Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1032 - Bội Tình Bạc Nghĩa.



Chương 1032 - Bội Tình Bạc Nghĩa.



Chương 1032: Bội Tình Bạc Nghĩa.Hôm nay phải tham gia lễ mừng thọ của một lão phu nhân, sắp xếp vào giữa trưa, Hoa Chiêu ngược lại không gấp, quyết định trước tiếp đãi người Cát gia đã.Dù sao cũng chỉ nói mấy câu, khách khí đem người đuổi đi là được.Nhưng để đảm bảo đạt được mục đích, cô vẫn quyết định gọi điện thoại cho Diệp An trước.Đầu bên kia, Diệp An hình như là từ đâu chạy tới, thở có chút gấp, người cũng rất lo lắng."Alo, là anh cả sao? Anh cả em đã nói với anh, ngàn vạn lần không đượcđáp ứng Cát gia, em không đồng ý! Em kiên quyết không đồng ý!" Hắn vừa cầm lấy điện thoại liền nói ra.Vừa rồi có người nói có người ở thủ đô gọi điện thoại tìm hắn, hắn liền đoán là Diệp Danh, bởi vì hắn biết người nhà họ Cát đi tìm Diệp Danh rồi.Đáng tiếc lúc trước hắn gọi điện thoại cho Diệp Danh mấy lần, đều không gặp được người.Tìm ông nội hay cha càng không thấy.Cha của hắn đang đi tập huấn.Hắn lại không luốn làm phiền ông nội vì chút chuyện nhỏ này, hơn nữa hắn sợ sau khi ông cụ biết chuyện, sẽ quyết định thay hắn.Mà người nhà họ Cát lại không thể tiếp xúc với Diệp Chấn Quốc.Cho nên bọn hắn phái người tới đề thân, chỉ có thể đi tìm Diệp Danh."Là chị." Hoa Chiêu nói ra: "Chị đã biết."Diệp An nghe ra giọng Hoa Chiêu, lập tức bình tĩnh lại rồi."Hoá ra là chị dâu hai." Hắn lập tức bật cười, thân thể kéo căng liền buông lỏng, tựa trên bàn, chân bắt chéo: "Vậy em an tâm, chị dâu hai nghĩ biện pháp nói với anh cả là được.""Không cần nói với anh cả." Hoa Chiêu cũng cười nói: "Hiện tại chuyện nội vụ Diệp gia đã giao cho chị, cậu cưới người vợ như thế nào đều do chị định đoạt."Người khác nói không tính.Cho dù Lưu Nguyệt Quế kiên trì muốn an bài cho Diệp An một người, nếu Hoa Chiêu không đồng ý thì cũng phải xem lại.Cô không quản chuyện nội vụ Diệp gia thì thôi đi, nhưng nếu cô đã quản rồi thì sẽ có quyền lợi này."Ha ha ha ha!" Diệp An lập tức thoải mái cười to.Hoa Chiêu cười cười: "Người nhà họ Cát này chị nên dùng thái độ gì? Người lãnh đạo này hằng ngày đối với cậu thế nào? Chị bên này cự tuyệt, có thể ảnh hưởng gì tới cậu hay không?""Ảnh hưởng nhất định là có, lão gia hỏa rất cố chấp, trước kia em luôn đi ra ngoài dốc sức liều mạng, mới khiến cho hắn do dự, gần đây không phải liều mạng nữa, liền bắt đầu có chủ ý rồi." Diệp An cau mày nói.Lúc trước hắn làm nhiệm vụ nguy hiểm.Cát Khoan dù chọn trúng hắn cũng không hi vọng con gái của mình thủ tiết, cho nên mới chưa quyết định.Nhưng năm nay Diệp An đã hơn 30, thời kỳ đỉnh cao đã qua, trong mấy lần làm nhiệm vụ đều bị thương, tuy rằng vết thương không nghiêm trọng, nhưng không còn được giao nhiệm vụ sống chết nữa."Như vậy rất tốt, chuyện công tác có rảnh thì hãy cùng anh cả trò chuyện chút, phải thay đổi." Hoa Chiêu nói.Diệp An nhướn mi, hắn có thể cùng anh cả nói chuyện về công tác?Hắn cho rằng phải như Diệp Thâm, chính mình dốc sức mà làm đây này.Diệp gia, đây là không khí bắt đầu thay đổi?"Tốt, em đã biết." Diệp An không cự tuyệt.Kẻ đần mới cự tuyệt.Diệp An cúp điện thoại ngâm nga bài hát rời đi."Sao lại cao hứng như vậy? Sắp kết hôn vui vẻ như vậy?" Trước mặt đụng phải một đồng nghiệp, cười trêu ghẹo.Xa xa lập tức truyền đến một hồi cười đùa.Mấy người y tá kết bạn đứng ở nơi đó, mọi người nghe thấy lập tức xô đẩy một cô gái đứng ở chính giữa.Cô ta tầm 24-25 tuổi, ngũ quan thanh tú, khí chất hào phóng, là người xinh đẹp.Cát Hồng Miên thẹn thùng mà cúi đầu, rồi lại nhịn không được ngẩng đầu cười với hắn.Mặt Diệp An lập tức trầm xuống, lạnh lùng mà liếc cô ta một cái, quay đầu bước đi.Không khí trở nên lạnh lẽo."Haha, đừng để ý, hắn từ trước đến nay đều như vậy, giống như cười với phụ nữ một cái là mất một miếng thịt vậy." Một cô gái giải vây nói."Đúng vậy đúng vậy, hắn chính là cố ý như vậy đấy, kỳ thật trong lòng đang mắc cỡ đấy!""Đúng, điều này nói rõ hắn tác phong chính phái, nam nhân như vậy mới yên tâm!""Ừ." Cát Hồng Miên gật gật đầu, trên mặt lại tươi cười.Chính là như vậy, hắn đã cứu mạng cô ta, cô ta vừa nhìn thấy hắn đã cảm thấy an tâm tin cậy.Hắn cự tuyệt cô ta, cũng bởi vì xấu hổ!... .Hoa Chiêu cầm tài liệu trên bàn xem xét, cũng nhìn thấy gút mắc của Cát Hồng Miên cùng Diệp An.Có lần diễn tập, Cát Hồng Miên với tư cách là y tá chiến trường cũng lên sân khấu rồi, kết quả đã dẫm vào địa lôi, là Diệp An liều chết cứu được cô ta.Từ đó về sau cô ta đã thương nhớ rồi, luôn một mực chờ đợi.Cũng sắp trở thành gái lỡ thì rồi, Diệp An bên này cuối cùng cũng từ đầu tuyến lui về, Cát gia liền xuất thủ."Đáng tiếc." Hoa Chiêu nói ra."Đáng tiếc cái gì?" Diệp Thâm hỏi."Đáng tiếc hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình chứ sao." Hoa Chiêu nói.Diệp Thâm cũng không quan tâm Diệp An vì sao vô tình, vì anh cũng biết loại cảm giác này."Vậy là do duyên phận của Diệp An chưa tới, không gấp." Anh nói ra.Giống như anh, duyên phận đến rồi, ngăn cản cũng ngăn không nổi.Khí lực kia của Hoa Chiêu, thực sự ngăn không được, cứ thế mà, hạ gục anh rồi…Ha ha ha ha.Diệp Thâm vô thức bật cười.Hoa Chiêu thấy tâm tình của anh tốt, nhịn không được tò mò hỏi: "Anh cười cái gì?"Diệp Thâm vừa muốn nói chuyện đã nghe thấy ngoài cửa có động tĩnh, anh ôm tiểu Thận đứng dậy: "Có người đến, anh ra phía sau trước."Hoa Chiêu hiện tại với tư cách là nữ chủ nhà Diệp gia ra mặt chiêu đãi khách nhân, giải quyết công chuyện, anh không thể xuất hiện, bằng không thì sẽ làm cho người ta không phân rõ chính phụ, còn tưởng rằng người làm chủ chính là anh.Hoa Chiêu thay quần áo, đi phòng khách nghênh đón người Cát gia phái đến.Là một người phụ nữ hơn 40 tuổi, vẻ mặt khôn khéo mỉm cười, vừa nhìn đã biết là người biết ăn nói.Hoa Chiêu cười, cũng đúng, lúc này mà phái một thẳng nam sắt thép tới, có lẽ sẽ thành chuyện xấu.Cô đã sớm biết người này là cô cô của Cát Hồng Miên, tự mình thay cháu gái đến đề thân.Hai người gặp mặt, hàn huyên một hồi.Cát cô cô tuy cười, nhưng lại luôn lấy ánh mắt dò xét Hoa Chiêu.Lại nhìn hai bên một chút, trong phòng khách to như vậy, thật sự không có người khác, cửa ra vào có hai người đàn ông ngồi gặm hạt hướng dương, xem ra cũng không phải là chủ nhân thực sự.Không gặp được chủ nhà Diệp gia coi như xong, Diệp Danh cũng không gặp được, lại bị đuổi đến trước mặt một người phụ nữ tuổi còn trẻ.Được rồi, cứ nói chuyện trước đã.Bà ta vừa định đi vào vấn đề, Hoa Chiêu lại chặn trước: "Hôn sự của Diệp An Diệp gia đã có an bài khác, thật có lỗi, lại để cho ngài đi một chuyến không công rồi."Cát cô cô dừng lại một chầu, nụ cười trên mặt lập tức không còn, mắt trừng lên: "Không biết là con gái nhà ai thế?"Hoa Chiêu nhưng cười không nói.Cát cô cô liền đứng lên: "Đã là thời đại nào rồi, gia tộc còn có thể xử lý chuyện hôn nhân của con cháu? Huống chi còn không phải do cha mẹ xử lý, cô là một người chị dâu từ bên ngoài đến, vậy mà có thể quyết định chuyện hộ sự của con cái nhà người ta rồi hả? Quản cũng quá rộng!"Hoa Chiêu sững sờ, cô sai rồi, không phải là thẳng nam sắt thép cũng sẽ làm hỏng việc."Cha mẹ Diệp An đâu rồi? Tôi muốn cùng cha mẹ của hắn nói chuyện!" Cát cô cô hô: "Diệp An hắn làm việc không chịu trách nhiệm, muốn bội tình bạc nghĩa cháu gái tôi?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận