Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 169 - Tôi Có Biện Pháp.



Chương 169 - Tôi Có Biện Pháp.



Chương 169: Tôi Có Biện Pháp.Diệp Thư lại càng hoảng sợ, nắm chặt cánh tay Hoa Chiêu: "Em đừng xằng bậy ah! Chị không đồng ý! Diệp Thâm cũng sẽ không đồng ý! Nó sẽ bóp chết em đấy!"Diệp Thư bị dọa tới mức không nói không ngừng, cô ấy cho rằng Hoa Chiêu đột nhiên thánh mẫu rồi, bắt đầu đồng tình với Tử Mai, muốn hi sinh đứa nhỏ trong bụng mình thành toàn cho cô ta.“Nghĩ cái gì vậy?" Hoa Chiêu ngạc nhiên mà nhìn cô ấy, hoá ra cô ấy thánh mẫu như thế này? Cũng chỉ có thánh mẫu mới nghĩ tới phương diện kia.Tử Mai dài mặt.Hoa Chiêu nói ra: "Chúng ta tìm một chỗ nói đi, cũng không thể đứng trên đường cái nói."Vì vậy mấy người ngồi xe buýt, tìm một tiệm cơm đặc biệt cao cấp đi vào, chỉ có ở đây mới có phòng riêng, nói chuyện không sợ người khác nghe thấy.Trước khi vào cửa, Hoa Chiêu liếc nhìn Khổng Kiệt một mực yên tĩnh nãy giờ.Ở đây cũng không có chuyện gì của anh ta nữa.Diệp Thư thế nhưng lại nói: "Để cho anh ta đi theo." Có Khổng Kiệt tại, cô sẽ không cần lo lắng Tử Mai đột nhiên lao tới đẩy Hoa Chiêu một cái, hoặc là đá lên bụng con bé.Khổng Kiệt miệng toe toét, vì được giữ lại mà cao hứng.Tử Mai lập tức hừ lạnh một tiếng, nếu không phải một ý tưởng điên rồ buộc cô ta ở lại, cô ta đã sớm quay đầu đi.Sau khi vào phòng, Hoa Chiêu gọi một vài món ăn đặc trưng, khi các món ăn lên đầy đủ, cô mới bắt đầu nói."Tôi có thể cùng cô phối hợp một cảnh làm cho Hạ Lan Lan tưởng rằng tôi sẩy thai, nhà họ Diệp chán ghét mà vứt bỏ tôi, để cô thành công gả cho Phùng Long."Tử Mai lập tức hít một hơi thật sâu, ý tưởng điên rồ hóa ra lại thành sự thật, nhưng là. . ."Vì cái gì? Cô vì sao lại giúp tôi?" Cô ta kinh ngạc hỏi.Diệp Thư cùng Khổng Kiệt cũng kinh ngạc mà nhìn Hoa Chiêu, chờ cô giải thích."Đầu tiên, đây cũng là tôi đang tự giúp chính mình." Hoa Chiêu nói ra: "Cô nói đúng, không có cô, Hạ Lan Lan cũng sẽ nghĩ biện pháp tìm người khác động thủ. Thay vì lại để cho cô ta tiếp tục rình mò, không bằng trực tiếp để cho cô ta nghĩ là mình thành công rồi, bỏ đi cái tâm tư này của cô ta."Tử Mai gật đầu, lời giải thích này là hợp lý."Tiếp theo, tôi vẫn là đang tự giúp chính mình. Chuyện Phùng Long cùng Hạ Song Song muốn ly hôn, không phải cô tưởng đó là sự thật chứ?" Hoa Chiêu hỏi.Tử Mai sắc mặt không tốt, bởi vì hiện tại cô ta vẫn nửa tin nửa ngờ đây là sự thật, nếu như không phải, lại chứng minh cô ta ngu xuẩn!"Nếu như chuyện của Hạ Song Song là sự thật, vậy Phùng Long biết từ lúc nào? Trước khi kết hôn? Hắn trước khi kết hôn đã biết rõ, vẫn lựa chọn cùng Hạ Song Song kết hôn, vậy hắn hiện tại sẽ vì vậy mà ly hôn sao?”"Sau khi kết hôn? Hắn có thể vì Hạ gia hứa hẹn mà bán đứng hôn nhân của mình để bảo trụ tiền đồ, hắn để ý Hạ gia ao nhiêu, để ý tiền đồ bao nhiêu, mà cô có thể cho hắn cái gì trong tương lai?"Tử Mai tái mặt, bởi vì lời giải thích này cũng rất hợp lý."Thế nhưng mà, cô nói hắn để ý đến tương lai của mình, không có tôi cứu Hạ gia, hắn còn có tiền đồ gì nữa? Vì cứu Hạ gia, hắn chính là không có cách cũng phải nghĩ cách a..." Tử Mai giãy dụa nói.Cô ta không muốn thừa nhận chính mình quá ngu xuẩn."Tôi biết rõ tôi nói như vậy cũng không đúng, cũng quá coi trọng bản thân rồi." Tử Mai còn nói thêm: "Có lẽ tôi căn bản cứu không được Hạ gia, nhưng là, tôi bây giờ là ngọn cỏ cứu mạng của bọn hắn đấy? Cô xem Hạ gia hiện tại, có thể làm chủ vậy mà chỉ có Hạ Lan Lan, cô ta cũng là ngu xuẩn, chỉ có thể nghĩ ra loại biện pháp này."Hoa Chiêu gật gật đầu, Tử Mai này, có đôi khi thật sự rất tỉnh táo đấy."Nói như vậy, chuyện cô làm không cứu được Hạ gia, Hạ gia đã xong, Phùng Long có thể sẽ cùng Hạ Song Song ly hôn, nhưng về sau hắn sẽ lấy cô sao?" Hoa Chiêu hỏi.Tử Mai nghiêm mặt lắc đầu: "Hắn sẽ lấy một cô gái khác nhà cao cửa rộng.""Nếu như chuyện cô làm thành công cứu được Hạ gia, Hạ gia lại đi lên, đến lúc đó…" Hoa Chiêu không khách khí nói: "Cô là cái vẹo gì?"Tử Mai ngây dại.Những điều Hoa Chiêu nói đều đúng, hợp tình hợp lý, cô ta vậy mà không tìm được một điểm để phản bác.Từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài, cô ta đều không lọt vào được mắt Phùng Long, lại để cho hắn tùy ý đùa bỡn!Bọn hắn chính là xem cô như một trò chơi!"Không chỉ là chơi đùa cô đơn giản như vậy, cô ta còn muốn mạng của cô." Hoa Chiêu giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng đến cực điểm: "Lúc nãy cô có một câu nói rất đúng. Tôi gặp chuyện không may, Hạ Lan Lan sẽ lập tức mật báo cho Diệp gia, lợi dụng Diệp gia, giết người diệt khẩu. Nếu như Diệp Thâm xúc động làm chuyện bốc đồng. Cái kia thật đúng là, lập tức báo được thù hôm qua, một mũi tên trúng ba con chim rồi."Cô cười: "Thực ra Hạ Lan Lan không ngốc chút nào, chỉ cần nói với cô vài câu, cô sẽ hy sinh thân mình như một quả bom, cho nổ tung nhà họ Diệp, bọn họ cũng không hề hấn gì, thật là một mưu kế thông minh."Tử Mai tức giận đến toàn thân run rẩy, hận không thể lập tức xông về đào viên, đem Hạ Lan Lan nổ tung.Nhưng là, cô ta nhìn Hoa Chiêu, cô ta cũng không thể trở thành quả bom trong tay Hoa Chiêu.Hoa Chiêu này, cũng rất lợi hại, nói mấy câu liền làm cho cô ta đối với Hạ Lan Lan và Phùng Long hận thấu xương rồi! Tuy, cô ta đã sớm hận bọn hắn tận xương rồi.Nhưng cô ta phải thừa nhận, lúc trước trong nháy mắt, cô ta dao động, lúc nhìn thấy ánh mắt đau lòng của Phùng Long, cô ta sinh ra ảo giác hắn vẫn còn yêu cô ta.Diệp Thư cùng Khổng Kiệt đều sợ hãi thán phục mà nhìn Hoa Chiêu, không nghĩ tới cô sẽ đem sự tình nhìn đến thấu triệt như vậy! Bọn họ đều không thể tưởng được những điều này. Chỉ biết là Hạ Lan Lan có ý định xấu.Thậm chí chuyện của Hạ Song Song, bọn hắn đều chỉ có một chút nghi ngờ mà thôi."Để tôi giải thích một chút chỗ này." Hoa Chiêu nhìn Tử Mai nói: "Phùng Long, cùng Hạ gia là châu chấu trên một sợi thừng, Hạ Lan Lan cùng Hạ Song Song, là chị em họ, Hạ gia nhân khẩu mỏng manh, quan hệ của bọn hắn lại càng đoàn kết chặt chẽ a."Tử Mai còn đứng ì, làm sao cô ta biết quan hệ của người nhà họ Hạ đến đáy ngọn nguồn như thế này? Hạ Lan Lan trước kia ngược lại đã nói qua quan hệ rất tốt, thân như một nhà, nhưng là lời cô ta nói, cô hiện tại một câu cũng không tin rồi.Diệp Thư gật đầu nói ra: "Nhà bọn hắn quan hệ xác thực rất hòa hợp, anh chị em họ sống chung hoà thuận như chị em ruột vậy.""Như vậy cũng tốt." Hoa Chiêu nói với Từ Mai: "Phùng Long cùng Hạ Song Song kỳ thật cũng không muốn ly hôn, lại bị Hạ Lan Lan đưa ra chủ ý cùi bắp làm ly hôn rồi, còn truyền ra loại đồn đãi này, so với cô lúc trước cũng không kém bao nhiêu đâu. Cô nói cô ta có hận Hạ Lan Lan không?"Chiêu châm ngòi ly gián này Hạ Kiến Ninh đã dùng với Diệp gia, hiện tại cô ăn miếng trả miếng, nhìn xem ai cắn được hung ác hơn.Tử Mai hai mắt lóe sáng giống như đèn pha, những lời nói này của Hoa Chiêu đâm thẳng vào trái tim cô ta.Gả cho Phùng Long, lại để cho Hạ Song Song thể nghiệm một lần thống khổ lúc trước của cô ta? Quả thực không có chuyện gì có thể tốt hơn!"Thế nhưng mà, thế nhưng mà. . ." Tử Mai vậy mà vẫn còn lý trí, hoặc là nói, cô ta đơn giản sẽ không tin tưởng bất cứ ai nữa, huống chi là Hoa Chiêu: "Cô nói nhiều như vậy, Phùng Long cũng sẽ không lấy tôi, vậy cô làm như thế nào lại để cho Phùng Long lấy tôi? Diệp gia cũng không thể cưỡng bách hắn a? Trừ phi các ngươi nguyện ý như Hạ gia hỗ trợ hắn…Các ngươi khẳng định không muốn đấy."Tử Mai còn chưa điên, cô ta cũng không phải con gái Diệp gia, Diệp gia sao có thể hỗ trợ Phùng Long, con rể trước của Hạ gia? Không có đem hắn giẫm xuống bùn là may rồi.Hoa Chiêu cười cười: "Tôi đương nhiên là có biện pháp rồi…"



Bạn cần đăng nhập để bình luận