Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1074 - So Với Chết Còn Đáng Sợ Hơn.



Chương 1074 - So Với Chết Còn Đáng Sợ Hơn.



Chương 1074: So Với Chết Còn Đáng Sợ Hơn."Em không đi được, bên này có chút bận rộn." Hoa Chiêu nói."Vậy thì thật là đáng tiếc." Diêu Khôn nói ra: "Anh cảm thấy lễ hội ẩm thực của chúng ta nhất định sẽ rất thành công!""Vậy anh hãy làm thật tốt, nguyên vật liệu chuẩn bị nhiều một chút, chuẩn bị cho những đơn hàng tiếp theo." Hoa Chiêu nói xong liền nói đến chuyện chân giả.Diêu Khôn vào lễ mừng năm mới đã gặp Diệp An, hai người còn trò chuyện rất hợp ý, hiện tại lập tức thổn thức: "Anh sẽ tìm mấy chuyên gia trong phương diện này đưa qua, để cho bọn hắn tự mình đo đạc làm theo kích cỡ của Diệp An, nhất định sẽ giúp hắn có thể hoạt động tự nhiên.""Dạ. Phải mau chóng, tận lực làm xong trước khi hắn kết hôn." Hoa Chiêu nói ra.Mặc kệ thật hay giả, tóm lại là kết hôn, có lẽ lại là một lần duy nhất trong đời Diệp An, cô hi vọng hắn có thể thể diện một chút, ít nhất là mặc một bộ quần áo mới, đứng lên."Được, anh sẽ làm ngay." Diêu Khôn để điện thoại xuống lập tức hành động.Sau đó hai người bị giội nước lạnh.Miệng vết thương của Diệp An chưa lành hoàn toàn, căn bản không có cách nào đo đạc, không thể chế tác.Chuyên gia nói phải nửa năm sau mới nên cân nhắc đến vấn đề chân giả.Hiện tại chỉ có thể sắp xếp nạng và xe lăn cho Diệp An.Diệp An chống nạng đi trên đất cũng nhanh và ổn định, quả thực hoạt động rất tự nhiên."Cũng không ảnh hưởng gì nha." Hắn cười nói với Hoa Chiêu và mẹ.Hoa Chiêu cười nói tự nhiên: "Đợi nửa năm sau là có thể làm chân giả, vậy càng không có ảnh hưởng gì."Lưu Nguyệt Quế vừa muốn cười vừa muốn khóc, hung hăng trừng mắt liếc Cát Hồng Miên yên tĩnh ngồi trong góc.Cát Hồng Miên lại tìm cơ hội cùng Diệp An nói chuyện một lần, Hoa Chiêu không biết bọn họ nói chuyện gì, nhưng Cát Hồng Miên nhìn như đã tiếp nhận thân phận hộ lý này, thành thành thật thật mà làm công tác của một hộ lý, thấy Lưu Nguyệt Quế sẽ ngọt ngào chào hỏi, thấy cô coi như không nhìn thấy.Hoa Chiêu cũng xem như không nhìn thấy cô ta."Căn nhà đã được sang tên rồi, đồ dùng trong nhà cũng đã mua xong, chỉ chờ người vào ở nữa thôi." Hoa Chiêu nói ra: "Đồ đạc trong nhà cũ có muốn chuyển qua đường bưu điện tới không?"Diệp An trước kia được phân phòng ở, chỉ có điều không ở chỗ này."Đã trên đường rồi." Diệp An gật đầu."Còn có cái gì muốn mua không?" Hoa Chiêu hỏi."Đợi em xuất viện lại nhìn." Diệp An lại nhanh chóng đi vài bước: "Em cảm thấy đã tốt rồi, có thể xuất viện! Bác sĩ nói lúc nào thì thả em ra viện?""Chị đi hỏi một chút." Hoa Chiêu nhìn cái chân trống rỗng kia thật sự chướng mắt, lấy cớ đi ra.Tìm gặp bác sĩ chăm sóc của Diệp An, mãnh liệt yêu cầu ra viện.Trên thực tế, Diệp An gần như đã rất tốt rồi.Hiện tại bị giữ lại, hoàn toàn là vì bác sĩ muốn nghiên cứu hắn một chút, vì sao lại hồi phục nhanh như vậy.Chuyện này sao có thể được?Nhanh chóng ra viện!Hoa Chiêu trước kia sinh con ở đây, Diệp Phương lại là bác sỹ của bệnh viện này, phó viện trưởng đã là thân thích của Hoa Chiêu, cô mãnh liệt yêu cầu ra viện, bác sỹ trưởng khoa cũng không cách nào ngăn cản, chỉ có thể tiếc nuối mà đồng ý.Trong ngày hôm đó Diệp An đã vô cùng cao hứng mà ra viện, đi xem nhà mới của mình.Thấy căn nhà mới tinh sạch sẽ, nội thất mới lạ, hắn liếc mắt liền nhận ra đây là nhà của Hoa Chiêu.Chủ thuê nhà sốt ruột rời đi muốn bán nhà sao còn đi sửa chữa, tân trang lại?Cho dù có, khẳng định cũng là qua loa giả bộ một chút, sao còn tân trang được xinh đẹp mới lạ như vậy, đặc biệt là phòng bếp buồng vệ sinh, rất