Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1235 - Trong Bóng Tối.



Chương 1235 - Trong Bóng Tối.



Chương 1235: Trong Bóng Tối.Sự ủng hộ bá đạo của Hoa Chiêu khiến anh có chút không quen."Có phải bọn họ cảm thấy ông nội lớn tuổi, ba lại khiêm tốn, vị trí của anh cả còn chưa đủ sức nặng, cho nên chúng ta dễ bắt nạt?" Hoa Chiêu nói.Theo lý vị trí của Diệp Danh đã không còn nhẹ nữa, tuổi của hắn mà ở vị trí này, là độ cao mà rất nhiều người cả đời không thể đạt tới.Nhưng trong mắt những lãnh đạo lớn, vẫn không đủ nhìn.Diệp gia lại nhân khẩu thưa thớt, hiện tại người trẻ có vị trí cao nhất, chỉ có một mình Diệp Danh.Vì vậy, ai cũng muốn bắt nạt họ, còn ra tay với bốn đứa trẻ!Chính là muốn chặt đứt tương lai của Diệp gia.Hoa Chiêu nghĩ đến liền phẫn nộ.Nhưng có cách nào? Bọn nhỏ cũng không thể lớn lên trong một đêm, cho nên hiện tại chỉ có thể làm cho Diệp Danh cường đại hơn một chút."Lần trước bởi vì chuyện của Diệp Đan Diệp Hưng, anh cả bị liên lụy, nhưng nhà ai mà không có mấy con cháu không nên người? Đào lại một chút, không ai sạch sẽ, cho nên việc này cứ lật qua đi." Hoa Chiêu nói: "Sau này anh có công lao, phải thăng chức tăng lương!”Cô nói một đống, Diệp Danh sờ sờ mũi cười: "Được rồi, anh sẽ đi nói chuyện với cấp trên."Hoa Chiêu dừng một chút nói: "Anh cả đi nói chuyện có phải không tốt lắm không? Quá trực tiếp, nếu không uyển chuyển một chút? Em có nên đi một chuyến không? Dù sao em cũng là người ngoài thể chế, nói cái gì cũng được."“Không cần." Diệp Danh nói: "Anh tự mình làm là được.”Loại chuyện này hắn làm sao có thể không biết xấu hổ để cho cô ra mặt."Em cứ trồng dưa hấu cho tốt, đưa anh lên mây xanh" Hắn nói xong cười ha ha.Cũng không biết có chỗ nào buồn cười, dù sao cũng chỉ muốn cười.Mấy đứa bé thấy hắn cười mà ngơ ngác, bọn chúng rất ít khi thấy bác cả vui vẻ như vậy."Chuyện gì đã xảy ra?" Diệp Thư đi vào hỏi."A!!" Hoa Chiêu lập tức kinh ngạc hét lên: "Chị trở về lúc nào vậy? Tại sao bây giờ mới đi ra!”Đương nhiên cô biết Diệp Thư trở về lúc nào, vẫn là hoa Tử Đằng nói với cô, nhưng vẫn phải giả vờ một chút.Nhìn thấy Diệp Thư, cô thật sự vui vẻ và bất ngờ."Wow! Đại Bảo lớn như vậy, thật mập!” Hoa Chiêu tiếp nhận đứa nhỏ trong lòng cô ấy nói."Đừng nói nó mập! Đại Bảo không mập, không mập.” Diệp Thư có chút sốt ruột nói."Làm sao vậy?" Hoa Chiêu kỳ quái nói."Chị phát hiện, việc này thật kỳ quái, một khi có người khen hắn mập, khen hắn thân thể tốt, hắn sẽ sinh bệnh! Không phải tiêu chảy thì là cảm lạnh!”"Gần đây thật vất vả mới yên tĩnh được một tháng, em đừng khen nó nữa! Thằng bé không thể khen ngợi.” Diệp Thư có chút buồn rầu nói.Diệp Danh tò mò đón lấy tiểu mập mạp này: "Còn có loại chuyện này? Sao bọn nhóc Vân Phi lại không có?”"Ai nha, bọn nhỏ không giống nhau, ba thằng bé tìm đại sư xem, nói mệnh cách của hắn không quý, không ép được." Diệp Thư bĩu môi nói.“Em còn đi tìm đại sư xem?” Diệp Danh hỏi."Hắc hắc." Diệp Thư nhất thời có chút ngượng ngùng: "Ba và ông nội thằng bé tin cái này, tìm người xem."Nhưng bộ dạng hiện tại của cô ấy hiển nhiên cũng tin, bằng không sẽ không phiền não.Hoa Chiêu không sao cả, đừng nói với cô "mê tín dị đoan phong kiến", hiện tại cái gì cô cũng tin."Vậy thì sao? Đại sư nói phá giải như thế nào sao?" Hoa Chiêu hỏi.Diệp Danh… hai người này!"Hai người đi ra ngoài không thể nói như vậy.""Bọn em đương nhiên biết." Hai người đồng thời nói, nhìn Diệp Danh, vẻ mặt sao anh lại có thể không tin bọn họ như vậy.Diệp Danh: "Anh đi xem em rể đang làm gì!" Anh ôm đứa bé của Diệp Thư muốn đi.“Ai, lưu lại, cho em bế một lúc!” Hoa Chiêu cướp người.Tiểu tử này thoạt nhìn thật là mập mạp, đầu to mắt to, tròn trịa, khỏe mạnh kháu khỉnh, thoạt nhìn còn béo hơn so với Tiểu Thận.Diệp Danh lập tức muốn cùng Hoa Chiêu trao đổi.Anh ôm Tiểu Thận đi, sẽ để tiểu mập mạp này ở lại."Không được, anh xem hai đứa nhỏ muốn cùng nhau chơi đùa." Hoa Chiêu nói.Tiểu Thận hiếm khi nhìn thấy một tiểu bảo bối cùng tuổi, hiện tại đã kích động điên đảo trên đùi Hoa Chiêu.Để chạm vào đứa bé kia.Diệp Danh đành phải đặt đứa nhỏ lại trong lòng Diệp Thư, quay đầu ôm Cẩm Văn thành thành thật thật ngồi bên cạnh đi.Cẩm Văn cũng muốn cùng em trai của cô cô chơi!"Bác cả không thơm sao?" Diệp Danh ra vẻ thương tâm hỏi.Cẩm Văn mềm lòng, lập tức hôn lên má anh, ngoan ngoãn cho anh ôm.Diệp Danh cười vô cùng vui vẻ, nhưng trong lòng lại nghĩ, về sau anh nhất định để ý Cẩm Văn! Cô nhóc mềm lòng như vậy, không thể bị cậu thanh niên khéo miệng nào lừa gạt!Tiểu Thận rốt cuộc cũng sờ được Diêu Kế Tổ."Đây là anh trai, gọi anh trai." Hoa Chiêu chỉ cho Tiểu Thận."Anh trai!" Tiểu Thận gọi rất rõ ràng."Ai nha!" Làm Diệp Thư kinh hãi: "Thằng bé thế nhưng đã biết nói chuyện! Còn nói tốt như vậy!”Quả thực làm cô ấy hâm mộ chết."Sao vậy? Kế tổ còn chưa biết nói sao?” Hoa Chiêu hỏi.“Thằng bé chưa nói được cũng vì bên kia bọn chị nói cả tiếng anh và tiếng trung, nó có chút hỗn loạn, hiện tại mới chỉ biết gọi ba mẹ và ông nội.” Diệp Thư nói."Ra là vậy, không cần lo lắng, nói sớm hay nói muộn, nhất định sẽ biết nói chuyện, không cần lo lắng." Hoa Chiêu nói.Diệp Thư cười: "Trở về thật tốt, bằng không một mình chị thật sự sẽ lo âu.”Bên cạnh cô ấy hiện tại tuy rằng có chồng, có bảo mẫu, có vệ sĩ, nhưng thỉnh thoảng cô ấy cảm thấy chỉ có một mình, thật cô đơn, nhớ nhà, nhớ mẹ, nhớ Hoa Chiêu."Lần này trở về làm sinh nhật một tuổi cho Kế Tổ?" Hoa Chiêu hỏi."Đúng vậy, thời gian trôi qua thật nhanh, Kế Tổ cùng Thận mắt thấy đã sắp một tuổi, thật nhớ lúc trước" Diệp Thư thổn thức.Cô ấy còn nhớ rõ lúc trước Hoa Chiêu biết đứa nhỏ nghịch ngợm trong ngực kia không phải là con ruột, đã gấp gáp thành bộ dạng gì.Giống như đã phát điên.Cô ấy nhìn Hoa Chiêu, hỏi: "Đứa bé nghịch ngợm kia thế nào rồi? Vẫn ở nhà thím hai nuôi?”Hoa Chiêu gật đầu, thím hai yêu thương, thường xuyên mang tới chơi cùng, nhưng nói đến cũng lạ, hắn rất thích tìm tiểu Thận chơi, tiểu Thận lại không thích hắn, thấy hắn hoặc là không để ý, hoặc là khóc.Cho nên sau đó Lưu Nguyệt Quế mặc dù ôm đứa nhỏ tới đây, cũng không tìm Hoa Chiêu chơi, tự mình ôm đứa bé nghịch ngợm đi hậu viện xem các anh chị khác đi học, học tập, chơi đùa.Diệp Thư đột nhiên nhỏ giọng nói: "Cho nên nói, con người không thể không tin mạng, bất cứ chuyện gì, trong bóng tối tự có thiên định.”Hoa Chiêu nhìn biểu tình của cô ấy, hỏi: "Làm sao vậy? Đại sư đã nói gì với chị? Đánh nát tất cả tam quan của chị vậy?”Diệp Thư cắn môi một cái nói: "Hắn nói Kế Tổ yểu mệnh, em nói chị phải làm sao bây giờ?”Diệp Thư đột nhiên khóc lớn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận