Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 612 - Người Giật Dây.



Chương 612 - Người Giật Dây.



Chương 612: Người Giật Dây.Hoa Chiêu xuống xe, tò mò hỏi: "Sao anh lại tới đây?"Hạ Kiến Ninh nhìn cô, lại nhìn ô tô phía sau cô, trong mắt có chút ngạc nhiên.Cái cô gái nông thôn này, mang cho hắn sự kinh ngạc hết lần này tới lần khác, cũng biết lái xe rồi hả? Xe này vừa đến trong tay cô không đến hai ngày a? Thật sự là thiên phú dị bẩm."Tôi đến thăm nhà." Hạ Kiến Ninh cười nói.Lại thăm nhà…Bây giờ Hoa Chiêu nghe thấy hai chữ này cũng có cảm giác là lạ đấy.Nhưng không cự tuyệt được Tô Nguyệt, còn cự tuyệt anh ta thì không được sao?Cô cùng anh ta lại không có quan hệ tốt gì.Mua bán nhân sâm, đó là một giao dịch.Cô không quên những chuyện anh ta đã lừa cô!"Tôi không quá hoan nghênh anh, đi thong thả không tiễn?" Hoa Chiêu nói ra.Nụ cười của Hạ Kiến Ninh đông cứng lại, ánh mắt lóe lên một cái, người phụ nữ này…"Kỳ thật tôi có chuyện muốn nói cho cô, về người giật dây vụ bắt cóc con của cô." Hạ Kiến Ninh nói: "Hiện tại đã hoan nghênh chưa?"Hoa Chiêu đã biết, đơn giản là không đuổi được hắn rồi."Được rồi, anh thắng." Hoa Chiêu quay người, đem hai đứa bé ôm xuống, mở cửa mời hắn vào nhà.Đây là lần đầu tiên Hạ Kiến Ninh nhìn thấy hai đứa bé, lần đầu tiên phát hiện trẻ nhỏ vậy mà cũng có thể đáng yêu như vậy.Cũng đúng, người mẹ xinh đẹp như vậy sinh ra đứa nhỏ, có thể không đáng yêu sao?Hắn đưa ra hai cái khoá trường mệnh được làm bằng vàng đưa cho Hoa Chiêu: "Đây là lễ gặp mặt tôi đưa cho bọn nhỏ."Hoa Chiêu lập tức từ chối: "Không được, cái này quá quý trọng rồi."Hạ Kiến Ninh cười cười: "Hơn mười chỉ vàng, mấy trăm đồng, đối với cô mà nói quý trọng sao? Hơn nữa, có qua có lại mà thôi, chờ đến lúc tôi có con, cô lại cho con của tôi là tốt rồi."Hoa Chiêu sững sờ, anh ta không phải luôn độc thân sao?Cũng đúng, đó là trước kia anh ta bị bệnh, "Không được", hiện tại cảm giác mình lại đã khỏi rồi? Muốn kết hôn sinh con rồi hả?Ân, cũng là chuyện thường tình.Hơn nữa anh ta nói cũng đúng, món đồ mấy trăm đồng mà thôi, cô trả nổi.Hoa Chiêu cũng không ở cửa lớn cùng anh ta đẩy tới đẩy đi, nói lời cảm ơn rồi nhận lấy khoá trường mệnh, tiến vào sân nhỏ, trước tiên đem bọn nhỏ đưa đến hậu viện để cho Hoa Cường trông giúp, rồi mới trở về mời Hạ Kiến Ninh vào."Người giật dây là ai, mời nói." Hoa Chiêu nói ra.Hạ Kiến Ninh lại nhìn cô cười cười, sau đó đánh giá xung quanh, bố trí cũng không tệ, rất có phong cách, và ấm áp hơn nhiều so với lần trước hắn đến.Xem ra cô rất biết sống.Trong không khí tươi mát tràn ngập hương hoa cũng làm cho tâm