Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 841 - Bán Đắt



Chương 841 - Bán Đắt



Chương 841: Bán Đắt.Diệp Đào không nghĩ nhiều, chỉ cho là cô ta xấu hổ, dùng sự ghét bỏ để che dấu thẹn thùng đây này.Hắn gật gật đầu: "Được."Hắn rất coi nhẹ tiền bạc, bạn gái mình muốn mua thuốc cho ông nội kéo dài tính mạng, tốt bụng đến cỡ nào, hắn có thể cự tuyệt sao? Không thể.Huống chi hắn chỉ lấy ra "một chút" tiền.Vẫn như suy nghĩ trước đó của hắn, lấy ra 5 vạn cũng không phải là không được, dù sao đều là cho Hoa Chiêu, cũng không phải cho người khác, hắn cam lòng.Thái độ của hắn làm cho Biên Mỹ Quyên rất hài lòng, nhưng lại bĩu môi.Thật là một kẻ đần, một người mới chỉ biết có vài ngày đã có thể cho người ta nhiều tiền như vậy!Là vì người vay tiền là cô ta? Có phải ai vay tiền hắn đều được? Hắn chính là kẻ đần tiêu tiền như nước dễ bị lừa?Vì nghĩ như vậy, sau khi về đến nhà mặt mũi Biên Mỹ Quyên vẫn sụ xuống.Diệp Đào chỉ cho là cô ta bởi vì nhân sâm quá đắt, vẫn còn tức giận với Hoa Chiêu."Cô cùng người nhà thương lượng một chút, thật sự không đủ..., tôi lại nghĩ biện pháp." Hắn nói ra.Mắt Biên Mỹ Quyên sáng ngời: "Anh còn có biện pháp nào?""Tôi mượn đồng nghiệp ít tiền, gom góp một gom góp."Đương nhiên chỉ có thể nói như vậy, tiền trong tay hắn vốn đủ rồi.Biên Mỹ Quyên không lên tiếng nữa.Nếu như cô ta thực sự cùng Diệp Đào kết hôn, số tiền mượn Diệp Đào sẽ không cần trả lại, nhưng mượn tiền của người khác, cô ta phải trả.Vậy thì không tốt lắm.Cô ta không nói gì, quay người về nhà."Sao sớm như vậy đã trở lại rồi hả?" Một nhà Biên gia đều ở đây, thấy Biên Mỹ Quyên mở cửa tiến đến, mẹ Biên vội vàng hỏi, giọng có chút khẩn trương.Diệp gia vậy mà không giữ lại ăn cơm! Không chọn trúng con bé? Bị đuổi trở về rồi hả?Không được ah!Biên Mỹ Quyên sắp gả vào Diệp gia, tiếng gió bà ta cũng thả ra rồi, bạn bè người thân đều rất hâm mộ!Hiện tại nếu như xảy ra sự cố, mặt mũi bà ta đều mất hết!Mấu chốt là, còn mất đi cơ hội có quan hệ thông gia cùng Diệp gia! Đây là ước mơ của bao nhiêu người!"Có chút việc, Diệp Đào đưa con trở về đấy." Về đến nhà, sắc mặt của Biên Mỹ Quyên lại trở nên bình thản rồi, đầu cũng thấp xuống, cũng không dùng khóe mắt nhìn người rồi."Chuyện gì?" Mẹ Biên vẫn khẩn trương mà hỏi thăm.Biên Mỹ Quyên nhìn nhìn những người ở trong phòng, đều là người Biên gia, ba người chú, hai cô cô, đều là họ hàng thân thiết.Bọn hắn hôm nay tới nhà anh cả chúc tết.Vừa vặn."Con hỏi qua Hoa Chiêu rồi, trong tay cô ta còn có một cây nhân sâm sơn dã 20 năm, bất quá chào giá 5 vạn." Biên Mỹ Quyên nói thẳng: "Chúng ta góp tiền, mua cho ông nội a."Trong phòng yên tĩnh, sau đó liền náo nhiệt."Trong tay Hoa Chiêu còn có nhân sâm sơn dã? Thôn Kháo Sơn sao?" Cha Biên Mỹ Quyên, Biện Lập Nhân ở bên cạnh kích động mà hỏi thăm."Vâng." Biên Mỹ Quyên nói."5 vạn có chút quá đắt." Biện Lập Nhân nói."Cô ta không cho mặc cả." Biên Mỹ Quyên tức giận nói."Được rồi." Biện Lập Nhân thoả hiệp rồi, Hoa Chiêu không thiếu tiền, không mặc cả ông ta cũng hiểu.Ông ta cũng không muốn cùng người Diệp gia mặc cả.Đây cũng là cơ hội đưa tiền. . . .Biên Phụ càng kích động rồi, nhìn em trai em gái trong phòng: "Cha được cứu rồi! Tất cả mọi người gom góp tiền, tôi ra. . . 5000."Lời này lập tức đưa tới bất mãn của những người khác."5 vạn, chúng ta 6 nhà, mỗi nhà ra 8334." Một người chú của Biên Mỹ Quyên nói.Lời này cũng làm cho người bất mãn."Tôi không có tiền." Một người cô cô của Biên Mỹ Quyên nói: "Gia đình tôi rất bình thường, một tháng chỉ kiếm được hơn mười đồng, lại phải nuôi một đại gia đình, tiền gửi ngân hàng của cả nhà tôi hiện tại cũng không đến 80 đồng đâu, tôi không ra nổi số tiền này."Một người cô cô khác cũng nói: "Tôi cũng không ra nổi, hơn nữa dưỡng lão là trách nhiệm của mấy người con trai, chúng ta đều đã gả ra bên ngoài, sao lại tìm chúng tôi?""Trước kia cũng không tìm hai người, cha nhiều năm như vậy uống thuốc xem bệnh đều là chúng tôi ra tiền!" Biên Lập Nhân nói: "Nửa năm trước mới mua thuốc cho cha bỏ ra 1 vạn, hiện tại thật sự rất cấp bách, đừng nói ra mấy lời không có tiền, lừa gạt ai? Nhanh chóng lên, tất cả mọi người gom góp một chút."Hai người cô cô đồng thời mở miệng, không vui nói: "Không có tiền."Bọn hắn dùng tiền là phải đấy! Bởi vì chỗ tốt trong nhà đều bị bọn hắn chiếm được!Lúc cha còn khoẻ mạnh, đã sắp xếp cho bọn họ rất rõ ràng đấy, công tác tốt, đơn vị tốt, phúc lợi tốt.Lại nhìn các bà, gả đi ra ngoài liền xong việc, các bà muốn đổi lại công tác, hoặc muốn nhờ cha hỗ trợ cho bọn nhỏ vào trường học hay đơn vị, đều không được.Hiện tại nói các bà xuất tiền, không có cửa đâu.Biên Lập Nhân nhìn nhìn hai người, không tiếp tục nhao nhao, cho dù hai người xuất tiền kỳ thật cũng không có nhiều, chủ yếu vẫn phải xem mấy em trai.Nhưng suy nghĩ của của ba anh em đều không khác nhau lắm.4 con trai, cũng có dài ngắn.Năm đó cha thương nhất là anh cả Biên Lập Nhân, cũng sắp xếp công việc cho ông ta tốt nhất, mấy đứa em khác còn kém hơn một chút.Hiện tại để cho bọn hắn ra nhiều tiền hơn anh cả, trong lòng đều không muốn."Các ngươi cần phải nghĩ kỹ, cha có thể sống lâu một năm, có thể che chở cho chúng ta thêm một năm, chúng ta làm gì cũng thuận tiện."Biên Lập Nhân nói: "Đặc biệt là cậu, lão tam, cậu bây giờ làm kinh doanh, biết rõ tầm quan trọng của quan hệ nha? Nếu như cha mất, người đi trà lạnh, cậu xem bây giờ cậu muốn một toa xe người ta có cho cậu nữa hay không!""Anh cả, lời nói không thể nói như vậy. . ." Vợ của Biên lão tam không đồng ý.Người một nhà bắt đầu ồn ào lên.Biên Mỹ Quyên chỉ ngồi ở bên cạnh lẳng lặng nghe, mỗi lần đều như thế này, ông nội cần nhân sâm kéo dài mệnh, mỗi lần mua nhân sâm sẽ nhao nhao một trận.Nhưng cuối cùng đều có thể mua về.Bởi vì nhà bọn hắn cần lão gia tử còn sống.Mặc dù hiện tại ông ấy một mình lẻ loi trơ trọi mà nằm ở trong phòng nhỏ, gần sang năm mới, mọi người cũng chỉ cưỡi ngựa xem hoa mà liếc mắt nhìn rồi đi ra, nói nhiều một câu cũng không.Nghe thấy bên ngoài lại bắt đầu ồn ào lên, Biên lão gia tử mở đôi mắt đục ngầu ra, đáy mắt có một tia thanh tỉnh xẹt qua.Lại muốn cho ông ăn nhân sâm rồi hả?Ông không muốn ăn, ông không muốn thống khổ mà nằm ở trên giường kéo dài sự sống như vậy nữa, ông thầm mong được chết sớm, sớm giải thoát.Đáng tiếc, ông sinh ra mấy đứa con rất "Hiếu thuận".Sự tỉnh táo biến mất, ánh mắt của ông lại trở nên đục ngầu.. . . . .Chuyện như Biên Mỹ Quyên dự liệu, cuối cùng mọi người đồng ý ra số tiền này, bất quá trong nhà thật sự gom góp không ra 5 vạn.Biên Mỹ Quyên mang theo vài phần đắc ý rụt rè mà nói cho mọi người, cô ta có thể ra 6000, lúc này mới giải quyết vấn đề.Ngày hôm sau, cô ta hẹn Diệp Đào đi ra, để cho hắn xuất tiền, mang mình đi tìm Hoa Chiêu, cô ta muốn mua nhân sâm.Diệp Đào không có ý kiến gì, rút tiền từ trong ngân hàng ra, trực tiếp đi tìm Hoa Chiêu.Hoa Chiêu nhìn thấy bọn hắn thật bất ngờ.Không, nhìn thấy Biên Mỹ Quyên cô thấy không ngạc nhiên lắm, cô gái này đầu óc không dùng được, khả năng nghe không hiểu những gì cô nói, hoặc là nghe không vào.Nhưng Diệp Đào cũng không nghe thấy?"Ngày hôm qua chị nói không bán rồi." Hoa Chiêu nói."Chị dâu hai. . ." Diệp Đào đem Hoa Chiêu kéo sang một bên nói: "Gây khó dễ với em cũng không thể gây khó dễ với tiền, vụ mua bán kiếm được nhiều tiền như vậy, làm a!"Nói xong hắn hướng Hoa Chiêu nháy mắt mấy cái.Hắn không phải kẻ ngu, ngày hôm qua sau khi tách ra hắn đã đi hỏi thăm một chút về giá nhân sâm trên thị trường.Nhân sâm sơn dã 20 năm, hiện tại cũng chỉ giá trị bảy tám ngàn, lại là loại phẩm chất hoàn mỹ đấy.Nhân sâm thôn Kháo Sơn tuy có tiền mà không mua được, nhưng hắn cũng nghe ngóng xong, 20 năm có thể đáng hai ba vạn.Hoa Chiêu lại muốn 5 vạn, kiếm tiền cỡ nào!Tuy bán đắt cho người Biên gia, khả năng sẽ là nhà bố mẹ vợ tương lai, nhưng quanh đi quẩn lại hắn vẫn phân chia rõ ràng đấy.Hắn đương nhiên đứng về phía Hoa Chiêu! Dù là bên trong có 6000 ngàn của hắn.Hoa Chiêu nghe đã hiểu ý của hắn, lập tức dở khóc dở cười.Bất quá ý tứ cự tuyệt trong lòng đã phai nhạt, xem ở mặt mũi của hắn vậy.Bất quá cô hỏi: "Cậu thích Biên Mỹ Quyên như vậy sao? Thích cô ta vì cái gì?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận