này...Mọi người đều đang cân đo giá trị hai bên. Ban nãy Kim Kevin nói 500 triệu chắc là chém gió, bọn họ đều biết toà nhà của nhà họ Kim tuyệt đối không đáng 500 triệu, 400 triệu còn được.Khối đá trước mắt đây, xét về mặt mới cắt ra, nếu như bên trong đồng nhất làm ra hơn 200 chiếc vòng, bán hơn 200 triệu, làm hơn 400 đồ trang sức, bán hơn 200 triệu, mua thêm một chút góc đá làm thành mặt nhẫn, huề vốn còn kiếm được lời.Nhưng tòa nhà đó là một con bò sữa vắt ra tiền, đất ở Hồng Kông càng ngày càng đáng tiền, để thêm 10 năm còn không biết đáng bao nhiêu tiền.Bối rối quá.Ánh mắt hai cha con nhà họ Kim đấu tranh.Những người khác thì xem náo nhiệt.Hoa Chiêu nói: "Khối đá Phỉ Thúy thô cũng đang tăng giá, 10 năm tăng 10 lần, sau này theo mọi người càng ngày càng có tiền, giá trị cũng tăng cao, mấy người để lại bán từng chút một, chưa chắc đã kiếm được ít hơn tiền cho thuê."Vậy cũng đúng.Đều là kinh doanh Phỉ Thúy, đạo lý này không cần Hoa Chiêu nói cho cha con nhà họ Kim.Nhưng cô nói ra, đúng là tẩy não thêm một lần."Bỏ đi bỏ đi, mấy người vẫn nên giữ lại nhà tổ, bán miếng Đế Vương Lục nhỏ đó đi." Hoa Chiêu lại nói với mọi người: "Mọi người tiếp tục, 9900 vạn tôi không bán đây, không có vài trăm triệu thì tôi mang khối đá này về làm vật gia truyền.""Vật gia truyền, quá phí phạm của trời." Chu Văn Hiên nói: "Vật đẹp như thế đều là trời ban, nên để mọi người cùng hưởng.”"Đây cũng là trời ban cho cô." Chu Văn Hiên nói: "Cô đợi đó, tôi về nhà gom tiền, 400 triệu phải không? Chốt kèo!"Anh ta sốt ruột đến mức tự chốt.Hoa Chiêu cười ha ha."Đợi đã!" Kim Anh Hoa cũng sốt ruột: "Như cô nói, lấy toà nhà đó đổi.""Ông Kim, ông muộn rồi, chúng tôi chốt kèo trước rồi." Chu Văn Hiên nói.Kim Anh Hoa trừng mắt với anh ta một cái, đã nói tên nhóc nhà họ Chu không có phong độ, quả nhiên, không biết tôn kính người lớn chút nào."Rõ ràng là chúng tôi chốt kèo trước, cô Phương đã ra giá, còn tôi bây giờ đồng ý rồi, cậu tự nói không có tác dụng." Kim Anh Hoa nói."Cô Phương, tôi đưa tiền mặt!" Chu Văn Hiên quay đầu nói với Hoa Chiêu: "Cô đừng lấy toà nhà rách đó của nhà họ Kim, đã hơn 30 năm rồi, sắp sụp rồi!""Chu Văn Hiên!" Kim Anh Hoa tức giận hét lên."Ông Kim, tôi không điếc." Chu Văn Hiên nói.Chớp mắt, hai người đã cãi nhau.Hoa Chiêu cười cắt ngang bọn họ, xin lỗi Chu Văn Hiên: "Thật ngại quá, trước đó tôi đã có thoả thuận với nhà họ Kim, mức giá tương đương, ưu tiên bán cho họ.""Tôi có thể thêm tiền." Chu Văn Hiên.Kim Anh hoa tức giận thật rồi: "Tránh qua một bên."Ông ta đẩy Chu Văn Hiên ra, nói với Hoa Chiêu: "Chúng ta tổng kết đi, nhưng tôi có một điều kiện, cô phải cắt khối đá này thành từng miếng, cắt thành miếng nguyên."Hoa Chiêu quay đầu nhìn Chu Văn Hiên: "Thêm tiền? Thêm bao nhiêu?"Chu Văn Hiên cười hi hi: "Thêm 10 vạn, sao?""Chốt...""Được rồi được rồi!" Kim Anh Hoa nói: "Không cắt thì thôi."Ánh mắt ông ta u ám nhìn chằm chằm khối đá trước mắt, miếng được cắt xuống rất dày, 3cm, càng vào trong chất ngọc càng tốt, không tạp không nứt, phía sau giữ được tính khả thi ổn định rất lớn."Mau gọi luật sư đến làm thủ tục đi." Hoa Chiêu nói: "Nhưng thấy ông tội nghiệp, tôi có thể cắt cho ông thêm một dao, sau một dao này ông có cơ hội hối hận."Nói xong cô đến trước khối đá, vẽ một đường ở lớp ngoài phía đuôi, bảo thợ cắt ra.Châu Văn Hiên đến trước mặt Hoa Chiêu, khâm phục nhìn cô: "Cô Phương thật phóng khoáng!"Giao dịch đã bàn xong, chốt kèo rồi, cô còn dám cắt thêm một dao, gánh chịu rủi ro cực lớn.Phải biết một dao này hạ xuống, chỉ cần bề mặt kém một chút thôi, khối đá này sẽ không còn đáng giá nữa.Cô hoàn toàn không cần cắt một dao này, cắt hư rồi người lỗ là cô, cắt ra lời thì cô cũng không thể thêm tiền."Nếu như cắt ra lời thì thêm tiền, nhà họ Kim không mua tôi mua, tôi có tiền hơn bọn họ, Chu Ký chúng tôi trước giờ tiền bạc đầy đủ, mua một khối đá mà thôi, không cần bán nhà tổ." Chu Văn Hiên nói.Cha con nhà họ Kim đứng bên cạnh nghe, tức đến hộc máu.Nhưng bây giờ bọn họ cũng không còn thừa sức cãi nhau, hai người, mọi người đều chăm chú nhìn thợ cắt đá.



Bạn cần đăng nhập để bình luận