Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 572 - Không Học Được.



Chương 572 - Không Học Được.



Chương 572: Không Học Được.Sáng sớm hôm sau, Hoa Chiêu cùng Từ Mai mang theo hai đứa bé ngồi xe vào thành phố.Trên xe còn gặp Tô Nguyệt, ngồi bên cạnh cô, cách một lối đi nhỏ, trong ngực còn ôm Tô Hạo.Hoa Chiêu làm như không nhìn thấy.Tô Nguyệt nhưng suy nghĩ cả buổi, lại chủ động nói chuyện với Hoa Chiêu: "Chị dâu Diệp vào thành phố mua đồ à?"Hiện tại người ta vẫn có thói quen dùng họ của nhà trai để gọi nhà gái."Đúng vậy a, cô cũng vào thành phố ah." Cô ta đã mở miệng, Hoa Chiêu liền cùng cô ta nói chuyện một chút.Tô Nguyệt nhưng lại vỗ vỗ đứa bé, đỏ vành mắt: "Tôi vào thành phố mua sữa bột cho Hạo Hạo, sữa của thằng bé đã hết rồi."Hoa Chiêu nhịn xuống xúc động muốn trợn trắng mắt, nhìn thoáng qua đứa bé nằm yên trong ngực cô ta, cũng quá đáng thương đấy.Từ sau khi trở thành một người mẹ, cô liền đặc biệt không thể nhìn mấy đứa bé chịu khổ."Hắn lớn như vậy rồi, đem thức ăn chế biến cho cẩn thận là tốt rồi, mài nhỏ nấu nát cho thằng bé ăn cũng được, vừa dễ dàng lại có thể ăn no bụng. Một tháng nếu có thể ăn được 3 cân trứng gà, sẽ tốt hơn." Hoa Chiêu nói ra.Lúc này trứng gà đều nhỏ, 3 cân đoán chừng cũng chỉ tầm 30 quả, có thể một ngày một quả rồi.Tô Nguyệt lại lắc đầu: "Bác sĩ nói dạ dày thằng bé yếu, không ăn được thức ăn của người lớn, hơn nữa ăn vào liền tiêu chảy, vài ngày sau cũng không tốt."Cái này là tuần hoàn ác tính rồi, giai đoạn trước dinh dưỡng không được bổ sung đầy đủ, giai đoạn sau sẽ có vấn đề về đường ruột, sau đó thì viêc hấp thụ chất dinh dưỡng càng không tốt cơ thể lại càng kém phát triển.Chính giữa cần một quá trình điều trị tỉ mỉ.Không biết tại sao cha ruột không thể dựa vào, cô cô này cũng không đáng tin cậy."Cô có thể từng chút từng chút thử thăm dò, lần thứ nhất chỉ cho ăn một muôi, sau đó xem tình huống rồi tăng lên…"Hoa Chiêu còn chưa nói xong, đã bị một chị dâu ở hàng phía trước đánh gãy.Một người phụ nữ tầm 30 tuổi quay lại, liếc nhìn Tô Nguyệt rồi nói với Hoa Chiêu: "Không cần phiền toái như vậy đâu, người ta cho Hạo Hạo ăn đồ ăn của người lớn bình thường."Mỗi ngày ăn thức ăn khô khó nuốt đấy, còn bị tiêu chảy, cho nên mới gầy như vậy, cũng chỉ có Hoa Chiêu là người mới nên không biết.Tô Nguyệt mắt đỏ hoe nói: "Đúng vậy a, thằng bé sữa bột không đủ uống, tiêu chảy cũng chỉ có thể ăn cơm." Nói xong liếc nhìn Hoa Chiêu.Chuyện Hoa Chiêu nói muốn đưa cho cô ta sữa bột cô ta đã nghe nói, kỳ thật cô ta rất đồng ý. Cô ta khác với anh trai của mình, cô ta cảm thấy mọi người trợ giúp cô ta một chút là chuyện nên làm đấy, bọn hắn khó khăn, người khác lại có năng lực, cô ta tiếp nhận một chút trợ giúp thì làm sao vậy?Nhưng anh trai lại nóng nảy.Nghĩ đến cái gì đó, hai mắt Tô Nguyệt sáng lên, nhưng nhìn người xung quanh, liền không nói gì.Dường như có nhiều người không thích Tô Nguyệt, một người phụ nữ ở hàng phía trước quay đầu lại liếc cô ta một cái rồi nói ra: "Mọi người cũng đã nói với cô không uống sữa bột cũng được, trước đây bọn trẻ không có sữa bột vẫn tốt đấy, nếu cô là một chút đồ ăn đứng đắn cho trẻ nhỏ thì tốt rồi, đừng mỗi ngày cháo kê, cháo gạo, cháo ngô, còn quá loãng đấy, cô đem rau quả cùng thịt hầm cách thủy rồi nghiền nát cho thằng bé ăn một chút! Mỗi ngày húp cháo, người tốt cũng bị cô cho uống đến bệnh!"Nước mắt Tô Nguyệt rơi xuống: "Thế nhưng mà thằng bé không chịu ăn, mỗi lần ăn thịt còn tiêu chảy…""Nó ăn cái gì mà không tiêu chảy?" Người phụ nữ tức giận nói.Người bạn ngồi chung lập tức kéo cô ấy một cái, không cho cô ấy nói tiếp, hoà giải nói: "Tô Nguyệt tuổi còn nhỏ, sẽ không biết chăm sóc đứa nhỏ cũng bình thường."Người phụ nữ đó tính tình nóng nảy, tiếp tục nói: "Nhỏ cái gì mà nhỏ, nhìn nhỏ, thực tế cũng 17 rồi, qua hai năm chính mình cũng sẽ làm mẹ rồi! Hơn nữa không phải nói trong nhà có mấy cháu trai đều là cô ta nuôi lớn sao?"Nhưng người bạn đồng hành của cô ấy tính tình khá tốt, vừa cười vừa nói: "Khả năng chị dâu của cô ấy có sữa nên phương pháp chăm sóc đứa bé không giống.""Không giống thì không học được sao? Mấy người trên lầu chúng ta có mấy người không có sữa đấy, không phải đã nói cho cô ta biết hơn 100 lần cách chăm sóc đứa nhỏ sao? Cô ta học được một chút sao?"Hoa Chiêu nháy mắt mấy cái, vị chị dâu này tính tình không phải nóng nảy bình thường ah, nhưng nói rất có lý.Người phụ nữ kia xác thực rất tức giận, cô ấy chính là một trong những người không có sữa, cô ấy có 3 đứa bé, mỗi đứa bé sữa cũng không đủ uống, cô ấy lại phải đi ra ngoài làm việc, ban ngày không về nhà được, cho nên bình thường cũng chỉ kiên trì không đến bốn năm tháng đã tự động cai sữa rồi.Lúc trước vì nuôi sống ba đứa bé, cô ấy đã rất đau lòng.Cũng may trả giá liền có hồi báo, hiện tại ba đứa bé đều lớn rồi, còn rất khoẻ mạnh đấy.Những kinh nghiệm quý giá này, lúc ấy cô ấy đã dạy cho Tô Nguyệt từng chút một rồi, phàm là có chút để tâm ai cũng có thể học xong, nhưng Tô Nguyệt lại không học được!Hơn nữa lúc trước sau khi chỉ dạy mấy lần, Tô Nguyệt liền mỗi ngày ôm đứa nhỏ đến nhà cô…Sao một ngày cô mới kịp phản ứng, người ta là muốn để cô hỗ trợ chăm sóc đứa nhỏ rồi!Cô tức giận đến mức không muốn quan tâm nữa.Thân thể Hạo Hạo vẫn kém như vậy, càng thấy cô càng tức giận.Tô Nguyệt lúc này chỉ biết khóc.Người phụ nữ chỉ liếc cô ta một cái, lại nhìn về phía Hoa Chiêu, giống như muốn nói cái gì, cuối cùng lại nuốt trở vào, chỉ nói: "Tôi gọi là Cao Tú Anh, ở tầng ba khu số hai dãy nhà Đông, cô không có việc gì thì mang đứa nhỏ tới nhà tôi chơi."Cô nhìn Hoa Chiêu rất thuận mắt đấy, người thiện lương, cũng không quá ngốc, chỉ là quá ít kinh nghiệm, bị Tô Nguyệt nhỏ vài giọt nước mắt đã bị lừa, về sau cô phải nhắc nhở một chút.Hoa Chiêu cảm giác được thiện ý của cô ấy, cười sáng lạn: "Chị dâu xin chào, tôi gọi là Hoa Chiêu, lúc rảnh sẽ đi tìm chị chơi."Rốt cuộc đã nhìn thấy một người thuận mắt, có thể để cho cô "Đánh vào" nhóm người trên lầu rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận