Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 874 - Kim Bài Miễn Tử.



Chương 874 - Kim Bài Miễn Tử.



Chương 874: Kim Bài Miễn Tử.Hoa Chiêu rất thích trồng cây, thực tế rất thích trồng Tử Kim đằng.Dây leo mềm mại bò đầy vách tường, ở đâu cũng có thể trông thấy, là máy giám sát tốt nhất.Tất cả các bất động sản cô sở hữu đều trồng loại cây này, trong bếp Trương gia cũng trồng một gốc.Bất quá loại phương pháp này cũng không phải vạn năng đấy, thực vật không vô địch như vậy, Hoa Chiêu phát hiện chúng đối với những chuyện phát sinh trong ngày có thể hoàn mỹ nhớ lại, càng trở về sau, hình ảnh càng không rõ rệt.Trương Quế Lan cũng đã bị giam 3 ngày rồi, cũng không biết hiện tại tại còn thừa lại cảnh tượng gì không.Hoa Chiêu ôm thái độ thử xem một chút.Nhanh chóng nhảy qua mấy ngày hôm trước, đi thẳng tới ngày xảy ra sự việc, quả nhiên rất mơ hồ, nhưng nó còn "Nhớ rõ".Hoa Chiêu thấy được hiện trường các tân khách trúng độc.Xa hơn trước, là hình ảnh lúc tiệm cơm mở cửa, các nhân viên bận rộn chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.Xa hơn trước, là đêm tối, hết thảy đều rất bình tĩnh.Hoa Chiêu vốn tưởng rằng trong đêm sẽ có biến, sẽ có người chạy vào hạ độc.Nhưng cũng không có.Trong đêm, chỉ có mèo hoang cùng mấy chú chuột đi ngang qua.Xa hơn trước chính là một ngày trước rồi, hình ảnh càng thêm mơ hồ.Nhưng có một thân ảnh làm Hoa Chiêu chú ý.Vào đêm trước đó, một bóng người đen xì, cưỡi một chiếc xe xích lô, đứng ở cửa tiệm cơm, một lát sau mang theo một cái thùng đi ra, để lên trên xe.Qua lại vài chuyến, sau đó chậm rì rì rời đi.Hoa Chiêu dừng lại, lập tức hỏi Diệp Danh: "Người đi thu nước gạo đã tra xét sao?"Hiện tại nước gạo ở tiệm cơm là đồ tốt, chất béo nhiều, có thể cho gia súc ăn, rất nhiều người muốn đoạt lấy, còn phải dùng tiền mua đây này.Diệp Danh sửng sốt một chút: "Không có."Người đi thu nước gạo xác thực có thể tiếp xúc đến phòng bếp, có điều kiện gây án."Anh sẽ đi thăm dò.""Dạ." Hoa Chiêu thu tay lại, cùng anh cả rời đi.Có lẽ cô hoài nghi không đúng, nhưng những hình ảnh xa hơn càng không rõ rồi, trắng xoá một mảnh, không thấy gì quan trọng nữa.Trước tìm được người này rồi nói sau.Người này rất nhanh đã bị tìm được, sau đó ông ta nói ra một tin tức làm cho người ta có chút phấn chấn.Mỗi ngày người đến tiệm cơm thu nước gạo chính là một ông lão cố định, trong nhà nuôi vài đầu heo.Là thân thích của nhân viện phục vụ của tiệm cơm, bởi vì tầng quan hệ này, nước gạo trong tiệm đều cho ông ta miễn phí.Nhưng ngày đó người đến tiệm cơm thu nước gạo cũng không phải là ông ta.Ông lão run rẩy nói, heo trong nhà không biết tại sao mấy ngày hôm trước liền bị bệnh, cái gì cũng không ăn, đã sắp chết.Ông ta buồn bã bó tay rồi, làm gì có tâm tư thu nước gạo nữa.Thậm chí ông ta còn hoài nghi là trong nước gạo có gì đó làm heo ông ta ăn bị bệnh, đang nghĩ có nên đi tiệm cơm lý luận không.Kết quả có một người phụ nữ chạy đến tìm ông ta, mỗi ngày 1 đồng tiền, mượn xe xích lô của ông ta dùng hai ngày, nói là dọn nhà.Người phụ nữ này còn lưu lại 100 đồng tiền thế chấp.Chỉ là một chiếc xích lô cũ, bán đi cũng không đáng 100 đồng, ông lão sảng khoái mà đã đáp ứng.Hai ngày sau đó, người phụ nữ kia trả xe, cầm đi tiền thế chấp.Về phần người phụ nữ này nhà ở nơi nào, đã đi đâu, ông ta không biết, mấy ngày nay trong lòng ông ta chỉ có mấy con heo của mình.Đáng tiếc vài đầu heo kia, đến cùng vẫn chết rồi.Chết rồi, ông ta muốn chia thịt bán đi, kết quả lúc cắt ra, máu đều là màu đen đấy, thịt đều thối đấy.Ông lão khóc hô: "Tôi tìm bác sỹ thú y nhìn, bác sỹ thú y nói là trúng độc chết! Tôi cũng là người bị tiệm cơm kia hại ah! Độc tuyệt đối không phải do tôi bỏ vào! Tôi không dám ah! ~ "Tám đời tổ tiên của ông ta đều bị tra xét, có người trong thôn chứng minh lời ông lão kia nói là thật, mấy ngày nay ông ta đều không rời khỏi thôn.Người phục vụ cũng nhớ tới, hai ngày nay đã đổi người thu nước gạo, nói là hàng xóm của ông lão đến hỗ trợ, cũng không ai cảm thấy kỳ lạ.Ai còn có thể tới lừa gạt mấy thùng nước gạo? Hơn nữa cái xe kia xác thực là của ông lão đấy.Diệp Danh đem kết quả nói cho Hoa Chiêu."Vậy người hạ độc rất có thể là người phụ nữ mượn xe kia." Hoa Chiêu nói: "Lại là một người phụ nữ. . . Bao nhiêu tuổi? Bộ dạng thế nào?"Diệp Danh lắc đầu: "Trời lạnh, đối phương che lại rất kín, chỉ lộ ra một đôi mắt, người gặp nghe hấy giọng nói rất trẻ, hai ba mươi tuổi, vóc dáng không cao, lộ ra bàn tay rất gầy."Về phần thân hình, ăn mặc quá nhiều, nhìn không ra béo gầy."Vậy cũng không phải là Chu Lệ Hoa rồi." Hoa Chiêu thở phào.Vừa nói là phụ nữ, người đầu tiên cô hoài nghi là Chu Lệ Hoa. . . .Nếu như là bà ta, Diệp gia cũng không thoát khỏi liên quan.Tuy Diệp Thành cùng Chu Lệ Hoa ly hôn rồi, nhưng bọn hắn cũng đã kết hôn chừng ba mươi năm, sinh con dưỡng cái.Trên người Chu Lệ Hoa luôn có dấu ấn của Diệp gia, bà ta làm nên trò gì, đều sẽ dính vào Diệp gia.Đến lúc đó sẽ có người giận chó đánh mèo lên Diệp gia, thậm chí hoài nghi là Diệp gia sai sử bà ta hạ độc đấy.Giận chó đánh mèo nha, không cần giải thích quá hợp lý."Không phải bà ta là tốt rồi." Hoa Chiêu nói ra.Diệp Danh chỉ gật đầu, không lên tiếng.Hoa Chiêu nhìn nét mặt của anh cả, có chút ngưng trọng, có chút muốn nói lại thôi.Cô biết anh cả đang suy nghĩ gì."Văn Tịnh gần đây đang làm gì. . ." Cô hỏi.Diệp Danh thở dài nói ra: "Anh đã thẩm tra qua cô a, cô ta nói không phải, mà mấy người Đỗ gia cũng làm chứng cho cô a, nói cô ta mấy ngày nay không ra khỏi cửa."Phụ nữ, tuổi trẻ, hai ba mươi tuổi, kẻ thù, anh cũng nghĩ đến Văn Tịnh, hơn nữa lập tức đem người đưa đến thẩm vấn rồi."Người Đỗ gia nói cũng không thể tin, mặc dù lúc ấy cô ta không ở nhà, người Đỗ gia cũng sẽ nói cô ta ở nhà." Diệp Danh lại nói.Thoáng cái hạ độc mười mấy lãnh đạo, việc này người Đỗ gia dám nhận sao?Đỗ Hãn Lương còn chưa cùng Văn Tịnh ly hôn đâu, việc này nếu là Văn Tịnh làm, tập thể mọi người Đỗ gia sẽ phải đóng gói rời đi rồi.Cho nên đánh chết bọn hắn cũng phải nói Văn Tịnh lúc ấy ở nhà."Vậy anh nghĩ sao, có phải là chuyện cô ta có thể làm được. . ." Hoa Chiêu yếu ớt hỏi thăm.Tâm tình của cô tương đối phức tạp.Sau khi vừa vào cửa, cô thấy quan hệ của Diệp Danh cùng Văn Tịnh tốt đến cỡ nào.Nghe nói hai người là tự do yêu đương, là Diệp Danh theo đuổi Văn Tịnh trước.Hơn nữa Văn Tịnh mười năm không có con, nhận lấy áp lực khắp nơi, Diệp Danh còn bảo vệ Văn Tịnh như vậy, có thể thấy được là thực sự có tình cảm.Kết quả lại tính toán sai, Văn Tịnh thậm chí không thể vượt qua bài kiểm tra nhân phẩm, không biết Diệp Danh hiện tại có tâm tình gì.Diệp Danh đột nhiên cười cười với cô: "Thu hồi nét mặt đó của em, không cần đồng tình với anh, anh không đáng đồng tình."Ai bảo lúc ấy ánh mắt của anh không tốt đây này."Anh cả, đừng nói như vậy. . ."Diệp Danh cười cười, lại nói đến chính sự: "Văn Tịnh, hiện tại anh cũng nhìn không thấu cô ta, không, anh luôn nhìn không thấy thấu."Anh thở dài tiếp tục nói: "Cô ta không thừa nhận, chỉ điên cuồng chất vấn anh. . . Trạng thái có chút không đúng, anh xin bác sỹ khoa tâm thần xem bệnh cho cô ta."Hiện tại, tâm tình của anh thực sự phức tạp.Lúc trước vì để cho cô ta đồng ý ly hôn, anh đưa cô ta đến bệnh tâm thần ở vài ngày, uy hiếp cô ta.Không nghĩ tới hiện tại cô ta thật sự có vấn đề.Hoa Chiêu nhưng nhướn mày, tinh thần có vấn đề rồi hả? Thật hay giả? Nếu như là giả, vậy thì lợi hại, đó chính là kim bài miễn tử rồi.Hơn nữa chuyện thật giả này, hành động lợi hại một chú, hoàn toàn có thể lừa dối đi qua.Bất quá. . . . Diệp Danh khẳng định cũng nghĩ đến điểm này, không biết anh ấy định làm như thế nào.Hoa Chiêu há hốc mồm, không tiếp tục truy vấn, anh cả đã đủ khó khăn, hơn nữa cô tin tưởng anh ấy sẽ làm ra quyết định chính xác.Cô đổi lại vấn đề: "Đã tìm được Hoa Tiểu Ngọc chưa? Có lẽ là cô ta làm."



Bạn cần đăng nhập để bình luận