Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 790 - Hôn Lễ.



Chương 790 - Hôn Lễ.



Chương 790: Hôn Lễ.Bọn hắn cũng không biết mình hại Diệp Thư, bọn hắn thực nghĩ là Diệp Thư uống say, sau đó để anh trai nhà mình đón đi nha.Bất quá bình rượu kia là Mã Quốc Khánh cho đấy, mấy người bạn học bọn hắn có thể từ năm sông bốn biển mà tới, cũng là Mã Quốc Khánh xuất tiền vé xe mời đấy.Mã Quốc Khánh còn thổ lộ tiếng lòng với bọn họ, nói hắn thầm mến Diệp Thư đã lâu rồi, nhưng luôn không dám thổ lộ, hiện tại cũng không có cơ hội, chỉ hi vọng cô ấy có thể uống bình rượu quý chính mình cất giữ nhiều năm, chúc cô ấy tân hôn vui vẻ.Ý tứ này ai có thể không hiểu? Rượu này là người ta đưa riêng cho Diệp Thư uống, bọn hắn không xứng.Cho nên, toàn bộ quá trình bọn họ đều là mơ mơ màng màng mà bị lợi dụng đấy.Diệp Thư sau khi nghe xong lại thở phào: "May mà chị sống cũng không quá kém, chị còn tưởng rằng nhiều người như vậy liên hợp lại hại chị đây này."Hiện tại, cô ấy đã nằm ở trong nhà, người một nhà ngồi vây quanh.Trước đó chuyện phát sinh đột ngột, lúc Hoa Chiêu cùng Diệp Thâm rời đi, cũng không có thông báo cho Miêu Lan Chi phòng cách vách.Chuyện còn chưa làm rõ, bọn họ cũng không nói cho những người lớn khác trong nhà, sợ bọn họ chịu không được.Miêu Lan Chi cùng Diệp Mậu là từ trong miệng người ngoài nghe được tin tức.Cũng may bọn hắn vừa biết chuyện thì bên này đã tra ra chân tướng, Diệp Thư cũng nằm trong nhà rồi.Bất quá đã trải qua trận này, lại trúng hai loại độc, hiện tại cô ấy cũng có chút suy yếu, người cũng không có tinh thần lắm."Mã gia này ngày càng quá đáng! Trước kia bắt cóc cháu của tôi, hiện tại lại hại con gái tôi!" Miêu Lan Chi tức giận nói: "Bọn hắn tranh dành cái gì vậy? Không phải là Mã đại soái sao? Các người định thu thập ông ta như thế nào!"Bà nhìn người đàn ông và con trai của mình.Diệp Mậu gật gật đầu: "Tôi đã biết.""Ông biết cái gì?" Miêu Lan Chi hôm nay cần phải có một câu trả lời chắc chắn."Lần trước chuyện của bọn nhỏ, ông nói Mã đại soái không biết rõ tình hình, đả kích ông ta mấy lần, liền tha cho ông ta một lần. Lúc này tốt rồi, người nhà ông ta lại làm ra việc này! Nếu ông ta còn không biết chuyện thì sao? Còn tha cho ông ta một lần?"Miêu Lan Chi hét lên: "Lần sau thì sao? Lần sau nữa thì sao? Mã gia đông người! Xem ra cũng là một nhà tai họa! Mỗi lần ông đều tha cho ông ta một lần?"Trong lòng Hoa Chiêu dốc sức liều mạng gật đầu, chính là như vậy, đã sớm nên thu thập Mã gia rồi!"Không có lần sau rồi, bà yên tâm." Diệp Mậu nói ra.Miêu Lan Chi nhìn ông, hừ một tiếng.Bà cũng biết cụ thể làm như thế nào Diệp Mậu sẽ không nói cho bà biết, bất quá có những lời này của ông ấy bà liền an tâm.Sau đó bắt đầu buồn chuyện khác."Ngày mai làm sao bây giờ? Chúng ta có tiếp tục tổ chức hôn lễ kông?" Miêu Lan Chi nói.Kết hôn a? Diệp Thư còn phải ở nhà giả bộ bệnh, bằng không thì không thể bắt Mã gia chịu trách nhiệm nặng hơn.Không kết hôn a? Người thân bạn bè đều đến rồi.Hơn nữa thời gian kết hôn bị kéo dài, giống như có chút điềm xấu.Diệp Thư nhìn về phía Diêu Khôn.Diêu Khôn không để ý đến những người ở đây, cầm chặt tay cô ấy: "Tuy anh rất muốn ngày mai tiếp tục hôn lễ, nhưng thân thể của em quan trọng hơn, tình cảm của chúng ta là chuyện lâu dài không phải là chuyện sớm nỏ tối tàn? Tất cả mọi chuyện anh đều nghe theo em."Lời thổ lộ này quá thẳng thắn và nóng bỏng đối với con người thời nay, Diệp Thư bị Diêu Khôn "Độc hại" đã coi như thành thói quen.Những người khác thì không chịu nổi rồi.Hơn nữa ánh mắt nhìn Diêu Khôn không đúng.Tiểu tử này không phải là dựa vào loại hoa ngôn xảo ngữ này lừa gạt Diệp Thư chứ? Hôm nay bọn hắn thế nhưng mà nghe nói, lúc xảy ra chuyện, tiểu tử này chỉ biết khóc!"Hôn lễ cứ kéo dài sau a, thu thập xong Mã gia lại nói sau." Diệp Chấn Quốc mở miệng.Diệp Thư lại lắc đầu: "Không cần, cháu muốn ngày mai tiếp tục kết hôn, ai cũng không thể ngăn cản hạnh phúc của cháu."Lúc vừa mở mắt ra, một khắc trông thấy Mã Quốc Khánh, cô ấy thật sự tuyệt vọng.Hơn nữa trong nháy mắt đó, cô ấy mới biết được chính mình quan tâm Diêu Khôn như thế nào, muốn cùng hắn sống bên nhau bao nhiêu, được hạnh phúc bên nhau mãi mãi.Ngày cưới là do hai người cùng nhau ấn định, cùng nhau lên kế hoạch và chuẩn bị, mọi vật dụng nhỏ trong phòng tân hôn đều được hai người lựa chọn với sự mong đợi và đầy hân hoan đấy.Tất cả những bận rộn và mong chờ kia đều vì ngày mai.Cô ấy không thể để nó thất bại.Hơn nữa ngày mai cô ấy cũng sẽ ra mặt."Con không đi ra ngoài, bên ngoài không biết sẽ truyền đi thành bộ dáng gì nữa, chỉ có con điềm nhiên như không có việc gì, bọn hắn mới có thể câm miệng." Diệp Thư nói.Mã Quốc Khánh hạ độc cô ấy, vì sao lại hạ độc? Hạ độc như thế nào? Sau khi hạ độc thì làm cái gì? Lúc ấy chỉ có hai người cô ấy cùng Mã Quốc Khánh ở trong khách sạn. . .Mà lúc cùng Diêu Khôn đánh nhau, Mã Quốc Khánh chỉ mặc quần, không mặc áo.Diệp Thư không cần nghe ngóng cũng có thể biết bên ngoài hiện tại đang lan truyền cái gì.Sau kích thích của chuyện hạ độc giết người, bọn hắn nhất định sẽ một lần nữa nhặt lên sự kiện màu hồng phấn.Thanh danh của cô ấy, hiện tại đoán chừng cũng bị hủy hơn phân nửa.Cô ấy phải tự mình nhặt lên."Về phần chuyện Mã Quốc Khánh hạ độc, có bệnh án của bệnh viện, có nhiều nhân chứng như vậy, hắn còn có thể nói xạo?" Diệp Thư hỏi.Diệp Danh lập tức nói: "Không thể. Emi bây giờ dù là sinh long hoạt hổ mà xuất hiện ở trước mặt mọi người, anh cũng có thể để cho hắn dùng tội danh hạ độc giết người để vào tù."Diệp Thư cười, dựa người ngồi vào trong chăn: "Cho nên, mọi người vẫn dựa theo kế hoạch cũ, ngày mai nên làm gì thì cứ làm, con không sao đấy."Miêu Lan Chi đau lòng mà nhìn con gái.Bà đương nhiên nhìn ra con gái thực sự đối với tiểu tử này để bụng rồi, bà cũng biết tầm quan trọng của thanh danh đối với một người phụ nữ.Bà cũng không khuyên giải nữa, lôi kéo mọi người đi ra.Diêu Khôn mày dạn mặt dày chưa đi, an vị trong phòng.Những người khác lườm hắn một cái liền chấp nhận, dù sao hai người ngày mai sẽ kết hôn. . . . Nhịn!... .Không nghe thấy tin tức Diệp gia hủy bỏ hôn lễ, ngày hôm sau, tất cả những người nhận được thiệp mời đúng hẹn đi tới nhà Diệp Thư tham gia hôn lễ.Hôn lễ tổ chức ở căn nhà Diệp Thư mua 2 năm trước.Đứng ở cửa lớn, có thể trông thấy bên trong đã giăng đèn kết hoa, bận rộn, mùi thơm của đồ ăn đã nhẹ nhàng đi ra.Diệp Danh cùng Diêu Khôn vẻ mặt tươi cười mà đứng ở cửa ra vào đón khách.Hôn lễ thật sự cử hành à?Từng người đến đều có chút ngoài ý muốn, sau đó phủ lên khuôn mặt tươi cười cùng Diêu Khôn nói lời chúc mừng.Sau đó đi vào xem cô dâu.Trong phòng Diệp Thư đã ngồi đầy người.Người chưa quen thuộc chỉ liếc mắt nhìn, bát quái một chút liền đi ra ngoài, lưu ở trong phòng đều là người thân.Diệp Thư kết hôn là chuyện lớn, mấy người con của Diệp Chấn Quốc ai có thể tới đều chính mình đến rồi, không thể tới cũng nói vợ cùng con cái mình tới.Ngoại trừ Diệp Mai, bà ấy không có người có thể phái tới, chính mình cũng không rảnh, chỉ gọi điện thoại gửi tiền mừng qua bưu điện trở về.1 vạn, lễ rất nặng rồi.Bà ấy không có gia đình, không có con trai không có con gái, tự đưa đến cũng không thể rồi.Tiền là Lưu Nguyệt Quế mang giúp tới, bà hiện tại ở cách Diệp Mai không xa, là hai thành phố gần nhau.Chu Lệ Hoa ở một bên ghen tỵ nói: "Diệp Hưng kết hôn, cô ta chỉ cho 1000, thiên vị như vậy cũng quá rõ ràng rồi."Lưu Nguyệt Quế là một người hiền lành, nhìn bà ta một cái không có lên tiếng.Diệp Thư lại không nhịn: "Cô cả căm ghét mấy loại người gian trá như kẻ thù, cô cô vì sao lại cho 1000, trong lòng bà một chút cũng không biết sao?"Nói xong cô ấy nhìn chằm chằm Chu Lệ Hoa, nếu không phải chú ba tự mình đem người mang vào, lại hạ mình nói với cô ấy mấy lời nói tốt, cô ấy hiện tại đã đem Chu Lệ Hoa đuổi ra ngoài!Cô ấy cũng không mời bà ta đến.Trước mặt nhiều người như vậy, Diệp Thư không cho bà ta mặt mũi như vậy, Chu Lệ Hoa cũng nổi lên tức giận, nói xoáy: "Mới vừa chịu khổ, thân thể còn chưa khôi phục đâu, miệng lưỡi cứ bén nhọn như vậy. Có năng lực thì hãy sử dụng nó chỗ khác đi nha? Cô dùng chố Mã Quốc Khánh đi ah, dùng chỗ tôi làm gì?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận