Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 153 - Muốn Sửa Mái Nhà Dột.



Chương 153 - Muốn Sửa Mái Nhà Dột.



Chương 153: Muốn Sửa Mái Nhà Dột.“Loại hoa nào có thể lọt vào con mắt Pháp gia của anh?” Diệp Danh cẩn thận quan sát vài chậu hoa trong nhà, chúng là giống nhà trồng, cũng là loại thông thường dễ nuôi, bởi vì mẹ của anh cũng không giỏi chăm sóc hoa.Lâu thì một hai năm, ngắn thì một hai tháng trong nhà liền chết một hai gốc, cho nên chậu không trong nhà anh đặc biệt nhiều.Anh càng biết rõ tiếng tăm của Hạ Kiến Ninh, mấy loại hoa có thể lọt vào mắt anh ta bây giờ, đều là loại hiếm, rất ít người có thể gặp được."Chỉ là mấy bồn đỗ quyên, hoa huệ, hoa nhài, anh còn có thể nhìn ra những loài hoa nào nữa?" Hạ Kiến Ninh cười nhạo hắn.Diệp Danh lại nhìn một chút, xác thực nhìn không ra các chủng loại khác, anh nhớ rõ bồn hoa nhài này là anh tháng trước mua đưa tới, bồn trước kia đã chết rồi.Nhưng bây giờ nhìn lại, những bông hoa này quả thực rất có sức sống, còn có sức sống hơn cả lúc anh mua.Là thím hai hay thím ba chăm sóc tốt?Gần đây thím hai thím ba ở nhà anh một thời gian ngắn, là các bà chăm sóc a?"Vậy thì…"Diệp Danh còn chưa nói xong, Hoa Chiêu đã bưng cá từ phòng bếp đi ra."Cơm đã làm xong, mọi người mau tới đây ăn đi!" Cô cao giọng hô, còn đối với Diệp Danh nở nụ cười thoáng một cái, có ý thúc giục.Cơm đã sớm làm xong, cô đợi đến khi Diệp Danh mở miệng mới trở ra gọi người!Hạ Kiến Ninh có tật thích ngửi hương hoa cô biết rõ, hôm nay anh ta ở cửa ra vào có phản ứng khác thường, cô ngay từ đầu không kịp phản ứng, bây giờ nhìn anh ta đặc biệt để ý những loại hoa kia liền đoán được.Vì cô biết mình có một mùi thơm đặc biệt.Cô hoàn toàn quên mất, Diệp Thâm gần đây mỗi ngày đều nói bên tai cô, ngày hôm qua còn vừa liếm lại cắn đấy, cô muốn quên cũng không đươc…Hạ Kiến Ninh tưởng rằng đây là hương hoa, muốn "Sửa mái nhà dột (*mua rẻ bán đắt)" .Mặc dù không để lộ ra cho anh ta nhặt lấy, nhưng Hoa Chiêu nhớ tới căn tứ hợp viện với di sản hàng trăm năm đang tốt đẹp giờ hoàn toàn không thể nhận ra, cô liền đau lòng, liền tức giận, không muốn cho anh ta sống khá giả.Có thể "Rò" cho anh ta tiếp tục nhặt, nhưng là không thể nhặt sạch.Hoa Chiêu một bên vừa bưng thức ăn vừa nói Diệp Danh: "Anh cả, các người đang nói chuyện hoa trong nhà sao? Em cũng hiểu được chúng rất tốt, mẹ ngày hôm qua vừa đồng ý với em, đều cho em đưa đến tứ hợp viện.""Ah, em ấy nói đúng, tôi không làm chủ được rồi, thật có lỗi." Diệp Danh nhìn Hoa Chiêu liếc Hạ Kiến Ninh nói.Nói mẹ đem hoa cho con bé, anh mới không tin. Mẹ mấy ngày nay có nói chuyện với con bé không vậy? Anh đoán là không! Anh quá hiểu tính cách nóng nảy của mẹ mình. Bà trước kia từng biểu thị qua không thích Hoa Chiêu, bà cũng sẽ không vả mặt mình nhanh như vậy và tiếp nhận Hoa Chiêu.Xem ra hoa này ở bên trong thật đúng là có huyền cơ? Bằng không thì Hoa Chiêu cũng trở nên hẹp hòi như vậy.Hạ Kiến Ninh vậy mà tự nhiên đi tới bên cạnh bàn cơm, lại tự nhiên mà ngồi xuống.Làm cho mọi người trong Diệp gia sửng sốt.Lý Mộc xách một cái túi vào nhà, không xách nổi nữa, "Bịch" một tiếng đem cái túi ném tới trên mặt đất.Hiện tại 10 vạn, cũng giống 100 vạn sau này, hơi nặng đấy.Hoa Chiêu cũng sửng sốt, cô trừng mắt nhìn Hạ Kiến Ninh, cái người này da mặt thật sự là Vô Địch dày.Hạ Kiến Ninh vậy mà cười cười với cô: "Hoa kia tôi rất thích, bán không?""Không bán." Hoa Chiêu nói ra: "Bán ít tôi thấy thiệt, bán nhiều hơn, sẽ bị người bên trên để ý, rất nguy hiểm."Mấy bồn hoa thông thường, giá thị trường cộng lại không đến 10 đồng tiền, cô muốn bán anh ta 1 vạn? Quay đầu liền bị người ta tố giác đó là biến tướng nhận hối lộ.Hạ Kiến Ninh suy tư một chút: "Vậy cô muốn cái gì?"Hắn thấy cô thực tế muốn bán, không cần tiền, vậy muốn cái gì?Hoa Chiêu vừa bày bát đũa vừa nói: "Tôi muốn lương thực phiếu vé.""Anh có." Diệp Thâm ở sau lưng cô nói ra.Nhìn hai người mặt đối mặt, ngươi liếc ta trò chuyện rất vui vẻ, cô vợ nhỏ nhà anh mắt đều sáng lên rồi, trong lòng anh đột nhiên không thoải mái.“Những cái đó của anh đối với chính mình còn chưa đủ.” Hoa Chiêu nhìn anh với ánh mắt thêm phiền.Còn phải tính người ah ... Diệp Thâm chịu đựng toàn thân đều bốc lên đau xót (axit), ngồi xuống."Tôi muốn tem phiếu lương thực phát hành cả nước trong những năm 60-62, 1 lạng, 2 lạng, 5 lạng, 1 cân, 3 cân, 5 cân, tất cả chúng, mỗi loại số lượng phải giống nhau, loại hoàn toàn mới đấy." Hoa Chiêu nói: "Tôi muốn 100 bộ. Tôi sẽ dùng 980 cân tem phiếu lương thực địa phương để đổi cho anh!"Cô quay đầu nhìn về phía Diệp Thâm: "Lúc này đối với anh, 980 cân phiếu vé lương thực địa phương, có vấn đề gì không?"Cô đột nhiên nhớ tới, lén mua bán phiếu vé lương thực, cũng là không hợp pháp đấy, nhưng là trao đổi lại hoàn toàn có thể. Tất nhiên, không ai sẽ đổi phiếu lương thực toàn quốc với người dân để lấy phiếu lương thực địa phương, điều này thật sự có thể chỉ là sẽ bị người ta nói ngốc.Diệp Thâm sắc mặt tốt lên rất nhiều, anh gật gật đầu, "Không sao."Hạ Kiến Ninh nhíu mày nhìn Hoa Chiêu, nghĩ mãi không ra cô vì sao lại đưa ra yêu cầu này. Cần phiếu vé lương thực, Diệp gia không phải không có biện pháp? 100 giống chính quy có thể nhận được 980 cân phiếu vé lương thực.Tại sao lại tìm hăn? Vì sao cần phiếu lương thực phát hành cả nước trong năm 60-62? Còn muốn hoàn toàn mới? Dùng cũng không cho nhiều hơn một xu so với phiếu thực phẩm hiện tại! Điều kiện quái quỷ gì thế?Khó khăn duy nhất ở đây là nó phải hoàn toàn mới, nhưng đối với anh ta, đây không phải là vấn đề, đến nhà kho đặc biệt, kiểm tra một chút, chắc chắn phải có một số.Diệp gia muốn gài bẫy hắn?Hạ Kiến Ninh nghi thần nghi quỷ.Hoa Chiêu dọn xong bàn ăn, bát đũa nói: "Đây là tự yêu cầu, không có chuyện gì khác, khi nào mang phiếu đến, khi đó chuyển hoa."Loại tem phiếu thực phẩm mà cô nói sẽ có giá trị từ 3 vạn đến 8 vạn trong tương lai. Điều cô muốn là hoàn toàn mới, giá trị sẽ cao hơn và nó sẽ tiếp tục tăng giá. Xét cho cùng, chúng là những vật phẩm quý hiếm không thể tái tạo."Nhân tiện, những phiếu đặc biệt cho máy bay, tàu thủy và xe lửa được phát hành hồi đó. Có cái nào không? Nếu có, hãy tìm cho tôi một ít." Hoa Chiêu nói.Những tờ này cũng có giá trị từ 1 vạn đến 2 vạn một tờ.Với năng lực của Diệp gia, Hoa Chiêu cảm thấy nếu bây giờ chuyên tâm thu thập, nhất định có thể thu thập rất nhiều, nhưng sau này nếu mọi người nhìn lại, Diệp gia thật sự đã làm chuyện này rồi? Nếu bảo mật không tốt, sẽ bị tung lên mạng, nói rằng họ đã xâm phạm tài nguyên của đất nước hay gì đó.100 bộ là vài trăm vạn và hơn một ngàn vạn."Ah đúng rồi, chuyện đổi phiếu lương thực này, không thể nói ra." Hoa Chiêu nói. Như vậy xảy ra chuyện đều là Hạ Kiến Ninh đấy, là anh ta đi tìm đấy…Hạ Kiến Ninh đã trầm mặc vài giây, nhìn chằm chằm vào cô gật đầu.Theo nghĩa đen trên mặt chữ, anh ta không nhìn thấy bất kỳ cái bẫy nào, vì vậy anh ta đồng ý thử.Hoa Chiêu vui vẻ lên lầu với đống bát đĩa đã phân ra.Hiện tại, rất nhiều nhà nam nữ đều là không chung chiếu đấy, đặc biệt là lúc có khách tới, đặc biệt hơn nữa là một vị khách da mặt dày, ai giữ anh ta lại ăn cơm không?Lý Mộc da mặt đã có chút nóng lên, hắn nên đi đâu đây? Lại bàn ăn sao? Có chút không dám ah.Anh ta biết rõ Hạ Kiến Ninh đã làm gì với Diệp gia, cũng biết hắn sẽ không dễ dàng bị "thời gian 3 năm" hạn chế. Nếu hắn dễ dàng bị ràng buộc bởi các quy tắc, sẽ không khiến cho người ta sợ hãi như vậy.Hơn nữa, vừa rồi Hạ Lan lan đi tìm Hạ Kiến Ninh lúc đó anh ta cũng ở đó, bọn hắn nói cái gì cũng không có tránh anh ta, anh ta biết rõ Hạ Kiến Ninh sắp sửa làm cái gì…Đều như vậy, còn dám cùng người ta ngồi chung một bàn ăn cơm?Đây không phải da mặt dày, cái này là căn bản không có mặt!



Bạn cần đăng nhập để bình luận