Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 805 - Lại Có.



Chương 805 - Lại Có.



Chương 805: Lại Có.Hoa Chiêu nhanh chóng mặc quần áo tử tế, đến phòng khách, quả nhiên phát hiện trên mặt Trương Quế Lan có chút máu ứ đọng."Làm sao vậy?" Hoa Chiêu nhíu mày hỏi: "Mẹ bị Lưu Hướng Tiền đánh? Hay là bà Trương?"Cô đến một tiếng bà ngoại cũng không gọi được đấy."Cũng không hẳn." Trương Quế Lan thở dài: "Là hai người Lưu Hướng Tiền cùng đám cậu của con đánh nhau, mẹ can ngăn, không cẩn thận đánh tới trên người mẹ đấy, không phải cố ý."Chuyện này bà dám xác định, nắm đấm do Trương Đại Toàn ra đấy, sau khi đánh phải bà còn thiếu nước quỳ xuống xin lỗi bà.Mà Lưu Hướng Tiền đương nhiên nhân cơ hội hỏi han ân cần, còn muốn động chân động tay!Trương Quế Lan lập tức chà xát cánh tay, muốn xoá tan cảm giác buồn nôn, ghê tởm khi hắn ta chạm vào bà."Bọn hắn có ý gì? Còn chưa đi sao? Có muốn con tiến bọn hắn đi không?" Hoa Chiêu hỏi.Trương Quế Lan lắc đầu: "Không có ý muốn rời đi, nhưng con cũng đừng quan tân, bọn hắn thích ở bao lâu thì a, mà con cũng không thể quản được, hiện tại không thể so với trước kia rồi."Không có tội cho dòng người lang thang nữa rồi, chân dài ở trên người bọn họ, bọn hắn thật sự thích đi đâu thì đi.Hoa Chiêu cho dù đem người cưỡng chế đưa trở về thì có thể như thế nào đây? Bọn hắn quay đầu lại còn có thể ngồi xe đến.Lại đưa trở về?Tìm lý do đem bọn hắn giam lại, không cho bọn hắn lại đến?Vậy khẳng định phải vận dụng thủ đoạn mạnh tay rồi, Trương Quế Lan không muốn như vậy, như vậy sẽ gây phiền toái cho Diệp gia."Dù sao cũng không phải mẹ dùng tiền, bọn hắn thích ở bao lâu cũng được." Trương Quế Lan nói.Bà vốn nhịn chưa đưa cho người Trương gia phí ăn ở nhà khách. Bà còn cảm thấy mình rất độc ác đấy…Nhưng bà biết chính mình phải nhẫn tâm, bằng không thì những người này có thể ở lại đến vĩnh viễn đến chết đấy.Mà người Trương gia thật sự không có tiền, nhiều người như vậy, ở nhiều gian phòng, cho nên bọn hắn tìm cha con Lưu Hướng Tiền tiền.Dù sao lúc trước đã nói rồi đấy. . . .Kết quả tất nhiên sẽ đánh một chầu.Mà cha con Lưu Hướng Tiền không biết xuất phát từ mục đích gì, cùng người Trương gia ở cùng một nhà khách.Lúc bọn hắn đánh nhau, Trương Quế Lan tình cờ ở đó, đã thấy bà Trương cũng gia nhập cuộc chiến lại sắp bị đánh, bà vô thức mà xông tới ngăn cản, kết quả là bị đánh.Hoa Chiêu biết Trương Quế Lan nói rất có đạo lý, dù cô có chặt chân mấy người này, người ta muốn tới thủ đô, cô cũng không có lý do ngăn cản."Con đừng quan tâm." Trương Quế Lan nói: "Mẹ đến mượn thêm 10 người vệ sỹ! Bọn hắn dám đến gây phiền toái, mẹ liền dám đem bọn họ kéo ra ngoài."Bởi vì có bà Trương ở đó, bà không dám nói đánh đi ra ngoài."Được ạ." Hoa Chiêu gật đầu không nói gì nữa, việc này, cô thật sự không cần thay Trương Quế Lan xử lý.Nếu như bà ấy có thể tự mình xử lý là tốt nhất, nếu không thể..., cô lại ra tay cũng không muộn.Thấy cúc áo Hoa Chiêu bị cài sai một cái, ánh mắt Trương Quế Lan lóe lóe nói: "Con đừng quan tâm đến mẹ nữa, cứ lo việc của con đi thôi, mẹ không sao!"Hoa Chiêu còn chưa hiểu cho lắm, Cẩm Văn lại nghe đã hiểu, ngẩng đầu nghiêm túc nói với Hoa Chiêu: "Mẹ, mẹ mau cùng ba ba sinh em trai đi thôi! Con không qua tìm hai người nữa, không cần khóa cửa."Mặt Hoa Chiêu lập tức đỏ bừng, nào dám ở lại nữa, quay đầu bước đi rồi....Hai ngày sau đó, Diệp Thâm cùng Diệp Thư, Diêu Lâm Diêu Khôn đều đi nha.Trong nhà lại yên tĩnh.Lúc này Hoa Chiêu cảm thấy trống vắng rồi.Cũng may "Bếp Trương gia"sắp khai trương, Hoa Chiêu nhanh chóng tìm một ít chuyện để làm.Nghi thức khai trương không lớn, không mời người nào, chỉ có cô cùng Trương Quế Lan thả pháo nổ, tạo chút náo nhiệt.Phủ đầy những bông hoa to màu đỏ trên bảng hiệu, và đặt hai lẵng hoa hợp thời ở cửa, vậy là có thể khai trương rồi.Đến xem náo nhiệt chỉ có hàng xóm xung quanh.Bất quá không có ai tiến lên, càng không có người đi vào.Mấy ngày hôm trước lúc Trương Quế Lan đang tất bật chuẩn bị, các bạn hàng xóm đã tới nghe ngóng, biết ở đây chỉ mở bàn tiệc, không nhận khách lẻ, hơn nữa một bàn có thể hơn 100 đồng, nghe xong đã không ai hỏi han gì nữa.100 đồng? Hơn một tháng tiền lương để ăn một bữa cơm? Bà ta muốn tiền đến phát điên rồi a?Người xung quanh bàn tán xôn xao.Nhưng xã hội bây giờ đã thay đổi, Trương Quế Lan không sợ người khác nghị luận.Hiện tại chẳng những nghị luận không có tác dụng gì, đến tố cáo cũng không dùng được nữa, còn sợ cái gì?11 giờ, Miêu Lan Chi mang theo một đám người đến thăm.Đã nói sẽ giới thiệu khách đấy, sao có thể nuốt lời?Một nhóm người này cũng không nhiều, chỉ có 10 người vừa vặn gom góp một bàn.Nhưng bà tin tưởng, mười người này trở về, tự nhiên có thể lại kéo thêm 10 bàn khách nhân đến.Việc kinh doanh của Trương Quế Lan rất nhanh sẽ phất lên đấy.Miêu Lan Chi đã đoán trước một chút cũng không tệ, những người này vốn chỉ muốn cho Miêu Lan Chi mặt mũi mới tới, kết quả khi ăn miếng đầu tiên đã phát hiện, những món này có hương vị thơm ngon mà họ chưa từng được nếm thử trước đây. Vậy thì còn gì để nói nữa?Ai có thể cự tuyệt mỹ thực? Dù sao cũng là dùng tiền, chỉ là so với mấy tiệm cơm bọn hắn thường đi đắt hơn một chút.Đều là những người giàu có, không bao giờ lui tới các quán ăn ven đường nên có thể chấp nhận giá đồ ăn được niêm yết của bếp Trương gia.Chuyện đó không thành vấn đề.Qua vài ngày, Trương Quế Lan cũng quen tay rồi, chỉ là phòng bếp, trước mắt chỉ có hai đầu bận việc nên bà có hơi mệt chút mà thôi.Bà quyết định lại thuê thêm mấy đầu bếp.Bà phát hiện, có rau quả Hoa Chiêu cung cấp, chỉ cần người có trù nghệ khá một chút, cũng có thể làm được đồ ăn không kém, nện không cần chiêu bài.Lưu Hướng Tiền cùng mấy người Trương gia cũng đã xuất hiện ở cửa tiệm ăn, bất quá rất nhanh đã bị bảo vệ mời đi.Bà Trương định khóc lóc om sòm, nhưng đã bị Trương Đại Toàn ngăn lại.Trương Quế Lan đã không còn là Trương Quế Lan trước kia nữa rồi, hơn nữa mắt thấy còn sắp phát đạt, bọn hắn sao có thể mạnh bạo được nữa? Chỉ có thể mềm đấy.Bọn hắn không đến khóc lóc om sòm, không can thiệp vào việc kinh doanh của bà, Trương Quế Lan liền một mắt nhắm một mắt mở làm như không nhìn thấy, bận rộn công việc.Từ Mai cũng tới tiệm cơm xem qua mấy lần, đỏ mắt quay đầu tìm đến Hoa Chiêu."Cô nhìn tôi đi, mở to mắt mà nhìn tôi thật kỹ đi! Tôi cũng nhàn rỗi đây này! Cô nhanh tìm việc cho tôi để hoạt động gân cốt ah!" Từ Mai ngồi ở đối diện Hoa Chiêu nói."Đừng lắc mạnh, đừng lắc mạnh, cháng váng đầu. . ." Hoa Chiêu còn chưa nói xong, "Ọe" một tiếng nôn đầy người Từ Mai.Hoa Chiêu. . . . .Từ Mai. . . . .Những người khác trong phòng. . . . .Ba đứa nhỏ lập tức chạy tới, Vân Phi ôm đùi Hoa Chiêu hoảng sợ mà nhìn cô: "Mẹ! Mẹ làm sao vậy?"Thúy Vi đã bị dọa khóc.Cẩm Văn ghé vào trước mặt Hoa Chiêu, vẻ mặt khẩn trương.Bọn nhỏ cũng không phải là bách độc không thể xâm nhập đấy, đã lớn như vậy cũng đã sinh bệnh, cũng từng nôn qua, biết rõ đây là sinh bệnh rồi.Miêu Lan Chi cũng ở bên cạnh, nháy mắt mấy cái đột nhiên vỗ tay cười: "Tiểu Hoa! Bao nhiêu ngày rồi? !"Hoa Chiêu tính tính toán toán thời gian, trong lòng có chút tuyệt vọng, nếu quả thật có, cũng là vừa mới kết tinh, kết quả mà đã có phản ứng rồi hả?Quả thực so lúc nôn nghen Cẩm Văn còn sớm hơn!Lúc nôn nghén Cẩm Văn đã bị doạ một trận, cái này làm sao bây giờ? Loại chuyện kinh hãi cô không muốn trải qua lần nữa đâu."Còn chưa tới thời gian đâu, qua vài ngày quan sát hẵn nói." Hoa Chiêu giãy dụa nói.Tiểu bảo bảo cô rất thích, thời gian mang thai nôn nghén cô không muốn nghĩ tới."Trong phòng tôi có quần áo, cô tự tìm một bộ đổi a." Hoa Chiêu một bên đi về phía buồng vệ sinh, vừa nói với Từ Mai đang ngẩn người.Từ Mai nhìn ba đứa nhỏ bên chân Hoa Chiêu, lại nhìn bụng Hoa Chiêu, hâm mộ đến tròng mắt cũng muốn đỏ lên rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận