Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 654 - Về Hưu, Ly Hôn, Ngồi Tù?



Chương 654 - Về Hưu, Ly Hôn, Ngồi Tù?



Chương 654: Về Hưu, Ly Hôn, Ngồi Tù?Mặt Diệp Thành lập tức có chút vặn vẹo, ly hôn? Trước giờ phút này, ông ta chưa bao giờ nghĩ đến điều đó.Bọn hắn ở cái tuổi này, đều là tìm đúng một người, mặc kệ tốt xấu, đều muốn qua cả đời đấy.Hơn nữa Chu Lệ Hoa sinh con dưỡng cái cho ông ta, đối với ông ta cũng ôn nhu săn sóc, mặc dù có một số tật xấu, nhưng thân thể to lớn của ông ta rất thoả mãn, chưa từng nghĩ tới ly hôn.Vẻ mặt tức giận của Diệp Hưng cũng chìm vào im lặng.Nếu như bố mẹ ly hôn, những tháng ngày sắp tới của mẹ sẽ thật đáng thương.Hiện tại cha mẹ cùng ông nội đang căng thẳng, đứa con trai là hắn lúc này nên nói chuyện rồi."Ông nội, ba mẹ cháu ly hôn không tốt lắm đâu, nhà chúng ta đã có rất nhiều người ly hôn, nếu lại ly hôn. . . Ảnh hưởng không tốt." Diệp Hưng xấu hổ liếc nhìn Diệp Danh nói ra.Kỳ thật hắn nói cũng rất có đạo lý, nhà Diệp Mậu có 3 đứa con, 2 người đã ly hôn rồi. . .Hiện tại đến phiên nhà Diệp Thành, con trai còn chưa kết hôn càng chưa ly hôn, vậy mà cha già lại ly hôn rồi hả?Ah, con trai trước kia phát xong thiệp mời đã hủy bỏ hôn lễ. . . .Chưa ly hôn, huỷ hôn rồi.Gia phòng nhà này không phải là có vấn đề gì chứ? Thích ly hôn?Điều đó thực sự ảnh hưởng đến hôn nhân của các thế hệ sau."Không ly hôn cũng được, vậy hãy để cho mẹ của cháu đi tù." Diệp Chấn Quốc nói.Tóm lại loại người này, Diệp gia không dung chứa được!Lần một lần hai, chỉ tham lam tiền bạc của người thân coi như xong, ông coi như cô ta nghèo đến điên rồi sống không nổi, nhưng hại người tuyệt đối không được!Lần này là hủy tiền đồ của Hoa Chiêu, lần sau có phải là muốn mạng của con bé hay không?Loại chuyện này quyết không thể dung túng!"Tôi dựa vào cái gì mà phải ngồi tù? Ai có thể chứng minh là tôi làm?" Chu Lệ Hoa hùng hồn nói.Điểm ấy bà ta rất có tự tin, đừng nói đến chuyện bà ta đã vòng vo qua tay vài người để sai người đi làm, dù là người trực tiếp cùng bà ta tiếp xúc, bọn hắn cũng chỉ là giao dịch miệng, không có bất kỳ bằng chứng gì.Đến lúc đó bà ta hoàn toàn có thể nói đối phương vu oan cho mình.Diệp Chấn Quốc cũng biết điểm ấy, ông cũng không muốn cô ta ngồi tù, chứng cớ chưa đủ, ông chỉ hi vọng cô ta cút ra khỏi Diệp gia."Không ly hôn, không ngồi tù, cũng được." Diệp Chấn Quốc nhìn Diệp Thành nói: "Hai ngươi đi làm thủ tục, chuẩn bị về hưu a, đều về nhà trung thực ở lại đó, đừng gây thêm tai hoạ cho Diệp gia nữa.""Cái gì?" Diệp Thành cùng Chu Lệ Hoa đồng thời kinh ngạc mà hô lên.Tuổi của hai người bọn họ cũng không lớn, mới chỉ hơn 40 tuổi, đúng là đang trong thời điểm đi lên.Nhất là Diệp Thành, nếu hiện tại muốn ông ta buông bỏ sự nghiệp, về nhà dưỡng lão, đó là chuyện không có khả năng."A." Diệp Chấn Quốc nhìn ông ta cười lạnh: "Không phải do các người quyết định! Ly hôn, ngồi tù, về hưu, ba chọn một! Tôi cho các người thời gian một ngày, các người nếu không đưa ra lựa chọn, tôi sẽ thay các người chọn! 3 lựa chọn này, đến lúc đó các người sẽ biết tôi có thể làm cái gì!"Chu Lệ Hoa nhìn ánh mắt của lão gia tử, lúc này mới thật sự sợ, ông ấy rất nghiêm túc!"Ông trời a!" Bà ta lập tức co quắp trên mặt đất mà giãy giụa: "Tôi sinh con dưỡng cái cho Diệp gia hơn hai mươi năm, không có công lao cũng cũng có khổ lao ah! Về già lại bị đuổi ra khỏi nhà vì cháu dâu! Còn có thiên lý hay không!"Đều lúc này rồi, bà ta còn kéo Hoa Chiêu vào, còn có cảm giác mình có lý, lập tức làm cho Diệp Mậu không thể nhịn được nữa.Lại nhìn thấy em ba có vẻ mặt không đành lòng.Ông lập tức thất vọng cực độ đối với người em trai này."Chuyện này cha đã quyết định, chúng tôi cũng không nói gì thêm nữa, đi thôi." Diệp Mậu lên tiếng.Xem như đem chuyện này giải quyết dứt khoát, không tiếp tục dàn xếp nữa."Bác cả! Bác không thể như vậy! Bác hãy khuyên nhủ ông nội ah." Diệp Giai lập tức cầu xin.Cô ta đương nhiên cũng không hi vọng cha mẹ ly hôn, cha mẹ ly hôn, con cái đều đi theo mất mặt.Diệp Mậu vẫn không quay đầu, tiếp tục đi ra ngoài.Diệp Danh cùng Hoa Chiêu đều đuổi kịp.Chuyện này đã xong, bọn hắn cũng không ở lại đây xem Chu Lệ Hoa khóc lóc om sòm rồi."Ông nội!" Diệp Giai lập tức bổ nhào qua quỳ gối trước mặt Diệp Chấn Quốc."Ông nội, ông hãy tha thứ mẹ cháu một lần a. . . . Bà ấy cũng bị ép, bởi vì cháu thi không tốt, bởi vì tiền đặt cược lần trước, bà ấy nhất thời luống cuống mới làm chuyện sai! Về sau bà ấy tuyệt đối không dám nữa! Không còn có lần sau nữa!"Diệp Chấn Quốc không lên tiếng, nhìn cô ta với vẻ mặt thất vọng.Ông nội không thể giúp được gì trong chuyện này nữa…Diệp Giai lập tức trở nên thông minh, quỳ xuống trước mặt Hoa Chiêu, muốn ôm lấy bắp đùi cô, kết quả đã bị Diệp Danh nửa đường chặn lại.Đùi của phụ nữ có thai có thể tuỳ tiện ôm sao? Sẽ đem người đẩy ngã!"Chị dâu hai, chị hãy tha thứ cho mẹ em một lần a! Chúng em không thể không có mẹ! Em, em thừa nhận chị ưu tú hơn em rất nhiều, lần đánh cuộc này là em thua! Em về nhà lấy bình hoa cho chị!" Diệp Giai khóc nói.Khóc lóc than thở.Nhưng Hoa Chiêu nghe ra sao lại thấy khó chịu như vậy?"Tôi cảm thấy lời này của cô nói không đúng rồi." Hoa Chiêu cúi đầu nhìn cô ta: "Bởi vì cô thi không tốt, bởi vì mẹ cô đánh cuộc thua, bà ta liền có thể hủy diệt cuộc sống của người khác sao?"Diệp Giai lập tức nói: "Cuộc sống của chị sao có thể bị hủy diệt! Chị đang hạnh phúc như vậy! Chị có con trai con gái, có tiền, có nhà chồng tốt, hạnh phúc của chị sẽ không bởi vì thi không đậu đại học mà bị hủy diệt đấy!""Tôi nói đến những người khác!" Hoa Chiêu chỉ vào Chu Lệ Hoa nói: "Nếu như bà ta chỉ hủy bài thi của một mình tôi, tôi cũng chỉ nói bà ta tức giận lại hẹp hòi thua không nổi! Nhưng bà ta lại muốn một một lần tiêu hủy tiền đồ của hơn mấy chục người hay vài trăm người, đây là cái gì? Đây là ngoan độc, là tà ác!"Đây không phải là chuyện riêng của tôi, tôi không dám nói tha thứ."Diệp Giai lại cúi đầu, lẩm bẩm nói: "Chuyện đến cùng vẫn chưa có phát sinh, cái gì cũng chưa xảy ra, mọi người đều rất tốt nha. . . Chị cầu xin ông nội buông tha cho mẹ em! Em sẽ về nhà lấy bình hoa cho chị."Hoa Chiêu tức giận đến bật cười, xem ra cùng loại người này giảng đạo lý bọn họ sẽ nghe không hiểu.Còn một lần lại một lần là lôi cái bình ra, giống như cô thực sự tham hai cái bình hoa rách kia của họ vậy.Đã như vậy cô sẽ tham!"Như thế nào? Tôi không tha thứ mẹ cô, các người liền định không nhận nợ rồi hả? Thua tiền đặt cược có thể không đưa rồi hả?" Hoa Chiêu trào phúng mà nhìn cô ta: "Cái gì mà tha thứ? Không phải là các người lấy cớ không muốn đưa bình hoa đấy chứ?"Muốn nói tham tài, tôi không thể sánh bằng mẹ cô rồi, vì 2000 đồng mà có thể phóng hỏa đốt bài thi của người khác, tôi thật sự làm không được."Người một nhà Diệp Thành sắc mặt đều đỏ đến nhỏ máu, không biết là tức giận đến hay là xấu hổ đấy."Tôi cũng không thúc dục các người, đợi đến lúc có thư thông báo, hi vọng cô có thể đưa hai cái bình hoa kia đến cho tôi, bằng không thì…chính ông nội đã làm chứng đấy." Hoa Chiêu nói ra.Lần này đến mặt mũi của Diệp Thành cô cũng không cho nữa rồi, cô đã nhìn ra, chính ông ta cũng đã huỷ hoại Chu Lệ Hoa, làm tổn hại nhà họ Diệp rồi."Đúng, ông nhớ kỹ rồi, nếu cô ta quỵt nợ cũng không sợ." Diệp Chấn Quốc cười lạnh nói: "Đến lúc đó một phần kia của nhà bọn hắn, sẽ đều cho cháu rồi."Những người khác nhà Diệp Thành gia không có phản ứng gì, bọn hắn thật đúng là chưa yêu tiền đến mức như vậy, chỉ có Chu Lệ Hoa, đau lòng đến nhỏ máu.Bà ta dám bí quá hoá liều, làm loại chuyện này, còn có một nguyên nhân, bà ta đã ôm hai bình hoa đến cửa hàng văn vật rồi, lần này người ta cho giá cao, 5000!Lúc này mới vài năm? Đã tăng lên hơn gấp đôi, vậy nếu tiếp qua vài năm, cái bình hoa này sẽ có giá trị bao nhiêu tiền?Bà ta không nỡ rồi.Nhưng hiện tại, có vẻ như không bỏ không được.Bà ta lập tức lầm bầm nói: "Trong mắt chỉ có tiền a, có tiền như vậy rồi còn nhớ thương nhà thân thích đấy. . .""Mau cút!" Diệp Chấn Quốc nổi giận, lại cầm lấy cái chén trong tay ném tới, quát: "Các người đều cút! Đừng có ở đây chọc giận ta!"Diệp Thành, anh nhớ kỹ, tôi chỉ cho anh cân nhắc trong một ngày, sau một ngày tôi sẽ thay anh quyết định! Đến lúc đó, chưa chắc tôi chỉ chọn một, không chừng tôi sẽ chọn cả ba!"Diệp Chấn Quốc vẻ mặt đông lạnh: "Đến lúc đó tôi sẽ cho các người về hưu, ly hôn, lại lại để cho cô ta ngồi tù!"Quá độc ác...



Bạn cần đăng nhập để bình luận