Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 587 - Làm Sao Mà Tìm Được?



Chương 587 - Làm Sao Mà Tìm Được?



Chương 587: Làm Sao Mà Tìm Được?Diệp Thâm cùng Hoa Chiêu mang theo bọn nhỏ về tới Diệp gia, Diệp Mậu cũng đã nhận được tin tức, mang theo Miêu Lan Chi cùng Trương Quế Lan đang ở trong tình trạng rất tệ cùng trở về rồi.Miêu Lan Chi tỉnh lại cũng rất nhanh, sau khi tỉnh lại chuyện đầu tiên chính là tìm bọn nhỏ, thấy biểu cảm của mọi người, không cần bọn họ nói bà đã biết bọn nhỏ thất lạc, lập tức gào khóc, hận không thể nhảy lầu luôn mới có thể giải thoát.Trương Quế Lan cũng không tốt hơn là bao, ngồi phịch ở trên ghế nhìn chằm chằm trên mặt đất trơn trượt, bọn nhỏ đang tốt như vậy, làm sao lại thất lạc được?Bọn bắt cóc đáng chết!Cũng may mấy giờ sau bọn nhỏ đã được tìm trở về rồi.Miêu Lan Chi cùng Trương Quế Lan vào nhà, nhìn thấy hai bảo bảo liền nhào tới, một người ôm một đứa bé vừa khóc vừa cười.Diệp Mậu cũng không nhịn được nữa đi qua, sờ sờ đứa này một chút, sờ sờ đứa kia một chút, muốn ôm, lại không thể cùng hai người phụ nữ điên điên khùng khùng cướp đoạt.Diệp Danh cùng Diệp Thư nhận được tin tức cũng lái xe trở về rồi, lách vào không được, Diệp Thư ngồi ở một bên lau nước mắt.Diệp Danh thì tốt hơn một chút, nhưng đáy mắt đều là tơ máu.Bầu không khí kỳ lạ khiến hai em bé choáng váng, bĩu môi muốn khóc."Tốt rồi tốt rồi, không có việc gì rồi, mọi người không nên như vậy, hù đến bọn nhỏ rồi." Diệp Thâm khuyên nhủ.Anh kỳ thật mới là kẻ điên cuồng nhất, đáy lòng có cỗ khí tức bạo ngược càng ngày càng cao, tiếp tục phát tiết.Những kẻ buôn người này đến từ đâu? Họ thực sự chỉ là những kẻ buôn người?"Anh cả, anh có phát hiện gì sao?" Diệp Thâm hỏi Diệp Danh.Diệp Danh không cùng Hoa Chiêu truy đuổi loạn, anh cho rằng cô đang tìm kiếm không mục đích, vì vậy anh đi điều phối tất cả những người khác đi tìm.Manh mối từng chút từng chút hội tụ với nhau, có người trông thấy có hai nam một nữ nhanh chóng đạp xe đạp từ trong công viên đi ra, trên người hai người đàn ông còn đeo giỏ.Bọn hắn theo manh mối này tiếp tục tìm kiếm, đáng tiếc không thuận lợi, kết quả là Hoa Chiêu đã tìm được trước."Anh bên này không có phát hiện gì, nói một chút các người làm sao tìm được bọn nhỏ vậy?" Diệp Danh hiếu kỳ muốn chết rồi.Anh cũng theo chân Hoa Chiêu đến địa điểm gặp chuyện không may kia, Hoa Chiêu xuống xe đi dạo sau đó lập tức lên xe đi tiếp nha.Anh không làm thế, anh cẩn thận khảo sát nơi xảy ra tai nạn một lúc, rồi hỏi những người qua đường xem tình hình thế nào.Nhưng không lâu sau khi rời đi, Hoa Chiêu đã tìm được bọn trẻ.Nói đến đây, Diệp Thâm cũng tò mò nhìn Hoa Chiêu, anh không biết cô làm sao tìm được chính xác như vậy, giống như biết được cái gì.Trong góc Văn Tịnh cũng vụng trộm ngẩng đầu nhìn Hoa Chiêu.Thân thể của cô ta có chút run nhưng không ai phát hiện."Trực giác cùng phán đoán a." Hoa Chiêu nói ra: "Cái công viên kia ở bên đường, chỉ có một lối ra, bọn buôn người sau khi đi ra hoặc là đi hướng nam, hoặc là đi hướng bắc, em chỉ bằng trực giác chọn một hướng, trên đường đi đã đi ngang qua mấy khu phố, nhưng em cảm thấy những chỗ khác đều không thích hợp để ẩn núp, em dừng lại chỗ kia vì thấy phù hợp nhất."Hoa Chiêu tiếp tục lừa dối: "Hơn nữa sau khi xuống xe, em giống như ngửi thấy được mùi hương trên người bọn nhỏ."Vậy thì quá thần kỳ rồi, nhưng cũng không phải là không thể. Diệp Danh đã liên hệ với quân khuyển rồi, quần áo bọn nhỏ vừa mới đưa cho chúng nó ngửi, Hoa Chiêu đã đã tìm được bọn nhỏ, bằng không thì bọn hắn cũng định vận dụng quân khuyển đấy."Lổ mũi của em cũng thật thính ah!" Diệp Danh tán thán nói."Lỗ tai cũng thính." Hoa Chiêu cười cười nói ra: “Sau khi vào khu dân cư đó, em đi từ nhà này sang nhà khác để lắng nghe tiếng ồn ào xem có tiếng trẻ con nào không, quả thật em đã nghe thấy”.Trợ lý ở sau đám người gật gật đầu, xác thực là như thế.Hoa Chiêu lại nói về những gì họ phát hiện sau khi họ lao vào sân."Những người kia không giống như bọn bắt cóc bình thường, bọn hắn chính là hướng về phía chúng ta tới đấy." Hoa Chiêu nói ra.Khi cô cố gắng thăm dò đưa ra mức giá gấp 10 lần, bên kia không hề phản bác và từ chối, cho thấy họ thực sự có người đứng sau.“Anh đã sắp xếp người chuyên nghiệp nhất thẩm vấn bọn họ.” Diệp Danh liếc mắt nhìn Diệp Thâm: “Có muốn cùng đi không?"Đi." Diệp Thâm đứng lên, quay đầu lại, lại ôn nhu mà sờ soạng cái đầu nhỏ của hai đứa nhỏ, rồi mới rời đi với vẻ mặt lạnh lùng.Hàm răng của Văn Tịnh cũng bắt đầu run, vừa rồi Hoa Chiêu nói về những người này, cô ta đã nghe ra hình như có bóng dáng của đại sư? Đại sư tự mình đi giúp cô ta làm việc, sau đó đã bị bắt?Vậy phải làm sao bây giờ? Những người khác không biết là cô ta mời người hỗ trợ đấy, bị bắt không sao cả, nhưng đại sư biết rõ, bà ta có nói ra không…



Bạn cần đăng nhập để bình luận