Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1465 - Cố Ý Tiếp Cận



Chương 1465 - Cố Ý Tiếp Cận



Chương 1465: Cố Ý Tiếp CậnTrong những năm 1980, trong nước rất nghèo, nhìn vào nước Mỹ giống như nhìn vào thiên đường.Nhiều công chức, lãnh đạo lớn, ông chủ nhỏ, còn bỏ lại vị trí của họ, tìm cách, bỏ hết cả vốn liếng, đi đến "thiên đường" để hưởng phúc.Trong số này, người có thể trở mình làm ông chủ lớn, rất ít.Một phần chết trên đường trôi dạt qua biển, một số lại chết trong khi làm việc bất hợp pháp, phần lớn còn lại đều là bè lũ xu nịnh, miễn cưỡng sống sót, không còn phong quang như trước.Nhiều người sẽ hối hận vì đã đi ra ngoài, nhưng họ không thể quay trở lại.Tất nhiên cũng có một số người thông qua những nỗ lực của riêng mình, sống cuộc sống của người bình thường, có nhà có xe hơi mà thôi.Hướng Hồng Anh chắc chắn sẽ không thể sống cuộc sống bình thường đó."Để Diêu gia bên kia chú ý bọn họ một chút, cứ làm công nhân bất hợp pháp, đi rửa chén cả đời đi.” Hoa Chiêu nói.Diệp Danh yên tâm: "Chuyện này được, cứ làm như vậy!"Hắn đã nói, muốn chỉnh người, có đôi khi tìm Hoa Chiêu là thích hợp nhất, rất đáng sợ.Ngũ Lạc và Diệp Thâm đều gật đầu, đều hành động.Ngũ Lạc tìm người dụ dỗ gia đình Hồng Anh, Diệp Thâm đi tìm mấy tên vượt biên.......Ba mẹ con Hướng Hồng Anh giống như chim sợ cành cong.Diêu Lâm chết, bọn họ nghe nói, vừa sợ vừa hối hận, rồi lại không thể làm gì được.Bên này còn có người bắt đầu làm khó bọn họ, hơn nữa trực tiếp ám chỉ là Hoa Chiêu chỉ thị, bọn họ lập tức tin, cũng sợ.Bây giờ họ còn có thể làm gì? Cứng đối cứng không thể được, chỉ có thể trốn.Tìm đến người thân ở nơi khác?Lúc này xuất hiện một người quen, giới thiệu cho bọn họ một tên đưa người vượt biên tuyệt đối đáng tin cậy, họ nên bắt lấy cơ hội.Căn nhà bán rất nhanh, bán theo giá thị trường là được.Đáng tiếc số tiền này còn chưa nóng tay đã phải nộp "phí đi đường".Đau lòng cũng không có biện pháp, bằng không nếu đi con đường bình thường, cả đời này bọn họ cũng không đạt đủ yêu cầu đi ra nước ngoài.Không chỉ có Hướng Hồng Anh mà còn có gia đình hai cô con gái của bà ta.Ai có thể bỏ qua cơ hội đến thiên đường?Tuy rằng không giống với suy nghĩ trước kia của bọn họ, nhưng đích đến giống nhau, cho nên mặc dù có chút không cam lòng khi nhà bán, vẫn dứt khoát bán.Đàn ông trong nhà cũng ủng hộ.Hai vợ chồng gom hết tất cả tài sản, lên tàu chở hàng, mong chờ một cuộc sống mới tốt đẹp...Diệp Thư bên kia dàn xếp tốt cho Diêu Lâm, liền trực tiếp trở về, bên kia còn có rất nhiều việc phải làm.Diêu Khôn tự mình gọi điện thoại cho Hoa Chiêu, nói cô yên tâm, hắn sẽ ở bên kia sẽ đón đám người Hồng Anh......."Mọi chuyện cuối cùng đã được xử lý xong." Hoa Chiêu thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới lộ ra bộ dạng tươi cười.Nhìn thấy tâm tình của cô tốt hơn, cả nhà đều cảm thấy mây mù tan ra ánh mặt trời ló rạng.Hoa Chiêu quyết định đi dạo phố giải sầu.Hiện tại là thời gian đổi mùa, trung tâm mua sắm có rất nhiều người.Thấy vậy Hoa Chiêu cũng muốn mở một trung tâm thương mại, sau đó vừa nghĩ đến, cô lập tức rút lui.Vẫn nên về nhà trồng rau thôi, chuyện này đối với cô đơn giản hơn.Đang lúc chọn vải, Hoa Chiêu quay đầu đã nhìn thấy một "người quen".Cô hiểu rõ đối phương, đối phương lại không quen cô.Không, chỉ là bề ngoài không quen mà thôi.Hoa Chiêu nhìn Uông Phỉ Phỉ nhiều hơn hai lần, cô gái này nhìn đoan trang có lễ nghi thất, khuôn mặt có tướng vượng phu, là khuôn mặt của con dâu mà người già thích.Không ngờ thẩm mỹ của Đại Vĩ còn rất truyền thống.Uông Phỉ Phỉ dường như nhận ra có người nhìn mình, lập tức nhìn qua, sau đó vẻ mặt kinh diễm, muốn nói lại thôi.Cuối cùng dường như cô ta không thể chịu đựng được, xấu hổ đi đến hỏi: "Chị gái này, quần áo trên người chị rất đẹp, mua ở đâu vậy?"Hoa Chiêu cười cười, lý do bắt chuyện rất tốt."Tôi tự làm.” Cô nói."Ồ." Uông Phỉ Phỉ có chút thất vọng, nhưng cô ta vẫn nhìn kỹ quần áo trên người Hoa Chiêu, vừa nhìn vừa khen."Chị có thể cho em biết phải làm thế nào không? Vạt áo này em nhìn có chút không hiểu, tuy tay nghề của em bình thường, nhưng vẫn muốn trở về thử làm xem.” Uông Phi Phi nói."Được." Hoa Chiêu không ra vẻ kiêu ngạo gì, chỉ cho cô ta cách làm quần áo.Uông Phi Phi lập tức lấy giấy bút từ túi của mình ra, hy vọng cô vẽ nó."Xin lỗi, tôi làm quần áo chưa bao giờ vẽ, trực tiếp xuống tay, cho nên tôi cũng không vẽ.” Hoa Chiêu nói.Tất nhiên là giả, cô vẽ rất nhiều.Chẳng qua cô không thích cho người lạ bất kỳ chữ viết tay nào, cũng không thích đụng vào đồ của người lạ, để lại dấu vân tay.Uông Phi Phi hình như không ngờ cô lại nói như vậy, biểu tình thay đổi một chút lại rất nhanh đã khôi phục."Vậy chị cứ nói, em viết lại.” Cô ta nói.Hoa Chiêu lại nói với cô ta vài câu, sau đó liền tạm biệt.Cô cũng không phải người có lòng tốt chỉ điểm cho người qua đường nửa tiếng, như vậy là đủ rồi.Uông Phi Phi nhiệt tình nói lời tạm biệt với cô, có chút ngượng ngùng nói: "Chị ơi, chị làm việc ở đơn vị nào vậy? Em có thể đến nhờ chị tư vấn một số ý kiến không?"Yêu cầu này ở thời đại này không tính là quá đáng, thời đại này người người đều nhiệt tình, không có sự riêng tư, đơn vị làm việc của mình, quang minh chính đại, có cái gì không thể nói?Chỉ cho một cô gái nhỏ cách làm quần áo, loại chuyện nhỏ này có cái gì mà giấu?Lý do của Uông Phi Phi có thể nói là rất hợp lý.Hoa Chiêu lại từ chối: "Xin lỗi, tôi ở nhà trông con toàn thời gian, không có việc làm.”Nói xong vẫy tay chào tạm biệt cô ta.Cô có thể cảm nhận được, Uông Phi Phi nhìn theo bóng lưng cô cho đến khi cô biến mất trong tầm mắt cô ta.Hoa Chiêu không về nhà, trực tiếp đi tìm Đại Vĩ.Hôm nay là cuối tuần, Đại Vĩ lại đang đi làm, trước đó xin nghỉ quá lâu, phải tăng ca bổ sung.Hắn bị gọi ra cũng rất bất ngờ."Chị, xảy ra chuyện gì vậy?” Hắn lo lắng hỏi.Hoa Chiêu chưa từng tìm hắn, lúc đi học không có, lúc đi làm cũng không có, đây là lần đầu tiên, còn là tự mình đến."Không có việc gì, đi ngang qua, thuận tiện thăm em.” Hoa Chiêu nói."Ồ.” Đại Vĩ thở phào nhẹ nhõm.Vừa rồi hắn còn cho rằng người Lưu gia đến thủ đô gây phiền toái....Ngoại trừ người Lưu gia, hắn không nghĩ ra lý do gì khác."Vừa rồi chị gặp Uông Phi Phi.” Hoa Chiêu nói."À..." Đại Vĩ lại nói, lòng lại nhấc lên."Sau khi em trở về, cô ta có biểu hiện thế nào? Cô ta có cố tình tiếp cận em không?” Hoa Chiêu hỏi.Lúc trước Đại Vĩ có ý với người ta, luôn tìm mọi cách tiếp cận Uông Phi Phi, nhưng rốt cuộc da mặt mỏng, biểu hiện rất hàm súc.Ăn cơm, xem phim, đi dạo phố gì đó đều không dám làm, chỉ thỉnh thoảng nhìn đối phương vài lần, cùng cô ta tan tầm, tạo ra cơ hội tình cờ gặp gỡ, lúc ăn cơm ngồi ở bàn bên cạnh vân vân.Nhưng từ khi Hoa Chiêu nói Uông Phi Phi khả nghi, Đại Vĩ đã trung thực rồi, không làm những chuyện kia nữa.Sau đó hắn phát hiện, Uông Phi Phi thật sự đang cố ý tiếp cận hắn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận