Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 838 - Định Khi Nào Đi.



Chương 838 - Định Khi Nào Đi.



Chương 838: Định Khi Nào Đi.Đường Phương Hà còn trẻ, qua năm mới 41 tuổi, xem ra thân thể bảo dưỡng cũng không tồi, không chừng thật sự có thể sinh đứa bé.Mặc dù có chút khó khăn, chỉ cần cô ta cùng Hoa Chiêu có quan hệ tốt, đứa nhỏ cũng không là vấn đề.Mỗi người đều đã nghĩ đến điểm ấy.Mặt Chu Lệ Hoa đều xanh lè rồi, vừa tức vừa sợ."Cô dám! Cô dám! Nếu cô để cho cô ta mang thai, tôi liều mạng với cô!" Bà ta giống như phát điên mà hét lên.Hoa Chiêu liếc bà ta: "Bà ấy sinh con hay không, đâu có liên quan tới tôi? Có bản lĩnh bà gào lên với chú ba đi."Hoa Chiêu quay người đi nha.Ma pháp công kích chấm dứt, là lúc nên rút khỏi chiến trường rồi."Ah! !" Chu Lệ Hoa ở sau lưng cô hét to, cả người đã có chút điên cuồng.Nếu như Diệp Thành tái hôn rồi, lại sinh con ra, vậy ông ta sẽ triệt để quên bà ta.Vậy cả đời này bà ta cố gắng đến cùng là vì cái gì?"Ah!" Chu Lệ Hoa lại hét lên một tiếng, người liền mềm xuống.Giận đến ngất rồi."Mẹ!" Diệp Thần Diệp Hưng vọt tới, nâng bà ta dậy.Diệp Thần cõng bà ta lên chạy đến bệnh viện.Diệp Hưng nhìn phương hướng Hoa Chiêu rời đi, đứng bất động thật lâu."Diệp Hưng." Diệp Thượng đứng ở bên cạnh hắn nói ra: "Hoa Chiêu từ đầu đến cuối cũng chưa làm ra chuyện gì quá phận, nếu như cháu cảm thấy có, đó cũng là để phản kích lại mẹ cháu.”"Cháu hãy suy nghĩ một chút, lúc trước bà ta đã làm gì đối với Hoa Chiêu? Mà để cho cha mẹ cháu ly hôn, là quyết định của ông nội cháu, cũng là quyết định của cha cháu, không liên quan gì đến Hoa Chiêu cả.”"Mà truy cứu nguyên nhân sâu xa, vẫn là mẹ cháu gieo gió gặt bão!"Diệp Thượng trầm giọng hỏi: "Chú nói như vậy, cháu thấy sao?"Đương nhiên không ủng hộ.Ngoại trừ lần cuối cùng đốt bài thi, mẹ hắn trước kia chỉ làm một chút chuyện nhỏ."Thiếu nợ tiền của cô ta, cuối cùng cũng phải trả ah? Muốn mượn nhà ở của cô ta, cuối cùng cũng không mượn được a? Hoa Chiêu lại nắm chặt không thả, mới khiến cho ông nội đối với mẹ cháu càng ngày càng phẫn nộ."Diệp Hưng nói ra: "Quá phận nhất chính là, ngày Diệp Thư kết hôn, mẹ cháu cũng chỉ là vô tâm nói mấy câu, Hoa Chiêu lại làm cho bà ấy xảy ra chuyện xấu lớn như vậy! Thật sự quá đáng!""Chuyện này chú đã nghe thím hai cháu nói." Diệp Thượng cau mày nói: "Câu nói kia cũng không phải là vài câu vô tâm! Sức nặng của câu nói đó rất lớn! Sẽ hủy diệt thanh danh của Diệp Thư! Mẹ cháu rốt cuộc là rắp tâm gì vậy? Không phải người Diệp gia, liền không muốn thấy Diệp Thư sống?"Diệp Hưng cứng cổ, không nhìn Diệp Thượng, không nói lời nào.Lúc ấy trong phòng cũng không có người ngoài, đều là thân thích, mẹ hắn cũng sẽ không đi ra ngoài nói lung tung.Diệp Thượng nhìn hắn, triệt để thất vọng rồi: "Diệp Hưng. . . Cháu tự giải quyết cho tốt a."Diệp Thượng cũng mang theo người nhà đi ra."Anh, anh đưa em đi bệnh viện." Diệp Lị đã "Tỉnh", chính mình giãy dụa đứng lên tìm được Diệp Hưng.Diệp Hưng vừa muốn nói chuyện, Khâu Mai đã nói: "Anh trai của cô không có tiền, hơn nữa hắn là một người đàn ông đưa cô đi không tiện, hãy nói chị cô đưa cô đi.""Gần sang năm mới, không phải vừa phát tiền thưởng sao? Sao lại không có tiền rồi?" Diệp Lị chịu đựng cơn đau hét lên với Khâu Mai."Tiền thưởng? Chút tiền thưởng này còn chưa đủ cho hắn đi xã giao mừng năm mới đấy! Tôi cùng con trai cũng không lấy được một phần, cô còn muốn nhớ nhung hả?" Khâu Mai trừng mắt nói: "Hơn nữa cô không có tiền sao? Mẹ cô trước kia hàng tháng đều cho cô tiền tiêu vặt, nhiều năm như vậy cô tích lũy cũng không ít a?""Nào có, không có có bao nhiêu tiền, hơn nữa đã tiêu hết rồi." Giọng Diệp Lị nhỏ hơn một chút."Cô không có, chị của cô có, nếu không thì tìm ngươi cha, dù sao anh cô cũng không có!" Khâu Mai hét.Diệp Lị tức giận vô cùng, nhưng cũng biết cô ta nói đúng tình hình thực tế, anh trai cô ta một hai năm gần đây xã giao là rất nhiều, mỗi lần đều uống đến khuya mới trở về, trong tay cũng không có tiền."Chị. . ." Cô ta quay đầu nhìn về phía Diệp Giai.Chút tiền tiêu vặt này đã bị cô ta tiêu xài hết rồi, nhưng cô ta biết Diệp Giai có thói quen để dành tiền.Diệp Giai vuốt túi, tiền của cô ta còn có chỗ quan trọng cần dùng, không lãng phí được."Chị cũng không có, trong nhà còn có trứng gà, chị đi luộc cho em một quả a, chị thấy mặt em chỉ là sưng lên, không có tổn thương lớn." Diệp Giai nói xong đi phòng bếp.Diệp Lị đột nhiên muốn khóc.Anh chị vẫn là anh chị, nhưng lại không giống với lúc trước....Hoa Chiêu trực tiếp lái xe trở về nhà, Diệp Danh nói trên tay chỉ bị thương ngoài da, sát chút thuốc là được.Mà thuốc tốt nhất ở ngay trong nhà cô.Hơn nữa gần sang năm mới, đến nhà Diệp Thành chúc mừng năm mới rồi lại đổ máu trở về, về nhà không biết mẹ chồng sẽ nghĩ như thế nào.Anh cả vẫn nên xử lý tốt rồi mới trở về.Về đến nhà, Hoa Chiêu lấy ra một cái chai nhỏ tinh xảo, bên trong có một ít tinh chất màu xanh lá, chỉ có điều không pha với rượu, mà chỉ pha nước.Không pha không được, bằng không thì lúc bôi lên vết thương sẽ thấy nó lành lại bằng mắt thường.Vậy thì có chút dọa người rồi.Dù vậy, Diệp Danh cũng cảm thấy cái nước thuốc này rất thần kỳ, trên tay rõ ràng không đau nữa, chảy máu cũng đã đã ngừng lại.Quá thần kỳ.Bất quá anh cũng không nói gì nhiều.Giống như Hoa Chiêu chỉ đang bôi cho anh chút rượu thuốc."Nghe nói em định năm sau xuất ngoại?" Diệp Danh đột nhiên hỏi.Anh nghe Vân Phi nói.Tiểu gia hỏa có thể nhịn được nhiều năm như vậy không làm bại lộ Tô Hằng chính là ba ba đã rất lợi hại rồi.Đối với chuyện năm sau muốn xuất ngoại này, thằng bé căn bản không biết giữ bí mật, hơn nữa là đối với Diệp Danh."Đúng vậy a, chờ qua ngày mồng mười mới đi, em định qua bên kia vào ngày mười lăm." Hoa Chiêu cười nói.Nghĩ đến việc sắp có thể nhìn thấy Diệp Thâm, cô cười rất ngọt ngào đấy.Diệp Danh lập tức cảm thấy lỗi: "Khả năng sẽ phải đi muộn một chút rồi, hạt giống đào tạo xong chưa?"Khuôn mặt tươi cười của Hoa Chiêu lập tức cứng lại rồi: "Nào có nhanh như vậy? Anh phải biết, đào tạo hạt giống từ trước đến nay là việc rất mất thời gian gian, bình thường đều là vài năm, hơn mười năm, thậm chí 20 năm mới thành công, lúc này mới vài ngày?"Diệp Danh thở dài: "Đây là ý tứ của bên trên, em không cần đem lấy loại hạt giống trước đó đã định đều đào tạo ra, trước cứ cho anh một loại là được, thậm chí không cần hiệu quả quá tốt, chỉ cần hơi chút tốt hơn so với trên thị trường là được, anh sẽ cầm lấy đi xịn chỗ cho em."Thượng cấp thay đổi một lớp người, lão lãnh đạo trước kia đã về hưu rồi.Mấy người lãnh đạo mới cũng có chút không thống nhất ý kiến, hoặc là nói, bọn hắn không tin Hoa Chiêu.Hoa Chiêu nói đúng, đào tạo hạt giống là chuyện mất thời gian gian, mà con bé lại quá trẻ tuổi.Miệng lại quá lớn, thoáng cái muốn mấy vạn mẫu đất!Bọn hắn dù sao cũng phải nhìn thấy chút gì đó, mới có thể đồng ý.Hoa Chiêu rõ ràng muốn một vạn, nhưng Diệp Danh trở về lại nói mấy vạn.Không nghĩ tới đem người dọa sợ.Trước đây một người chỉ có 3 phần đất tư, cô lại há miệng đến mấy vạn mẫu, quả thực có chút doạ người."Bất quá nhóm đầu tiên chỉ có thể phê xuống 1000 mẫu." Diệp Danh nói.Điều này cũng giống với dự đoán của Hoa Chiêu.Cô có chút do dự, chỉ lấy ra loại giống tốt hơn trên thị trường một chút, cái này hoàn toàn có thể.Rau quả trong nhà kính của cô đã có phẩm chất tốt hơn trên thị trường rồi, cái này mọi người rõ như ban ngày, cô trực tiếp lấy số hạt giống đó ra cho đủ số là được.Hơn nữa chỉ là đưa trước một loại."Em lấy ra loại nào mới phù hợp?" Hoa Chiêu hỏi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận