Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 862 - Thời Gian Ba Năm.



Chương 862 - Thời Gian Ba Năm.



Chương 862: Thời Gian Ba Năm.Diệp Thâm là bị lừa đến đây.Suzanna gọi anh đến trong nhà thương lượng làm sao để tuyên bố chuyện hủy bỏ hôn lễ ra ngoài, kết quả sau khi đi vào liền không ra được rồi.Được rồi, anh cũng không muốn ra bây giờ, anh đang lo không có cơ hội ở lại Địch Luân gia vài ngày, tìm kiếm một vật.Cũng bởi vì cái này, mặc kệ Suzanna nói cái gì, chỉ cần mời anh đến, anh chắc chắn sẽ tới."Tuyên bố hủy bỏ hôn lễ là không thể nào đấy, tôi gánh không nổi." Suzanna nói ra: "Cho nên anh chỉ có thể cùng tôi kết hôn!"10 người vệ sĩ sau lưng Suzanna, cao lớn khôi ngô, trong tay mỗi người đều cầm vũ khí để lau.Sáng loáng uy hiếp.Diệp Thâm trầm mặc mà ngồi ở trên ghế sô pha, không đồng ý, cũng không cự tuyệt quá tuyệt tình.Suzanna lại ôn nhu nói: "Hiện tại chỉ tổ chức một lễ đính hôn, cũng không thật sự kết hôn, tôi cho anh thời gian ba năm, ba năm sau nếu như anh còn không đồng ý, chúng ta lại tuyên bố chia tay."Điều kiện này nghe không tệ, nếu như Diệp Thâm còn độc thân, không có lý do gì không đáp ứng, không đáp ứng nữa sẽ là không bình thường rồi.Một người phụ nữ gia tài bạc triệu lại xinh đẹp nóng bỏng như vậy cúi người cầu ái, lại cự tuyệt cũng không phải là đàn ông nữa rồi.Nhưng Diệp Thâm vẫn không đáp ứng, đính hôn cũng không được.Nếu như cô gái nhò nhà anh biết chuyện, thật sự sẽ lập tức biến thân gấu tinh, cùng anh đại chiến 300 hiệp. . . ."Có phải anh có người trong lòng rồi không?" Suzanna đột nhiên hỏi: "Chu Mạn Lệ đã mất tích kia sao?"Đây là lời đồn đấy, tinh nhân duy nhất bên người Tô Hằng.Nhưng 2 năm trước không biết sao lại mất tích, từ đó về sau bên người Tô Hằng không xuất hiện thêm một người phụ nữ nào nữa.Rất si tình.Suzanna nhìn Diệp Thâm, ánh mắt lập lòe.Cô a thích đàn ông si tình.Diệp Thâm đột nhiên cảm thấy Chu Mạn Lệ với tư cách là cộng sự của mình, rốt cuộc đã có tác dụng một lần."Tôi còn phải làm việc, đưa cho tôi tờ báo hôm nay và một căn phòng có điện thoại." Diệp Thâm nói ra.Thấy anh không dốc sức liều mạng mà phản kháng! Vậy là chấp nhận. Suzanna nở nụ cười."Tốt, đi theo tôi!" Cô ta tự mình dẫn Diệp Thâm đến gian phòng của cô ta. . . .Diệp Thâm lại nhíu mày, đẩy cửa gian phòng cách vách cô ta."Đó là phòng của O'neill đấy." Suzanna nói."Vậy thì đổi một phòng khác." Nét mặt anh rất lạnh.Suzanna không hiểu sao mà không dám cự tuyệt.Cô ta không tình nguyện mà đưa Diệp Thâm đến một gian cho khách ở vào lầu hai.Diệp Thâm đã ở đây.Mỗi ngày, các tờ báo tài chính và nhiều tờ báo khác nhau được đặt trước bàn làm việc của anh, và tất cả các loại dữ liệu tài chính mà anh cần đều được đặc biệt thu thập và giao bất cứ lúc nào.Có ba chiếc điện thoại, cho phép anh liên lạc với cấp dưới của mình bất cứ lúc nào để chỉ đạo công việc.Tất nhiên, các đường dây điện thoại đã bị cắt sau khi kết thúc công việc.Trong khoảng thời gian này Suzanna luôn ở bên cạnh anh trông coi.Bên ngoài là thân cận anh, nhưng thật ra là phòng ngừa anh gọi điện thoại cầu cứu điện thoại.Nhưng Diệp Thâm không có hành động gì. Anh chỉ chăm chỉ làm việc.Suzanna càng ngày càng vui vẻ.Người đàn ông khẩu thị tâm phi!Buổi tối, cô ta mặt một bộ áo ngủ gợi cảm, đi vào phòng Diệp Thâm. . . Đến ngoài cửa, phát hiện cửa phòng đã đóng chặt.Cô ta thật sự xấu hổ nếu ăn mặc như thế này lại đi gọi quản gia cầm chìa khóa mở cửa, cũng không dám lớn tiếng gõ cửa để cho người khác nghe thấy.Chỉ có thể oán hận lại xấu hổ mà thẳng bước đi.Hắn đến cùng có phải đàn ông hay không!