Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 812 - Đi Xem Mắt.



Chương 812 - Đi Xem Mắt.



Chương 812: Đi Xem Mắt."Ăn cơm ở đây à." Miêu Lan Chi đi đến trước mặt Diệp Danh gọi.Diệp Danh giả bộ như vừa phát hiện các bà, kinh ngạc nói: "Mẹ, làm sao lại tới đây vậy?"Miêu Lan Chi đứng đấy, nheo mắt nhìn về phía Hứa Khiết bên cạnh: "Ngày hôm qua mẹ nghe mấy người chị em nói, con có đối tượng muốn kết hôn? Cùng với ai? Chuyện lớn như vậy mà người làm mẹ đây một chút cũng không biết? Hôm nay cố ý tới hỏi con một chút."Xung quanh đều yên tĩnh lại, nhìn bọn hắn.Miêu Lan Chi còn không biết sự tồn tại của Hứa Khiết?Việc này cùng điều Hứa Khiết nói người hai nhà còn thiếu chuyện thương lượng thời gian có chút không giống rồi.Hứa Khiết bình tĩnh mà đứng lên: "Dì, dì tới rồi, đã ăn cơm chưa? Lúc này có lẽ còn không gì ah, cháu đi lấy cho dì một phần sườn kho tàu mà dì thích nhất, mọi người cứ trò chuyện trước."Nói xong cô ta nhẹ nhàng quay người, thật sự đi mua cơm rồi.Ánh mắt quần chúng đang xem cuộc vui tràn đầy nghi hoặc, còn biết Miêu Lan Chi thích ăn gì? Đây rốt cuộc là biết hay không biết?Miêu Lan Chi cũng có chút nghi ngờ, món ăn bà thích nhất xác thực là sườn kho tàu.Bà nhìn về phía Diệp Danh: Con nói cho cô ta biết sao?Diệp Danh lắc đầu.Hoa Chiêu nhỏ giọng nói: "Bốn phía nghe ngóng đấy chứ, có thể thấy được thật có lòng."Một câu đã làm cho Miêu Lan Chi càng không vui với Hứa Khiết.Hoa Chiêu vụng trộm cười cười, đột nhiên cảm giác mình giống như nữ phụ ác độc."Tiếp tục!" Cô khẽ đẩy đẩy Miêu Lan Chi.Miêu Lan Chi lập tức lớn tiếng hỏi Diệp Danh: "Đây là ai vậy?""Một đồng nghiệp, không quen, mẹ không cần phải biết tên." Diệp Danh nói ra.Giọng không lớn không nhỏ, biểu cảm cùng ngữ khí đều rất lạnh, rất chân thành.Mấy người đang xem cuộc vui liền hít một miệng khí lạnh.Hiện tại thật sự toàn bộ mọi người trong đơn vị đều cho rằng Hứa Khiết đang cùng Diệp Danh nói chuyện yêu đương, mặc dù có tiếng gió nói Diệp Danh đã phủ nhận, nhưng Hứa Khiết nói đó là hôn kỳ chưa định, Diệp Danh vì thanh danh của cô ta mà cân nhắc.Tất cả mọi người đều tin.Nhưng trước mặt nhiều người như vậy, còn có trước mặt mẹ mình, Diệp Danh bày tỏ thái độ như vậy rồi, đây cũng không phải là vì thanh danh của Hứa Khiết mà cân nhắc, đây là đánh vào mặt cô ta rồi!Bước chân Hứa Khiết dừng lại, quay đầu lại rưng rưng trừng mắt liếc Diệp Danh, giống như oán trách anh vô tình.Sau đó cô ta quay đầu tiếp tục đi mua cơm.Tuy anh ấy vô tình, nhưng cô ta vẫn hiểu cho anh ấy. . . . .Diệp Danh thấy không hiểu thấu lại bực bội.Hoa Chiêu lại hiểu rồi, cái thủ đoạn này thật sự là rất cao."Anh cả, hôm nay mẹ tới tìm anh còn có chuyện khác, bà ấy đă sắp xếp cho anh xem mắt mấy đối tượng, buổi tối hôm nay anh cả có rảnh không? Trước tiên hãy gặp những người anh thấy hợp ý nhất đã, những chuyện khác, sẽ tiếp tục sắp xếp." Hoa Chiêu nói ra.Diệp Danh không muốn tìm đối tượng, có thể, vậy hãy để cho anh ấy luôn đi xem mắt! Thể hiện trạng thái độc thân, cũng không có hiềm nghi đùa nghịch lưu manh.Đi xem mắt, ăn một bữa cơm, hiện tại lại là một chuyện quá bình thường.Về việc xem mắt 100 người cũng không nhìn trúng ai, vậy chính là do ánh mắt Diệp Danh cao.Diệp Danh một giây đã hiểu ý cô, lập tức gật đầu: "Có thể, buổi tối anh có thời gian, đối phương là ai?"Miêu Lan Chi nháy mắt mấy cái, trước kia không nhắc tới chuyện này ah, bà nào biết người nào!"Chính là người lần trước mẹ đã nói cho anh, cô gái Trương gia." Hoa Chiêu nói ra.Ở thủ đô người họ Trương đặc biệt nhiều, nói như vậy không ai có thể định vị.Diệp Danh gật đầu: "Ah, anh nhớ ra rồi, là cô ấy, được, buổi tối gặp."Người xung quanh lập tức đưa mắt nhìn Hứa Khiết, ở đây, thật sự không có chuyện gì liên quan đến cô ta ah, người ta cũng phải đi xem mắt rồi!Hứa Khiết lúc này cơm cũng không đi mua nổi nữa, quay người trực tiếp ra khỏi căn tin.Sau khi rời khỏi tầm mắt của mọi người, cô ta mới quay đầu lại, hung hăng trừng mắt liếc người trong căn tin.Hoa Chiêu sao? Cô ta nhớ kỹ!Miêu Lan Chi còn hướng bóng lưng của cô ta hừ một tiếng, minh xác việc bà không thích cô ta.Diệp Danh thu thập xong hộp cơm, tiễn hai người rời đi.Ra cửa đơn vị, Miêu Lan Chi lập tức hỏi: "Thế là xong à?""Có lẽ không còn vấn đề gì nữa rồi." Diệp Danh nhẹ nhõm nói: "Cho dù có vấn đề, cũng là vấn đề nhỏ, cô ta cũng không thể lại kéo con vào một chỗ rồi."Nhiều lắm là còn nói chút gì đó hợp lý..., để tìm lối thoát cho chính cô ta."Vậy thì được." Miêu Lan Chi nghĩ nghĩ, đột nhiên hỏi: "Thân phận của Hứa Khiết này là gì? Sao mẹ nghe có chút quen tai?"Diệp Danh liếc nhìn Hoa Chiêu nói ra: "Cô ta là con gái Hứa Tri Đức, cháu gái của Hứa Tri Minh."Hoa Chiêu sững sờ, còn liên quan đến chỗ này rồi hả?Nói ra chuyện này, Diệp Danh lại hỏi: "Dì Trương cùng Hứa Tri Minh ở chung thế nào rồi?"Nếu như tương lai hai người có thể ở bên nhau, vậy anh còn phải lo lắng.Hoa Chiêu dừng một chút rồi nói: "Hứa Tri Minh đã bày tỏ, mẹ em đã cự tuyệt, Hứa Tri Minh vẫn tiếp tục theo đuổi, mẹ em vẫn chưa cự tuyệt. Hai người trước mắt coi như là quan hệ yêu đương, về phần chuyện sau này, em cũng không thể nói rõ được."Bất quá cô vốn không ý định sớm như vậy đã gặp người nhà Hứa Tri Minh đấy, hiện tại xem ra phải nói trước.Hoa Chiêu về nhà tìm Trương Quế Lan."Mẹ, mẹ cảm thấy chú Hứa như thế nào?"Trương Quế Lan lại càng hoảng sợ, còn tưởng rằng Hoa Chiêu muốn bà phải quyết định, nói tốt liền kết hôn, không tốt thì chia tay."Không có việc gì, con chỉ hỏi một chút thôi." Hoa Chiêu nói.Trương Quế Lan thở phào, dừng một chút rồi nói ra: "Người này trước mắt xem ra rất tốt, về phần sau này, ai cũng không thể nói chính xác được."Đối với việc nhìn người, đặc biệt là đàn ông, Trương Quế Lan cực kỳ không có tự tin.Chỉ là nhìn trước mắt, Hứa Tri Minh rất tốt, đã cho bà cảm nhận được sự nâng niu, chăm sóc và tôn trọng hơn bao giờ hết.Bà không nỡ lập tức nói chia tay. . . Nhưng để cho bà quyết định ngay bây giờ, Bà lại cảm thấy quá nhanh.Hoa Chiêu biết ý tứ của bà ấy, không hỏi gì thêm, định trực tiếp tiếp xúc với người nhà Hứa Tri Minh.. . .Hứa Tri Minh về đến nhà, thấy căn nhà hôm nay rất náo nhiệt, anh cả và gia đình đều ở đây, còn mẹ thì đang bận bịu trong bếp.Bên kia cửa, ông đã có thể nghe thấy tiếng cười sảng khoái của cô cháu gái Hứa Khiết bên trong.Hứa Tri Minh cười nhẹ, bàn về việc chọc cho mẹ ông vui, ai cũng không sánh bằng Hứa Khiết."Chú hai đã về rồi!" Hứa Khiết bưng chén đĩa đi ra, ngọt ngào cười với Hứa Tri Minh.Hứa Tri Minh cười ôn hòa: "Đến đây lúc nào?""Tan tầm đã tới rồi, ngược lại chú hai về trễ rồi, sao vậy hôm nay lại đi hẹn hò sao?" Hứa Khiết nói xong, nghịch ngợm mà nháy mắt mấy cái.Hứa Tri Minh cười cười: "Không có, hôm nay cô ấy không rảnh.""Thật là không rảnh sao?" Bà cụ Hứa bưng chén đĩa đi ra, để xuống trên bàn "Lạch cạch" một tiếng."Một đầu bếp, lại còn kiêu ngạo." Bà cụ Hứa nói xoáy.Mặt Hứa Tri Minh lạnh xuống.Hứa Khiết lập tức nói: "Bà nội! Tiệm cơm của bà ấy rất nổi tiếng đấy, nghe nói đều là bà ấy tự mình xuống bếp, mỗi ngày đều làm hơn mười bàn bàn tiệc, người ta là thật sự không rảnh!""Hừ, chỉ là một người đầu bếp." Bà cụ Hứa vẫn bất mãn.Hứa Khiết đong đưa cánh tay của bà ta cười: "Người ta là đầu bếp! Tay nghề rất tốt! Có cơ hội nói chú hai mang chúng ta đi nếm thử bà sẽ biết!""Hừ!"Bà cụ Hứa tuy vẫn bất mãn, nhưng thái độ đã mềm hơn rất nhiều.Hứa Tri Minh hướng cháu gái cười cười, cho nên nói, trong nhà con bé là tri kỷ nhất.Hứa Khiết lại cười càng ngọt.Cô ta hi vọng Hứa Tri Minh cùng Trương Quế Lan có thể thành, như vậy cô ta cùng Hoa Chiêu chính là người một nhà rồi, cùng Diệp Danh cũng thế.Làm quan hưởng lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật, thân phận đồng nghiệp đã không thành, vậy cô ta sẽ đổi lại một thân phận mà anh ấy không thể thoát được!Tóm lại để cho cô ta buông tha đó là chuyện không có khả năng."Chú hai, lúc nào mang bọn cháu đi nếm thử tay nghề của người ta?" Hứa Khiết truy hỏi.Hứa Tri Minh nhìn mẹ, cảm thấy là thời điểm để cho bà ấy trông thấy Trương Quế Lan rồi, nếu như bà ấy thấy người, khẳng định cũng sẽ thích đấy."Ngày mai a, chú hỏi một chút." Ông nói ra.



Bạn cần đăng nhập để bình luận