giống nhà Hoa Chiêu."Cảm ơn." Hắn quay đầu nói với Hoa Chiêu.Hoa Chiêu cười cười: "Chỉ một câu cám ơn như thế sao đủ? Cậu nên suy nghĩ thật kỹ tương lai sẽ báo đáp chị thế nào."Diệp An sững sờ.Hoa Chiêu vỗ vỗ bờ vai hắn: "Chị rất nghiêm túc, cậu hãy suy nghĩ thật kỹ."Quan sát nhiều hơn, cô liền phát hiện đáy mắt Diệp An không có thống khổ, mà là mê mang.Cô nhớ tới trước kia Diệp An đã nói với cô, hắn muốn ở trong bộ đội cả đời, cả đời kính dâng cho quốc gia.Kết quả chuyện ngoài ý muốn lần này làm cho lý tưởng của hắn tan vỡ rồi, hắn không thể tiếp tục ở lại.Tương lai phải làm gì? Hắn hiện tại cũng không nghĩ ra được.Mỗi ngày ở trong nhà?Đi ra ngoài tìm công tác?Bên trên có lẽ sẽ phân phối công tác cho hắn.Nhưng công tác già mà muốn một người tàn tật?Có lẽ sẽ chiếu cố hắn, cho hắn một công tác uống trà xem báo chí.Sau đó cả đời tầm thường vô vi, chết già ở trên ghế?Ngẫm lại da đầu hắn liền run lên.Cái loại cảm giác này, so với biết rõ chân của mình đã mất còn đáng sợ hơn.Chân mất rồi, hắn thực sự không quá khổ sở.Nhưng khi bắt đầu nghĩ đến cuộc sống sau này, hắn lại cảm thấy sợ hãi, trong nháy mắt thậm chí còn nghĩ, lúc trước không bằng chết đi cho xong. . . .Diệp An nhanh chóng lắc đầu."Cái gì? Không muốn báo đáp chị?" Hoa Chiêu lên tiếng: "Khó mà làm được, cậu có lẽ còn không biết, hiện tại Diệp gia đều do chị quản lý, cậu cũng do chị quản, đắc tội với chị, coi chừng sẽ đuổi cậu ra khỏi cửa."Diệp An biết cô đang nói đùa, cũng hiểu ý của Hoa Chiêu, nhìn cô chậm rãi gật gật đầu: "Được, em sẽ suy nghĩ."Hoa Chiêu cười nói: "Yên tâm, cứ lớn mật mà nghĩ, cậu muốn làm gì cũng có thể."Diệp An cười: "Được."Cát Hồng Miên đứng cách đó không xa, không nghe được đối thoại của hai người, nhưng nhìn hai người tươi cười cảm thấy hết sức chướng mắt!Trách không được Diệp An chướng mắt cô ta!Hoá ra là có chuyện như vậy!Không biết xấu hổ! Hồ ly tinh! Đợi người đàn ông của cô ta (HC) trở về rồi, cô ta nhất định phải vạch trần!Hoa Chiêu quay đầu nhìn về phía Cát Hồng Miên, trong mắt lạnh như băng dọa cô ta nhảy dựng, biểu lộ lập tức cứng đờ.Hoa Chiêu nói với Diệp An: "Cô ta quả nhiên như cậu nói, thiển cận vô cùng. Đoán chừng không nhịn được bao lâu.""Có thể chịu bao lâu thì tính bấy lâu, đến lúc đó ly hôn là xong." Diệp An nói ra: "Như vậy em coi như là người đã kết hôn rồi."Đối với bên ngoài cũng là người đàn ông bình thường rồi.Hoa Chiêu không lên tiếng, cô phát hiện, Diệp An thực tế là người rất sĩ diện.Hoặc là bí mật của hắn quá kinh người, hắn luôn nghĩ cách cất dấu, muốn cho chính mình thoạt nhìn cũng như những người khác."Cậu không ngại cô ta phiền là tốt rồi." Hoa Chiêu nói xong liền đi vào trong phòng lấy điện thoại gọi tới cho người Diệp gia, hôm nay sẽ đốt lò nhà Diệp An, về sau lại để cho hắn nghỉ ngơi thật tốt.Cháu trai ra viện đốt lò, xem như là chuyện lớn.Hơn nữa lúc trước Hoa Chiêu dọn nhà Diệp Chấn Quốc cũng đến rồi, không thể nặng bên này nhẹ bên kia, lần này Diệp Chấn Quốc cũng tới.Diệp Mậu hoãn lại công việc cũng đến rồi.Ngược lại Miêu Lan Chi không rảnh, bộ phim của bà ấy gần kết thúc rồi, đúng vào thời điểm quan trọng, bà không đi được.Còn có cha ruột Diệp Thượng, ông ấy đi công tác, không tới được.Những người khác đều đến rồi.Diệp Lị ăn mặc đẹp đẽ mà đến rồi.Mấy ngày trước Hoa Chiêu đã bớt thời giờ gặp Ngũ Lạc, hắn nói Diệp Lị cùng Đào Lam vẫn như trước kia, không có tiến triển gì, ngược lại không cần lo lắng.Phải lo lắng chính là Diệp Thần, hắn bên này đã có chút tình huống.Diệp Thần người ngồi ở chỗ này, lại tinh thần lại có chút không tập trung.



Bạn cần đăng nhập để bình luận