Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 937 - Thay Đổi Tâm Ý



Chương 937 - Thay Đổi Tâm Ý



Chương 937: Thay Đổi Tâm Ý"Bởi vì bà ta là một người mẹ." Hoa Chiêu nói ra: "Em đoán Minh Châu kia căn bản chưa kết hôn, có lẽ bởi vì vấn đề thân phận nên không tìm được nhà chồng tốt, mà tuổi cô ta cũng không còn nhỏ nữa."Vì con gái, bà ta sẽ đến thủ đô tìm Hứa gia, bắt bọn hắn tiếp nhận Hứa Minh Châu, giữ cô ta ở lại thủ đô hoặc làm gì đó."Diệp Danh gật đầu: "Em đoán đúng, Minh Châu kia đã 25 tuổi, chưa lập gia đình."Những tin tức cơ bản này bọn hắn đảo mắt liền biết được.Xuống nông thôn không phải là thuật ngữ chỉ mới có từ năm 1968.Bất quá lúc kia chỉ có một số người chịu xuống nông thôn, hoàn toàn bằng tự nguyện.Không giống từ sau năm 1968, mỗi gia đình ở nội thành đều có chỉ tiêu, 2 đứa bé phải xuống nông thôn 1 đứa, 3 đứa xuống dưới nông thôn 2 đứa.Nhìn tuổi Hứa Minh Châu, Hứa Tri Minh có thể là nhóm đầu tiên xuống nông thôn."Cho nên bà ta sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện Hứa Tri Minh còn sống đấy, lúc ấy sẽ náo loạn..., không bằng hiện tại lộ ra sớm." Hoa Chiêu nói.Diệp Danh thở dài, nếu sau này mới bắt đầu náo loạn..., dì Trương chưa hẳn chịu buông tay.Không buông tay, có lẽ còn có thể hạnh phúc?"Kỳ thật anh cảm thấy chuyện này chưa hẳn sẽ đến mức chia tay, có lẽ có thể thử tha thứ cho ông ấy." Diệp Danh nói ra: "Mẹ con Thu Tú Vân, chúng ta nghĩ biện pháp giải quyết."Hoa Chiêu lắc đầu: "Em đã nói chuyện với mẹ rồi, hiện tại bà ấy đã hết hy vọng rồi, chờ thêm vài ngày nữa lại tính, xem bà ấy có thay đổi tâm ý không."Đã như vầy, Diệp Danh cũng không khuyên nữa, ôm Cẩm Văn, kéo Vân Phi cùng Thúy Vi đi ra ngoài rồi.Ba đứa nhỏ cũng cần an ủi.Hôn lễ náo thành như vậy, bên trong cái đầu nhỏ của chúng cũng không biết đang suy nghĩ gì, phải kịp thời hiểu rõ để giải quyết vấn đề."Sao lại đi hết rồi?" Hoa Chiêu ỷ lại trong ngực Diệp Thâm vài phút mới đột nhiên kịp phản ứng: "Vấn đề của Hứa Khiết giải quyết như thế nào? Cứ để cho cô ta yên ổn như vậy sao?"Dù cô cảm thấy việc này xảy ra trước hôn khi kết hôn sẽ tốt hơn nhưng không có nghĩa là cô tha thứ cho Hứa Khiết kia đấy!Dám làm mấy chuyện xấu! Không thể buông tha cho cô ta!"Em muốn làm sao bây giờ?" Diệp Thâm hỏi.Vấn đề này anh cùng anh cả đã dùng ánh mắt ăn ý trao đổi qua, toàn bộ đều nghe Hoa Chiêu đấy.Cô ấy tâm tình không tốt, dù sao cũng phải tìm người xả giận."A.... . ." Mắt Hoa Chiêu đảo một vòng thì có chủ ý, ở đằng kia cười trộm.Diệp Thâm tò mò hỏi: "Em muốn làm gì?""Cái này, phải xem bà Hứa có tới tìm em hay không, lúc nào mới tới tìm em." Cô nói ra."Đúng rồi, bà ta không sao chứ?"Bà Hứa là bị mấy người Lưu Minh mang đi đấy, cũng đến lúc đó, người Hứa gia mới phát hiện bà ta là thực sự ngất đi.Hứa Tri Minh bất chấp thương tâm khổ sở, mang bà Hứa đi bệnh viện rồi.Bà Hứa ngược lại rất nhanh đã tỉnh, ngoại trừ có chút cháng váng đau đầu, không có bệnh gì.Ở bệnh viện quan sát một ngày, không nôn mửa, không chảy máu, đã bị định là chấn động nào nhẹ cho xuất viện."Người phụ nữ không biết xấu hổ kia đâu rồi? Gọi cô ta tới đây cho mẹ!" Bà Hứa hô.Hứa Tri Minh không lên tiếng.Hứa Tri Đức tức giận nói: "Mẹ, mẹ tìm cô ta tới làm gì?"Ông ta hi vọng nhất chính là em trai dính vào người Diệp gia, kết quả mắt thấy sắp trở thành, lại nửa đường nhảy ra một Trình Giảo Kim, ông ta thấy hai mẹ con Thu Tú Vân không vừa mắt!Nhưng vì mặt mũi của em trai, ông ta nhịn được."Tìm cô ta làm gì? Đương nhiên là cho cô ta đẹp mặt!" Bà Hứa che ngực nói."Cái này mẹ phải hỏi em trai." Hứa Tri Đức tức giận nói.Ngày hôm qua sau khi đưa mẹ đi bệnh viện, chỉ chốc lát sau Thu Tú Vân liền mang theo con gái tìm tới, gặp Hứa Tri Minh, về sau người đi đâu ông ta cũng không biết.Tóm lại chắc chắn sẽ không trở lại quê quán rồi.Diệp gia cũng thiệt là, sao không đem người đuổi đi?"Người đâu?" Bà Hứa lại nhìn về phía Hứa Tri Minh, ốm đau đã làm bà ta có dũng khí phát giận với Hứa Tri Minh rồi.Hứa Tri Minh hiện tại đối với bà ta có ý kiến rất lớn, không muốn nói chuyện với bà ta.Bà Hứa lập tức ôm đầu: "Ai ôi!!! Không được, tôi cũng bị làm cho tức chết! Tôi cũng là vì ai? Nếu lúc trước anh cưới người phụ nữ kia, làm sao có thể gặp được Trương Quế Lan? Trương Quế Lan còn tốt hơn bà ta 100 lần không phải sao?"Nhắc tới Trương Quế Lan, da mặt Hứa Tri Minh run rẩy."Thế nhưng hôm nay con cùng cô ấy chia tay, đều là vì. . .""Bởi vì cái rắm! Không có tôi chia rẽ, anh đến cơ hội để quen biết người ta cũng không có, nào có cơ hội oán trách tôi!"Bà Hứa phản ứng ngược lại rất nhanh.Hứa Tri Minh không nói nữa."Người đâu rồi! Đem hai mẹ con không biết xấu hổ kia gọi tới!" Bà Hứa tiếp tục nói."Mẹ, mẹ lễ phép một chút. . .""Ai ôi!!!!" Bà Hứa thoáng cái từ trên giường ngồi dậy: "Tôi nói cô ta không biết xấu hổ thì làm sao vậy? Anh còn đau lòng? Cô ta chính là không biết xấu hổ! Phàm là người phụ nữ có chút mặt mũi, có thể trước khi kết hôn đã có thai sao? Loại phụ nữ này còn muốn vào của Hứa gia chúng ta, không có khả năng!""Lúc trước đều là lỗi của con." Hứa Tri Minh nói.Hứa Tri Đức cũng tức giận: "Thằng hai, cậu có ý tứ gì? Cậu thật sự muốn buông tay Trương Quế Lan chọn cô ta?""Không phải." Hứa Tri Minh lập tức kiên định mà lắc đầu."Nhưng em không chọn bà ấy, các người cũng không có lý do để giáo huấn bà ấy, dù sao bởi vì em, bởi vì các người, những năm này bà ấy đã nhận hết ủy khuất."Thu Tú Vân đã nói cho ông biết, năm đó lúc bà ta đến nhà, mẹ cùng anh cả đều ở đó, đều nói ông đã chết.Hai người liên thủ lừa bà ta.Hứa Tri Đức có chút chột dạ, lầm bầm một câu: "Cậu biết rõ Trương Quế Lan tốt là được."Biết rõ thì thế nào? Trương Quế Lan khả năng thật sự không cần ông nữa rồi, ông nhìn ra được.Mặt Hứa Tri Minh sầu khổ.Bà Hứa cũng không muốn gặp mẹ con Thu Tú Vân nữa rồi, cùng bọn họ cãi nhau hoàn toàn là lãng phí thể lực, hiện tại bà ta phải giữ vững tinh thần làm chuyện quan trọng hơn.Đuổi Hứa Tri Minh đi, bà Hứa nói với Hứa Tri Đức: "Đi, đưa mẹ đi gặp Trương Quế Lan."Nữ nhân hiểu rõ nhất nữ nhân, bà ta nhìn ra Trương Quế Lan có tình cảm với con trai bà ta, con trai bà ta băn khoăn cái này băn khoăn cái kia không đi cầu người, bà ta tự mình đi!Nhưng bà ta không gặp được Trương Quế Lan, bà ta gặp Hoa Chiêu."Bà đến có chuyện gì?" Hoa Chiêu cười hì hì hỏi.Thấy cô tâm trạng không tệ, còn cười đến dễ thương như vậy, bà Hứa như bị đánh thuốc kích thích."Tôi đến chịu tội, chuyện ban đầu, là tôi không đúng, không nói trước nói cho các người biết, làm cho mọi người có chút trở tay không kịp, sớm biết như vậy, có lẽ đã ngăn ở ngoài cửa không cho vào đấy!"Bà Hứa tuy vẫn đau đầu, nhưng còn rất linh hoạt, lập tức sửa lại lí do thoái thác.Lỗi của bà ta không phải vì năm đó chia rẽ Hứa Tri Minh cùng Thu Tú Vân, bà ta sai vì đã không nói cho Trương Quế Lan có người như vậy tồn tại, để cho cô ta sớm chuẩn bị.Theo suy nghĩ của bà ta, chuyện của Thu Tú Vân căn bản không phải là chuyện lớn gì, con trai vốn là người goá vợ mang theo con cái, lại thêm một đứa con thì tính là chuyện gì?Trương Quế Lan quan tâm đến con trai bà ta như vậy, sẽ không dễ dàng buông tay đấy.Trương Quế Lan tức giận, nhất định là vì có người phá huỷ hôn lễ của cô ta, làm cô ta mất mặt.Hoa Chiêu vậy mà gật đầu: "Mẹ tôi rất tức giận, cũng không phải mấy câu của bà là có thể dỗ dành."Mắt bà Hứa lại sáng hơn: "Vậy làm sao mới có thể dỗ tốt? Cô cứ nói! Bất kể là chuyện gì, tôi nhất định có thể làm được!"Hoa Chiêu cười, có những lời này của bà ta cô liền an tâm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận