Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 638 - Không Sợ Hãi.



Chương 638 - Không Sợ Hãi.



Chương 638: Không Sợ Hãi.Nhìn không hiểu vậy thôi, Hoa Chiêu quay đầu lại tiếp tục chăm chú giải đề.Vẫn còn 20 phút đồng hồ, OK viết văn.Cái tốc độ này, tuyệt đối đứng nhất cả lớp. Một số người thậm chí chưa viết xongHoa Chiêu là phụ nữ có thai, trong thời gian mang thai, rất hay đi tiểu nhiều lần. . . . Cho nên cô nghĩ nghĩ, nhấc tay nộp bài thi, muốn đi nhà vệ sinh.Giáo viên nam nhíu mày đi tới, cho rằng cô chưa thi xong đã bỏ cuộc, kết quả cầm bài thi lên xem xét, chữ viết tinh tế xinh đẹp, đã điền đủ đáp án.Ông tùy tiện nhìn mấy cái, đáp án vậy mà hoàn toàn đúng, nhìn lướt qua bài văn, mở đầu lại để cho ánh mắt ông sáng ngời.Ánh mắt ông nhìn Hoa Chiêu cũng sáng ngời có thần rồi, đã phát hiện ra một hạt giống tốt trong dân gian?Thành thật mà nói, ông không có nhiều hy vọng cho những sinh viên mới tốt nghiệp khoá này, đặc biệt là những người đã lớn tuổi và đã có gia đình. ông đoán chừng trình độ của bọn hắn đều lui trở về lúc học tiểu học rồi."Hoa Chiêu." Người giáo viên nhớ kỹ cái tên này, đã có ấn tượng. Nghe nói đó là một người phụ nữ đã kết hôn, cũng đã sinh hai đứa con rồi!Nhìn lại bài thi này, người giáo viên có một loại tương phản khó hiểu."Thầy giáo, em muốn đi nhà vệ sinh một chút. . ." Hoa Chiêu thấy ông thu bài thi không đi, chỉ có thể nhỏ giọng nói ra."Đi thôi đi thôi." Thầy giáo vốn nghiêm túc đối với cô lộ ra một nụ cười hòa ái.Trong phòng học đã có rất nhiều ánh mắt nhìn về phía Hoa Chiêu đầy kinh ngạc.Bọn hắn trước khi đến đều đã nghe ngóng tốt, rất nhiều người đã nghe tới người giáo viên này, nghe nói ông ấy là giáo viên dạy toán tốt nhất trường trung học số 6, nhưng làm người cực kỳ nghiêm khắc, muốn cho ông ấy đối với học sinh lộ khuôn mặt tươi cười, so với lên trời còn khó hơn.Kết quả…Nữ sinh xinh đẹp là có ưu đãi sao?Chỉ có Diệp Giai, trong lòng đột nhiên có chút thấp thỏm không yên, theo góc độ của cô ta có thể trông thấy, Hoa Chiêu viết văn đã xong đấy.Đáp án đúng hay không không nói, viết được không không nói, chỉ với tốc độ này, cô ta đã kém hơn rồi.Cô ta viết văn chỉ mới viết được cái tiêu đề!Hoa Chiêu từ phòng vệ sinh trở về, giáo viên đã vẫy tay với cô."Cái này cho cô, làm đi."Hoa Chiêu xem xét, hoá ra là bài thi toán học.Đây là để cho cô không cần đợi mọi người cùng làm? Cô có thể làm song sớm thì về nhà sớm? Cũng rất tốt!Hoa Chiêu vui vẻ mà tiếp nhận, trở về giải đề.Toán học thì càng đơn giản. . . . Thời này toán học dù khó đến mấy, cũng không thể cùng đời sau so sánh được.Hoa Chiêu tuy đem toán học kiếp trước quên gần hết rồi, nhưng ít nhất cô là một người đã học toán học, rất nhiều định lý dù đã quên, nhưng khi nhìn đến có thể nhớ lại, tư duy cũng vẫn còn.Hơn nữa sau khi trọng sinh còn cố ý học tập, bài kiểm tra toán hiện tại chỉ đơn giản là quá bình thường.Cô thả chậm tốc độ, 30 phút đồng hồ cũng làm xong.Ánh mắt bạn ngồi cùng bàn nhìn cô càng quỷ dị hơn.Hoa Chiêu đang suy nghĩ ngày mai có nên đổi lại bạn ngồi cùng bàn hay không.Thầy giáo là giáo viên dạy toán đấy, bài thi này chính là ông ấy ra đấy, đề bài khó thế nào tất nhiên biết rõ, đáp án chính xác ông ấy cũng biết, sau khi quét nhanh một lần, Hoa Chiêu vậy mà hoàn toàn đúng!Ánh mắt của thầy giáo nhìn cô cũng quá quỷ dị rồi.Bất quá ông ấy cái gì cũng chưa nói, lại lấy ra bài thi lý hoá đưa cho cô.Toán học không khó, lý hoá thì càng đơn giản, Hoa Chiêu cũng dùng 30 phút đồng hồ để làm.Còn bạn học bên cạnh đang bắt đầu làm bài thi toán.Cuối cùng là chính trị.Cái này Hoa Chiêu làm chậm lại rồi, trừ phi có đáp án chính xác cô mới viết nhanh, nhưng phàm là những đề chưa từng thấy qua đấy, cô đều nghĩ sâu tính kỹ, mỗi chữ mỗi câu đều viết rất cẩn thận.0 điểm là việc nhỏ, ghi sai một câu, sẽ nói thái độ chính trị của cô không đứng đắn, truy cứu trách nhiệm mới là chuyện lớn.Nhưng dù cẩn thận từng li từng tí, cũng phải viết xong.Hoa Chiêu nộp bài, thầy giáo nhìn lướt qua, cái này ông ấy cũng từ chối cho ý kiến, lát nữa lại để cho giáo viên chính trị nhìn xem.Bất quá xem ra, học trò này cũng có những khuyết điểm. Nhưng không sao, ba môn khác đã đủ cho cô vào một trường đại học giỏi!Lúc này buổi sáng còn chưa qua, vừa mới 11 giờ.Hoa Chiêu nhỏ giọng nói: "Thầy giáo, em có thể về nhà trước ăn cơm không? Buổi chiều lại đến."Phụ nữ có thai, đói bụng…Thầy giáo cũng biết tình huống của cô, hiệu trưởng đặc biệt cùng ông nói chuyện qua, nói trong lớp học có 2 học sinh là phụ nữ có thai, để cho ông chiếu cố một chút."Được."Hoa Chiêu vô cùng cao hứng mà thẳng bước đi.Quay trở lại nhà Diệp Phương nấu cơm ăn cơm.Trong trường không có căn tin, giữa trưa học sinh đều là về nhà ăn cơm, hoặc là mang cơm đi ăn, trường học có một nơi để hâm nóng cơm.Vừa làm xong cơm Diệp Phương đã trở lại rồi, nhìn thấy cô ở nhà, hơn nữa đồ ăn đều đã làm xong lập tức có chút ngoài ý muốn: "Giờ này có lẽ cháu vừa tan học a?"Bà cố ý trở về nấu cơm đấy, đương nhiên bà chỉ làm công tác chuẩn bị, rửa sạch nồi và đồ ăn, xào rau thì bà mặc kệ, bà sợ mình làm xong Hoa Chiêu ăn không trôi."Hôm nay kiểm tra, làm xong có thể về nhà." Hoa Chiêu nói.Diệp Phương nghĩ nghĩ đã hiểu: "Xem ra cháu thi rất tốt.""Đương nhiên!" Hoa Chiêu không chút khiêm tốn nói.Diệp Phương cười, đột nhiên nghĩ đến cái gì nói ra: "Cháu có thấy Diệp Giai không? Con bé cũng đến trường đó, nghe nói đã ở lớp năm.""Nhìn thấy." Hoa Chiêu nói."Đúng rồi, ngày hôm qua mẹ con bé tới tìm cô, nói muốn để cho Diệp Giai cùng Diệp Lị về sau đến đây ăn cơm, cô đã đồng ý rồi. Về sau ba đứa học cùng nhau, cũng dễ làm bạn." Diệp Phương thuận miệng nói.Hoa Chiêu quay đầu nhìn nét mặt của bà, liền đoán được bà cũng không biết chuyện đặt cược ngày hôm qua.



Bạn cần đăng nhập để bình luận