Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 531 - Chờ Tiên Sinh Cứu Mạng.



Chương 531 - Chờ Tiên Sinh Cứu Mạng.



Chương 531: Chờ Tiên Sinh Cứu Mạng.Trong phòng chỉ còn lại Triệu Đại Ni là người nhà, bà ta hỏi bác sĩ tình huống của Từ Mai đến cùng là thế nào."Cái này phải kiểm tra thoáng một phát mới có thể biết, nhưng trước đó phải giao phí." Bác sĩ nhìn bà ta nói ra.Triệu Đại Ni cúi đầu xuống, lau nước mắt, nói ra: "Tôi sẽ về nhà hỏi một chút."Nói xong bà ta dịch dịch chăn mền cho Từ Mai rồi mới đứng dậy đi.Tất cả đi ra ngoài rồi, Từ Mai mới mở mắt ra, đáy mắt có chút hồng.Cô biết mẹ mình cũng không dễ dàng, cũng giống như cô trước kia, trên người không có đồng nào, cái nhà kia, bà ấy chưa từng được làm chủ.Nhưng trong lòng vẫn không thoải mái.Cô đúng là vẫn còn lẻ loi một mình."Bác sĩ, cám ơn cô!" Lưu Tiền cảm giác được không khí xấu hổ, nhanh chóng tìm lời nói.Bác sĩ liếc nhìn Từ Mai, cùng cô gật gật đầu, kêu những người khác cùng đi ra rồi.Bà là bác sỹ lâu năm ở đây, cũng biết Từ Mai.Chuyện năm đó huyên náo rất lớn đấy.Hơn nữa chuyện gần đây nhất, người có đầu óc có thể phân tích ra, Từ Mai hoàn toàn chính là cái người bị hại.Quá đáng thương đấy, có thể giúp một tay liền giúp một tay."Cô muốn ăn chút gì đó không? Tôi đi mua." Trong phòng không có người, lại càng xấu hổ, Lưu Tiền còn nói thêm."Tôi hiện tại không đói bụng, anh Lưu trở về đi, trong nhà không thể thiếu người, nhiều chuyện bận rộn như vậy." Từ Mai nói ra."Hiện tại không có việc gì rồi, tôi bận rộn nhất là buổi sáng." Lưu Tiền tìm cái ghế ngồi xuống, nhẫn nhịn nói ra: "Cái kia, cô đừng khổ sở."Từ Mai đột nhiên cười cười: "Trước mắt có chút chuyện ấy tính toán cái gì, tôi nếu vì vậy mà khổ sở thì đã sớm khổ sở chết rồi."Lưu Tiền nghĩ nghĩ cũng đúng, người Từ gia như vậy, khẳng định không phải một ngày hay hai ngày rồi.Ai, nhà chồng như vậy, nhà mẹ đẻ như vậy, cô thật đúng là đủ mệt đấy."Anh Lưu, cứ đi về trước đi, ta đợi buổi tối xác định bọn hắn không tới, tôi cũng trở về." Không có việc gì ai nguyện ý nằm viện?Hơn nữa đây là phòng bệnh não khoa, mỗi giường đều từng tiễn rất nhiều người.Nghĩ đến cái này, Từ Mai lập tức ngồi lên.Trước kia làm y tá cô cũng không sĩ diện như vậy đấy, căn bản không xem cái này coi vào đâu, nhưng hiện tại nghĩ đến về sau cũng không làm y tá rồi, đột nhiên không chịu nổi.Không được, một khắc cũng không trì hoãn được nữa, coi như cô đối với người Từ gia hiểu rõ, hôm nay bọn họ sẽ không đến rồi, ngày mai rồi nói sau."Đi một chút đi, chúng ta về nhà trước, buổi sáng ngày mai xử lý xong mọi việc, tôi lại đến." Nói xong đứng lên liền đi.. . .Từ gia bên kia xác thực không có đến, chạng vạng tối hai người anh của Từ Mai đã được thả ra, ông Từ vẫn còn bị giam giữ.Cảnh sát đã đến bệnh viện điều tra qua, lúc ấy Từ Mai vừa mới vào, người Từ gia còn chưa tới, cảnh sát xem xét Từ Mai đang hôn mê, đương nhiên không thể khinh địch như vậy thả Từ Cương.Tối thiểu phải đợi người tỉnh rồi nói sau.Hai đứa cháu trai đã đi ra, chỉ còn lại con trai, Từ gia cũng định ngày mai lại nói sau.Bọn hắn không đi, đồng nghiệp của Từ Mai cũng không thể trơ mắt nhìn cô ta bệnh chết, tất nhiên sẽ trả tiền trước cho cô ta, sau đó bọn hắn lại đi.Ngày hôm sau, Từ Mai buổi sáng xong xuôi hết mọi việc rồi mới vội vàng trở về bệnh viện, đợi đến lúc giữa trưa, Từ gia đã đến.Lúc này tới chỉ có bà cụ Từ cùng Triệu Đại Ni.Hai đứa cháu trai đều về nhà, cháu dâu càng không đến tham gia náo nhiệt nữa, chẳng may bị người ta đòi tiền thì làm sao bây giờ?Bà cụ Từ vào cửa, xem trước trong phòng, không thấy người đàn ông ngày hôm qua nữa.Cũng đúng, Từ Mai đã như vậy, người đàn ông nào có thể vừa ý cô ta? Ngày hôm qua đoán chừng đã bỏ đi rồi.Từ Mai bây giờ đã tỉnh đấy.Hôm nay bên người không có người, cô sợ giả bộ bất tỉnh bà cụ Từ có thể tới véo cô.Nhưng cô nghĩ lầm rồi, cô không ngất bà cuh Từ vẫn có thể tới véo cô."Đồ con gái bất hiếu! Đã không chết liền nhanh chóng đi đồn công an đem ba ba của cô cứu ra!" Bà cụ Từ bổ nhào qua liền véo.Triệu Đại Ni ngăn cản hai cái cũng không ngăn được, chính mình vẫn bị đánh vài cái.Từ Mai bị bà cụ Từ cấu xé, ngăn cản lấy, nhưng không dám đánh lại.Nếu bà Từ bị trầy xước một chút thì đã thành chuyện lớn rồi, dù sao bà ta cũng là bà nội của mình, con người thời nay đều rất hiếu thuận.Từ Mai giống như thể lực chống đỡ hết nổi, hai mắt khẽ đảo, hôn mê bất tỉnh.Người còn từ trên giường rớt xuống, rơi thật thê thảm, bác sỹ nghe được động tĩnh chạy tới liền trông thấy."Người nào ở trong bệnh viện đánh nhau!""Cô ấy là người bệnh không biết sao?""Lại là người bệnh bị thương ở đầu, thật vất vả mới tỉnh!""Lúc này lại ngất rồi, bà muốn thành sát nhân sao?"Có bác sĩ đi qua cấp cứu cho Từ Mai, đương nhiên sẽ không thể cứu tỉnh được."Nhanh đi gọi cảnh sát!" Một người hộ sĩ hô.Bà cụ Từ bị dọa, chân đều run rẩy rồi, lôi kéo Triệu Đại Ni bỏ chạy.Triệu Đại Ni không muốn đi, liên tiếp quay đầu lại nhìn con gái trên mặt đất, nhưng bà cụ Từ kéo lấy bà ta liền đi ra ngoài.Người đi rồi, bác sĩ y tá đều rút lui.Ngày hôm qua Từ Mai ra viện, bọn hắn đã biết rõ chuyện gì xảy ra rồi.Xét thấy cô trước kia 2 lần bệnh tình nguy kịch, thảm như vậy, người nhà mẹ đẻ lại như vậy, bọn hắn đều cam tâm tình nguyện phối hợp.Từ Mai từ trên mặt đất đứng lên, nghĩ đến bọn hắn hôm nay sẽ không đến rồi, lại về nhà.. . .Hai ngày sau đều rất yên tĩnh, người Từ gia không có tới.Đồn công an ngược lại đến một chuyến, thấy cô đã tỉnh, bác sĩ lại ám chỉ vấn đề không quá lớn, Từ Cương liền được thả ra.Về sau người Từ gia cũng không tới.Đến rồi sợ phải giao tiền thuốc men.Về phần chuyện đòi tiền phải bàn bạc kỹ hơn a.Mặc kệ Từ Mai là bệnh thật hay là giả bệnh, cũng không dễ đối phó như trước kia rồi.Cho tới bây giờ chỉ có bạo hành trong gia đình, kỳ thật người Từ gia cũng không có bản lĩnh gì, nhất thời có chút bó tay.Phùng Long đợi vài ngày, đợi đến kết quả này, tức giận đến mức hắn bị giày vò một trận.Hắn đang chờ người Từ gia đem Từ Mai làm cho đến bước đường cùng, hắn mới có thể bước ra, kết quả đối mặt một cái bọn hắn liền rút lui.Vô dụng!Phùng Long đành tự mình đến rồi.Kết quả đợi hai ngày, hắn cũng không nhìn thấy Từ Mai.Hắn giả bộ như khách hàng tìm người bán thịt hỏi thăm một chút, Từ Mai hiện tại chỉ ở nhà nấu thịt, không đi ra ngoài rồi.Hắn lại không dám đến cửa… Gấp đến độ hắn lại đi tìm Hạ Lan Lan.Nhưng hắn cũng không tìm được.Từ lần trước gặp phải hắn về sau, Hạ Lan Lan cũng không dám đi loạn bên ngoài rồi, ngoan ngoãn tiến vào đào viên.Đừng nói Phùng Long không biết, dù hắn đã biết, cũng không dám đi qua tìm.. . .Trong vườn đào, Hạ Kiến Ninh đang tiếp đãi khách.Là cha của Mã Thành Công."Hạ tiên sinh, cứu mạng ah! ~" Mã Đại Cường tuổi trên năm mươi, đầu đầy tóc xám, vẻ mặt hèn mọn mà cầu đạo.Xem ra, hận không thể quỳ xuống.Hạ Kiến Ninh có chút ngoài ý muốn, Mã Đại Cường là người không có bản lãnh gì, cũng không phải là người bên trong hệ thống đấy, nhưng dựa vào gia đình, hắn cũng là xưởng trưởng một xí nghiệp cỡ trung, nhìn người cho tới bây giờ đều là dùng lỗ mũi đấy."Không biết chuyện gì xảy ra? Lại để cho xưởng trưởng Mã gấp gáp như vậy?" Hạ Kiến Ninh chậm rì rì mà hỏi thăm.Mã Đại Cường bất chấp thái độ của Hạ Kiến Ninh, khóc nức nở nói: "Thành Công nhà tôi, bệnh tình nguy kịch rồi! Chờ tiên sinh cứu mạng!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận