Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1481 - Đền tiền



Chương 1481 - Đền tiền



Chương 1481: Đền tiềnNgay cả Uông Phi Phi cũng cảm thấy ngây người, kinh ngạc nhìn mẹ mình.50 vạn? Cô ta cũng cảm thấy như thế hơi quá đáng.Năm ngoái trong xưởng mẹ cô ta xảy ra sự cố, có hai người bị tai nạn lao động, mỗi người chỉ được bồi thường 2 vạn.Tay của cô ta.“Đừng chỉ nghĩ là tay của con gái tôi bị thương, con gái tôi là sinh viên! Nó còn cả một tương lai tươi sáng! Bây giờ bởi vì bị thương ở tay, mà tương lai không còn nữa, công việc cũng không có cơ hội được thăng chức, tương lại đi tìm đối tượng sẽ bị người ta ghét bỏ, cuộc đời của một người con gái, không đáng giá 50 vạn ư?” Kim Hà hét lên.“Nhưng nếu Lưu Đại Vĩ có thể chịu trách nhiệm, cưới con gái tôi, chăm sóc nó cả đời, vậy thì chuyện này có thể bàn bạc lại.” Kim Hà nói.Hỏi giá khắp nơi mới trả tiền, bà ta cũng không thật sự muốn đòi tận 50 vạn, bà ta cho phép mặc cả.Hoa Chiêu nói: “Việc này khá lớn, một mình bà có thể làm chủ không? Chớ để đến lúc bên này chúng ta bàn bạc xong xuôi rồi, người nhà bà lại không đồng ý, đến tìm tôi thương lượng lại. Gọi cả nhà bà đến đây hết đi.”Thấy cô rất thận trong, hơn nữa nhìn dáng vẻ này hình như thật sự sẽ đền tiền, Kim Hà vui vẻ, đẩy đẩy Uông Phi Phi: “Đi, gọi bố và mấy em trai tới, những người khác thì không cần, đừng gọi ông bà nội của con!”Trong nhà chuẩn bị phát tài, không nên để cho người ngoài biết!Uông Phi Phi không muốn đi, mục đích cuối cùng của cô ta là được gả cho Lưu Đại Vĩ, 50 vạn cũng đừng hòng tống cổ được cô ta!Mặc dù đổi bàn tay này lấy 50 vạn, nhưng không biết đến lúc tới tay cô ta thì được bao nhiêu? Chỉ 5 vạn cũng đã không tồi!Nhưng cuộc đời của cô ta, tuyệt đối không chỉ đáng giá 5 vạn.Huống chi, có lẽ ngay cả 1 đồng cũng không có.Cô ta vẫn nên gả cho Đại Vĩ, có một người chị như Hoa Chiêu, nhất định sẽ không chỉ có mỗi 50 vạn.“Em không cần tiền.” Uông Phi Phi nhìn Hoa Chiêu: “Em nghe nói chị đã nối lại dây thần kinh cho hai người, em muốn chữa khỏi tay.”Mấy ngày nay cô ta tới bệnh viện hỏi thăm, nghe ngóng được Hoa Chiêu dùng thuốc cao chữa khỏi chân cho hai người kia, khó trách người nhà họ Uông lần nào cũng cạo thuốc sạch sẽ.“Nếu đã muốn chữa khỏi, tại sao mỗi lần trở về tay cô đều không có thuốc cao?” Hoa Chiêu hỏi.“Đấy là tại thuốc chị bôi quá ít, đều bị băng gạc hút mất, em về nhà còn phải làm việc, ma sát một lúc đã không còn.” Uông Phi Phi nói.Lời nói tuy có chút gượng ép, nhưng cô ta thật sự không biết phải giải thích như thế nào, cứ như vậy đi, tin hay không thì tùy.Uông Phi Phi không có ấn tượng tốt với Hoa Chiêu, người chị khó tính như vậy là loại người mà cô ta ghét nhất.Cô ta từ bỏ cơ hội cuối cùng, Hoa Chiêu không thèm nhìn cô ta, giục Kim Hà: “Nhanh lên, gọi cả nhà bà đến đây thương lượng, nếu không thì để hôm khác đi, tôi còn có việc.”Kim Hà không còn cách nào khác, tự mình đi gọi người.Uông Phi Phi ở lại chỗ này, ngẩng đầu lên muốn nói với Đại Vĩ cái gì đó.Hoa Chiêu nói với Đại Vĩ: “Chân của em không thể ngồi lâu, quay về giường nằm đi.”“Vâng.” Đại Vĩ không nói hai lời, khập khiễng quay về phòng.Uông Phi Phi không đuổi theo được.Hoa Chiêu cũng không tiếp cô ta, một mình bận rộnGọi điện thoại kêu người tới.“Alo, chào dì Vương, cháu là Hoa Chiêu. Cháu có chút việc muốn làm phiền dì, nhờ dì qua đây làm chứng cho cháu, lát nữa gặp!”“Alo, dì Tôn ạ, cháu là Hoa Chiêu.”“Dì lý.”Hoa Chiêu gọi một lượt tới bảy người, tất cả đều là những phu nhân có địa vị cao.Có người có quan hệ vô cùng tốt với nhà họ Diệp, còn những người khác thì có quan hệ bình thường, cũng khá ổn.Những người được mời đều sảng khoái đồng ý đến đây, vội vàng muốn đến làm nhân chứng giúp đỡ cho Hoa Chiêu. Chuyện này quả đúng là hiếm có, mười năm có môt!Tât cả mọi người chỉ cần là Hoa Chiêu mở miệng đều lập tức đồng ý, còn hứa hẹn sẽ buông hết mọi việc trong tay xuống, tới đây ngay lập tức.Uông Phi Phi không nhịn được nữa, đợi Hoa Chiêu đặt điện thoại xuống, cô ta lập tức nói: “Không cần phải huy động nhiều người đến đây như vậy, cũng không phải là chuyện gì to tát.”Tại sao nhìn dáng vẻ của Hoa Chiêu lại như thể muốn làm ầm ĩ lên cho tất cho tất cả mọi người đều biết chuyện?Trực giác mách bảo cô ta có chuyện không ổn, nhưng cô ta không cản lại được.“50 vạn không phải chuyện lớn, trong mắt Uông tiểu thư phải bao nhiêu tiền mới được tính là chuyện lớn đây?” Hoa Chiêu nhìn cô ta một cái nói.Uông Phi Phi cúi đầu: “Em đã nói rồi, em không cần tiền, em chỉ muốn tay của mình được chữa khỏi thôi. Thậm chí em còn không nghĩ tới chuyện ăn vạ Đại Vĩ, đều là do mẹ em, bà ấy không nghe lời em.”“Phải không? Ha ha.” Hoa Chiêu mặc kệ cô ta, lấy một quyển sách ra đọc.Nửa tiếng sau mọi người lần lượt tới cửa.Lại thêm mười phút nữa, tất cả mọi người đã có mặt đầy đủ.Có thể thấy được mọi người tích cực thế nào.Sau khi người đã đến đông đủ, Hoa Chiêu mới giải thích mọi chuyện.Cô nói đúng trong tâm: “Có người ngoài ý muốn đụng vào vị Uông tiểu thư này, Uông tiểu thư lại đụng vào Đại Vĩ, tay ấn vào con dao gọt hoa quả trong túi quần của Đại Vĩ, nên đã làm chính mình và Đại Vĩ bị thương.”“Bây giờ tay Uông tiểu thư bị tổn thương dây thần kinh, 4 ngón tay đã mất đi tri giác, nên người nhà họ Uông muốn bồi thường.”“Đợi một lát nữa người nhà cô ấy tới, chúng tôi thương lượng việc bồi thường, mọi người làm người làm chứng giúp tôi. Tránh sau này lại có một số người nói chúng tôi không bồi thường.” Hoa Chiêu nói.Ngay lập tức có một vị phu nhân không đồng ý: “Không nên bồi thường! Chuyện này là ngoài ý muốn, cô ta bị thương ở tay, Đại Vĩ cũng bị thương ở chân, muồn bồi thường thì đi tìm người đụng phải cô ta mà đòi.”Tức khắc có vài phu thân phụ họa theo.Hoa Chiêu nói: “Dù sao con dao gọt hoa quả đó cũng là của Đại Vĩ, ít nhiều cũng có chút trách nhiệm, cũng không bao nhiêu tiền cả, một sự nhịn chín sự lành đi.”“Ai nha, là do cô quá tốt bụng thôi.” Mọi người lập tức khen ngợi cô.Sau đó có người nhìn Uông Phi Phi, đổi để tài: “Họ Uông, Uông lão? Người nhà họ Uông à?”“Tôi nghĩ là không phải đâu, người nhà Uông lão sao có thể làm ra loại chuyện như thế này được chứ?”“Cũng không hẳn, người nhà Uông lão đông đúc lắm, nghe nói đến đời cháu có đứa ông ta cũng không biết. Ở thủ đô cũng có vài gia tộc có quan hệ họ hàng đấy.”“Ồn ào cái gì? Hỏi thì biết thôi.”Uông Phi Phi vẫn luôn im lặng rúc vào trong góc, có người tiến đến hỏi: “Cô đã từng nghe nói về Uông lão chưa?? Ông ấy là gì của cô?”Uông Phi Phi dừng một chút rồi nói: “Ông cố của tôi và bố của ông ấy là anh em họ.”Mối quan hệ này có hơi xa, nhưng bắn tám cột cũng có thể tới, xem như cô ta cũng là người nhà họ Uông.Ánh mắt mọi người lập tức trở nên quái dị, khó trách Hoa Chiêu lại phải huy động nhân lực tìm người tới làm chứng.Chuyện này thực sự chỉ là đến làm chứng thôi ư?Mọi người nhìn Hoa Chiêu, nhưng không hỏi.Có phải hay không, cứ đợi rồi sẽ biết, chỉ hy vọng Hoa Chiêu đừng đào hố cho các bà. Nhưng với biểu hiện “Hiền hậu” của Hoa Chiêu mấy năm nay, bọn họ chưa thấy cô ấy chủ động hãm hại người bao giờ.Nghĩ vậy, mọi người lập tức nuốt tim vào trong bụng.Ngoài cửa vang lên tiếng gõ nhè nhẹ, Kim Hà dẫn theo chồng và hai đứa con bước vào.Lúc bà ta nhìn thấy một nhóm phụ nữ khí chất bất phàm ở trong phòng, thì chợt sừng người lại.Nghe nói là bọn họ tới làm nhân chứng, bà ta trái lại càng cảm thấy vui mừng, xem chừng Hoa Chiêu thật sự muốn đền tiền.“50 vạn, bớt một xu cũng không được.” Lần này bà ta càng cảm thấy hợp tình hợp lý mà hô lớn.“Hả!” Mầy người phụ nữ đến làm chứng đều sợ ngây người. 50 vạn đối với bọn họ mà nói cũng không phải là con số nhỏ.Đối với một vài gia đình trong nhà không trực tiếp làm kinh doanh, 5 vạn đã là con số trên trời rồi.Mọi người lập tức mồm năm miệng mười, tức giận thay nhau cò kè mặc cả giúp Hoa Chiêu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận