Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1241 - Không Bằng Cưới Con Gái Nhà Họ Diệp.



Chương 1241 - Không Bằng Cưới Con Gái Nhà Họ Diệp.



Chương 1241: Không Bằng Cưới Con Gái Nhà Họ Diệp."Hôn nhân gì? Không bao giờ có bất kỳ mối quan hệ nào cả! Loại người này, xách giày cho Đại Bảo nhà ta cũng không xứng!" Diệp Thư tức giận.Đã như vậy còn nhắc đến hôn sự gì, không đánh bọn họ ra ngoài đã tốt rồi."Hơn nữa bọn họ hình như thật sự còn gấp hơn chị, em xem, bọn họ thế nhưng lại muốn tính toán Thúy Vi và Cẩm Văn."Diệp Thư nói xong đau lòng ôm hai đứa bé liên tục xin lỗi.Bởi vì chuyện của cô ấy đã liên lụy hai cô bé bị Kim gia nhìn thấy, còn nổi lên tâm tư xấu xa.Chỉ nghĩ như vậy, cô ấy cũng cảm thấy tức giận."Đại sư gì kia, chị không tin nữa." Diệp Thư nói.Nhưng Hoa Chiêu nhìn biểu tình của cô ấy, vẫn có một chút tin như vậy.Xem ra vị đại sư này thanh danh rất lớn, khẳng định cũng có rất nhiều "trường hợp thành công" tẩy não cho người ngoài."Lưu Minh." Hoa Chiêu gọi.Lưu Minh vừa mới đưa người trở về lập tức chạy vào."Chúng ta có ai có thể lén đi theo bên cạnh Kim gia, nghe lén bọn họ nói chuyện không?" Hoa Chiêu hỏi.Cô ngược lại có thể, cô vừa mới lưu lại hạt giống ở trên người hai đứa bé kia.Nhưng cô nghe thấy lại không thể lấy nó ra.Tốt nhất là để Diệp Thư chính tai nghe được mới có thể xua tan nghi ngờ trong lòng cô ấy.“Có!” Lưu Minh lập tức nói: "Không phải là theo dõi nghe lén sao, chúng ta muốn thiết bị có thiết bị, muốn người có người, lúc trước Tiểu Hàn từng làm lính trinh sát, bảo hắn đi."“Vậy thì đi nhanh! Trọng điểm nghe một chút bọn họ vì sao muốn cùng chúng ta kết thông gia, còn có chuyện đại sư gì kia, bọn họ rốt cuộc có quan hệ gì hay không.” Hoa Chiêu nói.“Vâng!” Lưu Minh lập tức rời đi.Việc này không thể trì hoãn được, bọn họ tốt nhất nên sắp xếp trước khi đối phương trở về khách sạn.Tiểu Hàn "Nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy", đi vào phòng dụng cụ chuyên dụng lấy ra mấy thứ liền lên xe.Rất nhanh đã đuổi kịp Kim gia rời đi.Tốt, họ không trở về khách sạn lại đến bệnh viện.Hai đứa con trai gặp phải tội lớn, Hoa Chiêu nói đã giải độc không tính, không gặp bác sĩ bọn họ không yên tâm.Điều này cho họ thời gian.Tiểu Hàn dễ dàng đặt thiết bị nghe lén trong phòng của nhà họ Kim.Khoảng 2 giờ sau, người nhà họ Kim trở về."Lang băm! Máy móc nát! Trình độ y tế của đại lục quá tồi tàn! Không thể kiểm tra ra bất kỳ vấn đề gì sao? Còn nói rằng con trai chúng ta khỏe mạnh! Kevin, chúng ta hãy quay lại Hồng Kông, nơi chết tiệt này tôi không muốn ở lại một phút nào nữa!” Phan Lệ Trân vào nhà liền hét.Kim Kevin cởi áo khoác ra và nhìn hai đứa con trai đã có thể tự đi bộ.Nếu như không phải là bị kinh hách có chút trầm mặc, cộng thêm sắc mặt có chút trắng bệch, hai đứa quả thật nhìn không ra có bệnh gì, càng không giống bộ dạng trúng kịch độc vừa rồi, trách không được người khác không tin."Tại sao các con lại đến gác xép kia?" Kim Kevin hỏi.Kim Thừa Vọng cúi đầu, không lên tiếng."Con nói xem." Kim Kevin hỏi con trai út Kim Thừa Học.Kim Thừa Học thành thật, lập tức nói: "Có một đứa nhóc nói với chúng con nhiều lần, bảo chúng con ngàn vạn lần không nên đến đó, tuyệt đối không nên đến đó.""Anh xem đi!" Phan Lệ Trân lập tức nổi giận: "Bọn họ chính là cố ý dụ dỗ Thừa Vọng cùng Thừa Học đến đó!”"Đứa nhỏ nào mà không tò mò? Anh càng nói vậy, chúng càng đi!”"Bọn họ chính là không có lòng tốt! Cố ý đầu độc! Chúng ta sẽ kiện họ!"“Câm miệng lại." Kim Kevin quát.Hắn nhìn Phan Lệ Trân, mắt đầy ghét bỏ.Người phụ nữ này chính là một cái gối thêu hoa, thoạt nhìn chỗ nào cũng tốt, có thể đưa ra ngoài, nhưng vừa gặp phải chuyện liền phế đi, không dùng được."Diệp gia đầu độc hại người, vì sao? Động cơ là gì? Là nhìn hai người bọn chúng không vừa mắt muốn giết chết, hay là nhìn chúng ta không vừa mắt muốn giết chết?”Kim Kevin nói: “Còn đi kiện, ở đại lục, cô đi kiện Diệp gia? Cô nghĩ rằng cô có thể giành chiến thắng? Cô mà dám kiện, chúng ta có thể sẽ không nhìn thấy mặt trời của ngày mai!”Phan Lệ Trân lập tức bật cười: "Không thể chứ, bọn họ làm sao dám”"Về phần Diệp gia đầu độc, có thể là Diệp Thư không nhìn trúng Lan Hinh chúng ta?"Nói đến đây Phan Lệ Trân liền nổi giận, túm lấy Kim Lan Hinh đánh hai cái trên mông: "Ai bảo con cùng bé trai khác đi chơi? Tuổi còn nhỏ, nhìn thấy cậu bé kia liền không thể đi rồi hả! Sự rụt rè của con đâu? Giáo dưỡng của con đâu?!”"Chỉ với bộ dạng này của con, làm sao có thể gả vào Diệp gia? Làm thế nào để độ kiếp nạn cho gia đình?”"Ba ba ba" lại đánh thêm một trận.Kim Lan Hinh oa oa khóc lớn, khóc đến đầu Kim Kevin đau nhức."Câm miệng lại! Cô đánh nó để làm gì? Nó mới tý tuổi thì biết cái gì! Ngay cả khi nó làm điều gì đó sai cũng là do bình thường cô không dạy tốt!" Kevin Kim vội vàng vẫy tay để cho mấy đứa trẻ trở về phòng của chúng.Lúc này mới trừng mắt nhìn Phan Lệ Trân mắng: "Trước mặt bọn nhỏ, cô nói những điều này làm gì? Điều gì sẽ xảy ra nếu bị chúng truyền ra ngoài? Phá hỏng thanh danh đại sư, Kim gia chúng ta thật sự xong rồi!"“Bọn chúng đều ngoan, biết cái gì không thể nói." Phan Lệ Trân ấp úng.Kim Kevin lười nhìn cô ta, nhíu mày.Phan Lệ Trân nóng nảy: "Kevin, anh nói bây giờ phải làm sao? Chuyện của Lan Hinh và Diêu Kế Tổ còn có thể thành công không?”“Hiện tại đã biết sợ?” Kim Kevin mắng cô ta.Nhưng Phan Lệ Trân biết nhìn sắc mặt của hắn nhất, vừa nhìn đã biết hắn có biện pháp."Anh mau nói, hiện tại phải làm sao bây giờ?" Cô ta thúc giục."Diệp Thư bên này đoán chừng là không được, cô ta vốn không nhìn trúng Lan Hinh hơn sáu tuổi, hơn nữa đem con gái gả cho Diêu Kế Tổ, cũng chỉ quanh co dính vào ánh sáng của Diệp gia, không bằng…đề nghị hôm nay của cô cũng không tệ lắm, không bằng chúng ta cưới con gái Diệp gia về! Hoặc là, đem Lan Hinh hoặc Lan Nhụy gả cho bé trai kia, gọi là gì?” Kim Kevin hỏi.“Diệp Vân Phi!” Phan Lệ Trân lập tức nói.Mấy đứa nhỏ Hoa Chiêu cô ta đều lưu ý, không thể không nói, có thể sánh với con của cô ta."Nhưng vừa rồi" nhớ tới Hoa Chiêu vừa rồi ám chỉ bọn họ về nhà soi mặt vào nước tiểu mà xem, Phan Lệ Trân liền tức giận đến cắn rang: "Cô ta sẽ không đồng ý, chúng ta làm sao bây giờ?”“Cô ta hạ độc hại thân thể con trai chúng ta xảy ra vấn đề, bọn họ dựa vào cái gì mà không chịu trách nhiệm?” Kim Kevin thẳng thắn.“Cô ta không chịu trách nhiệm, chúng ta liền đi tìm ông cậu của tôi!” Kim Kevin nói."Nhưng bác sĩ đã nói, bọn trẻ đều ổn" Phan Lệ Trân nói."Cô cũng nói đó là lang băm! Họ không thể kiểm tra nó ngay bây giờ, nhưng sau đó có thể kiểm tra ra.” Kim Kevin thì thầm.Phan Lệ Trân không hiểu, quay đầu nhìn hắn, chỉ thấy ánh mắt hắn âm trầm đáng sợ."Ý anh là sao?" Cô ta hỏi.Kim Khải Văn đột nhiên tìm trong hành lý ra một bình thuốc, nhét vào tay Phan Lệ Trân: "Cho hai đứa nó ăn là có thể cưới con gái nhà họ Diệp.”Phan Lệ Trân nhìn bình thuốc trong tay, lập tức tức giận đến run tay: "Anh điên rồi?! Thuốc này uống quá nhiều sẽ gây ra tai nạn chết người!”“Cô cũng nói là ăn nhiều, cô cho bọn chúng ăn ít một chút!” Kim Kevin nhìn cô ta một cách ghét bỏ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận