Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1034 - Đồ Nhái



Chương 1034 - Đồ Nhái



Chương 1034: Đồ NháiMiêu Lan Chi là người không có ý xấu, tính tình kỳ thật cũng không tệ.Năm đó tuổi lại không lớn, khí thế lại yếu hơn.Người có tính cách như vậy trở thành nữ chủ nhân trong nhà, quá dễ cho người ta vuốt ve.Dù sao trở mặt nói với bà ấy vài lời chua ngoa, bà cũng nhịn được, giả bộ như nhìn không thấy nghe không hiểu!Có chuyện gì cầu bà, bà cũng không có ý tứ mà cự tuyệt.Cho nên các loại đầu trâu mặt ngựa đều đến rồi."Chị nhớ có một năm, trong nhà thiếu chút nữa chết đói." Diệp Thư cảm thán nói:"Mẹ trông nom việc nhà, lương thực đều cho mượn hết, vốn cho rằng ngày hôm sau là đầu tháng, lại có thể đi mua lương thực, kết quả ngày đó lại có người đến tìm bàg ấy làm chuyện khác, đợi đến lúc bà ấy đi, trong tiệm đã không còn cái gì nữa."Cuối cùng là thím hai thím ba. . . Chu Lệ Hoa, một nhà đưa cho bọn chị lương thực, một nhà đưa đồ ăn, bọn chị mới có đủ cơm ăn.”"Mẹ còn bị Chu Lệ Hoa mắng một trận."Sau đó, mẹ tìm ông nội nói chuyện, giao ra quyền quản gia.""Còn lại thím hai, còn dễ nắn hơn mẹ chúng ta. Chu Lệ Hoa, nếu để cho bà ta đương gia, cái đuôi của bà ta có thể vểnh lên trời rồi, cuối cùng ông nội để cho anh cả quản chuyện nội vụ." Diệp Thư nói ra.Diệp Danh cũng không dễ vuốt ve rồi.Cậu thiếu niên cười hì hì nhìn có vẻ tốt tính, kết quả bên trong lại cất giấu kim châm.Mấy lần về sau, cửa nhà họ Diệp mới thanh tĩnh lại.Hoa Chiêu mới nhậm chức, bên ngoài cũng không thiếu ngưởi muốn thử dò xét một chút.Cô cũng cần mặt mũi, có thể lấy được một chút chỗ tốt cũng được ah. Đến khóc lóc cầu xin một hồi, có phải sẽ thăng thêm được mấy cấp? Hoặc là an bài một công tác tốt cho con cái?Cô là sợi dây liên kết giữa nhà họ Diệp và thế giới bên ngoài, đàn ông Diệp gia người ngoài không lại gần được, đương nhiên sẽ tìm đến cô.Hoa Chiêu học tập Diệp Danh, sớm đã đánh gãy suy nghĩ đó của bọn họ."Em điện thoại cho anh cả nói một tiếng." Hoa Chiêu nói ra. Để cho anh cả nói với bố chồng một tiếng....Cát cô cô ra khỏi cửa nhà Hoa Chiêu, trở lại nhà khách, lập tức gọi điện thoại tới cho anh cả.Bá lạp bá lạp thêm mắm thêm muối nói một hồi.Nghe được Hoa Chiêu lấy thanh danh của Miên Miên uy hiếp bọn họ, Cát Khoan lập tức tức giận.Cát Hồng Miên chính là cục thịt trong lòng ông ta, bây giờ lại bị người như thế ghét bỏ!Diệp gia lẽ nào lại như vậy!"Em ở thủ đô đi dạo một vòng, tranh thủ tìm cho Miên Miên một gia đình tốt hơn! Tương lai gặp Hoa Chiêu, phun chết nàng!" Cát cô cô nói.Cát Khoan dừng lại một chút, tuy hiện tại thiện cảm của ông ta đối với Diệp gia đã giảm đi nhiều, nhưng không thừa nhận cũng không được, tìm được gia đình tốt hơn Diệp gia, quá khó khăn."Không khó! Thủ đô còn nhiều gia tộc lớn, rất nhiều! Diệp gia cũng chỉ chiếm được mấy vị trí, hơn nữa Diệp gia mặc dù mạnh, hiện tại chủ yếu cũng là một nhà Diệp Mậu mạnh, nhà Diệp Thượng kém xa, tìm một người đàn ông tốt hơn Diệp An rất dễ dàng!" Cát cô cô phi thường có lòng tin.Cát gia bọn họ cũng không phải cửa nhỏ nhà nghèo, chỉ có điều không lăn lộn ở thủ đô mà thôi, đến Kim Lăng, sẽ là thiên hạ của Cát gia bọn họ!Ai dám xem nhẹ Cát gia bọn hắn?Đại tiểu thư Cát gia chọn rể, thanh niên thủ đô cũng phải xếp hàng!"Cô đừng vội, để ạnh hỏi ý tứ Miên Miên một chút, tìm hay không, tìm người như thế nào, cứ để con bé định đoạt." Cát Khoan nói ra.Cát cô cô nói: "Được rồi, anh cả hãy khuyên nhủ Miên Miên, đừng chỉ treo trên một cái cây Diệp An, hắn không xứng!""Cũng không thể nói như vậy, Diệp An còn rất tốt đấy, hiện tại chỉ là chị dâu họ. . . Nếu như cha mẹ Diệp An đồng ý, anh sẽ để cho Diệp An trực tiếp ở đây xử lý hôn sự luôn, về sau cũng không cho bọn hắn trở về, không thấy được cũng sẽ không có phiền toái." Cát Khoan nói ra.Hai mắt Cát cô cô sáng ngời: "Được! Vậy em sẽ nghĩ biện pháp để gặp cha mẹ của hắn!"Cát Khoan vừa buông điện thoại, tiếng chuông lại vang lên.Ông ta tưởng rằng em gái còn có chuyện gì chưa nói xong, kết quả người điện thoại tới chính là Diệp Mậu.Diệp Mậu khách khí rồi lại trực tiếp mà cự tuyệt việc kết hôn, căn bản không để cho ông ta cơ hội mở miệng, mà trực tiếp biểu thị thái độ.Không được.Nói cái gì cũng không được.Cúp điện thoại, mặt Cát Khoan triệt để trầm xuống.Không cần chờ thái độ của Diệp Thượng nữa, lúc này thật sự không có hi vọng rồi.Vậy thì đừng trách ông ta không khách khí.Tầm mắt của ông ta nhìn về phía tập tài liệu trên bàn.Bên trên vừa mới bàn giao một nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm.Hắn đề bút, đem tên Diệp An điền lên.Miên Miên tính tình bướng bỉnh, hắn còn sống, Miên Miên sẽ mãi nhớ thương, sẽ không thể tìm người khác…...Buổi chiều, Hoa Chiêu từ yến tiệc trở về, liền thấy người Diêu gia đến rồi.Diêu Lâm, Diêu An, Diêu Khôn đều đến rồi.Ba người đang vây quanh đại bảo cùng tiểu Thận."Tiểu Điềm Điềm bị tội rồi !!!." Diêu Lâm nhìn tiểu Thận đang được Diệp Thâm ôm, vẻ mặt đau lòng.Nếu không phải việc buôn bán ở nước ngoài xảy ra chuyện lớn, bọn họ đã sớm tới đây rồi.Vốn cũng muốn tới, nhưng trước khi lên máy bay Hoa Chiêu đã truyền tin tức tới, nói đã tìm được đứa nhỏ, người Diêu gia lập tức hủy bỏ hành trình, ở lại tiếp tục xử lý công việc."Ông cậu, chú, anh Khôn, mọi người tới lúc nào? Sao không nói trước một tiếng? Cháu đi đón mọi người!" Hoa Chiêu cao hứng chào hỏi mấy người."Cháu bận rộn, chúng ta cũng không phải không biết đường, tự mình tới là được." Diêu Lâm cười ha hả nói.Nói xong liền mở rương hành lý, lấy ra hai hộp gỗ.Hộp gỗ không lớn, ngăn nắp, nhưng cũng không nhỏ, cỡ một chiếc hộp đựng đồ trang điểm."Một người một cái." Ông đem chiếc hộp đặt ở trên bàn nói ra.Đây là cho tiểu Thận cùng đại bảo đấy.Diệp Thư đi qua tò mò mở ra, phát hiện bên trong là các loại đồ trang sức bằng vàng, hơn nữa đều là dùng cho trẻ con đấy, vòng đeo ở cô, vòng tay, chiếc đũa, thìa, chén nhỏ vân...vân.Xinh xắn tinh xảo, vừa nhìn đã biết phí gia công cũng vượt qua giá vàng rồi."Đeo chơi." Diêu Lâm cười ha hả nói.Hoa Chiêu cũng thu nhận.Cô ôm lấy tiểu Thận đang nhìn cô sắp khóc đến nơi trở về phòng, cho thằng bé ăn sữa.Đợi tiểu Thận ngủ rồi, cô đem đứa nhỏ giao cho Diệp Thâm, đi ra ngoài tìm Diêu Khôn."Chuyện đã giải quyết xong?" Hoa Chiêu hỏi.Mấy tháng trước, bọn hắn bị làm nhái rồi.Trên thị trường xuất hiện một nhà máy thực phẩm “Đào gia”, đóng gói hoàn toàn giống bọn họ.Người ngoại quốc ở đâu phân biệt được "Diêu gia" hay "Đào gia", sau khi mua về liền nhao nhao trách cứ, rằng thức ăn của họ gây ngộ độc.Khó ăn không nói, còn muốn làm chết người.Đã có rất nhiều người ăn vào phải đến bệnh viện.Có một người khá nghiêm trọng, bởi vì tiêu chảy nghiêm trọng đã đưa tới các biến chứng khác, thiếu chút nữa chết.Sau khi ra viện đã kiện bọn họ, đưa ra mức bồi thường giá trên trời, 1 triệu đô.Mấy chữ này đã kích thích truyền thông, nhao nhao đưa tin.Sau đó vài trăm người học theo, nhao nhao đòi kiện nhà máy thực phẩm Diêu gia.Cảnh sát cùng bộ công thương, bộ vệ sinh an toàn thực phẩm cũng chen chúc đến thăm.Khiến cho bọn họ mang tiếng xấu.Ba người cũng sứt đầu mẻ trán, thật sự đi không được, đứa nhỏ cũng sắp hai tháng, mới bớt chút thời giờ tới đây."Ai." Vui mừng trên mặt Diêu Khôn cũng phai nhạt dần: "Nhà xưởng bị ngừng kinh doanh chỉnh đốn một tháng, cho nên bọn anh mới có thời gian tới. . . Cũng nhìn xem bên này em có biện pháp gì tốt không, bọn anh tra được, ông chủ của Đào gia cũng là người thủ đô."



Bạn cần đăng nhập để bình luận