tình của hắn đặc biệt sung sướng."Giữa trưa, chúng ta cơm nước xong xuôi rồi nói sau?" Hạ Kiến Ninh cười nói.Hoa Chiêu nghẹn một hơi."Cô cảm thấy, bây giờ là cô cầu tôi, hay là tôi đang cầu xin cô?" Hạ Kiến Ninh lại nói.Hoa Chiêu nhìn anh ta, cười cười: "Tôi cảm thấy được, chúng ta là cùng có lợi, anh nói cho tôi biết tin tức, tôi cũng có thể thỏa mãn yêu cầu của anh, ví dụ như, đưa cho anh một lọ rượu thuốc gì đấy.""Cô đối với tôi thật sự rất keo kiệt, tin tức quan trọng như vậy, chỉ có giá trị một lọ rượu thuốc?" Hạ Kiến Ninh ra vẻ lòng chua xót nói."Cái này, phải xem tin tức của anh có đúng hay không, giá trị có đáng giá không." Hoa Chiêu bỏ qua sự khó chịu trong lòng nói. Hạ Kiến Ninh "trơ tráo" như vậy sao?Chẳng qua nếu như hắn biết chính xác, cô cũng sẽ không lấy không tin tức của hắn. Một con ma ốm bệnh liên miên, cho thêm mấy lọ rượu thuốc cũng không sao cả.Hoa Chiêu đột nhiên cảm thấy may mắn là thân thể Hạ Kiến Ninh là vốn sinh ra đã kém cỏi, hơn nữa gặp được cô quá muộn, có thể nói thuốc tiên cũng không cứu được, chỉ có thể dựa vào bảo vật trời sinh để kéo dài tính mạng.Bằng không thì cô thoáng cái đã có thể chữa cho anh ta rồi, và không có gì để thương lượng với anh ta nữa.Hạ Kiến Ninh nhìn cô cười cười, từ chối cho ý kiến, mà nói ra: "Tôi muốn ăn cơm."Hắn nhớ thương cái hương vị kia đã lâu rồi…Hơn nữa càng ngày càng nhớ đến, hắn gần đây cũng gầy một vòng rồi!Hoa Chiêu…Thấy anh ta rất kiên trì, được rồi, vì tin tức cô nhịn.Hoa Chiêu đứng dậy đến phòng bếp, đứng đứng đắn đắn mà làm vài món thức ăn.Hết thảy cũng là vì tin tức, hết thảy cũng là vì bọn nhỏ!Hạ Kiến Ninh được ăn đến mỹ mãn, cảm thấy dạ dày kêu gào mấy tháng rốt cuộc cũng yên tĩnh rồi.Không, hắn có một loại dự cảm, về sau nó sẽ càng kêu gào lợi hại hơn.Thực hi vọng thời gian trôi qua nhanh lên, Hạ Lan Lan sớm chút đem đứa bé sinh ra ah…Như vậy hắn liền có đầu bếp nữ rồi.Hoa Chiêu thu thập cái bàn, lại tự mình rót cho hắn chén trà hoa quả, rồi mới lên tiếng: "Hiện tại có thể nói a?"Hạ Kiến Ninh ngược lại rất dứt khoát, không hề vòng vo: "Lưu Tố, chính là người đại sư kia, cô ta cùng vợ của Mã Đại Cường là bạn thân thời thơ ấu, sau khi học trung học thì chia xa, nhưng cả hai nhà nhiều năm như vậy vẫn luôn có liên hệ, chỉ có điều rất ít người biết mà thôi."Lưu Tố, Mã Đại Cường...Hoa Chiêu bừng tỉnh, hoá ra vấn đề lại ở đây!Mã Đại Cường hoặc là vì trả thù Diệp gia không cho ông ta rượu thuốc cứu con trai, bắt cóc con cô để trả thù, hoặc là muốn bắt bọn nhỏ để bắt buộc bọn họ cứu Mã Thành Công.Đã biết người gây án là ai, động cơ cũng rất dễ đoán.Cô chỉ cảm thấy kỳ lạ, Hạ Kiến Ninh dám nói cho cô biết chuyện này. Anh ta không sợ bọn họ bắt được Mã Đại Cường, sau đó Mã Đại Cường đem chuyện anh ta bẫy Diệp Thâm nói ra sao?Hạ Kiến Ninh không sợ, hắn có biện pháp để cho người Mã gia câm miệng.Trước khi đến hắn đã cùng Mã đại soái khai thông tốt rồi, Mã Đại Cường dù là chết, cũng sẽ đem miệng đóng lại đến sít sao đấy, cho nên hắn mới dám đến.Hắn là tới nịnh nọt Hoa Chiêu đấy, không phải tới để làm mất lòng cô.Tương lai chuyện của Hạ Lan Lan truyền ra, Hoa Chiêu nhất định sẽ giận chó đánh mèo lên hắn, sao có thể ngoan ngoãn tới làm nữ đầu bếp cho hắn? Cho nên, hắn hiện tại muốn tích lũy thêm chút điểm hảo cảm.Hắn nhưng lại không biết, Hoa Chiêu cái gì cũng biết. Thao tác lần này, chỉ là không công đem Mã Đại Cường bán đi mà thôi."Được rồi, tôi đã biết." Hoa Chiêu gật đầu: "Diệp gia sẽ đi xác minh đấy, anh nghĩ muốn cái gì?"Tôi muốn cô làm nữ đầu bếp cho tôi.Hạ Kiến Ninh cười cười, nói ra: "Đương nhiên là rượu thuốc rồi, tôi cũng muốn một tháng phân một lọ.""Cái này, tôi nói không tính, lại để Diệp Danh nói chuyện với anh đi." Hoa Chiêu nói ra.Hắn đã bán cho cô một ân tình lớn như vậy, vậy mà cũng không kiếm được chút hoà nhã, cái gì mà cô nói không tính, đều là lý do mà thôi, hắn biết rõ trong tay cô khẳng định còn có rượu thuốc, hơn nữa số lượng không có giới hạn, hiệu quả còn càng tốt hơn.Ví dụ như, loại chính thức có thể cứu được Diệp Thâm.Rượu thuốc màu xanh lá hắn đã có rất nhiều, trải qua nhiều lần nghiệm chứng, chúng không đủ để trị liệu cho tổn thương nặng của Diệp Thâm lúc trước như vậy.Trong tay cô khẳng định còn có loại tốt hơn đấy!Cô tựa như một bảo tàng…Chỉ có điều nhìn hắn không thuận mắt.Hạ Kiến Ninh sờ sờ cái mũi, Diệp Thâm tính tình vừa thối lại vừa cứng, trầm mặc ít nói, lúc trước cô thấy thế nào mà muốn ở bên hắn ta vậy?Xem mặt? Cái này hắn xác thực không so được…A, người phụ nữ nông cạn.Hạ Kiến Ninh hậm hực mà đi nha.Hoa Chiêu lập tức gọi điện thoại cho Diệp Danh.Diệp Danh vừa mới họp xong, nghe thư ký nói có Hoa Chiêu điện báo, anh đang muốn gọi qua, Hoa Chiêu đã gọi tới rồi, nói với anh chuyện Hạ Kiến Ninh vừa nói.Diệp Danh rất xem trọng, lập tức hành động.Nhưng chờ đến khi bọn hắn tìm đến tỉnh Hà Bắc, vợ chồng Mã Đại Cường đã mang theo Mã Thành Công, sớm một bước ra viện, không biết tung tích.Hạ Kiến Ninh chỉ là đem tin tức cho bọn họ, kiếm một cái nhân tình, nhưng lại không muốn cho bọn hắn bắt được người.Thay vì tin rằng Mã Đa Cường sẽ giữ bí mật, sẽ an toàn hơn nếu không cho nhà họ Diệp có cơ hội này, an toàn hơn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận