Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1118 - Tôi Muốn Tố Cáo Bọn Hắn Vu Cáo Hãm Hại.



Chương 1118 - Tôi Muốn Tố Cáo Bọn Hắn Vu Cáo Hãm Hại.



Chương 1118: Tôi Muốn Tố Cáo Bọn Hắn Vu Cáo Hãm Hại."Tôi cho cô rượu thuốc, bất quá không phải là bị cô uống rồi sao? Miêu lão gia tử uống cái gì, không liên quan gì tới tôi." Hoa Chiêu nói."Cô nói dối! Cô rõ ràng cho tôi năm bình, tôi chỉ uống một lọ! Ông nội cũng uống loại cô cho đấy!" Diệp Giai hét."Không có, tôi chỉ cho cô một lọ, những thứ khác tôi không biết, không biết là ai làm thuốc giả giả mạo đồ của Diệp gia chúng tôi cho người khác uống, lại còn hãm hại tôi." Ánh mắt Hoa Chiêu dừng ở trên người mấy người Miêu gia."Không có con trai ngoan ngoãn ở trước giường bệnh trong một thời gian dài ~ Thật đáng sợ," Cô nói.Người Miêu gia sững sờ, sau đó lập tức tức giận: "Cô có ý gì? !" Cô ta vậy mà dám ám chỉ bọn hắn hạ độc!"Ai, tôi cũng hiểu được." Hoa Chiêu vẻ mặt đồng tình: "Bệnh này đến giai đoạn cuối sẽ quá thống khổ, sống không bằng chết, các người muốn sớm giải thoát cho người thân, làm ra chuyện khác người gì, cũng có thể lý giải.”"Nhưng các người lại muốn hãm hại tôi, đến một ông già bênh tật sắp chết cũng muốn lợi dụng, vậy hơi quá đáng!" Cô tức giận nói.Mấy câu làm cho người Miêu gia tức giận đến muốn tắc thở.Từng gặp người không biết xấu hổ đấy, nhưng chưa từng thấy qua người không biết xấu hổ như vậy đấy!Thật sự là người không thể nhìn bề ngoài!Bản lĩnh trợn mắt nói dối quả thực còn lợi hại hơn bọn họ!"Cô vô sỉ như vậy, Diệp gia có biết không?" Miêu Anh Hoa hô."Tôi không muốn lắm chuyện với ông, trời chiều rồi, tôi còn muốn về nhà ngủ." Hoa Chiêu nói: "Nhân chứng của các người là họ hàng gần, kỳ thật nói chuyện không tính toán gì hết, có vật chứng gì thì lấy ra đi, không có thì tôi phải về nhà rồi."Người Miêu gia không phản đối, bởi vì cô ta nói đúng, bọn hắn không phải đến để cãi nhau đấy, mau chóng định tội cô ta quan trọng hơn!"Cái chai cầm tới rồi sao?" Miêu Anh Hoa hỏi Diệp Giai.Diệp Giai lập tức từ trong ngực móc ra một cái bình nhỏ, cẩn thận đưa cho ông ta.Miêu Anh Hoa lại cầm cái túi của Hoa Chiêu, lấy ra một cái bình nhỏ giơ lên trước mặt cảnh sát: "Xem! Đây là cái chai Diệp gia chuyên môn đặt hàng! Bên ngoài căn bản không bán đấy! Cái chai này đã nói lên hết thảy!"Hai cảnh sát tới, lấy chai và kiểm tra chúng cẩn thận.Bọn hắn mỗi người cầm một cái, chỉ sợ nghĩ sai rồi oan uổng Hoa Chiêu. . . . .Miêu gia là ai? Bọn hắn căn bản chưa nghe nói qua!Nhưng Hoa Chiêu, bọn hắn hoặc nhiều hoặc ít cũng biết.Cô ấy là người có danh tiếng, việc này nhất định phải thận trọng, bằng không thì ảnh hưởng sẽ quá ác liệt.Đột nhiên, một người cảnh sát nói ra: "Hai cái chai này không giống nhau ah."Một người cảnh sát khác nhìn theo chỗ ngón tay hắn ta chỉ, cũng phát hiện vấn đề, bình nhỏ bằng sắt, đáy bình đều có khắc một chữ diệp.Nhưng trong tay một người là chữ "Diệp" thể Tống, một người là chữ Khải đấy.Tuy khác nhau rất nhỏ, nhưng rốt cuộc cũng là khác nhau."Đáy bình của Diệp gia đều là chữ Khải đấy." Hoa Chiêu nói ra: "Chữ này là anh cả chúng tôi viết đấy, không tin các người có thể tìm hắn so sánh kiểu chữ, về phần chữ in thể Tống này, đây là chữ in a? Ai cũng có thể viết."Một người cảnh sát khác tiến lên, cầm lấy cái túi trong tay Miêu Anh Hoa đang ngẩn người, kiểm tra ba cái chai khác, quả nhiên đều là chữ "Diệp" in thể Tống."Đây tuyệt đối không phải là chai của Diệp gia chế tạo, không tin các người cũng có thể đến chỗ làm theo yêu cầu của chúng tôi nghe ngóng, chúng ta chỉ đặt hàng chữ Khải đấy." Hoa Chiêu nói.Về phần mấy cái chữ in thể Tống này, là tự cô sửa đấy!Cô vốn biết điêu khắc, kỹ thuật không phải là quá tốt, nhưng khắc chữ in vẫn không có vấn đề gì đấy. Hơn nữa đời này cô có khí lực tốt, dù là khắc trên sắt hay trên đá đều như đang khắc trên đậu hũ vậy, rất dễ làm.Lo trước khỏi hoạ, cô đã sớm làm ra rất nhiều chai đựng "Rượu giả", vì dự phòng tình huống đột ngột phát sinh.Miêu gia là người đầu tiên nếm thử đấy.Diệp Danh từ bên ngoài tiến đến, nói tiếp: "Đúng, chính là như vậy."Anh cũng không cần cảnh sát an bài, tự mình cầm giấy bút viết một chữ "Diệp", quả nhiên giống như đúc trên cái chai.Cảnh sát đều nhìn về phía người Miêu gia, đây là muốn hãm hại người, lại không chuẩn bị tốt đạo cụ."Không, không phải như thế, cái này nhất định là cô ta đã sớm chuẩn bị để thoát tội đấy!" Miêu Anh Hoa nói."Thoát tội? Thoát tội gì? Tôi chỉ thấy Diệp Giai đáng thương đưa cho cô ta một lọ rượu thuốc để điều trị thân thể, những chuyện khác tôi không biết." Hoa Chiêu nhìn cái chai trong tay bọn họ nói."Tốt rồi, nhân chứng không thể tin, vật chứng không đáng tin, tôi có thể về nhà rồi chứ?" Hoa Chiêu hỏi cảnh sát.Cảnh sát liếc nhau: "Chúng tôi đi xin chỉ thị một chút.""Chờ một chút." Diệp Danh đột nhiên nói ra.Tất cả mọi người nhìn về phía anh."Vật này đến cùng có độc hay không, có độc gì, tốt nhất nên tra rõ một chút, lão gia tử cũng không thể luôn chờ ở đây, thực sự có bệnh cần trị." Diệp Danh nói ra.Trong mắt người Miêu gia lập tức tóe ra tia hi vọng, hắn còn quan tâm Miêu Cương?"Tôi chỉ tin tưởng em dâu sẽ không hạ độc, hơn nữa nhìn bộ dạng Miêu lão gia tử, cũng không giống trúng độc, mọi người đừng gây rắc rối, chậm trễ con bé về nhà trông con." Diệp Danh nói.Nhân chứng vật chứng đến cùng là đáng tin hay không đáng tin, cái chai rốt cuộc là Miêu gia làm hay là Hoa Chiêu làm, điều tra rất phức tạp, chậm trễ thời gian không nói, còn dễ dàng để cho người ta lợi dụng sơ hở.Vạn nhất có người nhảy ra nói chai này chính là hắn đặt hàng cho Hoa Chiêu thì sao?Vì vậy, vẫn giải quyết vấn đề một cách cơ bản trước.Trong bình căn bản là không có độc! Náo cái. . . . !Diệp Danh đem mấy từ bất nhã nuốt trở về, thúc giục cảnh sát nhanh chóng đi điều tra.Chỉ chốc lát sau, đã có người tới mang tất cả cái chai đi.Người Miêu gia không thả, nhất quyết không buông tay, chỉ cho bọn hắn lấy đi một tí mẫu vật trong bình.Hoa Chiêu cùng Diệp Danh cũng không đi, ở chỗ này đợi kết quả, phòng ngừa chuyện có biến.Miêu lão gia tử cũng được nâng lên đó không đi, chỉ ở chỗ này "Ai ôi!!!" "Ai ôi!!!", chờ lát nữa nhìn sắc mặt Diệp Danh.Chính ông ta có trúng độc hay không ông ta không biết sao? Ông ta nhất định là trúng độc!Mà Diệp Danh nói chắc chắn như vậy, nhất định là bị Hoa Chiêu lừa gạt, thực sự cho rằng cô ta là người ngây thơ thiện lương bị bọn hắn bắt nạt! Thật tình không biết độc nhất là lòng dạ đàn bà sao!Kết quả đi ra hơi chậm, mọi người hết sức thận trọng, 12 giờ đêm mới có kết quả.“Không có chất độc.” Cảnh sát ngán ngẩm bản báo cáo kết quả ở trên bàn, làm bọn hắn bận việc một ngày! Còn đi theo kích động! Kết quả cũng là bận rộn toi công!“Bây giờ tôi có thể về nhà chưa?” Hoa Chiêu lập tức hỏi."Đi đi, không tiễn." Cảnh sát nói ra.Cô nhấc chân liền đi."Không có khả năng! Các người làm việc gian lận! Bao che cô ta!" Miêu Anh Hoa hét lên.Hoa Chiêu lập tức dừng lại, nói với cảnh sát: "Hiện tại, tôi muốn tố cáo bọn hắn vu oan."



Bạn cần đăng nhập để bình luận