Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1120 - Bao Nhiêu Tiền Một Ngày.



Chương 1120 - Bao Nhiêu Tiền Một Ngày.



Chương 1120: Bao Nhiêu Tiền Một Ngày."Đương nhiên sẽ không thành công, bằng không thì con cũng không về được rồi." Hoa Chiêu nói ra."Đến cùng đã xảy ra chuyện gì vậy?" Miêu Lan Chi hỏi.Hoa Chiêu kể lại thoáng qua mọi chuyện.Đương nhiên ở trong miệng cô, cô chỉ cho Diệp Giai một lọ rượu thuốc.Cái này Miêu Lan Chi tin, Hoa Chiêu như vậy, có thể cứu Diệp Giai đã là thiện lương, cho cô ta nhiều hơn hoàn toàn không có khả năng!Mà Diệp gia bọn họ xác thực chỉ đặt chai làm theo yêu cầu ở một nơi.Bà ấy hoàn toàn không ngờ Hoa Chiêu có khả năng thay đổi cái chai!"Ông ấy, ông ấy còn tốt chứ? Mẹ hiện tại có cần tới bệnh viện hay không?" Miêu Lan Chi hỏi.Lão gia tử là giả bộ bệnh hay là thật sự có chuyện? Muốn trước khi chết lừa gạt Hoa Chiêu một trận?"Chuyện này con cũng không xác định." Hoa Chiêu nói."Con sẽ cho người tới đó nhìn chằm chằm vào, nếu không được mẹ hãy đi..., Mẹ cứ từ từ rồi lại đi, bằng không thì cũng bị bọn hắn quấn lên." Hoa Chiêu nói xong liền gọi Lưu Minh trở về, để cho hắn đi bệnh viện bên kia, có việc thì gọi điện thoại.Cũng chỉ có thể như thế.Miêu Lan Chi thúc giục Hoa Chiêu: "Con đi ngủ đi, mẹ trông điện thoại."Rốt cuộc cũng là cha ruột, thật sự không được, bà phải tiễn đưa đoạn đường cuối cùng.Một đêm trôi qua, Miêu lão gia tử bên kia tình huống ổn định.Ông ta chỉ thỉnh thoảng "Ai ôi!!!" "Ai ôi!!!" Như vậy cũng làm người ta cho rằng là bệnh tình nghiêm trọng rồi, không ai nghĩ đến là trúng độc.Hơn nữa kết quả kiểm tra máu sơ bộ cũng đã có, căn bản là không trúng độc.Nhận được tin tức, người mà Miêu gia bên này thật vất vả mới nhờ vả được liền quay đầu bước đi, trước khi đi còn trừng mắt liếc nhìn Miêu Anh Hoa.Thật là đồ lừa gạt! Gài bẫy bọn hắn rồi!Bọn hắn không sợ cùng Diệp gia đối chiến!Nhưng cũng không phải là chưa đánh đã thua!Không, chiến cái rắm mà chiến, chuyện này là một trò khôi hài!Đối phương cũng xấu hổ mà nhìn Diệp Danh, cúi đầu vội vàng đi nha.Được, thiếu nợ Miêu gia đấy, hắn xem như đã trả xong.Về sau người nhà này giày vò thế nào, hắn cũng mặc kệ.Miêu Anh Hoa cầm cái chai, vừa xấu hổ lại mờ mịt lại không tin.Thật sự không trúng độc?"Tôi không tin kết quả của bệnh viện. . . Cô cô của cậu lại làm việc ở bệnh viện. . .""Cứ thoải mái." Diệp Danh cười nói: "Ông cứ thoái mái mà cầm máu của lão gia tử đến bất kỳ nơi nào khác mà kiểm tra."Miêu Anh Hoa không lên tiếng rồi, thái độ này thật sự nói rõ một vấn đề, người ta không sợ điều tra.Chẳng lẽ thật sự là lầm rồi hả?Niết lấy cái chai đã bị nắm đến ấm lên trong tay, lòng Miêu Anh Hoa lại lắc đầu, tuyệt đối không thể!Chẳng qua là bọn hắn cao hơn một bậc mà thôi!"Xem như cậu lợi hại!" Ông ta nói ra.Diệp Danh sờ sờ cái mũi, hung ác không phải anh ah, anh cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ sẽ hạ độc lão gia tử.Là Hoa Chiêu đoán được mục đích của Diệp Giai, lập tức đem độc dược ra rồi. . . .Thật sự là quá nhanh quá hung ác.Diệp Danh đứng dậy: "Chờ giấy triệu tập của tòa án, chúng tôi sẽ kiện các người tội vu cáo.""Ah, đây đều là cái hiểu lầm." Miêu Anh Hoa nhanh chóng đứng lên, sắc mặt cứng đờ nói ra: "Hiện tại hiểu lầm đã được giải quyết, không đến mức. . .""Đến mức." Diệp Danh bỏ lại hai chữ này rồi xoay người rời đi.Đến nhà Hoa Chiêu vừa kịp ăn sáng."Bên kia thế nào rồi? Lại đi giám định sao?" Hoa Chiêu hỏi anh.Diệp Danh ăn vừa ưu nhã lại nhanh chóng: "Kiểm tra cái gì? Đối phương chạy trốn còn nhanh hơn con thỏ.""Biết là người nào rồi chứ?" Cô hỏi.Diệp Danh gật đầu: "Vẫn không nghĩ tới là hắn, Miêu lão gia tử quả nhiên lợi hại, quan hệ nhiều năm trước kia như vậy, bây giờ vẫn còn có thể sử dụng.""Đúng rồi, chuyện vu oan, em nói xem kiện ai mới tốt?" Diệp Danh hỏi.Kiện Miêu lão gia tử? Hay Miêu Bân? Miêu Phương? Miêu Anh Hoa?"Cùng nhau a." Hoa Chiêu nói ra: "Bọn hắn muôn miệng một lời, đều oan uổng em."Diệp Danh: ". . . . Được rồi."Miêu Lan Chi ở bên cạnh nghe hai người nói chuyện, nghe đến đó há hốc mồm nhưng cái gì cũng chưa nói.Bên ngoài có ô tô trực tiếp tiến vào.Hoa Chiêu còn tưởng rằng Diệp Thâm trở về rồi, liền kích động, sau đó phát hiện là Lưu Minh, lập tức thất vọng."Miêu lão gia tử không có việc gì, ăn sáng xong hoạt động một lát đã đi ngủ." Hắn liếc Miêu Lan Chi một cái rồi nói với Hoa Chiêu: "Bác sĩ nói sẽ mất một thời gian."Miêu Lan Chi triệt để buông lỏng.Hoa Chiêu cũng thở phào.Lưu Minh nói xong lại đứng ở đó chưa đi."Làm sao vậy? Còn có chuyện gì?" Hoa Chiêu hỏi.Lưu Minh lúc này mới nói ra: "Còn có Diệp Giai, cô ta sảy thai."Hoa Chiêu dừng đũa, tay có chút không nâng lên được rồi.Trong lòng đột nhiên có chút khổ sở, đến cùng cũng không bảo vệ được.Trong phòng yên tĩnh, tâm tình mỗi người đều rất phức tạp.Đột nhiên, Chu Binh từ bên ngoài đi tới, nói: "Bảo vệ ở cổng gọi tới nói cho tôi biết, có người ở cổng khu cư xá làm loạn, là Diệp Giai, cô ta mang người, mang theo biểu ngữ, một bộ muốn chết muốn sống."Hoa Chiêu cùng Diệp Danh đồng thời để đũa xuống đứng lên: "Tôi đi xem."Hai người đồng thời nói ra."Để anh đi thôi, em cũng đừng đi." Diệp Danh nói."Không cần, cô ta tới tìm em đấy, sao em phải trốn?” Hoa Chiêu nói: "Ngày đó tuy em đẩy cô a, nhưng cô ta vốn không cần phải ngã, về sau em cũng giúp cô ta ổn định lại cái thai rồi, cứu không được, cũng là cô ta tự tìm đấy."Nói xong, tâm tình của cô bình phục lại, biểu cảm lạnh lùng, bước đi ra ngoài.Diệp Danh không nói, cùng đi sau lưng cô.Miêu Lan Chi nghĩ nghĩ, bà sợ trưởng bối Diệp gia ra mặt làm cho chuyện càng phức tạp, nên ngồi ở chỗ kia không nhúc nhích.Được rồi, kỳ thật bà cũng biết dù mình đi ra ngoài cũng không có tác dụng, bà không thể mắng cũng không thể đánh, đi ra ngoài chỉ có thể bị người ta cho là mục tiêu.Hơn nữa bà là nhân vật công chúng, đừng nên tham dự loại chuyện này.Hoa Chiêu đến ngoài cửa, bước chân dừng lại một chầu.Khá lắm, trận chiến thật lớn.Trên đầu Diệp Giai quấn lấy vải trắng viết chữ bằng máu, tóc tai bù xù quần áo không chỉnh tề mà ngồi dưới đất thút thít nỉ non, bên cạnh có hai người phụ nữ không biết ở đâu ra, ngồi ở bên cạnh cô ta, khóc đến trầm bồng du dương, tiếng khóc rung trời.Mấy người đằng sau còn kéo biểu ngữ bằng vải trắng, bên trên là chữ biết bằng máu trả con lại cho tôi, giết người thì đền mạng.Bên ngoài người xem náo nhiệt đã ba tầng trong, ba tầng ngoài.Nhưng rõ ràng là có ai đó đã dọn sạch bãi trống, tạo ra một sân bãi lớn cho mọi người đến tham gia náo nhiệt.Hoa Chiêu không sợ hãi mà đi ra ngoài, đứng ở trước mặt Diệp Giai, hỏi người phụ nữ đang khóc đến hăng say bên cạnh cô ta: "Nghề khóc tang sao? Bao nhiêu tiền một ngày?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận