Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 930 - Còn Muốn Có Con Chứ.



Chương 930 - Còn Muốn Có Con Chứ.



Chương 930: Còn Muốn Có Con Chứ.Hứa Tri Minh cùng Trương Quế Lan định thời gian, chỉ là đại khái, họ cũng không xem ngày hoàng đạo.Thật muốn định rồi, còn muốn tổ chức, sẽ phải chọn một ngày tốt lành rồi, bằng không nếu chọn trúng một ngày không nên gả, các tân khách sẽ xì xào bàn tán.Đại khái nghe qua ý kiến của người Hứa gia…chính là bọn hắn hiện tại không có bất kỳ ý kiến gì, hiện tại cái gì cũng là bên này định đoạt.Hoa Chiêu nói cái gì thì là cái đó, muốn tổ chức thế nào thì tổ chức."Vậy được, chờ chúng tôi bên này sắp xếp xong xuôi, sẽ thông báo cho mọi người." Hoa Chiêu tiễn khách.Nhanh như vậy đã bị tiễn khách rồi. . . .Bà Hứa đứng dậy, Hoa Chiêu định đoạt!Bà ta dứt khoát mà dẫn con trai trưởng đi nha."Thái độ này không bình thường." Tránh đi Trương Quế Lan, Miêu Lan Chi tìm Hoa Chiêu nói.Hiện tại hết thảy những gì nói không tốt về Hứa gia đều phải dừng lại, không thể để cho Trương Quế Lan nghe thấy.Cũng đã như vậy, làm bà ấy có khúc mắc với người Hứa gia sẽ không tốt."Đơn giản là nghĩ đến dỗ vào cửa trước rồi lại thu thập." Hoa Chiêu không để ý nói: "Nhưng cũng phải nhìn xem bọn hắn có thể thu thập được hay không, cũng không biết bọn hắn ở đâu ra cái tự tin đó."Sau khi kết hôn mà đánh Trương Quế Lan đánh, bọn hắn không sợ bị Diệp gia dọn dẹp sao?Không động tay động chân, dựa vào miệng?"Con biết rõ là tốt rồi." Miêu Lan Chi nói: "Mẹ có chút hối hận, càng xem càng cảm thấy bà Hứa này có chút khó chơi. Lúc ấy con đã nói mẹ tìm một mẹ chồng dễ ở chung kia mà. . .""Hối hận vô dụng, cũng đã như vậy rồi mẹ." Hoa Chiêu nói: "Cũng may trước mặt Hứa Tri Minh nhìn cũng không tệ lắm, nếu ông ấy có thể luôn như vậy, thì sao cũng được."Hoa Chiêu nhìn ra ngoài cửa sổ, Trương Quế Lan đang cùng Hứa Tri Minh thương lượng menu, nụ cười rực rỡ lại hạnh phúc."Mẹ, chú Hứa." Hoa Chiêu kêu.Hứa Tri Minh cùng Trương Quế Lan lập tức đã đi tới."Làm sao vậy?" Trương Quế Lan hỏi."Mẹ, về sau mẹ còn ý định muốn có em bé không?" Hoa Chiêu hỏi.Mặt Trương Quế Lan lập tức đỏ bừng.Hứa Tri Minh cũng không sai biệt lắm.Ông đã hơn 40 tuổi rồi, con trai trưởng cũng 21 rồi, chưa đến hai năm cũng có thể ôm cháu, còn muốn có con?Trương Quế Lan đã có rất nhiều cháu ngoại rồi, chính mình còn sinh một đứa?"Không, không, không!" Bà nói ngay lập tức: "Còn chưa đủ xấu hổ sao!"Hứa Tri Minh nghe xong lời này, ánh mắt lập tức tối sầm lại.Vốn là chưa từng nghĩ qua vấn đề này đấy, nhưng Hoa Chiêu hỏi tới, ông đột nhiên suy nghĩ. . ."Mẹ mới 41, sinh đứa bé cũng rất bình thường, ở nông thôn, hơn 40 tuổi vẫn sinh con không phải có rất nhiều sao? Con dâu cùng mẹ chồng cùng nhau làm đầy tháng đấy, có cái gì mất mặt."Hoa Chiêu nói ra: "Lúc già có đứa con là việc vui."Đương nhiên là có cô ở đây hộ giá hộ tống, cô mới dám nói như vậy. Bằng không thì sản phụ cao tuổi rẩt hiểm, nàng không khuyên giải người khác đi bốc lên."Không được a. . ." Trương Quế Lan trước kia cũng không nghĩ qua vấn đề này.Hoa Chiêu nói có chút khoa trương, ở nông thôn bọn họ, một thôn cũng chỉ có một hai người phụ nữ sinh con ở độ tuổi 40 tuổi, ở đâu mà rất nhiều.Hơn nữa cũng sẽ bị mọi người ở sau lưng vụng trộm cười chê, già mà không đứng đắn…Bất quá, bà nhìn thoáng qua Hứa Tri Minh, ở đáy mắt ông ấy rõ ràng đã thấy được hi vọng.Ông ấy muốn đứa bé.Đứa con của hai người bọn họ.Trương Quế Lan cũng động tâm rồi.Bà cũng muốn.Người xưa không phải nói, vợ chồng không có con chỉ là vợ chồng hờ…"Chuyện này, thuận theo tự nhiên a." Hoa Chiêu nói ra.Vốn dĩ, nếu hai người họ nhất trí sẽ không có con nữa, cô sẽ dạy Trương Quế Lan tránh thai như thế nào.Vấn đề này khẳng định bà ấy không hiểu.Nhưng hiện tại, vậy thì thuận theo tự nhiên a.Cô cũng chỉ hỏi một chút, cũng hiếu kỳ về sau mình có em trai em gái gì nữa hay không…Trương Quế Lan cùng Hứa Tri Minh xấu hổ mà thẳng bước đi, lại đi thương lượng menu, Hoa Chiêu phát hiện bọn họ đã có chút không yên lòng rồi.Hơn nữa không dám nhìn đối phương.Hai người trước mắt chỉ mới nắm tay, thoáng cái đã thảo luận muốn có con hay không, có chút quá kích thích rồi."Tốt rồi, con thật sự quá lo lắng rồi!" Miêu Lan Chi kéo Hoa Chiêu, đem tầm mắt của cô túm trở về, có chút buồn cười nói: "Nào có con gái quan tâm mẹ lại sinh con nữa hay không đấy."Cô cùng Trương Quế Lan giống như bị tráo đổi thân phân, Miêu Lan Chi thấy rất buồn cười.Rõ ràng mới hơn 20, khuôn mặt nhỏ nhắn giống như mười bảy mười tám tuổi, lại như một người mẹ già."Đúng rồi, Trương gia bên kia, có thông báo không?""Không cần." Hoa Chiêu nói thẳng: "Tái giá theo mình, huống chi mẹ của con cũng đã gả ba lần, chính bà ấy định đoạt."Gọi người Trương gia ra, thật sự là không có việc gì lại tìm việc cho mình."Vậy kỳ thật cũng không có việc gì rồi, còn lại chỉ là mua đồ dùng kết hôn." Miêu Lan Chi nói xong, liền kéo Hoa Chiêu đi ra ngoài.Hoa Chiêu vui vẻ mà ra phía sau viện tìm Diệp Thâm, cô rốt cục có thể hiện thực ý định ban đầu,, treo ở trên người Diệp Thâm, không sợ đi ra ngoài nữa!Diệp Thâm cũng vui vẻ làm lái xe cho cô.Kết quả ra cửa, xe vừa rẽ vào đường lớn đã bị người ngăn cản.Tôn Hiểu Quyên đứng ở bên cạnh xe, vẻ mặt khẩn cầu mà ghé vào cửa sổ xe, nhìn Hoa Chiêu.Hoa Chiêu thiếu chút nữa không nhận ra bà ta.Lần đầu tiên gặp, người này là phu nhân giám đốc xưởng, cách ăn mặc thể diện, người cũng ngạo mạn.Hiện tại chị dâu Tường Lâm này là ai?"Hoa Chiêu, chúng ta đã nói. . . Tôi cũng làm được, lần này cô phải giúp tôi. . . ."Tôn Hiểu Quyên không còn hung hăng càn quấy như lúc mới gặp nữa, ngữ khí hèn mọn nói.Hoa Chiêu nhìn cổ tay xanh tím lộ ra trên cửa kính xe.Nhìn lại bà ta biến hóa nghiêng trời lệch đất, Hoa Chiêu cảm thấy trong này có câu chuyện, khẳng định sẽ thú vị hơn so đi ra ngoài mua đồ."Mẹ, mẹ cùng chị đi dạo phố a, con về nhà." Hoa Chiêu nói.Diệp Thâm lập tức nói Lưu Minh đang đi theo phía sau lái xe cá nhân tới, anh cũng muốn đi theo vợ về nhà.Miêu Lan Chi lập tức trừng mắt liếc anh một cái, thật sự là có vợ quên mẹ, làm lái xe cho mẹ ruột cũng không được!



Bạn cần đăng nhập để bình luận