Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1175 - Không Hẹn Gặp Lại.



Chương 1175 - Không Hẹn Gặp Lại.



Chương 1175: Không Hẹn Gặp Lại."Bà tới bán Hứa Tri Minh." Hoa Chiêu cười nói: "Cũng không biết Hứa Tri Minh có biết hay không."Thu Tú Vân nhìn cô cùng Trương Quế Lan nói: "Chuyện này không quan trọng, quan trọng là ..., tôi nói được thì làm được, nhận tiền, tôi nhất định sẽ không tái xuất hiện ở trước mặt các người, nếu như trên đường gặp phải, tôi cũng giả bộ như không biết!"Hoa Chiêu nhướn mi, nhìn về phía Trương Quế Lan.Trương Quế Lan vậy mà giãy dụa, động tâm rồi.Hoa Chiêu suy nghĩ một chút liền hiểu.Có một số phụ nữ chính là như vậy, chồng ở bên ngoài... Rồi, các cô cũng chọn tha thứ.Huống chi Hứa Tri Minh đây không tính là bên ngoài..., nhiều nhất là xuất hiện một tình địch.Mà Hứa Tri Minh biểu hiện coi như không tệ, lòng luôn thuộc về Trương Quế Lan.Cho nên bà do dự, bà muốn tranh dành một chút.Nếu như ra ít tiền có thể đuổi tình địch này đi, yên ổn mà sống, hình như cũng không phải là không thể được.Trương Quế Lan nhìn về phía Hoa Chiêu.Hoa Chiêu nhìn bà lắc đầu: "Con cảm thấy không được, bà ta không thể tin."Thu Tú Vân lập tức nóng nảy: "Tôi có thể tin đấy! Cô hãy tin tưởng tôi! Tôi có thể thề! Tôi còn có thể viết giấy cam đoan!"Bà ta vội vã mà muốn tiền như vậy, một chút cũng không nghĩ đến thái độ của Hứa Tri Minh, vậy mà lại làm cho lòng Trương Quế Lan thoải mái chút ít."Xem, đó là một người thấy tiền sáng mắt." Hoa Chiêu nói: "Vì tiền bà ta cái gì cũng có thể làm, hứa hẹn thì tính là gì?”"Sau này bà ta sẽ phát hiện căn nhà 80 mét vuông quá nhỏ rồi, bà ta muốn 800 mét vuông đấy.”"Tiền đã xài hết rồi, bà ta lập tức trở về dây dưa với mẹ, lại bắt mẹ đưa tiền."Chỉ cần mồm, lấy Hứa Tri Minh ra nói chuyện, có phải mẹ đều thỏa mãn bà ta không?”"Con đường kiếm tiền nhẹ nhàng như vậy, con cũng rất thích đây này." Hoa Chiêu nói.Mặt Trương Quế Lan lập tức trắng bệch rồi.Bà bị Thu Tú Vân làm phiền mấy lần đã có chút không chịu được rồi, nghĩ đến dùng tiền mua chút thanh tịnh.Kết quả lại nuôi lớn khẩu vị của bà ta, để cho bà ta về sau thường xuyên đến làm phiền bà hơn?Trương Quế Lan lập tức lắc đầu: "Vậy thì không cần.”Bà chỉ muốn sống cuộc sống bình yên.Nếu như ở bên Hứa Tri Minh mà sống những ngày gà bay chó sủa, vậy thì thôi đi."Tôi sẽ không đâu! Cô đừng dùng lòng tiểu nhân như vậy mà nói tôi!" Thu Tú Vân đứng ở trên đầu tường vội vàng nói."Giữ bà ta lại, gọi Hứa Tri Minh tới." Hoa Chiêu nói: "Mẹ của con ông ấy, hãy để cho ông ấy tự mình giải quyết."Thu Tú Vân nghe nói như thế lập tức trượt xuống cái thang muốn chạy.Hứa Tri Minh không biết bà ta đến tìm Trương Quế Lan, hắn đã nói rõ ràng cấm bà ta đến, nói nếu như bà ta dám đến tìm Trương Quế Lan, sẽ đuổi bà ta ra khỏi nhà khách.Kết quả dưới cái thang đã sớm có người chờ, Thu Tú Vân thét chói tai bị kéo vào sân.Hoa Chiêu đi qua, đột nhiên nổi hứng đùa dai, nói với bà ta: "Kêu đi, có kêu nát cổ họng cũng sẽ không có ai đến đấy."Đại viện tử này vốn chiếm diện tích mười mẫu, rất lớn.Người qua đường cũng không nhiệt tình lắm, phần lớn đều muốn bảo vệ mình.Hơn nữa vừa không có điện thoại lại không có 110, muốn xen vào việc của người khác cũng không quản được.Thu Tú Vân thân là người ở tầng dưới chót, hiểu nhất là sự yếu thế của tầng dưới chót.Nhìn xung quanh một đám đàn ông sắc mặt không tốt, bà ta nhất thời câm miệng.Hứa Tri Minh rất nhanh liền đến.Thời tiết không quá nóng, nhưng trên trán ông đổ mồ hôi.Vào sân nhìn thấy Trương Quế Lan, Hoa Chiêu còn có Diệp Thâm, hắn có loại cảm giác vô cùng xấu hổ.Trước kia rõ ràng rất tốt, đều do Hứa Khiết. . . . .Cô ta không muốn Hoa Chiêu sống tốt, vậy mà không để ý đến thân tình, đến ông cũng cho vào bẫy.Lúc trước nếu không phải Hứa Khiết gọi người tới thủ đô, hiện tại ông đã cùng Trương Quế Lan kết hôn! Không chừng con cũng đã có!"Bà ta muốn bán chú đi." Hoa Chiêu nói với Hứa Tri Minh điều kiện của Thu Tú Vân điều kiện.Sắc mặt của Hứa Tri Minh càng thêm đen, nhưng đáy mắt vậy mà còn có một tia chờ mong, Trương Quế Lan mua chưa?