Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 599 - Dã Tâm.



Chương 599 - Dã Tâm.



Chương 599: Dã Tâm.Nhắc đến chuyện này, sắc mặt Lý Tiểu Giang cứng đờ, thiếu chút nữa đã tự tay đem chú hai của mình đánh chết, mặc dù người chú hai của hắn chính là một tên thú tính ...Nhưng đó cũng là người mà hắn từ nhỏ đến lớn đã gọi chú hai, khi còn bé cũng đem hắn kháng lên trên bả vai, cũng từng mua cho hắn kẹo đường.Trong lòng hắn cũng rất áy náy đấy, đánh chú hai thì có thể, nhưng không thể đánh chết ah…Hiện tại nửa chết nửa sống đấy, càng chịu tội!"Không tốt lắm." Vấn đề này lại không thể không trả lời, Lý Tiểu Giang nói ra: "Ông ấy đã từ bệnh viện về nhà, nhưng người có chút không tinh thần rồi…Nói chuyện lộn xộn đấy, có đôi khi đến mọi người cũng không nhận ra, hiện tại vừa mới có thể ngồi xuống, không biết về sau có thể xuống đất hay không.""Không tinh thần", có nghĩa là không được bình thường.Hoa Chiêu thoả mãn gật đầu, đã bị thương đầu óc, tổn thương thần kinh rồi.Tốt.Vậy cô sẽ bỏ qua cho ông ta.Cô thoả mãn mà nhìn Lý Tiểu Giang, nếu không phải hắn ra tay, chính cô thật đúng là không thể làm những chuyện này, dù sao trừ phi là phòng vệ chính đáng, cô sẽ không chủ động ra tay muốn mạng người, hoặc là đánh cho người đó tàn tật, như vậy không hợp pháp."Anh còn muốn bán bắp rang không?" Hoa Chiêu hỏi Lý Tiểu Giang.Lý Tiểu Giang sững sờ.Triệu Thúy Thúy bên cạnh ánh mắt lại sáng lên rồi, mọi chuyện sao có thể thuận lợi như vậy? Mới vừa đến gặp mặt đã nhặt về được chuyện buôn bán lúc trước rồi?Không nghĩ tới Lý Tiểu Giang sửng sốt một giây sau đó lại lắc đầu.Triệu Thúy Thúy gấp đến độ ở dưới mặt bàn giẫm chân của hắn.Lý Tiểu Giang giải thích nói: "Hiện tại có rất nhiều người làm bắp rang, làm được bắp rang giống với hương vị của các người, hơn nữa đều là người bên ngoài, tôi đoán, những người này là cô tìm đến a? Cô đem công thức làm bắp rang bán cho bọn họ?"Từ khi không buôn bán bắp rang nữa, hắn luôn chú ý, nhưng lại không đi nghe ngóng.Chuyện kia cùng hắn không có quan hệ gì nữa rồi."Thông minh." Hoa Chiêu nói ra: "Tôi đã bán nó, đều là bạn bè giới thiệu bạn bè."Đều là thân thích của mấy người anh em, bạn bè, thân thích của bạn bè…Hiện có thể nói là phố lớn ngõ nhỏ ở thủ đô đều bán bắp rang đấy.Người bán nhiều, thị trường bão hòa rồi, có ít người đã đến nông thôn rồi, có ít người trực tiếp mang theo cách điều chế quay trở lại quê hương rồi, chắc hẳn trong tương lại không xa, bắp rang có thể lan rộng khắp cả nước."Cho nên hiện tại làm, tôi cũng sẽ chỉ là người bán hàng rong, mỗi ngày kiếm được tiền còn ít hơn so với trước kia bán hạt hướng dương, không bằng hiện tại chuyển sang đổi phiếu lương thực." Lý Tiểu Giang nói.Điểu ấy làm Triệu Thúy Thúy vừa định nói chuyện, lập tức trung thực rồi."Việc buôn bán thịt kho kia, anh có làm hay không?" Hoa Chiêu lại hỏi.Lúc này Lý Tiểu Giang kinh ngạc: "Buôn bán thịt kho cô cũng không làm nữa?"Trương Quế Lan cũng kinh ngạc mà nhìn Hoa Chiêu, bà chưa nói bà sẽ không làm nữa a?"Mẹ, mẹ đã kiếm được ít tiền rồi. Gần đây, mẹ nên ở nhà cùng mấy đứa Đại Vĩ Tiểu Cần a, thời tiết nóng như vậy, bọn hắn mang cơm đi trường học, đều thiu rồi, Tiểu Cần cũng bị đau bụng mấy lần rồi." Hoa Chiêu nói ra.Trương Quế Lan lập tức không phản đối nữa, đau lòng mà ôm Tiểu Cần.Bọn nhỏ hiểu chuyện, biết bà vội vàng kiếm tiền, chưa bao giờ gây rắc rối cho bà, có chuyện gì đều chịu đựng, bà cũng là sau khi Tiểu Cần bị tiêu chảy mấy lần rồi mới phát hiện đấy, vừa đau lòng lại áy náy.“Hơn nữa, sau này con còn có chuyện làm ăn lớn cho mẹ làm.” Hoa Chiêu nói ra.Gió xuân lập tức muốn nổi lên, về sau làm gì cũng không cần lén lút nữa rồi, có thể làm ở thành phố, thậm chí ở nhà, cũng không cần rời bọn nhỏ, cho bọn hắn ăn đồ ăn thừa.Có những lời này của Hoa Chiêu, Trương Quế Lan liền an tâm rồi, chút buồn bã cuối cùng trên mặt cũng biến mất.Lý Tiểu Giang cùng Triệu Thúy Thúy đang trông mong mà nhìn Hoa Chiêu đây này.Việc buôn bán thịt kho, Triệu Thúy Thúy đã từng nghe Lý Tiểu Giang nói qua, tốt đến cỡ nào, cô còn nếm qua, thật sự tốt.Cô còn nghe nói qua!Trương Quế Lan đã làm món thịt lợn kho không tên này, món này nổi đình nổi đám trên "chợ đen" một thời, mỗi người bán hàng rong đều có một chiếc xe đẩy, chỉ đi một khu dân cư đã bán hết rồi, có thể mua được làm may đấy.Cái này mỗi ngày kiếm được bao nhiêu tiền a?Hiện tại Hoa Chiêu muốn để cho bọn hắn làm?"Hiện tại chuyện làm ăn kia, chúng tôi chiếm 7 phần, Từ Mai chiếm 3 phần." Hoa Chiêu nói ra: "Về sau tiền vốn mọi người cùng nhau ra, chúng tôi 5 phần, Từ Mai 3 phần, anh 2 phần."Hai phần này, có thể nói trắng ra là cho hắn đấy.Hắn chỉ cần góp vào một chút tiền vốn, có thể có công thức, kiếm được số tiền lời cực lớn.Đây là Hoa Chiêu đang cảm ơn hắn.Thanh danh, mạng sống của mẹ cô đáng giá để làm như vậy.Trương Quế Lan suy nghĩ cẩn thận Hoa Chiêu vì sao lại chiếu cố Lý Tiểu Giang như vậy, lập tức nghiêng đầu đi gạt lệ.Lý Tiểu Giang cùng Triệu Thúy Thúy lại hoàn toàn rơi vào trong sự kích động, không thể tự thoát ra được ~Đổi phiếu lương thực, kỳ thật mạo hiểm rất lớn, đây mới thực sự là đầu cơ trục lợi. Dù là chỉ đổi 10 cân, thực sự có người tố cáo, sẽ phải vào tù.Những người đổi phiếu số lượng lớn, một lần mấy vạn đến hơn mười vạn cân đấy, nếu bị bắt không chừng sẽ bị ăn “củ lạc”.Lý Tiểu Giang mỗi ngày kỳ thật đều đang kiếm tiền bằng cái mạng của mình.Nhưng bán hàng nông sản và thực phẩm phụ lại không giống lúc trước, mấy người đeo băng đỏ gọi lại, không chừng còn muốn vụng trộm mua hai cân.Bắt được cũng không phải vào tù, hôm nay bắt ngày mai sẽ thả.Hơn nữa thịt kho này của Hoa Chiêu không chỉ an toàn, còn có thể kiếm tiền."Thật sự có thể chứ?" Triệu Thúy Thúy kích động nói: "Chúng tôi nhất định sẽ làm rất tốt!"Hoa Chiêu nhìn cô cười cười, dã tâm của Triệu Thúy Thúy kỳ thật một chút cũng không khó nhìn ra.Cô thích người có dã tâm, chỉ cần dã tâm của cô ấy không tổn hại đến người khác, đó chính là lòng cầu tiến.Nhưng là nếu như…Không ai có thể nhìn rõ một người trong nháy mắt, về sau cứ từ từ xem a."Từ Mai hôm nay có việc không có ở đây, các người trưa mai hãy tới, cùng cô ấy thương lương chi tiết, tỉ mĩ a." Hoa Chiêu nói ra."Tốt tốt!" Triệu Thúy Thúy liên tục gật đầu.Lúc này, đã có chút ý tứ làm chủ rồi.Hoa Chiêu nhìn thoáng qua Lý Tiểu Giang còn chưa kịp phản ứng, cái gì cũng chưa nói.Cô có thể tham dự vào bất cứ chuyện gì, duy chỉ có chuyện tình cảm, cô chưa bao giờ nhúng tay vào chuyện của người khác.. . . . .Từ Mai gần đây cũng không buôn bán gì, nhà xưởng mới còn chưa tìm tốt, công nhân cũng không thấy rồi.Đương nhiên so với mấy người cô tìm đến, người mà Diệp Danh cùng Diệp Thâm tìm có độ tin cậy cao hơn.Cô tìm những người kia, ngừng vài ngày công, muốn triệu tập lại, cô lại phát hiện không thể rồi, người ta đều đã tự mình làm rồi!Thịt kho, chính là làm như vậy chứ sao.Họ đã ngửi rất lâu, đã ăn rất nhiều, mặc dù không thể nhận ra hết hơn 20 loại gia vị, nhưng thực ra chỉ cần nhận ra hạt hồi và xì dầu là đủ rồi.Lại dùng tiền tiết kiệm trong tay đi ra ngoài chạy chạy quan hệ, mua chút nội tạng heo, chính mình ở nhà có thể kiếm tiền rồi!Tuy hương vị khác hẳn Trương Quế Lan, thậm chí rất lớn, nhưng dù sao nó cũng là thịt, cũng rất thơm, đã có người mua.Như vậy một cân kiếm được mấy mao, không phải là nhiều hơn một mao tiền trích phần trăm sao? Thoáng cái người đã đi hết rồi.Làm Từ Mai tức giận đến…Rồi lại không thể làm gì.Về đến nhà, nghe Trương Quế Lan nói chuyện chia phần cho Lý Tiểu Giang, Từ Mai vậy mà không có ý kiến gì.Thật sự khiến Trương Quế Lan ngạc nhiên rồi, trước kia Từ Mai đối với Lý Tiểu Giang rất thờ ơ, bà còn tưởng rằng cô sẽ không đồng ý."Dì Trương là hắn cứu được dì đây này." Từ Mai nói ra.Một câu làm cho Trương Quế Lan cảm động khóc rồi.. . . . .Buổi tối Hoa Chiêu về đến nhà, lại bị Diệp Danh tìm tới cửa, hơn nữa mở miệng lại hỏi một vấn đề khiến cô không cách nào trả lời khiến cô rất hoang mang.



Bạn cần đăng nhập để bình luận