Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 504 - Các Người Muốn Làm Gì



Chương 504 - Các Người Muốn Làm Gì



Chương 504: Các Người Muốn Làm GìDiệp Thâm đột nhiên xoay người che miệng ho khan vài tiếng, giống như muốn ói, cái này rất bình thường, đến cùng uống nhiều như vậy.Nhưng không có người trông thấy, đúng lúc này chiếc bình nhỏ treo trên cổ của anh đã đến trong lòng bàn tay.Anh uống một chút chất lỏng có trong bình.Kỳ thật mấy tháng này, anh ở trong núi sâu, cũng nhiều lần sinh tử.Độc trùng ở đây, anh chưa bao giờ nghe, hiểu hoặc thậm chí tưởng tượng nhiều, đặc biệt là đến mùa hè.Một con kiến cắn trên đùi, ngày hôm sau chân vậy mà sưng đến không thể đi đường, chỉ một con côn trùng không biết tên rơi vào người, rất nhanh chỗ đó liền nổi lên mụn nước lớn làm như thế nào cũng không tốt lên được.Ngược lại, loài rắn độc thì tầm thường, vì mục tiêu rộng lớn, chúng sẽ bị anh phát hiện và tiêu diệt nên không thể đến gần, nhưng loài côn trùng thầm lặng này còn khó đối phó hơn cả đạn.Anh đã phải chịu đựng rất nhiều, chứ đừng nói đến những người cùng vào cuộc với anh.Một số người suýt chết.Là anh xuất ra rượu thuốc màu xanh lá, trong uống ngoài thoa, mới đem tất cả mọi người kéo lại.Anh cũng xác định, rượu thuốc có thể giải độc.Mà lọ thuốc vợ cho anh đeo trên cổ, màu sắc cùng hương vị đều không giống, anh sớm đã phát hiện rồi, cái này khẳng định càng có thể giải độc.Dưới tình huống không biết Mã Thành Công cho cái gì vào trong chén rượu, để đảm bảo đạt được mục đích, anh uống một chút chất lỏng màu đỏ chưa từng uống qua này.Sau đó bưng lên chén rượu trên bàn, một ngụm uống hết.Chất lỏng màu đỏ vẫn còn trong miệng, vốn ôn nhuận bình thản, chỉ làm cho cả người sảng khoái, nhưng khi một ngụm rượu đi vào, trong miệng lập tức tuôn ra một đốm lửa cay.Cái này không bình thường, không liên quan đến rượu.Nhân sâm Hoa Chiêu đều là dùng rượu ngâm đấy, cùng rượu không có phản ứng lớn như vậy.Cái kia chính là thứ được cho trong rượu rồi.Không đợi Diệp Thâm há mồm phun ra, sự nóng bỏng kia liền biến mất, thân thể cũng không có bất kỳ khác thường gì.Xem ra độc được giải rồi.Diệp Thâm lại nhắm hai mắt lại, ngất đi.Lập tức bị Mã Thành Công đứng bên cạnh đỡ được.Hắn nhẹ nhàng thở ra."Diệp Thâm, Diệp Thâm?" Hắn vỗ mặt Diệp Thâm.Diệp Thâm không có phản ứng.Hắn lại dùng sức vỗ vài cái, lông mày Diệp Thâm nhẹ nhàng nhíu một cái, nhưng vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại."Có thể rồi." Mã Thành Công nhẹ giọng nói.Mấy người xung quanh cũng thở phào một hơi, sau đó hầu hết mọi người đều lập tức đi ra ngoài rồi, lúc ra đi còn mang đi hai người say, chỉ lưu lại một người trong phòng.Nhiệm vụ của bọn hắn chính là phối hợp Mã Thành Công đem người chuốc say, về phần sau khi quá chén Mã Thành Công muốn làm gì, Mã Thành Công chưa nói, bọn hắn cũng không muốn biết.Biết quá nhiều ngược lại không tốt.Nhóm người đi rồi, người đàn ông gầy gò còn lại trong phòng lập tức đi ra ngoài, không lâu sau lại mang theo một chiếc hộp, hình dáng chiếc hộp rất giống hộp thuốc, nhưng có chút khác biệt, lớn hơn và tinh xảo hơn.Cả hai khóa trái cửa không cho ai vào."Hiện tại bắt đầu?" Giọng Mã Thành Công có chút nhanh.Người đàn ông gầy yếu này rất bình tĩnh, vừa đưa tay cởi quần tây của Diệp Thâm, vừa nói: "Còn không bắt đầu còn chờ anh ta tỉnh lại sao?"Kỳ thực hắn không phải người trong hệ thống, đối với Diệp Thâm cũng không biết, chỉ là gần đây vừa mới nghe nói, những mặt khác hắn không đánh giá, người này ngược lại là rất có thể uống, nhưng tính kháng thuốc hơi kém rồi.Cái này cũng bình thường, đây là loại thuốc mới được nghiên cứu ra ở nước ngoài, không có người nào có tính kháng thuốc được.Quần Diệp Thâm đã bị cởi bỏ, người đàn ông đeo găng tay vào, từ trong hộp thuốc lấy ra một chiếc cốc nhựa, lại vươn tay ra ...Kết quả bị một bàn tay nắm lấy.Người đàn ông cả kinh ngạc, ngẩng đầu đã nhìn thấy đôi mắt sáng ngời của Diệp Thâm.Mã Thành Công cũng là cả kinh ngạc.Sau đó hắn cắn răng một cái, thò tay muốn đánh vào cổ Diệp Thâm, rót không choáng đi, vậy thì đánh ngất xỉu!Kết quả người té xỉu trước chính là hắn.Mã Thành Công cũng không thấy rõ động tác của Diệp Thâm, chỉ cảm giác trước mắt tối sầm, cái gì cũng không biết rồi.Tay kia Diệp Thâm còn nắm chặt tay người đàn ông nhỏ gầy, ngồi xuống, sửa sang lại quần áo của mình, nhìn vào lồng ủ lạnh và hộp thuốc sau lưng, hỏi hắn: "Các người muốn làm gì?"Nói thật, anh đến bây giờ cũng không hiểu.Tìm đàn ông đến cưỡng bức anh sao?



Bạn cần đăng nhập để bình luận