Đêm dài tĩnh lặng, Diệp Thâm nhẹ nhàng đẩy cửa phòng đi ra.Anh không đi loạn bốn phía, anh chỉ đến phòng bếp, lấy một ít đồ ăn từ trong tủ lạnh, lại quay về đường cũ.Các vệ sĩ ẩn mình trong bóng tối theo dõi toàn bộ quá trình, không khỏi thở phào nhẹ nhõm....Hoa Chiêu đợi 20 ngày, thời gian thăm người thân cũng sắp kết thúc rồi, Diệp Thâm còn chưa tới, cô lại thấp thỏm lo lắng.Có phải lúc anh ấy tiếp cận mục tiêu đã bị lộ, bị người ta phát hiện bắt lại? Hoặc là trực tiếp. . . . .Cô nhanh chóng gọi điện thoại cho Viên Ngũ, kết quả Viên Ngũ lại ấp úng.Viên Ngũ cảm giác mình thật khó xử, tại sao hắn lại là người trả lời điện thoại? Làm thế nào hắn có thể nói với cô Phương một cách uyển chuyển để không làm cô ấy buồn?Ông chủ đã ở nhà Suzanna lâu rồi, nghe nói ngày mai sẽ phải cử hành lễ đính hôn.Hoa Chiêu nhưng lại hiểu lầm, lập tức lo lắng."Đến cùng chuyện gì đã xảy ra? Anh ấy hiện tại đang ở đâu?"So với làm việc cho ông chủ, Phương tiểu thư là ân nhân cứu mạng của hắn, không có Phương tiểu thư, trong đêm đó hắn đã chết rồi.Hơn nữa ông chủ cũng không nói không cho nói, ông chủ cũng không rút lại mệnh lệnh rằng "tôi không có ở đây, mọi chuyện đều nghe theo cô Phương.”Viên Ngũ liền nói: "Ông chủ bây giờ đang ở nhà Suzanna, đã nhiều ngày."Hoa Chiêu nhướng mày, thật đúng là ở nhà họ Địch Luân."Làm sao anh biết anh ấy đang ở nhà Suzanna? Anh ấy gần đây có liên hệ với các anh sao?""Mỗi ngày đều liên hệ." Viên Ngũ nói ra.Đang nói, điện thoại bên cạnh vang lên, trợ lý của Diệp Thâm nhận điện, hai người bắt đầu nói chuyện công việc với nhau."Xem, lại gọi tới rồi." Viên Ngũ do dự một chút nói ra: "Cô có muốn kết nối điện thoại với ông chủ không?" Hắn có thể chuyển đạt.Nghe thấy Diệp Thâm còn có thể liên lạc ra bên ngoài mỗi ngày, Hoa Chiêu an tâm.Chỉ cần người không có việc gì là tốt rồi."Không cần, tôi đã biết." Hoa Chiêu nói xong cúp điện thoại.Viên Ngũ cầm điện thoại có chút do dự, hắn hiện tại có nên gọi lại hay không đây? Còn chưa nói cho Phương tiểu thư ông chủ muốn đính hôn với Suzanna đây này."Viên Ngũ đang cùng ai gọi điện thoại?" Đầu kia, Diệp Thâm đột nhiên hỏi.Trợ lý nhìn về phía Viên Ngũ, hắn kỳ thật không biết, hắn không nghe thấy Viên Ngũ gọi đối phương là gì.Viên Ngũ lập tức kinh sợ rồi, ông chủ tuy thay lòng đổi dạ rồi, nhưng hình như cũng không bỏ xuống được Phương tiểu thư, nếu như cho ông chủ biết hắn mật báo cho Phương tiểu thư, hắn liền thảm rồi."Một người bán bảo hiểm đấy." Viên Ngũ nói ra.Trợ lý nói lại.Diệp Thâm nghe tuy không giống, nhưng Suzanna ở một bên nhìn chằm chằm vào, anh cũng không hỏi nhiều, cúp điện thoại.Hoa Chiêu lại thu thập hành lý, muốn đi tìm Diệp Thâm.Anh ấy khẳng định đã gặp phiền toái.Bằng không thì làm sao có thể ở nhà Suzanna lâu như vậy."Mẹ, mẹ lại muốn đi ra ngoài." Vân Phi thấy cô chỉ thu thập hành lý của mình có chút mất hứng, nhỏ giọng nói: "Có phải mẹ lại muốn đi thăm ba ba không? Lần này lại không mang bọn con."Hoa Chiêu lập tức có chút áy náy: "Bảo bối, thật sự xin lỗi con."Nghe thấy mẹ xin lỗi, Vân Phi lập tức mềm lòng rồi, lập tức nói: "Được rồi, con tha thứ cho mẹ. Nhưng ba ba lúc nào đến thăm chúng con?"Vấn đề này lại càng không dễ trả lời, không biết tình huống bên phía Diệp Thâm thế nào, Hoa Chiêu không dám hứa loạn.Thấy mẹ càng áy náy, Vân Phi lập tức nói: "Được rồi, con không hỏi nữa." Chỉ có điều sự thất vọng trên mặt cũng không thể che hết.Thằng bé cũng biết mình sắp phải về nước, sau khi trở về, muốn gặp ba còn phải tính theo năm."Mẹ nói cho ba ba, con nhớ ba ba rồi." Vân Phi nói xong đi ra khỏi phòng.Vẫn có chút khổ sở.Rốt cuộc cũng là một đứa bé.Hoa Chiêu đau lòng vô cùng, lần này cô nhất định sẽ đem Diệp Thâm về!Cô ngược lại muốn nhìn, Suzanna giữ người thế nào đấy!Cô ngồi máy bay bay đi ngay trong ngày.Sau khi hạ cánh liền đến nhà " Phương tiểu thư", tìm chiếc xe kia.Cũng may nó còn chưa sang tên, cô còn có lý do hoàn mỹ để đến thăm.Kết quả đến nhà liền phát hiện, chiếc xe kia không còn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận