Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1073 - Cô Chỉ Là Một Hộ Lý.



Chương 1073 - Cô Chỉ Là Một Hộ Lý.



Chương 1073: Cô Chỉ Là Một Hộ Lý."Câm miệng!" Diệp An quát lớn.Cát Hồng Miên đem ngón tay chỉ vào Hoa Chiêu buông xuống, ủy khuất mà nhìn Diệp An, nhỏ giọng nói: "Em nói không đúng sao?Người làm chị dâu đấy, có thể khuyên anh ly hôn sao?"Diệp An nặng nề mà nhìn cô ta, nhưng lại không biết nói như thế nào, hắn từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng cùng phụ nữ cãi nhau.Hoa Chiêu đứng ra."Tôi là chị dâu của Diệp An, lại không là của cô, vĩnh viễn không phải, cô phải đặt mình vào đúng vị trí, cô chẳng qua là hộ lý mà Diệp gia mời tới chiếu cố Diệp An mà thôi, tùy thời có thể sa thải." Hoa Chiêu nói.Một câu làm cho Cát Hồng Miên ngốc tại đó, cô ta thẳng tắp mà nhìn Diệp An.Diệp An gật đầu: "Chị ấy nói đúng, chính là như vậy.""Tại sao có thể như vậy?" Cát Hồng Miên ngơ ngác: "Chúng ta là muốn kết hôn đó a, là vợ chồng. . .""Tôi đáp ứng để cô chăm sóc tôi cả đời, thân phận vợ chồng chẳng qua là để ngăn chặn mấy lời bàn tán, cho nên mới cùng cô kết hôn." Diệp An nói: "Nếu như cô đổi ý cũng không sao, hiện tại cô có thể đi.""Em không đi!" Cát Hồng Miên lập tức nói."Vậy thì bảo vệ tốt vị trí hộ lý của mình, đừng đòi hỏi quá nhiều." Hoa Chiêu nói: "Đối với bên ngoài các người là vợ chồng, đối với người trong nhà cô chỉ là hộ lý, sau khi kết hôn tách ra ngủ, chỉ cần chăm sóc là được rồi, Diệp gia mỗi tháng sẽ cho cô một phần tiền lương.""Cô quản thực rộng!" Cát Hồng Miên nhìn Hoa Chiêu đỏ mặt nói: "Người ta ngủ thế nào cô cũng quản! Cô chỉ là chị dâu họ của anh ấy! Không phải mẹ ruột!""Hộ lý còn muốn ngủ cùng giường với chủ nhân? Cô có xấu hổ hay không?" Hoa Chiêu cười nhạo.Cát Hồng Miên rốt cuộc cũng là người chưa lập gia đình, lập tức không dám níu lấy chuyện này nhao nhao nữa.Diệp An cảm kích liếc nhìn Hoa Chiêu, hắn chính vì chuyện này mà sầu muộn, Hoa Chiêu lại vì hắn mà giải quyết, không tiếc tiếng xấu.Chị dâu quản đến trong phòng chú em (*em trai của chồng), quả thật có chút quá phận…"Cô trở về đi, đợi Diệp An xuất viện cần hộ lý chúng tôi sẽ gọi cô đến." Hoa Chiêu nói với Cát Hồng Miên.Cát Hồng Miên nói: "Tôi không đi, tôi là hộ lý, hiện tại muốn bắt đầu công tác!"Diệp An nhíu mày.Hoa Chiêu trong lòng thở dài, lại nói với hắn: "Xem đi, vẫn là ở một mình mới tốt. Cậu hãy suy nghĩ một chút."“Dạ." Diệp An tựa ở đầu giường, gật đầu.Hoa Chiêu lại nhìn về phía Cát Hồng Miên: "Tôi cũng khuyên cô hãy suy nghĩ một chút, dưa hái xanh không ngọt.""Không cần cô lo! Tôi cam tâm tình nguyện!" Cát Hồng Miên trừng mắt Hoa Chiêu.Hoa Chiêu gật đầu: "Nhất định phải nhớ kỹ lời cô nói hôm nay."Cửa phòng bệnh bị đẩy ra, Tôn Thanh đi đến, hôm nay hắn cũng đến chăm sóc.Em trai vợ bị bệnh, vài ngày nay vợ cũng mệt muốn chết rồi, hôm nay hắn nghỉ, đến phiên hắn.Hoa Chiêu cùng hắn chào hỏi, mang theo hộp cơm đi ra.Về đến nhà chuyện đầu tiên chính là giúp Diệp An tìm phòng ở.Hiện tại mở cửa rồi, rất nhiều người bán nhà cửa.Người có thể ở trong những căn nhà có sân riêng, đều có chút bối cảnh, hiện tại vừa mở cửa, rất nhiều người muốn chạy ra nước ngoài, đến thiên đường, kiếm tiền đô, sống những ngày tốt lành.Đường đi ra nước ngoài rất đắt, đi ra ngoài thủ tục cũng dùng tiền, sinh hoạt cũng cần tiền, rất nhiều người không có tiền liền bán nhà cửa.Hoa Chiêu thừa cơ gom được không ít.Một lần nữa tìm cho Diệp An một căn cũng là chuyện nhỏ.Nhưng nhà mới mua chắc chắn chỗ nào cũng không ưng ý, phải chỉnh sửa, mua mới nội thất, Diệp An không chờ được.Hắn ra viện phải có nhà ở, bằng không thì phải ở tại nhà Lưu Nguyệt Quế, nghỉ ngơi không tốt, sẽ bị ầm ĩ chết.Hoa Chiêu nghĩ nghĩ, đem một căn nhà trong tay mình chuyển cho hắn.Những năm này cô mua được mười căn nhà lớn.Vừa đến tay đã cho lắp đặt nội thất, nếu không thời gian lâu không được tu sửa sẽ không tốt.Quyết định căn nào, Hoa Chiêu lập tức gọi Lưu Nguyệt Quế sang đây xem."Căn nhà này sao mới như vậy? Chủ phòng bán bao nhiêu tiền?" Lưu Nguyệt Quế tiến vào, nhìn chỗ nào cũng thích.Phòng ở mới tinh, gạch xanh ngói xám, nền đá xanh, bố cục hợp lý, phòng bếp, buồng vệ sinh đều rất tân tiến, chỉ thiếu đồ dùng trong nhà.Hiện trong tay Hoa Chiêu có bao nhiêu phòng ở, cha mẹ chồng cô cũng không biết, Lưu Nguyệt Quế càng không biết rồi.Hoa Chiêu cũng không muốn để lộ căn nhà này là của cô."Giá thị trường, 8 vạn." Cô nói ra.Kỳ thật lúc cô mới mua là 4 vạn, bất quá hiện tại bán 8 vạn cũng không phải muốn kiếm chút tiền này, đơn thuần chỉ là không muốn để lộ căn nhà này là của cô."Giá trị, giá trị." Lưu Nguyệt Quế lập tức nói.Hiện tại giá nhà chênh lệch rất lớn, chỉ một gian phòng trong đại tạp viện đã cần mấy ngàn, một căn nhà cấp bốn nhỏ phải nhìn vị trí, cũ mới, có nơi 1 vạn, có nơi hơn mười vạn đấy.Lưu Nguyệt Quế kỳ thật cũng đã nghe ngóng qua, hiện tại căn nhà tốt như vậy chịu bán 8 vạn, bà cũng có chút không thể tin được."Có chút rẻ, không có vấn đề gì chứ?" Lưu Nguyệt Quế nói."Chủ phòng đi vội vã, rất cần tiền." Hoa Chiêu nói."Vậy không có vấn đề rồi! Lúc nào giao dịch?" Lưu Nguyệt Quế nói."Trong vòng mấy ngày nay a, cháu sẽ liên hệ chủ phòng." Hoa Chiêu nói.Cô phải tìm người tin cậy sang tên rồi lại để cho người đó sang tên cho Diệp An."Được được được, vậy cháu hãy chú ý một chút." Lưu Nguyệt Quế nói."Giao cho cháu thím cứ yên tâm." Hoa Chiêu nói."Ừ, yên tâm, đặc biệt yên tâm." Lưu Nguyệt Quế đi một vòng nhìn căn nhà, cùng Diệp Anh nghiên cứu xem cần phải mua những đồ dùng trong nhà gì.Diệp Anh lại nhìn Hoa Chiêu, cô ấy cảm thấy phong cách của căn nhà này có chút quen thuộc.Hoa Chiêu nhìn cô ấy.Diệp Anh cười với Hoa Chiêu.Trước kia cảm thấy Hoa Chiêu tính toán chi li, lãnh huyết vô tình, thân thích nhà mình phạm vào sai liền níu lấy không thả.Hiện tại xem ra cũng không phải.Hoa Chiêu không có thời gian phân tích suy nghĩ của Diệp Anh, xem hết phòng ở, cô còn phải về nhà trông đứa nhỏ, còn phải đến hỏi cô cô, ở đâu làm chân giả tốt, đặt một cái cho Diệp An.Trong nước làm không tốt..., vậy ra nước ngoài làm một cái.Nếu như có thể hoạt động tự nhiên, như người bình thường đi đường, khó chịu trong lòng Diệp An sẽ bớt đi một chút.Về đến nhà Hoa Chiêu liền gọi điện thoại cho Diêu Khôn.Diêu Khôn bên kia vừa nhận điện thoại liền nói không ngừng, rất hưng phấn."Lễ hội ẩm thực của chúng ta sắp bắt đầu! Em tới tham gia không?" Hắn hỏi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận