Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 478 - Không Kết Hôn.



Chương 478 - Không Kết Hôn.



Chương 478: Không Kết Hôn.Bị đánh, Khâu Mai cũng không có phản ứng gì, chỉ là bụm mặt đứng ở đó.Mọi người Khâu gia cũng không có phản ứng gì, đã xảy ra việc này, người đàn ông nào có thể nhịn được? Diệp Hưng đánh một cái tát rồi cũng không có động thủ lần nữa, đã tốt tính đến nỗi bọn hắn không thể tưởng tượng được rồi.Việc này nếu đặt ở trên người bọn họ, bọn hắn có thể đem đối phương đánh chết."Mối hôn sự này, tôi không kết nữa!" Diệp Hưng đột nhiên hô.Khâu Mai lúc này mới có phản ứng, không thể tin mà nhìn Diệp Hưng: "Vậy anh muốn hình phạt?""Phán liền phán! Tôi tình nguyện nhận hình phạt cũng không muốn lấy cô!" Gân xanh trên cổ Diệp Hưng lộ ra, oán hận nhìn chằm chằm vào Khâu Mai."Tôi đã là người của anh rồi!" Khâu Mai khóc hô: "Anh là người đàn ông đầu tiên của tôi! Hơn nữa không chừng tôi hiện tại cũng đã có, anh đến đứa nhỏ cũng không cần rồi hả?"Diệp Hưng da mặt run rẩy, âm thanh lạnh lùng nói: "Không cần!""Vậy anh liền đợi chết đi!" Khâu Mai giống như điên rồi hét lên."Mọi người tỉnh táo một chút, tỉnh táo một chút." Cha Khâu lập tức đi ra làm người hoà giải, ở đâu muốn chết muốn sống? Phải biến chiến tranh thành tơ lụa, thuận lợi kết hôn thì tốt hơn.Diệp Thành dù không có thành tựu gì, rốt cuộc cũng là con trai Diệp Chấn Quốc, so với nhà người ta mạnh hơn. Hơn nữa Khâu Mai cũng đến một bước này rồi, không lấy Diệp Hưng làm chồng, còn muốn gả cho ai?"Thông gia…" Cha Khâu vừa mở miệng đã bị Hoa Chiêu đánh gãy: "Khâu Mai, bây giờ không phải là chuyện cô cáo Diệp Hưng, là Diệp Hưng muốn cáo cô đối với hắn đùa nghịch lưu manh, còn có anh cả tôi, Khâu gia các người cùng nhau hạ thuốc, muốn đùa nghịch lưu manh anh cả tôi! Kết quả không thành, sẽ đem đầu giáo nhắm ngay Diệp Hưng, hắn mới là người bị hại."Lần này lại để cho người Khâu gia sững sờ, sau đó giận dữ: "Nào có nữ nhân đùa nghịch lưu manh?" Cha Khâu hô to.Hoa Chiêu cười nhạo nói: "Các người dám nói mình không phải là đùa nghịch lưu manh sao? Ah đúng rồi, Khâu Mai chính giữa còn đối với anh trai mình đùa nghịch một hồi lưu manh, oa, một lúc trời tối đã đổi 3 người đàn ông, đây là cực kỳ ác liệt, trọng tội ah! Tôi thấy phải chết chính là cô ta."Hoa Chiêu chợt nhớ ra một vụ án có thật, mấy năm sau cuộc trấn áp, có một người phụ nữ thường tổ chức vũ hội tại nhà và quan hệ với bốn năm người đàn ông, sau đó cô ta bị bắt lại và ăn đạn.Cho nên nói, lúc này không chỉ là nam nhân có thể đối với nữ nhân đùa nghịch lưu manh, nữ nhân quá mức phong lưu cũng là tội.Cha Khâu cũng chỉ là mạnh miệng mà thôi, chuyện tối hôm nay nếu chọc ra ngoài, hại lớn hơn lợi.Diệp Hưng cho dù vào tù, bọn hắn cũng xong rồi.Không đáng."Cho nên, hoặc là các người hiện tại ngoan ngoãn trở về quê, xem như chuyện gì cũng không có phát sinh, hoặc là mọi người liền vạch mặt, yên tâm, đến lúc đó cái chết nhất định là các ngươi, không phải chúng tôi." Hoa Chiêu nói ra.Cha Khâu gắt gao nhìn chằm chằm vào Hoa Chiêu, sau đó cắn răng một cái, dậm chân, hô: "Chúng ta đi!""Ba ba!" Khâu Mai còn không muốn đi.Cha Khâu không cho cô ta nhiều lời, lôi kéo cô ta rồi đi.Người Khâu gia xem lời cha Khâu như thiên lôi sai đâu đánh đó, đều cùng đi theo rồi.Chỉ có điều mỗi người trước khi đi, đều oán hận nhìn chằm chằm vào Hoa Chiêu.Bọn hắn không dám nhìn chằm chằm vào Diệp Chấn Quốc Diệp Mậu, nhưng nhìn vào Hoa Chiêu là không có vấn đề đấy.Khâu gia bọn hắn lần này trên thực tế xem như thua trong tay người phụ nữ này rồi, bọn hắn nhớ kỹ!Phong thủy luân chuyển, mọi người chờ xem!...Người Khâu gia đi rồi, trong phòng vẫn yên tĩnh.Buổi tối hôm nay, một hồi tuồng thật sự là quá đã kích thích.Hoa Chiêu nho nhỏ ngáp một cái, cái trò đùa giỡn kích thích này cô chẳng những xem qua, cô còn từng là diễn viên chính đây này. . . Cho nên còn có thể tiếp nhận."Đợi thằng hai đến rồi, chúng ta liền ở riêng." Diệp Chấn Quốc nói xong đứng lên đi."Cha!" Diệp Mậu cùng Diệp Thành lại hô, lần này còn có Chu Lệ Hoa. Bà ta vừa biết rõ chuyện muốn ở riêng, quả thực là trợn mắt, so với biết rõ Khâu Mai muốn vào cửa còn thống khổ hơn."Đều chớ cùng tôi nói nhảm! Cái nhà này tôi phân định rồi! Hiện tại tất cả cũng quay trở về nhà đi! Đừng ở đây thêm phiền!" Diệp Chấn Quốc hầm hừ nói.Bất quá trước khi đi ngược lại còn cho Hoa Chiêu một khuôn mặt tươi cười, buổi tối hôm nay Hoa Chiêu biểu hiện, làm cho ông thực sự kinh ngạc lại thoả mãn, đặc biệt là một kích cuối cùng với người Khâu gia, vốn ông cũng định nắm mũi mà nhận lấy, đến cùng cũng không thể để cho Diệp Hưng vào tù.Nhưng là Hoa Chiêu thay đổi góc độ, đem tội danh gắn trên người Khâu Mai.Về sau có con bé ở đây, chẳng những gia đình nhỏ của Diệp Thâm không cần ông lo lắng nữa, dù là một nhà Diệp Mậu cũng không cần lo lắng rồi.Diệp Chấn Quốc mang theo người hai nhà đi.Chỉ có Diệp Danh bất tỉnh nhân sự ở lại.Lần này mọi người đi rồi, Diệp Danh mới ra khỏi phòng.Anh tai thính mắt tinh, lại đang ở sương phòng, đối thoại trong phòng cũng nghe được tám chín phần.Sau khi đi ra anh dựng thẳng ngón tay cái: "Lợi hại!"Tuy đem hiệp hai giao cho người Khâu gia diễn, nhưng không thể để cho người Khâu gia chủ đạo, phải do chính người nhà bọn họ ra, người này anh biết rõ sẽ là Hoa Chiêu.Chỉ có điều hai người trước kia đều không biết phần sau của kịch bản, cũng không thể sớm thương lượng, hoàn toàn dựa vào Hoa Chiêu phát huy.Cái phát huy này, cũng làm cho anh kinh ngạc trước năng lực của cô nhóc này rồi, dù là chính bản thân anh tỉnh táo lại cùng người Khâu gia xé rách, cũng chưa chắc có thể làm được tốt như vậy.Sau khi anh nghe nói Diệp Hưng bị cái kia, anh cũng nhất thời ngu người rồi, bó tay ah."Đến tiếp khả năng còn có vấn đề a, em mặc kệ." Hoa Chiêu ngáp một cái rồi đi vào nhà: "Em phải đi ngủ rồi.""Yên tâm, chuyện đằng sau giao cho chúng ta." Diệp Danh cười nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận