Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1269 - Các Ngươi Cũng Học Một Chút.



Chương 1269 - Các Ngươi Cũng Học Một Chút.



Chương 1269: Các Ngươi Cũng Học Một Chút.Lục Nguyên biết cô gái này, Trần Đại Nữu, con gái nhà đồ tể cùng thôn hắn, từ nhỏ đã cường tráng, hiện tại lại càng cao lớn vạm vỡ, vẻ mặt dữ tợn.Nếu như hắn nhớ không lầm, cô gái này còn lớn hơn hắn ba tuổi, khi còn bé hắn còn gọi cô ta là chị.Về sau hắn thi lên đại học, Trần đồ tể còn đến nhà hắn muốn đề thân, đối tượng chính là Trần Đại Nữu.Lúc ấy người cả nhà đương nhiên cự tuyệt.Nghe nói về sau Trần Đại Nữu lập gia đình, nhưng sau khi kết hôn không bao lâu người đàn ông của cô ta đã chết rồi.Tất cả mọi người vụng trộm nói người đàn ông của cô ta bị cô ta làm cho “mệt mỏi” mà chết.Hiện tại cha mẹ đang làm cái gì vậy?"Cha! Mẹ!""Bịt miệng nó lại." Cha Lục Nguyên nói.Hai đứa em trai lập tức tiến lên, không biết cầm được một miếng vải rách từ chỗ nào, đã nhét vào miệng Lục Nguyên.Trần Đại Nữu tiến lên, ôm chầm lấy Lục Nguyên như kẹp con gà con dưới cánh tay lôi đi.Lục Nguyên dốc sức liều mạng giãy dụa cũng không làm nên chuyện gì, cuối cùng chỉ có thể nhìn xe lửa chậm rãi lăn bánh."Thằng cả, con đừng oán ba mẹ, ba mẹ cũng không có biện pháp." Cha Lục Nguyên nói: "Chúng ta đã làm giấy hôn thú cho con và Trần Đại Nữu, các con hiện tại đã chính thức là vợ chồng rồi, con đừng làm rộn nữa, náo cũng vô dụng."Lục Nguyên thoáng cái đã không còn vùng vẫy nữa, đứng sững tại đó.Cha Lục Nguyên tiếp tục nói: "Triệu gia kia ghét bỏ chúng ta, dưa hái xanh không ngọt, bây giờ chúng ta không đem con về, đến lúc đó bọn hắn sẽ nghĩ cách giết chết con! Chúng ta cũng không thể giải oan cho con."Con mắt Lục Nguyên chuyển động, nhìn về phía cha mình.Cha Lục Nguyên nói: "Con nghe lời, về nhà cùng Đại Nữu sống yên ổn qua ngày, Triệu gia đã đáp ứng, không điều công tác của con đến tỉnh Vân nữa, mà điều đến bệnh viện thành phố chỗ chúng ta, con làm cho tốt, bằng bản lĩnh cùng bằng cấp của con, về sau nhất định được lên làm viện trưởng!"Hoa Chiêu đang nghe Ngũ Lạc kể lại hiện trường."Không nghĩ tới người Lục gia lại có thủ đoạn dứt khoát như vậy " Cô cảm thán không thôi.Vì những đứa con còn lại mà bọn hắn từ bỏ đứa con cả có bản lĩnh nhất.Cũng không tính là từ bỏ, Lục Nguyên trở lại bên cạnh bọn hắn vẫn làm bác sỹ, bọn hắn vẫn có thể dính ánh sáng của hắn ta.Nhưng cũng phải xem Lục Nguyên có muốn để cho bọn hắn dính không đã.Dù sao bọn hắn an bài cho Lục Nguyên một người vợ như vậy.Lục Nguyên không hận chết bọn hắn mới là lạ.Triệu Nhã Đình khẩn trương đến nỗi tay xiết chặt đến tím rồi, như vậy, Lục Nguyên cũng coi như ác giả ác báo đúng không? Thậm chí, trong lòng cô ấy còn có chút băn khoăn.Nhưng hiện tại cũng chỉ có thể như vậy."Về nhà nói với ba mẹ cô, tôi nể mặt cô mới ra tay đấy, đừng để bọn hắn nghĩ nhiều, về sau luôn tìm tôi nhờ hỗ trợ, cũng không dễ dàng như vậy." Hoa Chiêu nói.Triệu Nhã Đình xấu hổ nói: "Về sau tôi sẽ không bao giờ làm phiền cô nữa, việc lớn việc nhỏ cũng sẽ không""Ừ." Hoa Chiêu gật đầu: "Có chuyện gì cô hãy tìm Đào Lam, hắn cũng có thể giúp cô giải quyết đấy."Triệu Nhã Đình lập tức ngọt ngào cười cười.Hoa Chiêu từ chối ăn cẩu lương, đuổi người đi đưa tin cho Triệu gia.Triệu gia đang chuẩn bị phát thiếp mời, mời thân thích bạn bè tới tham gia hôn lễ của Triệu Nhã Phân đây này.Cái này nếu phát ra ngoài, chính là chiêu cáo thiên hạ, nếu không kết hôn nữa mới mất mặt.Cũng may Triệu Nhã Đình trở về kịp thời.Cha Triệu vỗ ba cái: "Cao! Thật sự rất cao! Sao lúc đầu cha không nghĩ tới vậy! Như vậy đã giải quyết được Lục Nguyên kia, còn không cần làm kẻ ác!"Nhìn xem Hoa Chiêu đã làm gì đi, sắp xếp công tác cho năm người, điều động công tác của Lục Nguyên, không có gì hơn.Đây đều là chuyện tốt! Ai dám nói đây là làm ác? Trái với quy tắc?An bài mấy công tác cộng tác viên mà thôi, sẽ không có ai tố cáo.Về phần Lục Nguyên có muốn kết hôn với cô gái kia không, đó là chuyện cha mẹ của hắn quyết định, từ xưa hôn nhân đều do cha mẹ làm chủViệc này vốn cũng không có khuyết điểm gì, có cũng không ai nghĩ đến trên đầu Hoa Chiêu.Tay hoàn toàn sạch sẽ giải quyết chuyện này."Học một chút đi, các con nhanh học một chút đi! Học được một nửa, con đường tương lai sẽ càng thuận lợi!" Cha Triệu chỉ mấy đứa con trong phòng nói.Hôm nay người Triệu gia rốt cuộc cũng nổi lên, đến mấy đứa con trai đang công tác bên ngoài cũng gọi trở về.Biểu tình của mọi người đều bình thường, chỉ có Triệu Nhã Phân mừng như điên.Nhưng cha Triệu bây giờ nhìn thấy cô ta liền tức giận.Đều là do cô ta gây ra phiền toái!Thiệp mời mặc dù chưa phát ra ngoài, rất nhiều người cũng đã nghe được tiếng gió rồi, dù sao bọn hắn cũng đã đặt tiệm cơm rồi.Về sau cô ta sẽ khó tìm nhà chồng."Nếu không như vậy, để cho em gái kết hôn trước, nói tiệm cơm đặt cho em ấy!" Triệu Nhã Phân lập tức nói."Đi qua một bên!" Cha Triệu tức giận nói: "Đào Lam là người không mời nổi tiệc rượu sao? Cần nhà gái xử lý? Hoa Chiêu nói, mời khách ở nhà cô ta!"Mặt Triệu Nhã Phân tối sầm.Cha Triệu cười với mấy đứa con khác nói: "Đến lúc đó các con phải biểu hiện thật tốt! Lọt vào mắt lãnh đạo nào, không chừng có thể kết thông gia rồi!"Bên trên Triệu Nhã Đình có hai anh trai, đều chưa kết hôn, phía dưới có em trai em gái, đều đang đi học, nhưng không đến vài năm cũng nên tìm đối tượng.Thậm chí hiện tại tìm cũng không quá sớm.Không khí Triệu gia lập tức náo nhiệt lên, ai không muốn tìm một nhà khá giả? Mặc kệ nam hay nữ.Duy chỉ có Triệu Nhã Phân, cô ta nhất định sẽ không tìm thấy đối tượng môn đăng hộ đối.Cô ta trầm xuống mà nhìn Triệu Nhã Đình.Là nó, cướp đi đối tượng mà người trong nhà giới thiệu cho cô ta, bằng không thì hôm nay người nên hưởng thụ tất cả sẽ là cô ta!"Nhã Phân không kết hôn, vậy tiệc rượu kia coi như là lễ đính hôn của Nhã Đình cùng Đào Lam đi! Như vậy có thể che được tai mắt mọi người." Anh cả Triệu gia Triệu Nguyên nói ra.Ngày hôm sau cha Triệu lập tức đi tìm Hoa Chiêu nói chuyện.Hoa Chiêu đương nhiên không có ý kiến gì, vài ngày sau với tư cách người nhà tham dự một chút là được rồi.Lúc này không xảy ra tình huống ngoài ý muốn gì nữa, Đào Lam và Triệu Nhã Đình thuận lợi đính hôn.Sau đó cuộc sống vẫn như thường lệ, ngày hôm sau bọn họ lại trở về đoàn làm phim quay phim.Vội vàng bảy ngày, cuối cùng cũng hoàn toàn đóng máy.Dương Lập thở phào một hơi dài.Lúc này, sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn nữa chứ?Chuyện này ai cũng không biết.Hoa Chiêu mỗi ngày vẫn bận rộn nhiều việc, buổi sáng đi học y, buổi chiều đến chỗ đất thầu trồng rau, buổi tối còn phải vội vàng "Thuận theo tự nhiên", nhìn xem lão ngũ có đến hay không.Miêu Lan Chi không có việc gì làm, mỗi ngày làm các loại canh bổ cho Diệp Thâm.Hơn nữa ánh mắt nhìn anh càng ngày càng không khách khí.Canh đã uống nhiều như vậy Hoa Chiêu còn không có động tĩnh, không phải là chỗ đó có vấn đề chứ?Diệp Thâm đã im lặng, không muốn cùng bà ấy đối mặt.Hoa Chiêu xem cuộc vui đến sung sướng, chỉ là lúc nhìn thấy Lưu Nguyệt Quế ôm đứa bé bướng bỉnh kia đến, nụ cười phai nhạt đi một chút.Lưu Nguyệt Quế mấy ngày nay rất rảnh rồi, mấy đứa nhỏ đều đi ra ngoài chơi, không ở nhà, Diệp Thượng cũng đi công tác.Trong nhà chỉ còn lại bà ấy cùng đứa bé bướng bỉnh, bà ấy còn cảm thấy quá quạnh quẽ.Cho nên bà ấy không có việc gì lại ôm đứa bé bướng bỉnh tới tìm Hoa Chiêu và tiểu Thận chơi, chỉ có điều hôm nay sau lưng còn mang theo một người ngoài ý muốn, Cát Hồng Miên, người con dâu không được Lưu Nguyệt Quế chào đón.Chuyện này cũng rất hiếm có, trước kia Lưu Nguyệt Quế đều không cho cô ta đi ra ngoài, chỉ để cô ta ở nhà làm công việc nội trợ, giặt quần áo cho bọn nhỏ.Càng chưa từng mang qua chỗ Hoa Chiêu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận