Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 661 - Anh Mau Nhận Con Của Mình.



Chương 661 - Anh Mau Nhận Con Của Mình.



Chương 661: Anh Mau Nhận Con Của Mình.Ngoài cửa vậy mà là người Khâu gia, Khâu gia lúc này lại cả nhà cùng lên, hai ông bà Khâu, chú bác, mấy người anh em, đều đến rồi.Mấu chốt nhất chính là, trong tay Khâu Mai ôm một cái tã lót, trong tã lót truyền ra tiếng khóc suy yếu.Hoa Chiêu nháy mắt mấy cái, trận chiến này, nếu cô đoán không lầm, đứa nhỏ hẳn là thuộc về Diệp Hưng.Lợi hại ah, cũng là một lần trúng thưởng.Diệp Danh đã mang theo Diệp An Diệp Đào cùng đi mở cửa.Thấy người Khâu gia, Diệp An Diệp Đào chỉ là ngoài ý muốn, Diệp Danh lại nhìn tã lót trong ngực Khâu Mai, lập tức đoán được cái gì, sắc mặt trầm xuống.Anh cái gì cũng chưa nói, quay người lại để cho mọi người tiến vào sân nhỏ."Thông gia, gần sang năm mới đột nhiên đến tìm, thất lễ, xin lỗi xin lỗi." Ông Khâu vào nhà liền cười nói với Diệp Chấn Quốc.Diệp Chấn Quốc nhíu mày, không lên tiếng.Những người khác của Diệp gia vậy mà cũng không lên tiếng, cũng chỉ trầm mặc mà nhìn mấy người Khâu gia.Không khí nhất thời có chút xấu hổ.Hoa Chiêu liếc mắt một cái, được chứ, ngoại trừ mấy người trẻ tuổi còn nhỏ, nguyên một đám người lớn thật đúng là không thích nói chuyện đấy.Mà Diệp Danh hiện tại còn đang nhìn chằm chằm vào cái bọc tã lót kia có chút trầm ngâm.Cô đành phải đứng dậy, cười hỏi: "Ông Khâu nói một câu thông gia này, không quá phù hợp a? Hôn sự của Diệp Hưng cùng Khâu Mai đã sớm hết hiệu lực rồi."Người nói chuyện lại là cô ta!Biểu cảm của người Khâu gia đều không tốt, Hoa Chiêu nhanh mồm nhanh miệng đấy, lần trước bọn hắn một chút tiện nghi đều không chiếm được, cho nên đối với cô ta có chút kiêng kị.Nhưng cô ta không nói lời nào, bên cạnh còn có Diệp Danh đấy, cũng rất khó đối phó.Cho nên kỳ thật nói chuyện với ai cũng giống nhau.Ông cụ Khâu cười nói: "Thế nhưng mà duyên phận của hai đứa là ông trời định ra đấy, Khâu Mai hiện tại đã sinh con cho Diệp Hưng, chúng ta không phải thông gia còn có thể là cái gì?"Trong giọng nói lộ ra đắc ý nhàn nhạt.Một câu nói này đã khiến cả nhà xôn xao, người nhà họ Diệp cũng không thể ngồi yên như cũ.Tuy sau khi Khâu Mai vào cửa trong lòng bọn họ đã có chút suy đoán, nhưng khi thật sự nghe được, vẫn kinh ngạc vô cùng.Diệp Danh đã giữ không được Diệp Hưng rồi, hắn "Đằng" một phát mà đứng lên, không thể tin mà nhìn Khâu Mai: "Đứa nhỏ này là của tôi sao?"Khâu Mai ôm tã lót, ngẩng đầu cười nói với hắn: "Đương nhiên là của anh, là con trai, nó rất giống anh, mau đến xem thử đi."Nói xong cô ta cười tủm tỉm mà ôm đứa nhỏ đi qua, mở ra tã lót cho Diệp Hưng xem.Hoa Chiêu cũng đi tới.Trong tã lót là đứa bé tầm một tháng, khoẻ mạnh kháu khỉnh đấy, về phần giống Diệp Hưng cô nhìn không ra.Cô nhìn về phía Diệp Thành.Diệp Thành nhíu mày lại, nhìn thấy đứa bé, khóe mắt nhảy lên.Cái biểu cảm này cũng nhìn không ra ông ta đang suy nghĩ gì.Hoa Chiêu quay đầu nhỏ giọng hỏi Miêu Lan Chi: "Giống Diệp Hưng khi còn bé sao?"Miêu Lan Chi gật gật đầu, lại gật gật đầu.Quá giống, quả thực là một cái khuôn khắc đi ra đấy, nếu nói đứa nhỏ không phải là của Diệp Hưng đấy, bà cũng không tin.Đã có bà ấy khẳng định, Hoa Chiêu lập tức chạy đến bên cạnh Diệp Chấn Quốc, nhỏ giọng hỏi: "Ông nội, làm sao bây giờ? Nhận sao?"Mặt Diệp Chấn Quốc đã đen lại, ông không nghĩ tới, việc này vậy mà sẽ phát sinh ở nhà mình!Cũng may đứa nhỏ này lúc ấy làm sao tới, bọn họ đều biết, không phải Diệp Hưng đi ra ngoài làm loạn.Bằng không thì ông hiện tại sẽ đem Diệp Hưng chặt chân!"Ông mặc kệ, dù sao cũng ở riêng rồi, đây là chuyện của một nhà lão tam, chính bọn hắn nhìn mà xử lý a!"Giọng Diệp Chấn Quốc không lớn không nhỏ, Diệp Thành nghe thấy được, ông ta lập tức bừng tỉnh: "Cha, cha là gia trưởng, chuyện này cha có tiếng nói cuối cùng."Ông ta vậy mà không muốn quản!Việc này rất khó quyết định, Khâu gia đã lộ ra lòng muông dạ thú, lúc trước người bọn hắn sắp xếp thiết kế cũng là Diệp Danh, loại người không biết xấu hổ như vậy, ông ta mới không muốn theo chân bọn họ kết thông gia!Lại để cho Khâu Mai vào cửa, phiền toái chất thành một đống.Nhưng không cho cô ta vào cửa, đứa nhỏ cũng đã sinh ra, cũng rất phiền toái.Ông ta lập tức đem nan đề này quăng ra ngoài.Sắc mặt Diệp Chấn Quốc càng thêm đen, ông rốt cuộc đã xác nhận, quyết định đem đứa con trai út ra ngoài là sai lầm đấy, hắn bất tri bất giác đã phát triển lệch ra, một chút đảm đương đều không có, gặp chuyện chỉ muốn trốn tránh!"Con của anh, anh lại muốn mặc kệ không quản!" Diệp Chấn Quốc tức giận nói.Ai nghĩ Diệp Thành vậy mà sẽ tranh cãi: "Thế nhưng mà con cũng là con trai của cha ah, việc con ly hôn, về hưu cha đều có thể quản, lần này cha cũng hỗ trợ quản a!"Ông ta đối với chuyện trước đó, trong lòng có oán khí rồi.Diệp Chấn Quốc nhắm mắt, lại mở ra: "Tốt, ta quản."Ông nhìn về phía ông cụ Khâu: "Các người muốn làm sao bây giờ?"Ông cụ Khâu cười nói: "Mọi người đừng khẩn trương như vậy, chúng tôi không muốn làm gì, chỉ là đáng thương đứa nhỏ này không có cha, Khâu Mai tuổi còn trẻ chưa kết hôn mang theo đứa bé, hai người đều khổ, tương lai đứa nhỏ cũng sẽ bị người ta nghị luận. Rốt cuộc cũng là đứa bé của Diệp gia, các ngươi sẽ đau lòng a? Cho nên chúng tôi chỉ muốn đem hôn lễ lần trước bỏ giở xử lý cho xong ah.""Không có những thứ khác rồi hả?" Hoa Chiêu hỏi."Đã không còn." Ông cụ Khâu trả lời rất dứt khoát.Hoa Chiêu có chút ngoài ý muốn, cô còn tưởng rằng sẽ bổ sung thêm một ít điều kiện, ví dụ như cho sắp xếp công tác cho Khâu Mai, sắp xếp cho một đại gia đình Khâu gia công tác, điều đến thủ đô.Nhưng cô lại nghĩ đến, có lẽ chỉ là lúc này không có mà thôi.Chỉ cần Khâu Mai gả vào Diệp gia, đứng vững gót chân, tự nhiên có thể chậm rãi giúp người nhà tìm cách.Đến lúc đó cũng không cần người Khâu gia mở miệng, Khâu Mai đương nhiên có thể giúp gia đình của mình.Hoa Chiêu không lên tiếng, cô chỉ là ở lúc mọi người tẻ ngắt có tác dụng xe chỉ luồn kim, còn đứa ra quyết định sẽ không tới phiên cô.Nhưng mà Diệp Thành tránh né, không lên tiếng.Diệp Chấn Quốc hình như nhất thời cũng chưa nghĩ ra, không lên tiếng.Cục diện lại lạnh xuống.Hoa Chiêu cảm thấy vấn đề hai người đang cân nhắc kỳ thật không đúng, cái gì mà con trai có vấn đề ông nội phải hỗ trợ giải quyết? Không phải là con trai tự mình giải quyết sao?"Diệp Hưng, ý của cậu thì sao?" Hoa Chiêu đột nhiên hỏi Diệp Hưng đang ngẩn người: "Đây là chuyện hôn nhân đại sự của cậu, vợ của cậu, cuộc sống tương lai của cậu, người nên đưa ra quyết định nhất hẳn nên là cậu, mà không phải người khác."Tất cả mọi người nhìn về phía Diệp Hưng.Diệp Hưng ngẩng đầu, mờ mịt mà nhìn Hoa Chiêu, lại nhìn cha và ông nội, nhìn lại Khâu Mai cùng người Khâu gia phía sau cô ta.Ánh mắt của hắn dần dần thanh minh, chậm rãi lắc đầu: "Tôi không đồng ý, tôi không lấy cô ta."Một nụ cười vô hình hiện trên khuôn mặt Diệp Chấn Quốc.Ông mới vừa rồi bị Diệp Thành là cho tức giận, ông cũng định đồng ý. Dù sao nhà bọn hắn đã đủ loạn rồi, lại loạn thêm một chút cũng không sao cả!Nhưng ông trông thấy Diệp Hưng lại không hạ được quyết tâm, đây là cháu trai ông, nếu để cho hắn lấy một người vợ như vậy, chính là hại cả đời hắn, ông có chút không hạ thủ được.Cũng may Hoa Chiêu nghĩ tới hỏi ý kiến của Diệp Hưng, cũng may Diệp Hưng cũng biết rõ nặng nhẹ.Khâu Mai kinh ngạc sau đó mới kịp phản ứng, lập tức nhìn Diệp Hưng khóc lớn: "Vì cái gì? Anh là người đàn ông duy nhất của em! Em không làm chuyện gì phải xin lỗi anh! Đây chính là con của anh! Anh lại nhẫn tâm để cho nó tương lai bị nói là con hoang?"Diệp Hưng nhìn đứa bé nói: "Tôi chỉ nói không cưới cô, nhưng đứa nhỏ có thể lưu lại."Hoa Chiêu hai mắt sáng ngời, những lời này nói ra coi như có chút đảm đương.



Bạn cần đăng nhập để bình luận