Ông vậy mà cũng muốn Trương Quế Lan xử lý tại họa này.Ông thật sự không có biện pháp với Thu Tú Vân rồi, lại muốn ở bên Trương Quế Lan. . . .Phàm là bản thân có tiền, chính ông tuyệt đối sẽ đồng ý!"Tôi không đồng ý." Trương Quế Lan nói.Tương lai mà Hoa Chiêu vừa miêu tả thật đáng sợ, hơn nữa bà cảm thấy rất có thể sẽ thành thật.Nghe con gái sẽ không sai."Các người mau đi đi, hai người các người, sau này tôi đều không muốn nhìn thấy." Trương Quế Lan ngẩng đầu nhìn bọn họ: "Sau này đi trên đường gặp phải cũng hy vọng các người coi như không biết tôi.”"Quế Lan!" Hứa Tri Minh kêu lên đau đớn.Trương Quế Lan nhìn ông, ánh mắt tiếc nuối: "Xem ra chúng ta không có duyên phận, Hứa đại ca, anh thích hợp với người tốt hơn, chúc anh tương lai hạnh phúc sau này.”"Quế Lan!" Hứa Tri Minh hét: "Anh khẳng định sẽ nghĩ biện pháp để bà ta về sau không dây dưa với em nữa!"Trương Quế Lan lắc đầu, nếu có biện pháp đã sớm dùng."Biện pháp gì?" Hoa Chiêu hỏi.Hứa Tri Minh quay đầu nhìn Thu Tú Vân, cắn răng nói: "Chúng ta đã kết thúc, mong bà rời đi! Đừng quấy rầy cuộc sống của tôi nữa! Nếu như bà còn dây dưa nữa, tôi sẽ không quan tâm đến Minh Châu nữa! Sẽ không giới thiệu công tác cho nó nữa, còn có thể chuyển hộ khẩu của nó trở lại nông thôn."Thu Tú Vân lập tức trừng mắt đánh chửi: "Hứa Tri Minh! Ông có phải là người nữa hay không! Cho dù tôi làm gì không đúng, nhưng liên quan gì tới Minh Châu? Nó là con gái ruột của ông! Ông nợ nó cả đời! Bây giờ lại vì người phụ nữ khác mà tước mất hạnh phúc của con gái ruột! Ông có phải là người nữa hay không!"Hứa Tri Minh nhíu mày, ông cũng không có cách nào rồi, ông phát hiện, Hứa Minh Châu là điểm yếu duy nhất của Thu Tú Vân, ông chỉ có thể như thế.Hoa Chiêu và Trương Quế Lan đều tràn đầy thất vọng.Không nghĩ tới biện pháp của ông ấy lại là cái này.Các cô hiện tại lại có tâm tình giống như Thu Tú Vân, ông ấy thật sự không phải là đàn ông, lại lấy con gái ruột thịt ra uy hiếp mẹ.Nếu Như Thu Tú Vân không bị uy hiếp, ông ấy thật sự đem Hứa Minh Châu đuổi về nông thôn sao? Sau này không quan tâm đến cô ta sao?Hứa Minh Châu cũng hơn 20 tuổi rồi, không cha không nhà, về sau có thể tìm được người đàn ông thế nào? Lão độc thân hơn 30 tuổi còn phải lựa chọn!Trương Quế Lan thất vọng mà nhìn ông: "Anh đi đi, về sau tôi cũng không muốn nhìn thấy anh nữa."Hứa Tri Minh nhìn thấy ánh mắt của bà liền hối hận, biết mình nói sai."Anh không có ý đó! Đương nhiên anh chỉ uy hiếp bà ta..." Hứa Tri Minh giải thích không để ý vạch trần con bài tẩy.Ông không có khả năng để Hứa Minh Châu về nông thôn gả cho lão độc thân, ông đây không phải là chọc vào điểm yếu của Thu Tú Vân sao!Trương Quế Lan cảm thấy mình không hiểu người đàn ông này, điều hắn nói rốt cuộc là thật hay giả?Quên đi quá phức tạp, bà chỉ muốn thanh tĩnh"Hứa Tri Minh, gặp lại. Không đúng, sau này không hẹn gặp lại!" Trương Quế Lan nhìn ông nói xong, quay đầu đi.Hoa Chiêu cũng nhìn Hứa Tri Minh, không nghĩ tới ông ấy lại thua ở tư duy nam nữ khác biệt.Lúc ông ấy mở miệng khẳng định không cảm thấy uy hiếp của mình có vấn đề gì, phàm là nhược điểm đều phải dùng.Nhưng ông ấy không biết rằng phụ nữ là động vật cảm tính, con cái đặc biệt không thể chạm vào.Người khác nguyền rủa con mình, các cô đều sẽ nhớ cả đời."Thật sự đáng tiếc, tiễn khách." Hoa Chiêu nói.Cô mở miệng, mấy người Lưu Minh Chu liền đẩy Thu Tú Vân cùng Hứa Tri Minh đi ra ngoài.Thu Tú Vân cực kỳ có ánh mắt, bà ta phát hiện mình hình như đã làm hỏng chuyện rồi, nữ thần tài kia không cam lòng dùng tiền vì đàn ông.Bà ta không lấy được nhà cửa và tiền, vì vậy chỉ có thể bắt lấy người đàn ông này."Hứa Tri Minh! Minh Châu là con của ông! Từ nhỏ đến lớn bị người ta ném đá, nhổ nước bọt..." Bà ta bắt đầu chọc vào điểm yếu của Hứa Tri Minh.



Bạn cần đăng nhập để bình luận