Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 356 - Khẩu Vị Của Em Khá Nặng Đấy.



Chương 356 - Khẩu Vị Của Em Khá Nặng Đấy.



Chương 356: Khẩu Vị Của Em Khá Nặng Đấy.Hoa Chiêu đi ra ngoài, Diệp Danh ngồi ở vị trí của cô, kéo tay Diệp Thâm, lập tức cảm thấy được hơi ấm từ lòng bàn tay em trai.Là ấm áp đấy, thật sự là quá tốt.Lòng anh lạnh như băng bao nhiêu ngày nay rốt cuộc cũng ấm lại rồi."Em thật sự là có vận khí rất tốt mới gặp được con bé." Diệp Danh híp mắt cười nói: "Anh nhớ được lúc ấy là lễ mừng năm mới, ông nội ở trên bàn cơm đã nhắc tới, muốn cử một đứa cháu trai đến thôn Kháo Sơn thăm Hoa Cường, hỏi trong mấy người có ai rảnh không.”"Ngày đó hiếm khi tất cả mọi người lại tụ tập đông đủ như vậy, sáu anh em chúng ta đều ở đó, kỳ thật tất cả mọi người đều rảnh."Diệp Chấn Quốc có sáu đứa cháu trai, nhà mỗi người con trai đều có hai đứa con trai. Mà trừ anh đã sơm kết hôn ra, những người cháu trai khác đều một bộ muốn độc thân cả đời.Vì điều này làm ba người con dâu Diệp gia lo lắng chết mất, lễ mừng năm mới của năm trước, mọi người liền khó có được mà tụ cùng một chỗ, thương lượng đối sách.Mấy người cháu trai hoặc là nghỉ phép năm, hoặc là xin nghỉ phép đột ngột.Anh lại càng tự do hơn, anh có kỳ nghỉ đông.Nhưng là Diệp Chấn Quốc vừa nói xong, trên mặt bàn vậy mà yên lặng rồi. Mấy người cháu trai đều không nể tình, có 2 người thậm chí không nhớ nổi Hoa Cường là ai.Đợi đến lúc Diệp Danh giải thích một chút, thì càng không có người nào muốn đi rồi. Ngày nghỉ của bọn hắn cũng chỉ có vài ngày, giữa mùa đông lại đi Đông Bắc giày vò một vòng, toàn bộ ngày nghỉ đoán chừng sẽ không còn nữa.Là Diệp Thâm suy nghĩ một chút rồi nói ra, ngày nghỉ của anh không đủ, nhưng là tháng 4 sẽ được phân qua bên kia làm nhiệm vụ, có thể rẽ vào thăm một chút.Ông nội lúc ấy thật sự cao hứng, việc này đã quyết định như vậy."Em nói xem Diệp An, Diệp Đào, Diệp Hưng cùng Diệp Thần nếu đến thôn vào lễ mừng năm mới, trông thấy Hoa Chiêu thì làm sao bây giờ?" Diệp Danh ha ha cười: "Có thể hối hận đến nỗi ruột trong bụng cũng xanh lè rồi không?"Hiện tại mặc dù Hoa Chiêu là phụ nữ có thai, đó cũng là người phụ nữ có thai xinh đẹp nhất, hơn nữa mặt tròn hơn một chút, thịt đầy đặn đấy, lại càng đáng yêu rồi… Không có người nào sẽ không thích.Mấy đứa em của anh tuy không để tâm đến chuyện kết hôn, nhưng cũng là người bình thường, chờ bọn hắn biết rõ chính mình năm trước cự tuyệt cái gì, có lẽ sẽ ở trong chăn khóc ròng.Khoé miệng Diệp Thâm run run, vô hình chung kéo nhẹ ra một chút.Mới sẽ không, thời điểm đó Hoa Chiêu nặng hơn 100 cân..Ép tới nỗi anh cũng thở không ra hơi…Nhưng là anh cũng cảm thấy thật may mắn, lúc trước anh là người tiếp nhận nhiệm vụ của ông nội.Diệp Danh cũng nghĩ đến điểm ấy, sắc mặt có chút quỷ dị: "Nghe Hoa Chiêu tự mình nói, lúc ấy con bé nặng hơn 160 cân…Em trai, khẩu vị của em cũng khá nặng ah ~ "Nói xong anh lập tức cảm giác bàn tay trong tay anh giống như muốn rút ra ngoài."Ha ha ha ha!" Anh lập tức cười ha hả....Hoa Chiêu đi phòng bếp, bắt đầu nấu cơm.Nơi này là phía nam, tháng 12 tuy cũng lạnh, nhưng so Đông Bắc tháng 12 còn ấm áp hơn nhiều, khắp nơi là màu xanh lá, còn có rau củ tươi mới.Hoa Chiêu dùng bếp lò nhỏ nấu cháo gạo cho Diệp Thâm, có nồi lớn trên 2 bếp bên cạnh., một cái nấu cháo gạo sền sệt, một cái hầm đồ ăn cách thủy.Nguyên liệu đều là phòng bếp của bệnh viện cung cấp đấy.Hoa Chiêu bắt mấy mấy hạt gạo kê vụng trộm niết trong tay, mượn cớ đi nhà vệ sinh nhỏ, trực tiếp để cho hạt giống trong tay thúc hóa, thu hoạch được một ít gạo kê đã chuyển hoá năng lượng đầy đủ, hương vị rất thơm ngon, Diệp Thâm ăn hết được thì càng tốt.Cuối cùng cháo gạo kê nấu xong, vàng óng ánh đấy, hạt gạo cũng đã nát nhừ, hòa tan trong nước cháo.Cái hương vị kia, thật sự là không thể nói gì hơn được nữa.Trang Nguyên Vũ cảm giác so với rau củ hầm cách thủy cùng thịt bên cạnh ăn còn ngon hơn.Chính là nói, chị dâu chỉ nấu bát mì bằng nước luộc cũng so với người khác làm đồ ăn còn ngon hơn! Món cháo gạo này hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn xem đấy, cái gì cũng không cho vào, nhưng là so với hương vị hắn uống mỗi ngày còn tốt hơn.Bữa sáng của bệnh viện cũng có cháo gạo, nhưng cũng không phải là cái vị này."Những thứ khác, các anh hỗ trợ phân ra cho mọi người a." Hoa Chiêu nhìn ba người bệnh nhân bên cạnh nói ra."Tốt tốt, chị dâu nhanh đi xem lão đại, bên này giao cho chúng ta."Hoa Chiêu bưng một chén cháo gạo vào nhà, đã nhìn thấy Diệp Danh kéo tay Diệp Thâm cười toe cười toét.Trước đó cô có thể cười là vì cô biết rõ Diệp Thâm không có việc gì rồi, Diệp Danh cười đến vui vẻ như vậy…Nhìn thế nào cũng thấy có chút kích thích quá độ?"Anh cả, cơm chuẩn bị xong rồi, anh cũng đi ra ngoài ăn một chút a…" Cô nói chuyện có chút cẩn thận từng li từng tí.Mấy ngày nay toàn bộ tâm tư của cô đều ở trên người Diệp Thâm cùng hai đứa bé trong bụng, ngược lại là không để ý đến Diệp Danh, Diệp Thâm là em ruột của anh ấy, cảm tình còn tốt như vậy, trong lòng của anh ấy không biết sẽ thống khổ như thế nào đâu, hiện tại đây là… điên mất?Diệp Danh là người thông minh cỡ nào, thấy vẻ mặt cô cẩn thận từng li từng tí như vậy đã biết rõ chuyện gì xảy ra rồi. Khuôn mặt tươi cười lập tức khự lại rồi đột nhiên phun cười ra tiếng.Bất quá anh rốt cuộc cũng buông bàn tay tuy vô lực nhưng vẫn muốn rút ra ngoài này, cười nói: "Vợ của em đến rồi, không khi dễ em nữa."Hoa Chiêu không rõ ràng cho lắm, một bên đút cho Diệp Thâm ăn cháo một bên nói: "Anh cả bắt nạt anh rồi hả?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận